Y Đạo Quan Đồ

Chương 647.1

Trương Dương và Triệu Thiên Tài dưới sự giúp đỡ của Sademon thuận lợi đến Mexico, từ nơi đó bọn họ bay trở về Thượng Hải.

Bất kể là phía Trung hay là phía Mỹ cũng không ngờTrương Dương lại dùng một loại phương thức như vậy để về nước, FBI càng không thể nào ngờ rằng lại có một nghị sĩ cung cấp sự giúp đỡ cho bọn Trương Dương, hơn nữa vị nghị sĩ này còn là phần tử kiên định.

Ra khỏi sân bay, bầu trời mờ mịt, trong không khí đâu đâu cũng đều tràn ngập mùi khói pháo, đây là mùi vị năm mới thuộc về Trung Quốc, Trương Dương tới bốt điện thoại công cộng, đầu tiên là gọi điện thoại cho Sở Yên Nhiên, bình tĩnh nói: "Anh đã về nhà rồi!"

Sở Yên Nhiên cầm điện thoại, không nói gì, nhưng không lâu sau Trương Dương nghe thấy tiếng thút thít của cô ta, hắn nói khẽ: "Yên Nhiên!"

Sở Yên Nhiên vẫn không nói gì, lặng lễ dập máy.

Triệu Thiên Tài đứng ở một bên chờ Trương Dương, Trương Dương nói với hắn: "Anh không báo bình an với gia đình à?"

Triệu Thiên Tài lắc đầu nói: "Tôi không còn người thân."

Trương Dương nói: "Đi thôi, có lẽ tôi sẽ giúp anh mở một cửa hàng sửa xe."

Triệu Thiên Tài cười nói: "Tôi vẫn chưa nghĩ xong cuộc sống về sau sẽ như thế nào, có lẽ tôi có thể ở bên cạnh anh mưu cầu một phần chức nghiệp."

Trương Dương và Triệu Thiên Tài trực tiếp tới Đông Giang, Cố Doãn Tri biết được tin tức Trương Dương từ nước Mỹ trở về, cũng tới văn phòng của Kiều Chấn Lương ngồi đợi. Trương Dương và Triệu Thiên Tài hai người trẻ tuổi tuy rằng phong trần mệt mỏi, nhưng bọn họ vẫn tinh thần phấn chấn, Trương Dương đưa cái đĩa có ghi bí mật của Đường Hưng Sinh cho Kiều Chấn Lương.

Bí thư tỉnh ủy Kiều Chấn Lương vẻ mặt cũng ngưng trọng, tiền phó thị trưởng thường vụ thành phố Nam Tích Trần Hạo không chịu nổi áp lực đã chủ động đầu thú, hai ngày nay đã khai ra không ít sự thật phạm tội, ở Nam Tích tập đoàn lợi ích lấy Từ Quang Nhiên cầm đầu liên đới rất sâu rộng, mức tham ô khiến người ta nghe mà rợn cả người, phần lớn những gì mà Trần Hạo tiết lộ đều có liên quan đến Từ Quang Nhiên, y không phải là nhân vật trung tâm của tập đoàn lợi ích, Đường Hưng Sinh mới là nhân vật trung tâm của tập đoàn lợi ích này, tư liệu mà y nắm giữ so với Trần Hạo thì nhiều hơn rất nhiều, Kiều Chấn Lương tay cầm cái đĩa đó, nói khẽ: "Vất vả cho cậu rồi!"

Trương Dương nói: "Trong tỉnh có không ít quan viên tham ô nhận hối lộ, bọn họ đem tiền tài bất nghĩa tham ô được thông qua con đường của Vương Quân Dao chuyển ra nước ngoài, Vương Quân Dao và chú Lê là quan hệ hợp tác, bọn họ ở nước Mỹ kinh doanh một mạng lưới rửa tiền cực lớn, đặc biệt phụ trách biến chỗ tiền này từ đen thành trắng, ở giữa kiếm chác được lợi nhuận rất lớn, Đường Hưng Sinh không chịu nổi sự bóc lột, y lợi dụng những chứng cớ nắm được trong tay này uy hiếp ngược lại một số quan viên trong nước có liên quan đến y, đám quan viên này không chịu nổi bị bắt bí, cho nên trực tiếp tìm tới chú Lê, muốn trừ bỏ Đường Hưng Sinh.

Kiều Chấn Lương giận dữ nói: "Những quan viên này có khác gì cường đạo!"

Trương Dương liếc Cố Doãn Tri một cái: "Bí thư Cố, chú Lê trước khi chết đã thừa nhận, là Vương Quân Dao sai người xuống tay với Giai Đồng, hòng từ đó dẫn dụ chúng ta tới nước Mỹ, sau đó xuống tay với từng người trong chúng ta."

Cố Doãn Tri không nói gì, trong mắt tràn ngập vẻ bi thương.

Kiều Chấn Lương nói khẽ: "Vương Quân Dao mất tích rồi, nữ nhân này rất giảo hoạt, lợi dụng phương pháp kim thiền thoát xác, chạy thoát khỏi vòng vây của công an."

Cố Doãn Tri nói: "Tôi đến bây giờ vẫn không hiểu, vì sao cô ta lại lựa chọn xuống tay với gia đình chúng tôi? Giữa Tôi và Vương Bá Hành, và cô ta không hề có bất kỳ ân oán gì."

Trương Dương nói: "Tôi dám chắc rằng, giữa cô ta và Hứa Gia Dũng và Hứa Thường Đức khẳng định có quan hệ mà người ta không biết, lúc trước cô ta và y cùng nhau xuống nông thôn sản xuất, nhất định là có tình cảm."

Kiều Chấn Lương nói: "Tôi đã hỏi Vương Bá Hành rồi, miệng y rất kín. Xem ra y đối với chuyện Vương Quân Dao rửa tiền không biết gì cả."

Cố Doãn Tri nói: "Y là anh trai của Vương Quân Dao, có lẽ Vương Quân Dao không muốn để thân nhân của mình phải mạo hiểm, cho nên vẫn giấu Vương Bá Hành."

]Kiều Chấn Lương nói: "Tuy rằng như vậy, Vương Bá Hành cũng không phải là không có trách nhiệm, bởi vì quan hệ tình thân, y đã cung cấp cho Vương Quân Dao không ít che chở và tiện lợi, cho dù không phải là trên tiền tài thì trên chính trị cũng khó nói, rất nhiều lúc, trên chính trị so với tiền tài còn đáng sợ hơn, tạo thành tổn thất lớn hơn cho quốc gia!"

Trương Dương nói: "Việc cấp bách bây giờ là nhất định phải phải bắt được Vương Quân Dao, tuyệt không thể đẻ cô ta chạy thoát."

Kiều Chấn Lương nói: "Cậu có nắm chứng cứ phạm tội của cô ta không? Cho dù là cậu bắt được cô ta, có thể chứng minh được cô ta có tội không?"

Trương Dương nói: "Lần này, tôi tuyệt sẽ không bỏ qua cho cô ta!"

Kiều Chấn Lương thở dài, nói khẽ: "Cậu đó, lần này ở nước Mỹ thật sự là gây ra phong ba không nhỏ, ngay cả bộ ngoại giao cũng biết chuyện của cậu rồi."

Trương Dương nói: "Bí thư Kiều, chỉ cần phải bắt được Vương Quân Dao, ông muốn xử lý tôi như thế nào cũng được, tôi không có ý kiến."

Kiều Chấn Lương hỏi ngược lại: "Tôi vì sao phải xử lý cậu? Bọn họ nói cậu tới nước Mỹ, nhưng tôi lại không nhìn thấy, bọn họ nói cậu tấn công cảnh sát, nói cậu là gián điệp, vậy thì lấy chứng cứ ra đây. Chúng tôi không thể chỉ nghe lời phiến diện được, bảo cái đám người Mỹ đó tới đây bắt cậu đi, tôi không có ý kiến, có điều ở trên mảnh đất Trung Quốc này, cậu là một công dân Trung Quốc thuân thủ pháp luật, là một đảng viên ưu tú, một cán bộ trẻ tuổi xuất sắc, thằng nhóc, làm cho tốt đi, nước Mỹ thì có gì tốt? Không có việc gì thì đừng có đi gây chuyện lung tung, lần sau muốn ra nước ngoài, Australia, châu Phi, cùng lắm là châu Nam Cực, cứ phải tới Mỹ làm cái gì?"

Cố Doãn Tri nghe thấy những lời này của Kiều Chấn Lương, trong lòng cảm thấy an ủi, lập trường của Kiều Chấn Lương rất rõ ràng, y sẽ che chở cho Trương Dương, y là người đứng đầu Bình Hải, chỉ cần y nói không, không ai dám động đến Trương Dương, quan trọng hơn là, sau lưng y còn có Kiều lão, không ai dám không nể mặt Kiều lão cả.

Kiều Chấn Lương nói: "Nghỉ ngơi một đoạn thời gian đi, chuyện còn lại giao cho tôi làm, đợi khi cậu đi làm lại, sẽ phát hiện Nam Tích đã là trời quang mây tạnh."

Trương Dương cùng Cố Doãn Tri trở lại biệt thự sông Thu Hà, nhìn vật nhớ người, nhìn thấy căn biệt thự này, nhớ tới những kỷ niệm ngọt ngào của mình và Cố Giai Đồng, trong lòng Trương Dương đau đớn tới cực điểm, Cố Doãn Tri nói khẽ: "Đồ trong phòng của Giai Đồng tôi cũng chưa động tới, cậu vào xem đi, chọn một ít đồ làm kỷ niệm."

Trương Dương dạ một tiếng, hắn đang vào phòng của Cố Giai Đồng, đẩy cửa phòng, nhìn thấy ảnh chụp trên tường, nước mắt không ngăn được lại rơi, Trương Dương tự thấy mình là một người kiên cường, nhưng sự ra đi của Cố Giai Đồng khiến hắn cơ hồ là sụp đổ, hắn thủy chung cho rằng sự bất hạnh của Giai Đồng là do mình tạo thành. Nhìn một bức ảnh chụp ở trên bàn, Trương Dương không nỡ nhìn nữa, hắn đóng cửa lại, đi vào trong phòng khách, nhìn thấy Cố Doãn Tri đang ngồi yên lặng trên sa lông, hai mắt của Cố Doãn Tri cũng đỏ lựng.

Trương Dương đi tới, bỗng nhiên hai đầu gối khuỵu xuống trước mặt Cố Doãn Tri, hắn nức nở nói nức nở nói: "Cha... ở trong lòng con, Giai Đồng đã là vợ của con, vĩnh viễn sẽ không thay đổi..."

Cố Doãn Tri cắn chăt môi, ông ta vươn ta ra xoa đầu Trương Dương, nói khẽ: "Trương Dương, đừng tự trách, cái chết của Giai Đồng không phải là do cậu tạo thành, tôi biết tình cảm của nó đối với cậu, chính bởi vì vậy, tôi tin rằng nó ở trên trời nếu có linh thiêng cũng sẽ hy vọng cậu được sống vui vẻ hạnh phúc, chứ không phải là cả ngày đều sống trong day dứt và đau khổ, đáp ứng tôi đi, quên Giai Đồng đi, sống tiếp cho tốt vào!"

Trương Dương ra sức lắc đầu, hắn rưng rưng nói: "Là vì con nên Giai Đồng mới chết, là con hại chết cô ấy!"

Hai hàng lông mày của Cố Doãn Tri nhíu lại, bỗng nhiên giận dữ hét giận dữ hét: "Cậu là nam nhân, một nam nhân bất kể là đã xảy ra chuyện gì? Bất kể là gặp phải thất bại như thế nào cũng không được ngã quỵ, cậu luôn miệng nói rằng cậu yêu Giang Đồng, vậy thì hãy ưỡn ngực lên, làm ra chút sự nghiệp cho tôi xem, cho Gia Đồng xem, để mọi người biết rằng, Giai Đồng không chọn lầm người, để nó ở trên trời cảm thấy được an ủi!"

Trương Dương nói: "Con sẽ làm vậy!"

Cố Doãn Tri nói: "Tốt, tôi tin cậu!"

Cố Dưỡng Dưỡng không biết đẩy cửa bước vào từ khi nào, nhìn thấy cảnh ở trước mắt, không biết đã xảy ra chuyện gì, cô ta cả kinh gọi: "Cha!"

Cố Doãn Tri và Trương Dương lúc này mới ý thức được sự có mặt của cô ta, Cố Doãn Tri bảo Trương Dương đứng lên, ông ta nói với con gái: "Dưỡng Dưỡng, lại đây, cha nói với con một chuyện, trước khi chị con gặp chuyện không may, nó đã đính hôn với Trương Dương rồi, Trương Dương là anh rể của con!"

Cố Doãn Tri và Trương Dương sau khi thương lượng, ở ngay vườn sau của biệt thự dựng một lăng mộ của Cố Giai Đồng, chôn một số di vật mà họ mang từ Mỹ về ở trong đó, Cố Doãn Tri không muốn con gái cô đơn, tấm bia đá do Trương Dương tự tay viết, bên trên đề vong thê Giai Đồng chi mộ.

Sự ra đi của Cố Giai Đồng đối với Trương Dương là một sự đả kích cực lớn, hắn một mình đứng ở trước mộ chôn di vật của Cố Giai Đồng, suốt cả một buổi chiều không di động một chút nào.
Bình Luận (0)
Comment