Ý Kiến Cá Nhân Của Đấu Hoàng Tiểu Thư

Chương 124 - 123~ Ta Đang Mụ Mụ!?

 

Ta theo bản năng vươn tay chạm vào cái mã não này. Bóng loáng mà như ngọc, xúc cảm vô cùng thoải mái.

Thứ này, có thể nào chính là cái gọi là Thánh Ấn Tổng Quan Thủy Tinh?

Dùng sức rút ra một cái, ngoài dự đoán, viên mã não này rất dễ dàng đã bị ta rút ra, dĩ nhiên, cũng có thể là sức ta quá lớn.

“Mắng!”

Ngón tay tê dại, ta kinh dị nhìn ngón trỏ không hề có bất kỳ vết thương hay tổn hại nào lại chảy máu, cái mã não đỏ này giống như có sinh mệnh, đem vết máu vàng kim của ta hút vào trong cơ thể nó.

Cùng lúc đó, cái mâm tròn mã não vừa mới bị khảm vào lập tức sụp xuống, hóa thành một đống bùn đất vụn.

Ta còn đang lấy làm lạ đây là chuyện gì thì trong tay trống rỗng, viên mã não ta đang cầm cư nhiên hóa thành một luồng ánh sáng đỏ tươi lóng lánh bay nhanh về phía cửa động, chui vào cơ thể con hồ ly trắng lớn đang bị tạp nham bên ngoài quấy phá…

Không quản chuyện khác, ta lập tức sải bước chạy ra khỏi động, rất ngạc nhiên nhìn thấy con hồ ly trắng toàn thân bị bao phủ bởi ánh sáng đỏ như máu, phảng phất như luồng ánh sáng đỏ tươi vừa rồi đã nhập vào cơ thể nó, khiến nó biến thành một khối mã não đỏ rực sáng rỡ.

“Đây là……”

Mia đang ở trong vòng bảo hộ ngoài hang động vẻ mặt mù mờ, vừa định bước chân ra khỏi vòng bảo hộ để nhìn cho rõ ràng, lại nhớ đến chỉ thị vừa rồi của ta bảo nàng tiếp tục ở yên trong vòng bảo hộ, đành phải đứng ở rìa vòng tròn, trơ mắt nhìn đạo ánh sáng đỏ ngày càng mãnh liệt kia.

Đầu óc sau một thoáng kinh ngạc ngắn ngủi đã hồi phục lại, ta lập tức lấy lại dáng vẻ tam vô biểu tình như thường ngày, yên lặng quan sát tình thế diễn biến.

Trong ánh sáng đỏ chói mắt mãnh liệt, một thân ảnh mảnh khảnh giao nhau giữa trắng và hồng dần dần hiện hình dưới ánh sáng hội tụ, không thể thấy rõ mặt mũi cụ thể, nhưng chỉ từ dáng người kiêu ngạo mà nhìn, tuyệt đối có thể gọi là dáng người uyển chuyển, duyên dáng mê người.

Ánh sáng đỏ rực rỡ dần tan biến, thân ảnh kia rốt cuộc lộ rõ ra toàn bộ trong tầm mắt ta.

Tóc dài trắng hồng rủ xuống eo, tai hồ ly lông xù đáng yêu dựng thẳng trên đỉnh đầu, dáng người hoàn mỹ tỷ lệ hoàng kim, trước ngực là đôi thỏ ngọc đầy đặn to lớn, thêm vào đó là gương mặt tuyệt đẹp tinh xảo đặc biệt...

Mia câm lặng không nói, biểu cảm cho thấy từ sau khi quen Giản Vân, thấy bao nhiêu chuyện kỳ quái cũng không còn thấy kỳ quái nữa, đã hoàn toàn chết lặng...

Còn ta tuy rằng thấy có chút lạ là chuyện gì đang xảy ra, nhưng hành động lại không hề chậm trễ, ánh mắt vừa chạm phải thiếu nữ tai hồ thì lập tức trở nên sắc bén như lưỡi dao, toàn thân căng cứng, sẵn sàng ứng chiến.

Chờ đợi…………

Thiếu nữ tai thú giống như vừa tỉnh mộng, dần dần mở đôi mắt đỏ lên, ánh mắt vô thần khẽ chớp, lông mi dài động đậy vài cái, ngay sau đó đưa ánh nhìn về phía ta – người gần nàng nhất.

Thiếu nữ tai hồ: Chớp chớp đôi mắt ngập nước, không rõ chân tướng mà run rẩy đôi tai xù xù vài cái.

Ta: Đôi mắt dị sắc tỏa ra sát khí vô tình cùng hàn quang, vào thế giương cung lắp tên.

Thiếu nữ tai hồ: Vẫn không có phản ứng gì, không rõ tình hình, nghiêng đầu, nghiêng tai, chớp chớp đôi mắt to ngập nước.

Giả vờ đáng yêu vô tội cũng vô dụng!

Thiếu nữ tai hồ: Đột nhiên biến sắc mặt Σ(っ °Д °;)っ! Chậm rãi bước về phía ta.

Ta: Chuông cảnh báo trong đầu vang lên! Lập tức vào thế phòng thủ, tay phải thu về nắm chặt, chuẩn bị phản kích sau khi đỡ chiêu đầu tiên!

Thế nhưng thiếu nữ tai hồ lại không giống như tưởng tượng của ta sẽ đạp chân vọt tới như hổ đói, mà là từng bước ngây ngốc đi tới gần ta.

Ta: ??? Vẫn duy trì cảnh giác.

Khi nàng cách ta chưa tới 5 mét, thiếu nữ tai hồ đột nhiên thay đổi biểu cảm: ヾ(≧?≦*)ゝ

Chỉ thấy nàng dang rộng hai tay, lao về phía ta với tốc độ cực nhanh.

Rốt cuộc ra tay rồi sao?

“Mụ mụ ~”

Ta: ??? Σ( ° △ °|||)︴

Vốn dĩ khi thiếu nữ tai hồ nhào tới, ta đã chuẩn bị xong tư thế phản kích, nhưng mà, một tiếng "mụ mụ" mềm nhũn như bông từ miệng nàng phát ra, lập tức đánh tan toàn bộ cảnh giác và phòng bị của ta thành tro bụi…

Đầu óc trống rỗng, thân thể vẫn giữ nguyên tư thế chiến đấu, mặc cho thiếu nữ tai hồ dang tay ôm lấy ta, khuôn mặt nhỏ cọ cọ lên tóc ta, đôi "hung khí" cực kỳ phỉ phu đè vào mặt ta, y như đang rửa mặt bằng sữa vậy...

Ta: ???

Mia: ??? Đây là tình huống gì? (╬▔ mãnh ▔) Lão nương đây bị tên nam nhân nào tái rồi hả?

Thiếu nữ tai hồ: φ(≧ω≦*)?

Chờ, từ từ?! Sao lại thế này? Cái này tính là gì chứ?!

“Mẹ ~ mẹ ~”

Giọng nói mềm mại dài nhỏ ngọt ngào vang bên tai ta, như kẹo bông gòn khiến tai ta mềm nhũn ra.

Ê! Cô nàng này tay thật không an phận, cư nhiên dùng ngón tay nhỏ nhắn mà mân mê mặt ta!

Rốt cuộc là chuyện gì vậy? Ta nhớ mình chưa từng sinh ra một đứa con gái nào lớn hơn cả bản thân mà!

“Ông nội……… Mau buông ta ra rồi nói!”

“Miêu…… Mụ mụ ~”

“Ta không phải là mụ mụ của ngươi! Cho nên, buông ra mau!”

Hồ ly sao lại học mèo kêu chứ?

“Phốc kỉ phốc kỉ…… Mẹ ~ mẹ ~”

………………… Vậy là không thể giao tiếp được luôn?! Cái này lại là từ nơi nào chui ra con gái tai hồ thế này?!

Sau khi chơi đủ khuôn mặt ta, đôi mắt ngập nước tò mò lại chuyển sang tóc ta...

“Phốc kỉ ~”

Di di? Con nhóc này cư nhiên hai tay nắm lấy song đuôi ngựa của ta rồi ném lên như đang chơi nhảy dây………

Cái này……… Nhóc con!

Đang lúc ta định phát tác, thiếu nữ tai hồ bỗng chốc lười biếng chuyển động, giống như nhớ ra gì đó, ánh mắt lại dừng ở ngực ta.???

…………… Sao ta lại có cảm giác bất thường thế này?

“Mụ mụ ~, nhân gia đói bụng rồi ~”???

Ngươi đói bụng thì nói với ta làm gì? Ta lại không phải ngươi... Chờ đã! Không lẽ...

Trong ánh mắt ta hiện lên một tia hoảng sợ không thể tin được...

“Mụ mụ ~, nhân gia muốn ăn nãi nãi ~”

Vừa dứt lời, lập tức một luồng khí nóng từ lòng ta xông thẳng lên não, não bộ lập tức đứng hình…

………………….!!! Chờ, đợi đã! Ngươi muốn làm gì?! Ô mỗ ~ đừng đưa tay tới đây a!! Ô ô, di di?! Sao cả miệng cũng duỗi tới đây rồi?! Không thể nào? Chẳng lẽ hôm nay ta lại bị một thiếu nữ tai hồ xa lạ, lớn hơn ta, hút X ngay trước mặt sao?! Không cần đâu a!…………. Ta muốn giãy ra, nhưng đầu óc bị luồng hơi nóng kia thiêu đốt khiến ta không thể điều khiển nổi thân thể mình.

“Ngươi cái đồ gia hỏa này……. Mau dừng tay cho ta a a!!”

Ngay lúc ta xấu hổ và giận dữ đến cực điểm, Mia – người sớm đã không thể nhịn nổi – cuối cùng cũng ra tay, mạnh mẽ kéo thiếu nữ tai hồ sắp vùi vào vùng cấm của ta ra ngoài.

Bị cắt ngang hành động, thiếu nữ tai hồ lập tức chu môi, hai tay nắm lại, vài giọt nước mắt chảy xuống như chuỗi trân châu, bộ dạng ‘bảo bảo ủy khuất, bảo bảo khóc’ khiến Mia – người vừa rồi còn đẩy nàng ra không thương tiếc – lập tức bối rối...

 

Bình Luận (0)
Comment