“Y… Ô oa oa oa…”
Trước mắt là một thiếu nữ thú nhĩ thoạt nhìn lớn hơn ta vài tuổi, chớp đôi mắt to ngấn lệ nức nở, cái miệng nhỏ chu lên trông như có thể treo được một cái móc sắt, dáng vẻ "bảo bảo ủy khuất", bỗng nhiên kêu “oa” một tiếng rồi bật khóc toáng lên.
“Di di…? Ấy, ngươi đừng khóc a, ô ô… Cái kia, thực xin lỗi a, là vừa rồi ta làm ngươi đau sao?”
Mặc dù từ bề ngoài mà nhìn, thiếu nữ thú nhĩ này tuổi rõ ràng lớn hơn Mia, nhưng vì dáng vẻ đôi mắt đẫm lệ, tai thú, hình tượng manh muội tử cùng với cử chỉ của nàng lộ rõ khí chất oa oa (em bé), nên trong tiềm thức Mia liền xem nàng là một tiểu hài tử nhỏ tuổi hơn mình rất nhiều.
Thấy Mia chân tay luống cuống, không biết phải làm gì với thiếu nữ thú nhĩ đang gào khóc, ta không rõ vì sao lại chủ động bước tới, nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc trên trán của nàng.
Ban đầu định ** tai nàng một chút, nhưng nghĩ tới tai hồ ly rất nhạy cảm, tuy rằng không biết nàng có liên quan gì đến loài hồ ly không, nhưng vẫn quyết định không động vào vị trí nhạy cảm đó thì hơn.
Tóc nàng sờ lên rất dễ chịu, vô cùng mềm mại và ấm áp, được ta vỗ về một hồi thì thiếu nữ thú nhĩ cũng dần ngừng khóc, sau khi thấy người đang vỗ về mình là ta, nàng lập tức thoải mái lim dim đôi mắt, còn chủ động dụi đầu vào tay ta, một bộ dáng tiểu hài tử đang làm nũng với phụ mẫu để được an ủi.
Thấy nàng đã bị ta trấn an thành công, hoàn toàn biến trở về dáng vẻ một tiểu hồ ly ngoan ngoãn, ta thở phào thật dài nhẹ nhõm, bởi vì tiếp theo còn một loạt vấn đề cần hỏi nàng, nếu không làm dịu cảm xúc của nàng trước thì chẳng thể triển khai được gì cả.
Còn về việc thiếu nữ thú nhĩ này có mang theo uy hiếp gì không? Theo như ta quan sát nhất cử nhất động của nàng thì khả năng đó hầu như có thể loại trừ…
“Hảo, có thể trả lời ta mấy vấn đề không?”
Nghiêng đầu, đôi mắt to lộ ra vẻ ngây ngốc, sau đó dường như hiểu được liền gật đầu.
Có thể trò chuyện được thì tốt rồi, xem ra vấn đề cũng không lớn.
“Ngươi tên là gì?”
Lắc đầu.
“Ngươi từ đâu tới? Làm sao xuất hiện ở đây?”
Lắc đầu.
“Ngươi biết ngươi là ai không?”
Lắc đầu.
Ta hơi đau đầu đỡ trán, đứa nhỏ này ta mới hỏi ba câu thì cả ba đều không biết, hoàn toàn không thể thu được bất cứ tin tức hữu dụng nào.
“…… Vậy ngươi có biết hiện tại ngươi cần làm gì không?”
“Ân! Tìm được mụ mụ ngươi ~”
Mùi thơm thuần khiết đặc trưng của trẻ nhỏ lướt vào mũi ta.
Nàng trực tiếp dụi đầu vào khoảng giữa hai bầu ngực ta…
“Mụ mụ ~”
Ngữ khí mềm mại kéo dài như bông…
“Ô ô ô ~…… Gia hỏa này!”
Mia tức giận biểu thị sự bất mãn cực độ đối với hành vi nhảy vào lòng ta của thiếu nữ thú nhĩ này!
Thật là khiến người khác… Không đúng! Hành vi nhào vào lòng người khác như vậy rất đáng xấu hổ!
“Rống rống!!!!……”
Một âm thanh vang dội truyền đến từ sườn núi bên kia cắt ngang dòng suy nghĩ của mọi người ở đây, sự chú ý toàn bộ đổ dồn vào vách đá dựng đứng phía trước.
“Oanh ca ca ca!!!”
Chỉ trong chớp mắt, vách đá phía trước đột nhiên sụp đổ, đất đá văng tứ tung, bụi bốc lên cuồn cuộn, vô số tảng đá lớn nhỏ rơi xuống như mưa đổ về phía chúng ta.
Khi nghe thấy tiếng sạt núi đáng sợ như vậy, ta lập tức lấy lại tinh thần, giấu đi kinh hoàng, lạnh lùng làm ra một phán đoán bình tĩnh nhất.
Chỉ tay một cái, thanh trường đao cắm cách đó không xa lập tức lóe lên hàn quang, giống như có linh tính, tự mình rút ra khỏi khe đá, hóa thành một luồng ánh sáng lam, chỉ trong một cái chớp mắt đã bay đến trước mặt ta.
Hai tay nắm lấy chuôi đao, lưỡi đao cắm sâu xuống đất, ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy, một vòng bảo hộ trong suốt màu lam từ từ dâng lên, bao trọn phạm vi xung quanh, hoàn toàn ngăn cách chúng ta với cơn mưa đá dữ dội bên ngoài.
Những tảng đá va vào vòng bảo hộ bị phản lực bắn ngược ra xa, ba người bên trong vòng bảo hộ không ai bị thương, thậm chí không dính lấy một hạt bụi.
“Rống rống!!!……”
Tiếng gầm thô bạo tựa như sơn băng địa liệt vang lên bên tai ta, một tiếng gầm này khiến cả ngọn núi xung quanh hơi rung lên.
Hai thiếu nữ chưa từng trải qua chuyện như thế này liền ôm chặt lấy nhau, cùng cảm nhận được thân thể đối phương đang run rẩy.
Ta thì chẳng để tâm, chỉ yên lặng nhìn chằm chằm vào khu vực phía trước bị bụi mù che phủ, cơ thể bắt đầu nóng lên, trong đầu, một loại hưng phấn không thể kiềm chế dần dần lan tỏa!
“S cấp cơ giới… Không, thiên tai!”
Ánh mắt ta bắt đầu rực lên ánh sáng nóng bỏng, dường như muốn xuyên thủng lớp bụi mù trước mặt.
Thiên tai ma thú, là danh từ đại diện cho sự hủy diệt và tai họa, cũng là một tên gọi khác của cơ giới thú cấp S.
Thiên tai ma thú là sinh vật đáng sợ cùng lúc giáng thế với cực tôn, sức mạnh đủ để sánh ngang thậm chí đối đầu với cực tôn, tuy rằng không rõ tại sao nơi này lại giam giữ một con S cấp… Nhưng mà…
Ta cảm nhận được máu trong cơ thể đang sôi trào!
Đã từng, ta một mình đối đầu với một đội thiên tai, không rơi xuống hạ phong, thậm chí còn làm bị thương nặng một con, sau đó an toàn thoát thân không hề bị thương.
Hiện giờ ta đã bị phong ấn phần lớn sức mạnh, không biết hiện tại ta có thể chém giết được một con thiên tai hay không?
Chuyện này thật sự là… Quá thú vị rồi!
“Mia, dùng bí pháp phòng hộ bảo vệ chính mình, à đúng rồi, tiện thể bảo vệ luôn thiếu nữ hồ nhĩ kia.”
“Giản Vân…”
“Hãy tin vào sức mạnh của cực tôn.”
Rút ra thanh trường đao cắm trên mặt đất, ta một mình bước vào làn khói bụi mịt mù.
Vung ra một đao.
Lốc xoáy màu lam rực rỡ lấp lánh nổi lên, quét sạch sương mù phía trước.
A, ta nhìn thấy ngươi rồi!
Đôi mắt hai màu tại khoảnh khắc này tràn đầy chiến ý, khóe miệng khẽ cong lên một chút.
Thân thể khổng lồ như tháp chuông, trên đầu là cặp sừng dê cực lớn, toàn thân đỏ bừng, tứ chi bị xích sắt rỉ sét loang lổ khóa chặt, khắp người là những dòng khắc văn đen thẫm như được vẽ bằng mực tà, đôi mắt vàng đất đầy cuồng bạo tức thì trở nên cảnh giác.
Nó cũng đã chú ý tới ta, ha hả a…
“Đến đây đi.”
Chỉ trong một cái chớp mắt, con quái vật khổng lồ đó đã kéo gần khoảng cách.
“Rầm rầm!!”
Vách núi như giấy bị đập nát, đá vụn văng tung tóe.
Cú đấm khổng lồ như ngọn núi gào thét xé không khí giáng xuống, ta không hề né tránh, cũng tung ra một cú đấm đối đầu.
“Ầm ầm ầm ầm ầm ầm!!!!”
Một lớn một nhỏ, hai nắm đấm chênh lệch rõ ràng oanh kích vào nhau, cuồng phong ép nén không khí phát ra tiếng vang thấu tim gan!
Thiên tai lộ ra vẻ mặt cực kỳ khiếp sợ, vội vàng rút về cánh tay phải đang run rẩy của mình.
“Cực… Tôn…?”
“Cực tôn… Cực tôn!!!!”
“Đáng giận cực tôn!! Dám phong ấn ta ở đây!”
Ánh mắt nó hiểu rõ ta là ai, thiên tai càng thêm phẫn nộ và cuồng bạo!
Tên gia hỏa này xem ra từng bị một vị cực tôn phong ấn tại nơi này, tuy không biết vì sao nó lại phá được phong ấn, nhưng cũng chẳng sao cả… Ta đến để tiễn ngươi xuống địa ngục.