Y Võ Song Toàn

Chương 700

Quả thật như vậy, bất cứ ai nhìn thấy chiếc bật lửa trị giá năm mươi nghìn cũng phải chào thua, dù gì thì giá cũng quá cao.

“Chiếc bật lửa trị giá năm mươi nghìn này khác nhỉ, cảm giác màu sắc của ngọn lửa này khác hẳn so với những cái khác?”

Lý Kim Thành cười nhạt, nói.

“Đương nhiên, bật lửa thông thường dùng dầu hỏa, còn của tôi là dùng dầu thô tự nhiên, ngọn lửa sẽ đẹp hơn, mùi cũng thơm hơn”.

“Có một loại nhiên liệu cao cấp gọi là dầu cá voi biển sâu, nó được chiết xuất từ xác cá voi, vô cùng hiếm có, khi cháy tạo thành một mùi hương rất sảng kɧօáϊ, hơn nữa còn có lửa màu xanh lam”.

“Chỉ là tôi không đủ tư cách để dùng chiếc bật lửa này, chỉ có loại bật lửa hàng đầu mới có đủ điều kiện để sử dụng loại nguyên liệu đắt tiền như vậy”.

Tuy Lý Kim Thành không có những thứ mình kể, nhưng anh ta vẫn có cảm giác hơn người khác.

Bởi vì nếu không phải do anh ta nói ra, có thể người khác sẽ không biết được, người có thể am hiểu được những thứ xa xỉ này, chắc chắn là hơn người khác.

Sau khi giới thiệu xong, Lý Kim Thành nhìn sang Tần Lâm với vẻ giễu cợt.

“Thế nào, chắc cả đời anh cũng chưa từng thấy qua chiếc bật lửa của tôi đúng không, anh cảm thấy tài chính của mình có xứng với Vương Đông Tuyết chưa?”

Tần Lâm nghe xong, bèn cười lạnh.

“Chỉ là một chiếc bật lửa thôi mà, nó thật sư khiến cho anh cảm thấy mình hơn người khác à, chắc anh chưa từng trải đời nhỉ”.

Nói xong, Tần Lâm lấy ra một chiếc bật lửa sáng bóng, sau đó đặt lên bàn.

Đột nhiên, chiếc bật lửa này thu hút ánh nhìn của mọi người.

Mọi người nhìn chằm chằm vào chiếc bật lửa rồi nhìn những viên ngọc sáng chói trêи đó, cảm thấy có chút kinh ngạc.

“Đây là... ST?!”

Bật lửa Dupont cũng là một sản phẩm xa xỉ trong số các dòng bật lửa, có thể sánh ngang với các thương hiệu cao cấp khác.

Nhưng chiếc bật lửa Dupont ST này còn thuộc dòng đỉnh cao trong số đó, chiếc bật lửa của Tần Lâm khác với những cái còn lại, rõ ràng là được thiết kế riêng một cách cao cấp.

Nếu như nó được sản xuất hàng loạt, cho dù là phiên bản giới hạn, hãng cũng không thể nạm những viên ngọc quý lên như vậy.

Từ Mập nhìn thấy chiếc bật lửa này, nhất thời vô cùng kinh ngạc.

“Đây là... Supont ST phiên bản đặt riêng bảy màu sao?”

Các bạn học khác cũng sững sờ, chưa bao giờ nghe nói qua, chỉ là một cái bật lửa mà thôi, lại còn có cả xuất xứ như vậy nữa sao?

Từ Mập kiên nhẫn giải thích: “Dòng Dupont ST này vốn là dòng sản phẩm xa xỉ hàng đầu, được chế tác từ vàng, bạch kim và vàng hồng”.

“Còn phiên bản bảy màu này là được thiết kế riêng, toàn cầu chỉ có mười cái, được nạm đá quý bảy màu, mỗi viên đều được chọn lựa vô cùng cẩn thận, giá trị đều vô cùng cao”.

“Sau đó được khảm trêи chiếc bật lửa này, cho nên mới trở thành một chiếc bật lửa cao cấp hàng đầu”.

Đám bạn học này nghe xong liền ngẩn ra, bọn họ còn chưa từng nghe qua thứ đồ cao cấp xa xỉ đến vậy, không ngờ thật sự lại có món đồ như thế sao.

Cuộc sống của người giàu có thật không thể tưởng tượng được!

Từ Mập liền nói: “Giá một chiếc Dupont ST căn bản khoảng bảy mươi chín nghìn đô la, đổi ra là khoảng năm trăm nghìn tệ. Đây là phiên bản bảy màu còn đắt hơn thế nữa, chắc tầm ba triệu gì đó”.

Hmm...

Mọi người lập tức hít sâu một hơi, bật lửa giá ba triệu... Thật đúng là giá trêи trời mà!

Có tiền cỡ nào mới mua một cái bật lửa giá ba triệu chứ?

Sắc mặt Lý Kim Thành trở nên khó coi, vừa nãy anh ta vẫn còn đang luyên thuyên khoe khoang về chiếc bật lửa của mình, kết quả Tần Lâm lại lấy ra một cái đỉnh hơn.

“Không thể nào! Theo như tôi biết, cả tỉnh Hán Đông chỉ có một chiếc bật lửa này mà thôi, chắc chắn cái của anh là hàng nhái!”

Nói xong, Lý Kim Thành chồm lấy chiếc bật lửa, sau đó bật nắp.

Âm thanh sắc nét dễ chịu, sau đó, anh ta gạt con lăn.

Xoẹt!

Ngọn lửa bùng cháy.

Màu xanh! Ngọn lửa màu lam này tràn ngập cảm giác kỳ lạ, tỏa ra hương thơm nhàn nhạt, hệt như mùi trầm hương, khiến cho người ta có cảm giác yên tĩnh thoải mái.

Khi nãy Lý Kim Thành đã nói rằng chỉ những chiếc bật lửa đắt tiền nhất mới đủ điều kiện để sử dụng loại nhiên liệu tạo lửa xanh lam này, không ngờ vừa nói xong, tất cả mọi người đều được nhìn thấy.

Đúng là vả mặt mà.

Bật lửa của người ta đắt như thế, hơn nữa lửa cũng tốt như vậy, còn có hương thơm tỏa ra.

Cũng không thể nào nói đồ của người ta là giả được chứ?

Lý Kim Thành cắn răng cười mấy tiếng, không nói gì, sau đó đặt chiếc bật lửa về chỗ cũ.

“Ha ha, anh Tần cũng có gu đấy, chiếc bật lửa này đúng là không tệ chút nào”.

Còn nói gì được nữa đây, chỉ có thể đổi chủ đề mà thôi.

Lý Kim Thành luôn nói rằng Tần Lâm không xứng với Vương Đông Tuyết, ý chỉ Tần Lâm không có tiền, nhưng bây giờ thì sao, người ta có cả một chiếc bật lửa ba triệu, còn dám nói người ta không có tiền nữa không? Còn dám nói không xứng nữa sao?

Lý Kim Thành hung hăng lườm Từ Mập một cái, nếu không phải tên mập này nhiều lời thì anh ta cũng đâu đến mức mất mặt như thế!

“Từ Mập, đi lấy cho tôi chai bia!”

Từ Mập ngẩn ra một lúc, trực tiếp cầm lấy một chai trêи bàn rồi đưa qua.

“Tổng giám đốc Lý, chẳng phải là ở đây sao?”

Lý Kim Thành trừng mắt, cầm lấy chai bia ném ra ngoài!

‘Xoảng’ một tiếng, chai bia vỡ tan tành, bắn cả lên người Từ Mập.

“Tôi muốn bia lạnh, cậu đưa tôi cái gì vậy hả!”

Hành vi của Lý Kim Thành không khỏi khiến cho những người khác phải nhíu mày.

Tuy Từ Mập là một tên vô dụng, nhưng dù gì cũng từng là bạn học của nhau, sao lại ăn hϊế͙p͙ người ta như thế được.

Sắc mặt Từ Mập chợt thay đổi, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng chịu đựng, bèn đi ra ngoài mua một chai bia lạnh, sau đó quay về đưa cho anh ta.

Lý Kim Thành hừ lạnh một tiếng: “Rót cho tôi”.

Vương Đông Tuyết có hơi không chịu được nữa.

“Lý Kim Thành, cậu cũng đừng ức hϊế͙p͙ người quá đáng, tuy Lão Từ là người thật thà, nhưng cậu không thể ăn hϊế͙p͙ cậu ấy như vậy được”.

Lý Kim Thành cười nhạt: “Tớ ăn hϊế͙p͙ sao? Tớ đang sai bảo cậu ta một cách bình thường mà thôi, cậu ta là đối tác của tớ, chính là dựa vào tớ để kiếm miếng ăn, nếu không phục vụ tớ thì coi sao được?”

Từ Mập nở nụ cười, tuy có hơi khó coi, nhưng vẫn cắn răng nói.

“Không sao đâu, tổng giám đốc Lý nói đúng lắm, tớ dựa vào tổng giám đốc Lý để kiếm cơm, nào, để tớ rót cho”.

Vương Đông Tuyết cau mày, cố muốn nói gì đó nhưng không thốt nên lời.

Tần Lâm hiểu ý của Vương Đông Tuyết, bèn nói.

“Từ Mập, anh làm công việc gì thế?”

Từ Mập sững ra, sau đó cười nói.

“Kinh doanh chút đồ trang sức mà thôi, cùng kiếm cơm với tổng giám đốc Lý, ha ha, tôi chỉ là một thương nhân nhỏ dưới trướng tổng giám đốc Lý thôi, lãi ít tiêu thụ mạnh”.

Tất cả mọi người đều xì xầm, mặc dù làm kinh doanh trang sức, nhưng không phải ai cũng là ông chủ lớn trong ngành này, cũng có không ít người sống lệ thuộc như Từ Mập.

Tần Lâm nghe xong liền nói: “Anh có biết châu báu Gia Hân không?”

Từ Mập ngơ ra một lúc: “Đương nhiên là biết, châu báu Gia Hân là người đứng đầu trong ngành này, anh Tần, anh cũng biết châu báu Gia Hân ư?”

Tần Lâm nói: “Tôi biết bà chủ Hồ Gia Hân của bọn họ, nếu như anh cần thì tôi sẽ giới thiệu giúp anh”.

Từ Mập sửng sốt: “Anh Tần, thật sao? Anh quen biết tổng giám đốc Hồ Gia Hân ư?”

Sắc mặt Lý Kim Thành thay đổi, hừ lạnh một tiếng.

“Bớt phét lại đi, anh còn quen Hồ Gia Hân sao? Sao anh không nói mình quen Liễu Thanh Thanh luôn đi! Chẳng qua chỉ là có một cái bật lửa thôi sao, làm gì ra vẻ như vậy chứ, nếu như anh thật sự quen biết Hồ Gia Hân thì tôi sẽ ăn sạch chỗ này!”

Tần Lâm nhìn Lý Kim Thành, sau đó nhẹ nhàng nói.

“Vậy thì anh hãy chuẩn bị đi, nếu lát nữa anh ăn không hết chỗ này thì tôi sẽ không bỏ qua cho anh đâu”.

Nói xong, Tần Lâm lấy điện thoại ra rồi gọi cho Hồ Gia Hân.
Bình Luận (0)
Comment