Y Vương Cái Thế (Dịch Full)

Chương 143 - Chương 143. Không Khéo Mình Còn Ăn Bám

Chương 143. Không khéo mình còn ăn bám Chương 143. Không khéo mình còn ăn bám

Chương 143

Người dịch PrimeK tohabong

"Trong Cổ Chi Trát Ký có nói, cứ cách mấy ngàn năm hoặc hơn vạn năm, đều sẽ nghênh đón một thời đại lớn, hiện tại, đang đi về phía thời đại này?"Tô Kiệt đáy lòng nghĩ, nếu như không phải thời đại lớn, căn bản không có tư cách xuất hiện một vị Vô Cấu Thể.

"Cho nên, sau này em sẽ tu võ rất lợi hại, vậy có phải sau này em sẽ giúp được anh không?" Chúc Trì Linh cũng có chút hưng phấn, lúc trước cô áp lực lớn, có chút thấp thỏm, sợ Tô Kiệt sau này không cần mình nữa vân vân, trong đó một phần nguyên nhân lớn nhất chính là, Tô Kiệt là võ đạo giả, sân khấu của anh tương lai nhất định không phải thế giới của người bình thường, mà mình không phải võ đạo giả, căn bản không thể ở bên cạnh anh, nhưng bây giờ...

Trời sáng rồi!!

"Sau này, mình phải cố gắng, nếu không, sợ không nhìn thấy bóng lưng của Trì Linh nữa..." Tô Kiệt bất đắc dĩ cười khổ, làm không tốt, về sau mình còn là loại ăn bám.

Vô Cấu Thể rốt cuộc có bao nhiêu khủng bố? Hắn không rõ ràng lắm, nhưng, có thể đứng ở hàng ngũ thể chất đặc thù đẳng cấp cao nhất, dùng đầu óc ngẫm lại cũng biết, tuyệt đối rất rung động.

Sau đó.

Tô Kiệt lại là nghiêm túc nói: "Bất quá, Trì Linh, thể chất của em quá mức kinh khủng, cũng liền bị ông trời ghen tị, đại khái chính là cái gọi là Ông trời đố kỵ thiên tài đi!

Hả? "Chúc Trì Linh sợ tới mức sắc mặt trắng bệch.

Tô Kiệt không nói tỉ mỉ.

Nhưng cũng thật sự hiểu rõ kiếp trước vì sao Trì Linh chỉ vì áp lực và bức bách của gia tộc mà có thể hương tiêu ngọc vẫn sau khi lao lực quá độ......

Vô Cấu Thể không hoạt động!!

Ngược lại thành bùa đòi mạng a!

Kiếp trước, không có ai biết Trì Linh là Vô Cấu Thể, lại càng không cần nói đến kích hoạt, trong tình huống chưa kích hoạt, Trì Linh bởi vì tâm lực lao lực quá độ, cơm nuốt không trôi, tâm tình tích tụ, dinh dưỡng không đầy đủ vân vân, dẫn đến thân thể suy yếu.

Thân thể suy yếu vốn không trí mạng, nhưng thân thể suy yếu không chịu nổi sự cường đại của Vô Cấu Thể, cuối cùng vong thân

"Trì Linh, anh sẽ giúp em võ đạo nhập môn!"Sau một khắc, Tô Kiệt ngưng giọng nói: "Kế tiếp, anh sẽ giảng giải về võ đạo cho em, giảng cho em biết về huyệt vị vân vân, lại truyền thụ cho em một bộ công pháp võ đạo..."

Kiếp trước, hắn đạt được qua rất nhiều võ đạo công pháp, trong đó, có một bộ tên là « Thủy Huyền Quyết », công pháp đẳng cấp không tính đặc biệt cao, nhưng cũng đạt tới Huyền cấp trung phẩm, rất tốt, vừa vặn thích hợp với Trì Linh, tương lai « Thủy Huyền Quyết » không đủ dùng, có thể tiếp tục đổi công pháp cao cấp hơn.

Hơn nữa, Thủy Huyền Quyết này vừa vặn là võ đạo công pháp thích hợp cho con gái.

Chúc Trì Linh rất hưng phấn, cuối cùng cũng tiếp xúc với võ đạo rồi sao???

Kế tiếp suốt một ngày.

Hai người không đi đâu cả.

Một ngày sau.

Đột ngột.

"Ông xã, em nhập môn, em cảm nhận được nguyên khí, thật kỳ diệu, có một cỗ khí lưu theo trong mạch máu cơ thể, em còn có thể khống chế nó!"

"Em đã là Võ Giả Cảnh tầng một, về sau, cố gắng tu luyện!" Tô Kiệt mở miệng nói, đáy lòng lại là cảm thán, Vô Cấu Thể này thật sự là đáng sợ a!!!

Chúc Trì Linh hoàn toàn không có tiếp xúc qua võ đạo, chỉ mất một ngày đã nhập môn.

Không cách nào hình dung.

Cái gọi là đỉnh cấp thiên tài Núi Côn Lôn, nhập môn võ đạo cũng phải tám ngày mười ngày thậm chí nửa tháng a?

Chính mình đời này ngược lại võ đạo nhập môn rất nhanh, mất một hai giờ, có thể đó là bởi vì chính mình kiếp trước đều là đại tông sư, mang theo toàn bộ trí nhớ trùng sinh, mới có tốc độ như vậy, là ví dụ đặc thù.

So sánh ra, tốc độ tu võ của Trì Linh có thể nói là kinh người.

Kế tiếp, hắn lại truyền thụ cho Trì Linh mấy bộ võ kỹ cũng không tệ lắm.

"Ông xã, em yêu anh muốn chết, hì hì..." Chúc Trì Linh rất vui vẻ, sau khi trở thành người tu luyện võ đạo, giống như một đứa trẻ vừa mới có được món đồ chơi mới, không ngừng vận chuyển nguyên khí, không ngừng hỏi tri thức về phương diện võ đạo của Tô Kiệt, vui vẻ vô cùng.

Vui vẻ rất nhiều, hai người không biết ôm nhau từ lúc nào, trong hoàn cảnh này, trong bầu không khí này...... Không kìm lòng được rất bình thường.

"Tên hỗn xược nhà anh, không được quá phận..." Chúc Trì Linh lập tức thân thể mềm nhũn, trong khoảng thời gian này nàng cũng thật sự nhớ Tô Kiệt, càng muốn kể lể nhớ nhung lẫn nhau, hơi ngẩng cái đầu nhỏ ngây ngô tuyệt mỹ, trong đôi mắt đẹp đầy chờ mong.

Tô Kiệt ôm thân thể mềm mại của cô, cúi đầu.

……………

Một giờ sau, sau khi Chúc Trì Linh đỏ mặt sửa sang lại quần áo, Tô Kiệt kéo bàn tay nhỏ bé của cô, rời khỏi biệt thự Tô gia.

Trong một giờ này, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ có hai người Tô Kiệt và Chúc Trì Linh biết, đại khái là ngoại trừ không có bước đi cuối cùng, những thứ khác...

Quay lại trường đi.

Đến nhà hàng ăn cơm trước.

Lại đưa Trì Linh về ký túc xá.

Và rồi...

Khụ khụ......

Sau đó, Tô Kiệt do dự nhiều lần, vẫn gọi điện thoại cho Chử Mộng Điệp, hẹn Chử Mộng Điệp ra sân thể dục tản bộ.

Chử Mộng Điệp vội vàng không kịp trang điểm, liền đi ra.

Trong khoảng thời gian này, cô cũng lo lắng, sốt ruột, mỗi ngày thậm chí gọi hơn trăm cuộc điện thoại cho Tô Kiệt, cũng không thông.

Trong khoảng thời gian này, cô đều có chút gầy gò.

Cô gái, không ăn cơm đàng hoàng sao? Gầy quá rồi! "Tô Kiệt kéo bàn tay nhỏ bé của Chử Mộng Điệp, có chút đau lòng.

Tô Kiệt, em nhớ anh! "Chử Mộng Điệp đột nhiên ôm lấy thân thể Tô Kiệt, ôm thật chặt, khóc :" Em tưởng... Em tưởng anh chán ghét em, không cần em nữa...

Đừng suy nghĩ lung tung! "Tô Kiệt vuốt đầu nhỏ của cô, nhẹ nhàng nói.

Tô Kiệt, em...... Em...... Em...... Em biết anh thích chị Trì Linh hơn, em cũng biết các phương diện của em đều không bằng chị Trì Linh, nhưng em rất ngoan rất ngoan, Tô Kiệt, anh ngàn vạn lần đừng rời khỏi em...... Chử Mộng Điệp nức nở.

Trong khoảng thời gian này, Tô Kiệt vẫn không có ở đây.

Cô hoảng loạn.

Luôn miên man suy nghĩ, không khống chế được miên man suy nghĩ.

Cô và Trì Linh đều rất tốt. "Tô Kiệt nghiêm túc nói:" Mộng Điệp, em chính là Mộng Điệp, không cần phải so sánh với ai, anh cũng sẽ không rời khỏi en.

Đã mang tiếng là tên khốn!!!

Cũng không thể để Mộng Điệp thương tâm nữa chứ?

Bình Luận (0)
Comment