Không riêng gì Lưu Vân, những người khác trong đó cũng đều đột phá.
Ngay cả Thánh Hàn thần vệ khó tu luyện nhất, cũng trong nửa năm này, lấy được thành tựu cực lớn.
Khả quan nhất phải kể tới Thẩm Ly, vậy mà đột phá Long Thần cảnh!
Nửa năm trước đó, Thẩm Ly mới chỉ là Long Đan cảnh sơ kỳ, Tô Hàn thật khó có thể tưởng tượng, hắn vì sao có thể tu luyện nhanh như vậy.
Tô Hàn sống gần tỷ năm, hiểu biết rộng lớn, nhưng vẫn nhìn không ra, Thẩm Ly là một loại thể chất như thế nào.
Sau khi đột phá, Thẩm Ly cũng đã trở thành người đầu tiên có tu vi Long Thần cảnh bên trong Đồ Thần các!
Sau hắn Tô Vân Minh cố gắng đuổi theo, sau cùng cũng đột phá, đạt đến Long Thần cảnh sơ kỳ.
Tu vi bản thân Tô Vân Minh, trong nửa năm trước đó chính là Long Đan cảnh đỉnh phong, thiên phú của hắn so với Thẩm Ly kém quá xa.
Đến tận đây, bên trong Đồ Thần các, đã có hai vị Long Thần cảnh.
Chỉ cần trong đó lại có người có thể đột phá Long Thần cảnh trung kỳ, vậy thì Đồ Thần các, đã có thể tấn thăng tông môn bát lưu!
Sau Thẩm Ly cùng Tô Vân Minh, đám người Tiêu Vũ Tuệ, Tiêu Vũ Nhiên cũng đuổi theo phía sau, đều đạt đến Long Đan cảnh đỉnh phong.
Chủ yếu là do thiên phú hai người quá cao, tăng thêm tài nguyên kinh người kia, mới có thể đưa các nàng đến loại trình độ như bây giờ.
Nửa năm trước đó, Tiêu Vũ Tuệ chỉ là Long Huyết cảnh hậu kỳ mà thôi, mà Tiêu Vũ Nhiên, cũng chỉ là Long Linh cảnh sơ kỳ.
Bất quá Tiêu Vũ Nhiên có thể chất đặc thù, tu luyện chậm chạp, bị Tiêu Vũ Tuệ bỏ lại phía sau.
Thiên phú hai người bọn họ, tấn thăng Long Thần cảnh sẽ rất nhẹ nhàng, Tô Hàn không lo lắng chút nào.
. ..
"Bất quá chỗ tài nguyên này, tiêu hao cũng quá nhanh rồi.”
Tìm Liên Ngọc Trạch hỏi một chút tài chính hiện tại của Đồ Thần các còn có bao nhiêu, Liên Ngọc Trạch hết sức ngượng ngùng nói cho Tô Hàn biết, ước chừng chỉ còn lại có tầm 70 tỷ kim tệ. ..
Thời gian nửa năm, tiêu hao trọn vẹn 310 tỷ kim tệ!
Chút kim tệ này, toàn bộ dùng để mua linh dược, linh thạch cùng với đan dược.
Tô Hàn biết luyện đan không giả, nhưng hắn cũng không có nhiều thời gian như vậy đi luyện đan.
Mà trong thời gian nửa năm này, đệ tử Đồ Thần các không ngừng thu thập tài nguyên đem tài nguyên hoàn lại, nhưng vẫn như cũ đều bị tiêu hao hết.
Tương đương với, toàn bộ trên dưới Đồ Thần các, trong nửa năm này, tiêu hao gần 400 tỷ kim tệ!
Dựa vào loại tốc độ này, chẳng mấy chốc sẽ tiêu hao toàn bộ hết, mà rất có thể nhập không đủ xuất.
Xem như Tô Hàn liều mạng luyện đan, cũng chống cự không nổi mức tiêu hao này.
Hiện tại biện pháp duy nhất, tiếp tục mở rộng chiến tranh, từng bước xâm chiếm những tài nguyên của tông môn khác.
Đồng thời, Đồ Thần các về sau cũng có thể tấn thăng tông môn bát lưu, dưới tay có mười cái tông môn cửu lưu nộp lên tài nguyên, đây chính là cách sống sót cơ bản nhất của mỗi một cái đại tông môn.
"Xem ra, cái khoáng mạch Ma Tinh thạch của Lưu Tuyết tông kia, không đoạt cũng không được nha!"
Tô Hàn bất đắc dĩ lắc đầu, chợt đi vào sân luyện võ, lấy ra mấy khối linh thạch.
"Phanh phanh!"
Hắn trực tiếp đem linh thạch bóp nát, linh thạch sau khi bị bóp nát hóa thành linh khí, phiêu tán giữa đất trời.
Tô Hàn vung tay lên, những linh khí kia lập tức ngưng tụ tới.
Cùng một thời gian, Tô Hàn xuất ra ba quyển tranh, trên mỗi bức tranh vẫn còn trống, Tô Hàn đem treo lên phía trên sân luyện võ, sau đó một phát bắt được linh khí, như đang cầm bút, vẽ một chút mực ở phía trên bức tranh đó không ngừng hạ xuống.
Bốn phía rất nhiều đệ tử Đồ Thần các thấy Tô Hàn ở đây, đều lập tức tới, dự định hành lễ.
"Xuỵt, nói nhỏ chút, chớ kinh động Các chủ." Liên Ngọc Trạch vội vàng làm thủ thế.
Thấy thế này, rất nhiều đệ tử Đồ Thần các cổ co rụt lại, vội vàng ngậm miệng lại.
"Gào! ! !"
Vào lúc này, một tiếng long ngâm kinh thiên đột nhiên từ bên trên bức họa đầu tiên truyền ra.
Các đệ tử lập tức khiếp sợ, tiếng long ngâm kia như là thật, giống như thật sự có Long đang vũ động giữa đất trời.
Bọn hắn trợn mắt há mồm, không thể tưởng tượng nổi nhìn chằm chằm bức họa trước mặt Tô Hàn.
Chỉ thấy trên bức họa đó, một đầu Cự Long màu băng lam được vẽ ra, linh khí hư vô, lại không có màu sắc, nhưng Tô Hàn dùng loại linh khí hư vô này, vẽ ra một đầu Cự Long màu băng lam!
Trường long sinh động như thật, làm cho người nhìn thấy đều phải rung động.
Từ sau Thái Cổ đến nay, tất cả mọi người chưa từng nhìn thấy Cự Long, Cự Long giống như đã trở thành một cái truyền thuyết.
Đệ tử Đồ Thần các không cảm thấy đầu Cự Long này là thật, nhưng mỗi khi bọn hắn nhìn lại, một dạng giống như bị sâu hãm vào trong đó.
Trên bức họa con rồng này, rõ ràng chỉ lớn có nửa mét đều rơi hết vào trong mắt bọn hắn, nhưng bây giờ giống như thế giới đã biến mất, chỉ có một đầu Cự Long cao ngút trời ỏ trước mặt đám người mình vũ động.
"Đây là cái gì?"
"Thật sự là Cự Long sao? Chẳng lẽ Các chủ từng nhìn thấy Cự Long hay sao?"
"Ta cảm giác đều muốn mất phương hướng."
Có rất nhiều đệ tử vội vàng chớp mắt, cố gắng không để cho mình tiếp tục đắm chìm vào trong đó.
Bọn hắn làm thế nào biết được, Tô Hàn làm sao chỉ từng nhìn thấy Cự Long?
Ở kiếp trước, Tô Hàn trấn áp vạn cổ, cho dù là Cự Long nhất tộc, cũng phải ở trước mặt Tô Hàn cúi đầu thần phục!
Rất nhanh, đầu Cự Long này được vẽ xong, nhưng những đệ tử Đồ Thần các kia, luôn cảm thấy có chỗ nào không giống nhau.
Cự Long này nhìn rất là uy vũ, nhưng mỗi lúc nhìn lại, luôn làm cho người khác có chút khó chịu, thật giống như. . . Giống như ở nơi nào đó thiếu đi một nét vẽ!
"Là con mắt!"
Rốt cục có người nhìn ra nơi nào bất đồng.
Quả thật là con mắt.
Tô Hàn vẽ mắt cho Cự Long kia, nhưng cũng không có vẽ lên con ngươi, cũng chính là cái gọi là ánh mắt.
Không có mắt Cự Long nhìn như vô thần.
"Cũng không tệ lắm."
Tô Hàn nhìn về phía người chỉ ra chỗ chưa đủ trên bức tranh kia, mỉm cười nói: "Thiên phú của ngươi có thể đột phá, có thể nhìn ra sự khác biệt của Cự Long này."
Nghe vậy, nam tử vừa nói xong gượng cười sờ lên cái ót, được Tô Hàn khen ngợi trước mặt nhiều người như vậy, thật có chút không quen.
Tô Hàn vừa dứt lời, thì quay đầu đi, tiếp tục vẽ lên bức họa thứ hai.
Trên bức họa thứ hai vẽ một con Phượng Hoàng.
Lông chim Phượng Hoàng hiện lên chín màu sắc, toàn thân lộng lẫy tràn ngập thần khí, khiến cho người mê say.
Cùng một dạng với Cự Long, Phượng Hoàng cũng chỉ là một bức họa, nhưng rơi vào trong mắt mọi người, giống như có Phượng Hoàng Cửu Thải ở trước mặt mình ở trên không bay lượn.
"Yêu ~ "
Âm thanh bén nhọn hí lên từ trên mặt bức họa truyền ra, chấn động toàn bộ Đồ Thần các, dẫn tới càng nhiều người vây xem.
Đến cuối cùng, dù là người bế quan, hay là xuất quan, toàn bộ đều tập trung tới quảng trường, hết sức chuyên chú nhìn chằm chằm Tô Hàn vẽ tranh.
"Các ngươi lại nhìn một chút, bức họa Phượng Hoàng này, có chỗ nào bất đồng không?" Tô Hàn cười nói.
"Thiếu đi mũ phượng." Thẩm Ly đi tới.
Tô Hàn nhãn tình sáng lên, phi thường hài lòng.
Những người này, có lẽ chưa từng nhìn thấy Cự Long, nhưng trên Đại lục Long Võ, từng nhà đều lấy Long phụng làm vật cát tường, còn có hình dạng của Long.
Nhưng Phượng Hoàng thì lại khác, có rất ít người nhìn thấy hình dáng thật của Phượng Hoàng, cái mũ phượng kia rất nhỏ, cơ hồ không phát hiện được, tăng thêm cảnh giới Tô Hàn cực cao, người có thể nhìn ra được rất ít.
Mà Thẩm Ly, lại trực tiếp nói ra được, đủ để nhìn ra cảnh giới của hắn cực cao.
"Chính là mũ phượng."
Tô Hàn gật đầu cười một tiếng, một bàn tay túm lại, đem một chút linh khí cuối cùng kia chộp tới trong tay, sau cùng, vẽ vào phía trên bức họa thứ ba.