Tô Hàn nói quả thật không có sai, nam tử trẻ tuổi tu luyện chính là ma pháp hệ phong. Ma pháp hệ phong chú trọng nhất không phải là công kích, cũng không phải phòng ngự, mà là tốc độ!
Nếu Tô Hàn đổi thành nam tử trẻ tuổi kia, tuyệt đối sẽ ngay lúc Tô Hàn sắp giết chết Phong Vô Nhai, cứu hắn trở về bên cạnh mình.
"Vèo!"
Nam tử trẻ tuổi kia nhìn chằm chằm Tô Hàn chỉ chốc lát, chợt quay người hướng nơi xa phóng đi.
Tô Hàn khẽ nhíu mày, hắn quan tâm sống chết của đám người Liên Ngọc Trạch, cũng không có đuổi theo, thân ảnh đáp xuống bên trên chỗ lúc nam tử trẻ tuổi kia lao ra có một cái lỗ to lớn phóng tới.
Hắn có thể cảm nhận được, hơi thở của đám người Liên Ngọc Trạch, mà khí tức của bọn hắn, cũng ở ngay trong cái hang lớn này. Trên thực tế đúng là như thế, dưới mặt đất phủ thành chủ này, tự hình thành một cái không gian, bị đào thật sâu.
Lúc Tô Hàn tới đây, thấy được một cái tế đàn to lớn, cũng nhìn thấy một cái pho tượng cao mười mét, càng thấy được trước pho tượng đó, đám người Liên Ngọc Trạch bị trói ở trên trụ đá tế đàn đó.
Cái cột đá kia có ma lực tồn tại trong đó, đám người Liên Ngọc Trạch bị trói ở phía trên, bộ dạng giống như Thượng Quan Minh Tâm bị Đạo Diệp dùng dây đỏ trói chặt trước đó, tu vi không thể thi triển ra được.
Mà bên cạnh đám người Liên Ngọc Trạch, còn có một chiếc nhẫn đen kịt thâm thúy, giống như bầu trời đêm. Chiếc nhẫn kia, chỉ liếc mắt nhìn một cái, đã khiến cho người ta có loại xúc động muốn hãm sâu vào trong đó.
"Đại ca ca, ta có cảm giác nó chính là bảo vật!" Hương Nhi chỉ chiếc nhẫn nói.
"Ừm." Tô Hàn khẽ gật đầu.
"Các chủ!"
Thấy Tô Hàn tiến đến,đám người Liên Ngọc Trạch nhất thời lộ ra nét mừng.
"Thuộc hạ vô dụng, gây thêm phiền toái cho Các chủ." Liễu Phong trên mặt lộ ra áy náy, thấp giọng nói: "Từ lúc tiến vào Tranh Giành chi môn, chúng ta vẫn luôn làm cho Các chủ gặp phiền phức, sớm biết như thế, còn không bằng không tiến vào."
"Nếu như không phải các ngươi mang đến cho ta cái phiền toái này, ta còn không phát hiện được cái bảo khố to lớn đấy." Tô Hàn cười một tiếng.
Cái này quả thật là một cái bảo khố, bởi vì từ khoảng cách đám người Tô Hàn không xa, có một biển tinh thạch mênh mông, đang phát sáng ra đủ loại màu sắc. Những cái tinh thạch kia đều là thuộc tính Ma Tinh thạch!
Chỉ liếc mắt nhìn một cái, cũng có ít nhất mấy trăm vạn chất thành một tòa núi lớn, có nguyên tố ma pháp nồng đậm ở phía trên lưu chuyển.
Ma Tinh thạch, đối với ma pháp sư mà nói nhất định phải đạt được, cho dù phải dùng đến vũ lực. Nếu ở kiếp trước, Tô Hàn sẽ không để ý, nhưng từ khi hắn trùng sinh đến nay, chưa từng thấy nhiều Ma Tinh thạch như vậy.
"Không hổ là Thế giới Ma Thần, chỉ một cái Cổ thành mà thôi, nếu như là một cái quốc khố của cổ quốc nào đó, chỉ sợ Ma Tinh thạch sẽ có nhiều hơn." Tô Hàn thầm nghĩ trong lòng. Đáng tiếc, hắn rất tự hiểu được.
Chỉ một cái cổ thành, đã có Đại ma đạo sư tam giai tồn tại, bên trong cổ quốc chỉ sợ sẽ có Pháp Thánh xuất hiện. Pháp Thánh, cũng chính là Thánh Ma Đạo Sư gọi tắt là 'Pháp Thánh'.
Đối với Pháp Thần, Tô Hàn cảm thấy rất không có khả năng kháng chiến, dù sao ở giữa Pháp Thần cùng Pháp Thánh ,chênh lệch như một cái đồng ruộng, nếu muốn từ Pháp Thánh đột phá làm Pháp Thần, thật sự còn khó hơn lên trời.
Tu vi ma pháp sư Tô Hàn lúc này, chỉ là Đại ma đạo sư tứ giai mà thôi, dù cho đột phá, cũng chỉ là Đại ma đạo sư ngũ giai, mặc dù hắn nắm giữ rất nhiều hệ ma pháp, nhưng hắn còn không có đi đến trình độ dung hợp ma pháp, cho nên hắn khẳng định không phải là đối thủ của Pháp Thánh.
Cùng cấp bậc chiến đấu, Tô Hàn có khả năng quét ngang, nhưng vượt cảnh giới, nhiều lắm cũng đánh ngang tay, nếu như bị nhiều người vây công kết quả chính là bị giết chết không còn thân xác.
"Bọn hắn dùng các ngươi để tế điện cho pho tượng này?"
Tô Hàn nhìn về phía pho tượng kia, khắc hoạ đúng là bộ dáng của Thánh Ma cổ đế.
"Ừm."
Liên Ngọc Trạch gật đầu: "Pho tượng kia, bọn hắn vẫn luôn gọi là 'Đại Ma Thần ', như người Đại lục Long Võ, đối với Chân Long kính ngưỡng."
"Nơi này người dân vô cùng căm hận kẻ ngoại lai như chúng ta, nói rằng sẽ đem chúng ta tế cho Đại Ma Thần, còn nói chúng ta mang đi tất cả bảo vật Đại Ma thần lưu lại cho bọn hắn." Liễu Phong cũng nói.
Tô Hàn sững sờ, rốt cục cũng bừng tỉnh đại ngộ. Trách không được lúc Phong Vô Nhai biết mình là kẻ ngoại lai, sẽ cừu hận như vậy, nguyên nhân bởi vì lý do này.
"Bọn hắn cũng không nghĩ một chút, nếu Đại Ma Thần trong miệng bọn hắn đều lưu lại những bảo vật này cho bọn hắn thì chúng ta làm sao lại tiến vào được như thế !"
Tô Hàn hừ lạnh một tiếng, giải thoát bốn người Liên Ngọc Trạch, chợt bàn tay vung lên, mỗi người bọn hắn đều có mười mai chiếc nhẫn không gian .
"Đem những Ma Tinh thạch này đều mang đi, còn có những dụng cụ ma pháp kia, toàn bộ đều để vào chiếc nhẫn không gian đi." Tô Hàn nói.
"Vâng!"
Bốn người lập tức lộ ra thần sắc hưng phấn, không nói hai lời, phóng tới thu thập Ma Tinh thạch.
Nơi đây không chỉ có rất nhiều Ma Tinh thạch, còn có rất nhiều vũ khí ma pháp, tuy nói cấp độ không đồng đều, nhưng đối với người Đồ Thần các mà nói, tạm thời là đủ.
Những loại vũ khí này có rất nhiều như vòng tay, rất nhiều pháp trượng, rất nhiều búi tóc, còn có rất nhiều vòng cổ.
Tác dụng cũng không giống nhau, có loại có khả năng chứa đựng nguyên tố ma pháp, có loại có khả năng tăng cường lực công kích ma pháp, có loại có sẵn ma pháp chỉ cần có nguyên tố ma pháp thì có thể phát ra, cũng có thể thi triển vô hạn.
Đối với Tử Dạ thần vệ cùng Minh Nguyệt thần vệ Đồ Thần các mà nói, có chút Ma Tinh thạch cùng dụng cụ ma pháp này, thực lực của bọn hắn , tuyệt đối sẽ tăng lên không chỉ một cấp bậc mà thôi!
Đám người như sói đói lạc vào bầy cừu, cấp tốc đem tất cả Ma Tinh thạch cùng dụng cụ ma pháp toàn bộ đều thu vào, đến một món cũng không chừa lại.
Làm xong tất cả những thứ này Tô Hàn lại đem tầm mắt đặt ở trước pho tượng có chiếc nhẫn chậm rãi trôi nổi xoay tròn.
Không do dự, hắn trực tiếp phất tay, đem chiếc nhẫn cất vào gian trữ vật trong nhẫn không gian của mình.
"Nơi đây không thể ở lâu, đi."
Sau khi thu thập xong tất cả Tô Hàn mở miệng, mang theo Hương Nhi ở cùng bốn người Liên Ngọc Trạch, phóng ra khỏi huyệt động, hướng ngoài thành chạy đi.
Ngay lúc bọn hắn rời đi không lâu, một chiếc chiến thuyền to lớn từ hư không xuất hiện.
Chiến thuyền hư không này chính là hư ảo, từ các nguyên tố ma pháp ngựng tụ ra, cơ hồ đã đạt đến thực chất.
Xuyên thấu qua chiến thuyền hư không có thể thấy vô số Ma Tinh thạch bày đặt quanh bốn phía chiến thuyền, cũng chính là dựa vào chút Ma Tinh thạch này không ngừng tán phát ra nguyên tố ma pháp, mới có thể làm cho chiến thuyền hư không có năng lực phi hành.
Trên mặt chiến thuyền, đứng mấy trăm người, ở trong đó có nam tử trẻ tuổi trước đó chạy thoát ra khỏi Cổ thành Thanh Dương.
"Kẻ ngoại lai sao?"
Trước mặt nam tử trẻ tuổi đứng một lão giả thân ảnh còng xuống , tóc đều là màu tím, nhìn nơi xa tầm mắt nheo lại.
Hướng hắn nhìn chính là hướng Đám người Tô Hàn lao nhanh thoát đi.
"Bọn hắn ở nơi đó." Lão giả chỉ về đằng trước, thản nhiên nói: "Thánh Đêm, thi triển không gian phong tỏa, ngăn cản đường đi của bọn hắn lại."
"Vâng."
Lập tức có một tên nam tử mặc áo đen đi ra.
"Quầng trăng, dùng ma pháp hệ đất , cảm ứng vị trí của bọn hắn."
"Vâng."
Lại có một người đi ra, đây là một lão bà, tóc hoa râm, lúc gật đầu bàn tay đặt ngang trên mặt đất.
"Thiên linh, mưa xuống."
"Vâng."
Người thứ ba từ giữa đám người đi ra, toàn thân trên dưới của hắn đều có một gợn sóng chuyển động, người này vào trung tâm gợn sóng, có chút thấy không rõ bộ dáng của hắn.
Nếu đám người Tô Hàn ở nơi này, nhất định sẽ khiếp sợ, ở nơi này ba người đi ra , mỗi một người tu vi đã đạt đến Đại ma đạo sư lục giai !
Mà lão giả vẫn luôn mở miệng chỉ huy kia, tu vi của hắn . . . Là Đại ma đạo sư thất giai đỉnh phong!