Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 306 - Chương 306 - Trở Về

Chương 306 - Trở về
Chương 306 - Trở về

"Ừm?"

Khi thấy đoàn quân yêu thú này, lông mày của Trần Lê cùng với Đồ Kình Thiên lập tức liền nhíu lại.

Sắc mặt Quan Tuyền cũng biến hóa, hắn thầm nghĩ trong lòng: "Thật sự là một cái miệng quạ đen mà, nói cái gì thì cái đó liền đến!"

Hắn thấy rất rõ trên thân mấy trăm đầu yêu thú này có hàng loạt thân ảnh đang theo tới. Quần áo và trang sức bọn họ mặc trên người đúng là của Hàn Vân tông!

"Đồ Tông chủ, Trần cung chủ. . . Hai vị từ khi chia tay đến giờ không có vấn đề gì chứ!"

Giọng nói lạnh lùng theo giữa hư không truyền ra, có một thân ảnh chậm rãi hiển hiện, đúng là Lăng Khánh Hải!

Bên cạnh Lăng Khánh Hải cũng từ từ xuất hiện ra 3 người Hà Trùng, Lâm Đào và Doãn Hiệt. Uy áp trên người của tất cả bọn hắn đều tản ra Long Thần cảnh.

"Lăng Khánh Hải?"

Trần Lê nhăn lại lông mày thật sâu, hừ lạnh nói: "Ngươi còn dám tới? Lời của chúng ta vừa mới nói nghĩ rằng ngươi cũng đã nghe được. Bây giờ Đồ Thần các đắc tội nhiều siêu cấp tông môn như vậy để cho nội đệ tử của nó đã bị diệt hơn phân nữa nên hiện tại chỉ là một cái xác rỗng mà thôi. Ngươi nguyện ý vì cái xác rỗng này mà đắc tội 3 đại tông môn chúng ta hay sao?"

"Lăng Khánh Hải, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, chớ có làm ra điều để mình hối hận cả đời." Đồ Kình Thiên cũng nói.

"Lăng mỗ bình sinh căm hận nhất chính là loại người như các ngươi!"

Lăng Khánh Hải mở miệng. Trong lời này có thể nghe ra được hắn đã cố đè nén lửa giận bùng nổ.

"Lúc trước ta có nghe nói Đồ Thần các từng vì một chỗ mỏ linh thạch mà cùng với Lưu TUyết tông phát sinh chút xung đột. Nhưng lúc đó sao không thấy Lưu Tuyết tông ra tay với Đồ Thần các hả? Chỉ sợ thời điểm đó, Lưu Tuyết tông liền cái rắm cũng không dám thả một cái đâu ha? Bây giờ thực lực Đồ Thần các đại tổn, các ngươi ngược lại tốt quá chạy tới đây vây công liền?"

"Đây là Đồ Thần các tự gây nghiệt, không thể sống!"

Quan Tuyền hừ lạnh nói: "Nhiều siêu cấp tông môn đều dám đắc tội, còn có cái gì mà Đồ Thần các không dám làm? Cũng là bọn hắn may mắn, đến loại thời khắc mấu chốt này, lại còn có người nguyện ý cứu bọn họ. Nếu không phải như thế, không cần Lưu Tuyết tông ta động thủ thì Đồ Thần các cũng đã bị những siêu cấp tông môn kia tiêu diệt luôn rồi!"

"Lăng tông chủ còn có mặt mũi nói chúng ta như thế hả?"

Lê Sinh cũng nói: "Vì sao trong lúc những siêu cấp tông môn ra tay với Đồ Thần các thì không thấy các ngươi ra mặt? Không thấy các ngươi thả một cái rắm? Bây giờ chúng ta đến đây vây công, các ngươi lại đến trợ giúp rồi?"

"Nói nhảm quá nhiều cũng vô dụng! Hiện tại cút ngay lập tức! Hàn Vân tông ta còn có khả năng sẽ không động thủ với nhóm người của ngươi." Lăng Khánh Hải lên tiếng lạnh lùng.

Hàn Vân tông ra mặt, trên thực tế nó cũng chỉ chấn nhiếp được một thoáng mà thôi.

Dù nói thế nào đi nữa thì Kinh Thần tông, Thất Kiếm cung cùng với Lưu Tuyết tông đều là tông môn bát lưu. Bất kỳ một cái nội tình nào cũng mạnh hơn so với Hàn Vân tông chỉ là một cái tông môn bát lưu vừa mới tấn thăng. Lăng Khánh Hải biết mình chỉ dựa vào Hàn Vân tông thì căn bản ngăn không được bọn hắn.

Có thể quát lui được bọn chúng thì đúng là cách tốt nhất . Đến lúc đó chờ Tô Hàn trở về sẽ thương nghị những chuyện khác.

Nếu như đã quát không lùi. . .

Vậy cũng chỉ có chiến!

"Chỉ bằng một mình Hàn Vân tông ngươi hả?"

Đồ Kình Thiên bước chân đạp mạnh vào hư không khiến cho một áng mây lập tức hướng nơi đó bay tới.

"Nói thật, Hàn Vân tông mới vừa vặn tấn thăng tông môn bát lưu mà thôi. Kinh Thần tông ta căn bản cũng không đặt ngươi vào mắt, Nếu như ngươi còn thức thời thì lập tức mang theo ngươi của ngươi cút nhanh lên cho ta. Còn không thức thời thì . . . Hôm nay chúng ta vừa vặn mượn cơ hội này tính luôn cả Hàn Vân tông vào trong để cho bọn chúng diệt cùng một chỗ!"

"Khẩu khí của ngươi lớn thật!" Mặt Lăng Khánh Hải rét lạnh.

"Khẩu khí của ta chính là loại này đấy thì sao nào, ngươi làm gì được?" Đồ Kình Thiên cũng không hề nhượng bộ chút nào.

"Chậc chậc, không hổ là Tông chủ Kinh Thần tông, Đồ thiên là thứ Đồ Không khí a. . ." (Đồ ở đây là làm dơ, làm bẩn)

Vào thời khắc này, một giọng nói thanh thúy mang theo phần mỉa mai bỗng nhiên truyền đến.

Theo lời nói này hạ xuống, một tên có tướng mạo thanh tú tuấn lệ như trẻ con xuất hiện ở bên cạnh Lăng Khánh Hải.

"Là ngươi? !"

Lúc thấy đứa nhỏ này, Đồ Kình Thiên cùng Trần Lê nhăn lại lông mày một lần nữa, còn sắc mặt Quan Tuyền thì trở nên âm trầm thật sự.

Bọn hắn tự nhiên nhận biết đối phương. Đứa nhỏ này chính là Thần Nữ đương niệm của Thần Nữ cung và cũng đương nhiên là người cầm lái Thần Nữ cung!

Nàng xuất hiện đã đại biểu Thần Nữ cung khẳng định cũng ra mặt.

"Chư vị Tông chủ, làm chuyện bỏ đá xuống giếng vui vẻ quá nhỉ?"

Quả nhiên, sau khi Thần Nữ xuất hiện thì một trong phó cung chủ Thần Nữ cung Kim Dương cũng hiện thân ngay. Bốn phía không gian tràn ngập lôi đình triệt để bùng nổ uy áp Long Thần cảnh.

"Vì sao các ngươi tới đây nhanh như vậy?" Quan Tuyền trầm giọng nói.

"Này còn nhanh sao? So ra kém các ngươi nha?"

Thần Nữ nhếch miệng, khinh thường nói: "Một đám không có đầu óc nghĩ sao Lưu Tuyết tông có động tĩnh lớn như vậy, ngươi điều động tới 10 vạn đệ tử thì cho rằng cơ sở ngầm cung ta đều ăn chay hay sao?"

Nghe được lời ấy, Quan Tuyền muốn co quắp khóe miệng, khóe mắt hắn lộ ra một tia khó chịu.

Chỉ cần là người có chút đầu óc cũng có thể nghĩ ra được. Thần Nữ cung cùng Lưu Tuyết tông dò xét lẫn nhau nhiều năm như vậy, đối nghịch lẫn nhau nhiều năm như vậy thì nhất cử nhất động của đối phương hiển nhiên đều được cẩn thận quan sát mọi lúc.

Lần này Lưu Tuyết tông vì diệt đi Đồ Thần các, xuất động hơn 10 vạn đệ tử, động tĩnh lớn như vây thì Thần Nữ cung há lại không biết sao?

"Các ngươi có thể phải nghĩ thông suốt lại đi. Bây giờ Đồ Thần các đã không còn như lúc trước. Các siêu cấp tông môn đều ra tay với nó. Nếu các ngươi dám hỗ trợ thì rất có thể sẽ khiến siêu cấp tông môn nổi giận đấy!" Quan Tuyền nói.

"Không cần lấy siêu cấp tông môn tới dọa chúng ta. Ngươi cho rằng chỉ có Lưu Tuyết tông các ngươi thu được tin tức hay sao ? Đã có người ra mặt giải quyết ân oán giữa Đồ Thần các và những siêu cấp tông môn kia rồi. Bằng không thì sẽ không cần ngài cực khổ đại giá nơi này nha, còn tự mình dẫn người tới động thủ với Đồ Thần các một lần nữa, ta nói đúng không nhỉ?" Thần nữ mắt liếc thấy Quan Tuyền.

"Oanh!"

Quan Tuyền một chưởng đánh lui Thẩm Ly, thân ảnh hắn lui ra khỏi chiến trường, đồng thời nói: "Tất cả dừng tay đi."

Nghe vậy, Bành Lỗi cùng Hải Yến lấp lóe một thoáng lui ra.

"Thế nào, không đánh?" Thần nữ cười nhạo nói.

"Rút lui!"

Quan Tuyền hừ lạnh một tiếng, chợt mang theo người Lưu Tuyết tông rời đi.

Hắn biết, hôm nay có Lưu Tuyết tông cùng Thần Nữ cung ra mặt sẽ lấy không được kết quả gì tốt cả.

Lại thêm tình hình bây giờ của Đồ Thần các cũng đã chỉ còn trên danh nghĩa. Cho dù giữ lại những người này đối với Lưu Tuyết tông cũng không có uy hiếp gì lớn.

Sở dĩ hắn ra tay chẳng qua là nghĩ lợi dụng thời cơ này, Nếu như chuyện đã không thể làm được thì Quan Tuyền cũng không muốn lãng phí thêm thời gian ở chỗ này nữa.

"Hẹn gặp lại, không tiễn." Thần Nữ thản nhiên nói.

Nếu Quan Tuyền đã không có ý định động thủ thì Thần Nữ cung cùng Hàn Vân tông tự nhiên cũng sẽ không truy kích.

Nói cho cùng, quan hệ Thần Nữ cung cùng Đồ Thần các cũng không giống như quan hệ giữa Hàn Vân Tông và Đồ Thần các.

Đến mức Kinh Thần tông cùng với Thất Kiếm cung thấy Lưu Tuyết tông quyết định rút lui, bọn hắn cũng không do dự, tất cả đều rời đi.

Nhìn thấy trùng trùng điệp điệp hơn ba trăm ngàn nhân mã rời đi, hai người Thần Nữ cùng Lăng Khánh Hải đều âm thầm thở ra nhẹ nhàng.

Nếu như Quan Tuyền thật sự khư khư cố chấp rồi khai chiến chắc chắn đối với tông môn 2 người bọn họ cũng chả có chỗ tốt gì.

Mối nguy của Đồ Thần các đã được hóa giải. Người Hàn Vân tông cùng Thần Nữ cung ở lại chỗ này đợi chỉ chốc lát, thấy Lưu Tuyết tông đã thật sự rút đi, họ mới rời đi.

"Các chủ. . ."

Sau khi Thẩm Ly đưa tiễn đám người đồng minh, hắn nhìn thật sâu những thi thể đầy đất kia rồi chợt ngửa đầu nhìn lên trời, nỉ non nói: "Ngài đến lúc nào mới có thể trở về?"

Không người đáp lại.

Thẩm Ly đứng yên tại chỗ trong chốc lát, sau cùng y thở dài, lắc đầu quay người dự định dọn dẹp những thi thể nằm lại này.

"Xoẹt!"

Ngay lúc hắn xoay người, trong nháy mắt, hư không bỗng nhiên bị xé nứt, mấy đạo nhân ảnh từ trong vết nứt đi ra.

Thẩm Ly giật mình quay người lại. Đến khi hắn nhìn thấy bóng người áo trắng kia thì đồng tử co rụt lại, thân thể run lẩy bẩy, hai hàng nước mắt không kiềm hãm được lăn trên má.

"Các chủ! ! !"

Bình Luận (0)
Comment