Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 321 - Chương 321 - Tô Bát Lưu Giết Đến Nơi Rồi!

Chương 321 - Tô Bát Lưu giết đến nơi rồi!
Chương 321 - Tô Bát Lưu giết đến nơi rồi!

Nam tử trung niên kia từ khi Tô Hàn xuất hiện đến thời khắc này vẫn luôn trợn mát há hốc mồm.

Nhất là khi hắn nhìn thấy hỏa diễm quỷ dị khó lường kia của Tô Hàn để cho trong lòng hắn cũng không khỏi nhảy cẩng lên, thậm chí đã có suy nghĩ trong chớp mắt phải thoát khỏi nơi đây.

May mắn, Tô Hàn cũng không có ra tay với hắn.

"Tô Bát Lưu. . ."

Giờ phút này hắn mới biết rốt cuộc người nam tử tang phục trắng trước mắt này đến cùng là ai.

Hắn từng nhìn thấy chân dung Tô Hàn qua bức họa, cho nên mới có cảm giác quen quen vừa rồi. Chỉ là trong lúc nhất thời hắn gấp quá nghĩ không ra mà thôi.

"Người này thực sự là Tô Bát Lưu trong truyền thuyết, thực lực này. . . Cũng quá kinh khủng nha? Lại còn trẻ tuổi như thế nữa chứ?"

Nam tử trung niên kia hít một hơi thật sâu, hắn chưa ăn qua thịt heo, cùng lắm là gặp heo chạy thôi.(chỉ nghe thôi chưa thấy tận mắt)

Quận Hoàng An và quận Vân Dương xem như là 2 quận thành gần nhất nên theo sự tình của Huyết Yêu tông bắt đầu thì hắn thông qua quan hệ biết được một chút tin tức của Tô Hàn.

Tô Hàn chính là chủ nhân của Đồ Thần các, suất lĩnh Đồ Thần các chỉ là tông môn cửu lưu cứ thế đem Chân Vũ tông diệt đi. Đây tuyệt đối là việc lớn động trời.

Mà chỉ có ân oán của Đồ Thần các cùng Lưu Tuyết tông, cùng với chuyện Đồ Thần các bị những siêu cấp tông môn kia diệt đi thì nam tử trung niên này cũng nghe ngóng được phong phanh.

Hắn từng cảm thấy, Tô Hàn tuyệt đối là đại cường giả, được xưng là Tô Bát Lưu là vì một người có thể ngang ngửa một cái tông môn bát lưu. Nếu có thể gặp mặt hắn một lần thì tốt quá rồi.

Không nghĩ tới hôm nay thật sự gặp được y. Chẳng qua phương thức gặp mặt này có hơi đặc thù.

"Tô các. . . Tô tông chủ?"

Nam tử trung niên lên tiếng, trước kia còn muốn xưng hô 'Tô các chủ ', bỗng nhiên nghĩ đến Đồ Thần các đã sửa lại tên, lúc này lại đem xưng hô biến thành 'Tô tông chủ' .

Tô Hàn liếc hắn một cái cũng không đáp lại nhưng khẽ gật đầu.

"Đã sớm ngưỡng mộ đại danh của Tô tông chủ. Không nghĩ tới hôm nay, lại dùng phương pháp đặc thù như thế để gặp mặt." Nam tử trung niên có chút nịnh nọt nói.

"Ta không có đại danh gì cả."

Tô Hàn lắc đầu, nghiêm túc nói: "Đây là truyền tống trận thông hướng quận Nam Thanh đúng không?"

"Đúng rồi." Nam tử trung niên vội vàng nói.

"Đây là phí truyền tống."

Tô Hàn vung bàn tay lên, lập tức có mấy mai kim tệ xuất hiện ở trước mặt nam tử trung niên, còn thân ảnh của y sau đó lấp lóe trực tiếp tiến nhập vào trong truyền tống trận.

Nhìn theo bóng lưng Tô Hàn, nam tử trung niên kia lẩm bẩm nói: "Loại cường giả như này. . . Đều lạnh lùng bực (tới như) này sao?"

. . .

Quận Nam Thanh, Vạn Bảo các.

Sau khi đám người Lưu Vũ Hiên từ trong truyền tống trận đi ra, họ lập tức bắt lấy một thị nữ Vạn Bảo các, nói: "Ta muốn tinh thạch khuếch đại âm thanh, nhanh lên!"

Thị nữ kia giật nảy mình, vội nói: "Công tử muốn loại bao nhiêu tiền? Tinh thạch khuếch đại âm thanh có thật nhiều chủng loại, công tử. . ."

"Ta muốn loại đắt nhất! ! !"

Lưu Vũ Hiên gào thét, đồng thời ném ra một túi tiền.

Trong lòng của hắn lo lắng không thể tả, thỉnh thoảng quay đầu nhìn một cái, thấy cái truyền tống trận kia vẫn không có gợn sóng gì hắn có thể hơi khẽ thở phào một cái.

Thị nữ cũng làm việc rất lưu loát, giống như biết được Lưu Vũ Hiên cực kỳ gấp gáp nên rất nhanh liền mang tới mấy khối tinh thạch khuếch đại âm thanh khá lớn.

Loại tinh thạch khuếch đại âm thanh này có chi phí không cao vì cũng không có bao nhiêu tác dụng chỉ vẻn vẹ dùng để khuếch đại âm thanh mà thôi.

Còn như thị nữ lấy ra loại tinh thạch cỡ này đủ để khuếch đại âm thanh cho nửa cái quận Nam Thanh này nghe rõ.

Lưu Vũ Hiên đem tinh thạch khuếch đại âm thanh lấy đi, trực tiếp bóp nát, lúc này quát ầm lên: "Đồ Tông chủ, tên Tô Bát Lưu kia giết đến nơi rồi! ! !"

"Đồ Tông chủ, tên Tô Bát Lưu kia giết đến nơi rồi! ! !"

"Tô Bát Lưu giết đến. . ."

"Giết tới. . ."

Tiếng vọng không ngừng, tiếng gào thét to lớn của Lưu Vũ Hiên từ trong Vạn Bảo các truyền ra như là gợn sóng cấp tốc khuếch đại.

Nhưng phàm là người nghe được đều dừng lại động tác đang làm dở một tý, lộ ra thần sắc khó hiểu.

Tuy rằng có loại tinh thạch khuếch đại âm thanh nhưng thứ này trong thành thật sự rất hiếm người dùng tới, nhất là loại có thể khuếch đại âm thanh lớn nhất này để cho hơn phân nửa quận Nam Thanh cũng nghe được.

Bọn hắn biết, 'Đồ Tông chủ ' trong tiếng gào kia chắc chắn liền là Kinh Thần tông Tông chủ Đồ Kình Thiên.

"Tô Bát Lưu?"

"Cái nào Tô Bát Lưu? Chẳng lẽ là Tô Bát Lưu của Đồ Thần các?"

"Tất nhiên là hắn, trong tứ đại quận thành của chúng ta cũng chỉ có một Tô Bát Lưu này thôi."

"Người sử dụng tinh thạch khuếch đại âm thanh là ai? Chẳng lẽ là người Kinh Thần tông?"

"Theo tình trạng trước kia khi nói quận Hoàng An hình như Lưu Tuyết tông từng liên hợp Kinh Thần tông cùng với Thất Kiếm cung để thảo phạt Đồ Thần các. Mặc dù không biết kết quả như thế, có điều nghe ngữ khí lúc bấy giờ của tên này có vẻ như kết quả cũng không tốt lắm. . ."

Từng người nghị luận truyền ra từ trong các ngõ ngách của quận Nam Thanh, tất cả mọi người tràn ngập kinh ngạc, cảm thấy có việc lớn sắp xảy ra.

"Vèo Vèo Vèo!"

Quả nhiên, vẻn vẹn sau một lúc lâu, đã có hàng loạt thân ảnh từ trong một nơi nào đó của quận Nam Thanh lao ra chạy thẳng đến Vạn Bảo các.

"Đó là người Kinh Thần tông!"

Khi thấy những bóng người này, những người khác vội vàng lộ ra vẻ cung kính. Kinh Thần tông chính là tông môn mạnh nhất ở quận Nam Thanh nên được uy thế như mặt trời ban trưa.

Mà đáp trả lại sự cung kính của bọn hắn thì đệ tử của Kinh Thần tông nhìn cũng không thèm.

Người dẫn đầu đám người này là một người đàn ông trung niên, tên là Uông Tuyền.

Người này là một tên trưởng lão Kinh Thần tông, tu vi đạt Long Đan cảnh trung kỳ, lúc không tu luyện thì hắn thường xuyên dẫn người đi tuần tra ở quận Nam Thanh. Nhưng không ngờ lần này đụng phải việc lớn này nên phóng tới Vạn Bảo các.

Rất nhanh, đám người Uông Tuyền lại đụng phải mấy người Lưu Vũ Hiên.

"Lão phu Uông Tuyền trưởng lão Kinh Thần tông cho hỏi đã xảy ra chuyện gì, làm đại kinh tiểu quái như vậy?" Uông Tuyền nhìn lấy Lưu Vũ Hiên, nhíu mày nói ra.( đại kinh tiểu quái ~ chuyện bé xé ra to)

Lưu Vũ Hiên cũng không có thời gian cùng hắn nói chuyện tào lao, lập tức nói: "Tô Bát Lưu đã đánh tới, liền ở phía sau, chúng ta tranh thủ thời gian đi tới Kinh Thần tông mau!"

Vừa nói, Lưu Vũ Hiên đã muốn xông ra.

Nhưng Uông Tuyền lại bắt lấy bả vai hắn, nói: "Lão phu còn tra hỏi ngươi, ngươi gấp làm gì?"

Lưu Vũ Hiên vốn là rất gấp gáp, giờ phút này lại bị giữ chặt, liền nổi giận nói: "Còn không gấp hay sao? Cái tên Tô Bát Lưu đang ở sau lưng chúng ta, chẳng mấy chốc sẽ thông qua truyền tống trận tiến đến đây. Nếu như giờ không đi, đợi lát nữa chúng ta đều phải chết hết! ! !"

"Hèn nhát!"

Uông Tuyền vung một bàn tay vào mặt Lưu Vũ Hiên, hừ lạnh nói: "Ngươi xem lại chính mình thử đi, cũng là đệ tử hạch tâm của Lưu Tuyết tông, làm như thế còn thể thống gì! Chẳng lẽ trong Lưu Tuyết tông đều là loại phế vật như các ngươi hay sao? Nơi đây chính là quận Nam Thanh, không phải địa bàn quận Vân Dương của hắn. Kinh Thần tông ta mới là chúa tể quận Nam Thanh. CHo dù Tô Bát Lưu thật sự đến đây, là long thì cuộn đuôi lại, là hổ thì nằm xuống đất cho ta !"

Lưu Vũ Hiên bị Uông Tuyền vả một phát trở nên bối rối.

Hắn còn tưởng rằng sau khi nghe được cái tên ' Tô Bát Lưu' thì Uông TUyên sẽ nhanh chóng mang theo nhóm người của mình rút lui, lại không nghĩ rằng. . .

NGười Kinh Thần tông quá cuồng ngạo!

Nếu không có tận mắt chứng kiến thực của Tô Hàn trước đó, Lưu Vũ Hiên có lẽ có thể hiểu được loại cuồng ngạo này, dù sao Kinh Thần tông chính là tông môn mạnh nhất của quận Nam Thanh, không giống như là Lưu Tuyết tông, tại quận Hoàng An còn bị Thần Nữ cung chèn ép.

Nhưng giờ này khắc này, Lưu Vũ Hiên đối với loại cuồng ngạo này của Kinh Thần tông thật sự phản cảm tới cực điểm.

Bình Luận (0)
Comment