Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 351 - Chương 351 - Cứu, Hay Là Không Cứu!

Chương 351 - Cứu, Hay Là Không Cứu!
Chương 351 - Cứu, Hay Là Không Cứu!

"Muốn ta. . . Hãy muốn ta. . ."

Sau mỗi tiếng kêu thảm Tiêu Vũ Tuệ càng ôm chặt Tô Hàn, giống như sợ hắn giờ phút này sẽ rời đi.

Trên người nàng mùi thơm cơ thể nhàn nhạt truyền vào trong mũi Tô Hàn, lúc thở dốc còn có hương khí bên tai Tô Hàn trôi nổi.

Nếu như đặt chuyện này ở trên thân bất kỳ người nam tử nào đều sẽ chịu đựng không nổi, nhưng lúc này Tô Hàn thật sự không có loại ý nghĩ kia.

Hắn chỉ biết là giờ phút này, nếu chính mình không cứu Tiêu Vũ Tuệ, vậy thì Tiêu Vũ Tuệ, khẳng định sẽ phải chết!

Mà loại thể chất Thuần Âm này cùng pháp tắc hủy diệt va chạm, sẽ khiến cho Tiêu Vũ Tuệ thần hồn câu diệt, không còn có khả năng luân hồi!

"Ta nên làm cái gì!" Tô Hàn gắt gao bắt lấy Tiêu Vũ Tuệ, không cho nàng vật lộn.

Một khi buông Tiêu Vũ Tuệ ra, sương mù Thuần Âm trên người Tiêu Vũ Tuệ sẽ phát ra lần nữa, mà loại sương mù Thuần Âm này sau khi phát ra hết, thể chất Thuần Âm của Tiêu Vũ Tuệ cũng sẽ biến mất, đến lúc đó, pháp tắc hủy diệt bởi vì thời gian dài bị thể chất Thuần Âm gạt bỏ, tất nhiên sẽ bùng nổ, mà Nguyên Thần cùng thể xác Tiêu Vũ Tuệ sẽ tử vong!

Hắn chỉ biết có một loại phương pháp có thể cứu Tiêu Vũ Tuệ.

Hoặc là nói không phải chỉ một mình hắn biết mà toàn bộ Thánh Vực, phương pháp duy nhất có thể cứu Tiêu Vũ Tuệ cũng chỉ có một!

Đó chính là cùng nam tử hân hoan (kết hợp)!

Nếu như nam tử là thể chất thuần dương thì càng tốt, nhưng Tô Hàn không phải là thể chất thuần dương, nhưng hắn có Yêu Long Đế Thuật, có thể hấp thu linh khí thiên địa chuyển hóa thành sương mù thuần dương, cùng thể chất thuần dương cũng không có khác biệt gì.

Nhưng. .. Chuyện này Tô Hàn sao có thể làm được!

Tiêu Vũ Tuệ một mực hô hào Tô Hàn muốn nàng, có lẽ nguyên nhân là nàng thật muốn đem chính mình giao cho Tô Hàn, nhưng nguyên nhân chân chính, là muốn Tô Hàn cứu nàng!

Lúc này Tiêu Vũ Tuệ chỉ có một loại cảm giác chính là đem chính mình dung hợp vào trong cơ thể Tô Hàn, loại cảm giác đau nhức kia mới có thể giảm bớt hơn một chút.

Tô Hàn rất xoắn xuýt, hắn muốn cứu Tiêu Vũ Tuệ, nhưng cùng Tiêu Vũ Tuệ hân hoan, hắn thật không có làm tốt công tác chuẩn bị.

Hoặc là nói từ đầu đến cuối Tô Hàn cũng chưa từng nghĩ tới muốn cùng Tiêu Vũ Tuệ như thế nào, cho dù là Tiêu Vũ Nhiên, Tô Hàn cũng không có nghĩ tới.

Tiêu Vũ Nhiên thích gọi Tô Hàn là phu quân, theo Tô Hàn đó chỉ là một cái xưng hô thôi.

Nhưng cho đến lúc như thế này, Tô Hàn tuyệt đối sẽ không đáp ứng.

Trong lòng của hắn chỉ có một người, chính là nữ tử phong hoa tuyệt duy nhất giữa thiên địa đại đang nằm trên bệ đá trong hang động kia.

Liễu Thanh Dao!

Ở kiếp trước Tô Hàn, sống gần tỷ năm, chủ quản Thánh Vực, bễ nghễ thiên hạ, không biết có bao nhiêu nữ tử mong muốn hắn ôm ấp yêu thương, nhưng Tô Hàn cũng chỉ có một nữ nhân là Liễu Thanh Dao.

Hắn không phải là đồ háo sắc, nhất là giống như bây giờ loại chuyện bỏ đá xuống giếng như này Tô Hàn càng không muốn đi làm.

Nhưng nếu hắn không làm, Tiêu Vũ Tuệ sẽ chết!

"Ngươi thật không muốn cứu ta! ! !"

Sau một lát, hồng mang toàn thân Tiêu Vũ Tuệ đột nhiên bùng nổ, trong hai con ngươi của nàng có nước mắt tuôn ra đem Tô Hàn đẩy ra.

"Oanh!"

Sau khi đẩy Tô Hàn ra sương mù thuần âm trên người Tiêu Vũ Tuệ, lập tức tràn ngập ra, lúc cùng hồng mang đụng nhau, khiến cho không gian trực tiếp bị xé nứt.

"Ngươi đang làm cái gì? !"

Tô Hàn thay đổi vẻ mặt nhanh chóng, bàn tay duỗi ra, đem Tiêu Vũ Tuệ bắt lấy, ôm ở trong ngực.

Có hơi thở nam nhân, sương mù thuần âm sẽ nhanh chóng thu lại.

"Tô Hàn, ta biết, ngươi không thích ta, cũng không thích muội muội ta, trong lòng của ngươi, vẫn luôn là nữ nhân trong hang động kia, đúng không?"

Âm thanh Tiêu Vũ Tuệ bỗng nhiên trở nên ôn nhu, nhưng vẫn còn có chút run rẩy, lúc này đây nàng cố hết toàn lực để cho mình bình tĩnh lại.

"Nữ nhân kia, tất nhiên là phong hoa tuyệt đại, không phải ta cùng Vũ Nhiên có thể so sánh." Tiêu Vũ Tuệ nói.

"Nàng quả thật là phong hoa tuyệt đại, nhưng ta thích nàng, ta yêu nàng, cùng việc phong hoa tuyệt đại không có quan hệ, ngươi cùng Vũ Nhiên cũng phong hoa tuyệt đại." Tô Hàn trầm giọng nói.

"Vậy ngươi hãy buông ta ra đi. . ." Tiêu Vũ Tuệ nhẹ nhàng lên tiếng lắc đầu nói: "Ta biết ngươi phải làm như thế nào mới có thể cứu ta, ta biết ta phải như thế nào mới có thể sống tiếp, nhưng ngươi cuối cùng vẫn không phải là của ta."

Vừa dứt lời nói Tiêu Vũ Tuệ lại vật lộn.

Cũng không phải nàng lập dị, cũng không phải nàng bất mãn, mà nàng biết lúc này trong lòng Tô Hàn tất nhiên cũng cực kỳ rối rắm khó xử.

Nàng không muốn để cho Tô Hàn rối rắm khó xử, cũng không muốn Tô Hàn xoắn xuýt, càng không muốn Tô Hàn thấy lúc mình chết đi sẽ có bộ dáng thê thảm như thế nào.

Nàng muốn đem một mặt đẹp nhất vĩnh viễn lưu lại trong lòng Tô Hàn.

"Đừng nhúc nhích!" Tô Hàn thật chặt ôm lấy Tiêu Vũ Tuệ.

"Ta cũng không biết, ta lại là thể chất Thuần Âm ."

Tiêu Vũ Tuệ nói: "Ta chỉ muốn cố gắng tu luyện pháp tắc hủy diệt, ta chỉ muốn tu vi của ta tăng lên, ta chỉ muốn. . . Bảo hộ ngươi, điều này chẳng lẽ cũng sai sao?"

"Ta biết, sau khi tu luyện pháp tắc hủy diệt, ta sẽ không có chút lực phòng ngự nào, ta chủ yếu muốn năng lực chính là lực công kích, ta vẫn bất chấp muốn tu luyện, ta muốn cho những người dám động đến ngươi đều biết, ta sẽ giúp ngươi trút giận, ta sẽ dùng lực lượng hủy diệt, để bọn hắn vĩnh viễn phải hối hận!" Nàng nói cũng không sai.

Lúc ban đầu tiếp xúc với pháp tắc hủy diệt, Tiêu Vũ Tuệ đã biết, chính mình ngày sau sẽ không còn có sức phòng ngự nào nữa.

Nói cách khác, bên trong cùng cấp bậc , nàng có thể dùng công kích thao thiên, đem đối phương tuỳ tiện gạt bỏ qua một bên, nhưng chỉ cần lọt vào công kích của đối phương, nàng sẽ như tờ giấy mỏng, bị xé mở một cách nhẹ nhàng.

Đây cũng là khuyết điểm khi tu luyện pháp tắc hủy diệt.

Nhưng Tiêu Vũ Tuệ, vẫn như trước muốn tu luyện!

Trong chớp mắt Tô Hàn như có chút hiểu rõ.

Hắn vẫn luôn phỏng đoán, vì sao Hương Nhi lại là con gái do Thánh Ma cổ đế cùng nữ hoàng Hủy Diệt tư sinh, giữa hai bên, kỳ thật cũng không có bao nhiêu tiếp xúc.

Tô Hàn cảm thấy, nếu mình đoán không sai, tình cảnh lúc trước của Thánh Ma cổ đế cùng nữ hoàng Hủy Diệt, cùng tình cảnh lúc này của mình và Tiêu Vũ Tuệ không khác biệt lắm.

"A! ! !"

Khuôn mặt Tiêu Vũ Tuệ bỗng nhiên bắt đầu vặn vẹo, đau đớn kịch liệt tràn ngập khắp thân thể nàng.

Nhưng nàng, không còn nói với Tô Hàn một câu Tô Hàn muốn nàng.

"Nếu không cứu nàng, nàng sẽ chết, linh hồn cùng thể xác sẽ biến mất hoàn toàn, sẽ không còn được luân hồi!"

"Nếu được. . ."

Tô Hàn ngẩng đầu, nhìn về phía nơi xa, nhìn về phía hang núi kia, tầm mắt như xuyên thấu qua truyền tống trận trong hang núi đó, thấy được thân ảnh tuyệt thế đang nằm trên bình đài kia. Cũng không biết là ảo giác hay là cái gì, Tô Hàn như thấy được, bộ dáng vẫn luôn nằm bình tĩnh đó lại hơi nhẹ gật đầu.

"Thanh Dao. . ."

Tô Hàn thì thào, hắn thu hồi ánh mắt, nhìn về phía Tiêu Vũ Tuệ trước người mình.

Sau một lát, hai mắt Tô Hàn lộ ra quyết định, trên người Long lực trực tiếp bùng nổ, đem y phục của Tiêu Vũ Tuệ cởi ra toàn bộ !

Cùng lúc đó, Tô Hàn vung bàn tay lên, y phục trên người mình cũng cởi ra sạch sẽ, lúc này có một cỗ sương mù, đem hai người bao vây lại.

Bên trong cái sương mù kia, thân thể Tiêu Vũ Tuệ trắng nõn hoàn mỹ khiến cho mặt mo của Tô Hàn hơi đỏ lên.

Bình Luận (0)
Comment