Sáng sớm, mặt trời chiếu rọi khắp nơi, trên quảng trường Phượng Hoàng tông, xuất hiện chút ấm áp.
Hiện tại đã là mùa thu, mà còn là cuối mùa thu, rất nhanh mùa đông sẽ tới.
Mùa đông ở Huyện Viễn Sơn rất lạnh.
Trên quảng trường, đang đứng hai bóng người, một nam một nữ, nam tử toàn thân bạch y, nữ tử tướng mạo tuyệt mỹ, chính là Tô Hàn cùng Tiêu Vũ Tuệ.
Hai người nhìn nhau mà đứng đấy, yên lặng rất lâu không biết nên mở miệng làm sao.
Trên mặt Tô Hàn cũng không có cảm giác thành tựu khi cứu người một mạng, ngược lại còn có chút xấu hổ, nhất là lúc nghĩ đến đêm qua, thân ảnh Tiêu Vũ Tuệ càng ngày càng run rẩy, thân thể trắng nõn hoàn mỹ không một tì vết, còn có trong miệng Tiêu Vũ Tuệ không ngừng phun ra hương vụ, cùng với hơi thở gấp. ..
Đêm qua hai người mây mưa kéo dài đến năm canh giờ.
Bọn hắn đứng ở chỗ này, chưa tới một canh giờ.
Nếu nói lúc mới bắt đầu, Tô Hàn là vì cứu Tiêu Vũ Tuệ, đến cuối cùng. ..
Thể xác chi dục, nhân chi thường tình, không thể nói Tô Hàn hạ lưu, cũng không thể nói Tô Hàn phản bội Liễu Thanh Dao, Tiêu Vũ Tuệ một người sống sờ sờ như thế bày ra ở trước mắt, Tô Hàn không thể không cứu.
"Thật xin lỗi."
Một lát sau, Tiêu Vũ Tuệ bỗng nhiên lấy hết dũng khí, ngẩng đầu nhìn Tô Hàn.
"Ta biết, ngươi là muội phu của ta, tất cả chuyện chúng ta làm đã trái thiên lý, sẽ khiến cho Vũ Nhiên đau lòng, nhưng đây đều là vấn đề của ta, không có quan hệ gì với ngươi."
Tô Hàn sửng sốt một chút, hỏi: "Ngươi biết, hôm qua Vũ Nhiên cúi đầu bên tai của ta, muốn ta ban thưởng cái gì không?"
"Không biết." Tiêu Vũ Tuệ lắc đầu.
"Nàng muốn ta sau khi ngươi thành công lĩnh ngộ pháp tắc để cho ta. . . Chủ động đi hôn ngươi một cái." Tô Hàn bất đắc dĩ nói.
"Cái gì?"
Đôi mắt Tiêu Vũ Tuệ sáng lên, không tin nói: "Không có khả năng, ngươi là phu quân Vũ Nhiên, Vũ Nhiên có rộng lượng đến đâu, cũng không có khả năng kêu ngươi làm như vậy."
"Ta cũng cảm thấy nàng sẽ không rộng lượng như thế, nhưng nàng đại độ như vậy, ta có biện pháp nào?" Tô Hàn giang tay ra.
Tiêu Vũ Tuệ trầm mặc lại. Càng như vậy, nàng càng áy náy.
Đêm qua Tô Hàn tuy cứu mình, nhưng trên thực tế, đối với Tiêu Vũ Tuệ mà nói, nàng cũng muốn nhân cơ hội này, để cho Tô Hàn chiếm hữu mình, như thế dùng tính cách của Tô Hàn, ít nhất sẽ chịu trách nhiệm đối với mình một chút.
Có thể nói, tâm cơ này của Tiêu Vũ Tuệ cũng không xấu.
Thậm chí ngay cả Tô Hàn cũng biết, Tiêu Vũ Tuệ muốn có một lần cơ hội này, nhưng nếu như là một nữ nhân không thích mình thì sao? Sao có thể nói giao bản thân cho mình đã lập tức giao?
"Tỷ tỷ, ngươi đột phá rồi sao?"
Đúng lúc này, âm thanh thanh thúy của Tiêu Vũ Nhiên bỗng nhiên truyền đến.
Ngay sau đó, đã thấy thân ảnh Tiêu Vũ Nhiên hướng nơi này đi đến. Lúc nhìn thấy Tiêu Vũ Nhiên trong lòng Tiêu Vũ Tuệ càng áy náy sâu hơn.
Đây chính là muội muội mà mình thương yêu nhất, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần muội muội muốn cái gì, mình sẽ không cùng nàng tranh đoạt. Nhưng hôm nay Tiêu Vũ Tuệ biết mình đã đoạt đồ vật nàng quý báu nhất.
Mà tất cả những chuyện này, Tiêu Vũ Nhiên còn chưa biết.
"Vũ Nhiên, ta. . ."
Tiêu Vũ Tuệ suy nghĩ thật lâu, dự định đối với Tiêu Vũ Nhiên nói ra mọi chuyện nhưng nàng chung quy vẫn nói không nên lời.
"Ngươi làm sao rồi?"
Tiêu Vũ Nhiên mắt to nháy một cái, nhìn hai người, mũi ngọc tinh xảo nhăn lại nói: "Hai người các ngươi thật kỳ quái, sáng sớm đã đứng ở chỗ này, sẽ không phải là tối hôm qua các ngươi đều ở nơi này đấy chứ?"
Trong lòng Tiêu Vũ Tuệ nhảy một cái, bỗng nhiên có cảm giác có tật giật mình.
Mà Tô Hàn cũng không để lại dấu vết liếc mắt nhìn Tiêu Vũ Nhiên trong lòng thở phào nhẹ nhõm.
Hắn rõ ràng không có động cái tình cảm gì đối với Tiêu Vũ Nhiên, nhưng ngay lúc này chính là không muốn nói cho Tiêu Vũ Nhiên biết tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì. Hoặc có thể nói là không dám nói cho nàng biết tất cả.
"Vũ Tuệ đã đột phá."
Tô Hàn hít vào một hơi, chỉ vào mắt Phượng Hoàng nói: "Phía trên kia, có dấu vết pháp tắc hủy diệt, ngươi có thể nhìn một chút."
"Thật đã đột phá? !"
Tiêu Vũ Nhiên lộ ra vui mừng, trực tiếp nhào vào trong ngực Tiêu Vũ Tuệ, cao hứng nói: "Thật tốt thật tốt, hì hì, nghe nói pháp tắc hủy diệt phi thường mạnh mẽ đấy, tỷ tỷ lại có thể lĩnh ngộ loại pháp tắc này, tuy thiên phú so với muội muội như ta còn kém một chút, thế nhưng. . . Ha ha ha, ta nói giỡn đấy!"
Tiêu Vũ Tuệ không có mở miệng, nhẹ nhàng ôm lấy Tiêu Vũ Nhiên, tầm mắt lại không tự chủ được nhìn về phía Tô Hàn.
Nàng vốn là một người hàm súc, một nữ nhân vô cùng có ý kiến của riêng mình, nhưng từ tối hôm qua về sau trọng tâm của Tiêu Vũ Tuệ đều đã đặt ở trên thân Tô Hàn.
"Tỷ tỷ ngươi chẳng những lĩnh ngộ pháp tắc hủy diệt, hơn nữa còn là thể chất Thuần Âm ." Tô Hàn bỗng nhiên mở miệng, càng nói càng thâm ý sâu sắc liếc mắt nhìn Tiêu Vũ Nhiên.
Lời này, có lẽ lúc này Tiêu Vũ Nhiên nghe không hiểu, bởi vì nàng không biết pháp tắc hủy diệt cùng thể chất Thuần Âm kết hợp sẽ xuất hiện cái hậu quả gì, lại phải dùng cái phương pháp gì mới có thể cứu được.
Nhưng ngày sau, nàng cũng sẽ biết.
Mà khi nàng hiểu rõ sẽ biết, đêm qua đã xảy ra chuyện gì, hai người tại sao lại sáng sớm đã đứng ở chỗ này, mà ý tứ trong lời nói của mình là cái gì.
"Thể chất Thuần Âm là cái gì?" Tiêu Vũ Nhiên lộ ra nghi hoặc.
"Giữa cả thiên địa, thể chất có đủ lực công kích nhất."
Tô Hàn không nghĩ nhiều nữa, cười giải thích nói: "Ngươi mặc dù lĩnh ngộ pháp tắc hỗn độn mà pháp tắc hỗn độn lại là pháp tắc chung cực, nhưng ngươi tin hay không, nếu chỉ luận lực công kích, lúc này tỷ tỷ ngươi, lật tay một cái đã có thể trấn áp được ngươi?"
"Thôi đi, ta cũng không tin đâu!" Tiêu Vũ Nhiên lắc đầu, vô cùng có tự tin.
Nàng hôm qua sau khi lĩnh ngộ pháp tắc hỗn độn biểu diễn không được bao nhiêu thời gian, tuy nói chỉ lĩnh ngộ một tia, nhưng đây chính là pháp tắc chung cực, giữa cả thiên địa một trong pháp tắc mạnh nhất.
Tiêu Vũ Nhiên sau khi lĩnh ngộ pháp tắc hỗn độn, tuy tu vi vẫn như cũ là Long Thần cảnh sơ kỳ, nhưng cảnh giới của nàng, đã hoàn toàn đạt đến trình độ Long Thần cảnh trung kỳ, chỉ cần có linh thạch, lập tức có thể đột phá một cách nhẹ nhàng.
Mà nàng có thể rõ ràng cảm giác được, lúc thi triển pháp tắc mức tiêu hao rất lớn, mức tiêu hao này cũng không phải là Long lực, mà là thần tâm!
Cho dù lấy thần tâm nàng lúc này cũng chỉ có thể tiêu hao được ba lần, nếu như lại thi triển, sẽ làm bị thương đến căn cơ.
Tất nhiên, tuy nói mức tiêu hao rất lớn, nhưng thực lực Tiêu Vũ Nhiên tăng lên cũng cực kì khủng bố.
"Tỷ tỷ, nếu không hai chúng ta hiện tại luận bàn một chút được không?" Tiêu Vũ Nhiên nhìn về phía Tiêu Vũ Tuệ.
"Vẫn là thôi đi." Tiêu Vũ Tuệ lắc đầu, lúc này trong đầu nàng một mảnh hỗn loạn, nơi nào có tâm tình cùng Tiêu Vũ Nhiên luận bàn.
"Không được không được nha, chỉ luận bàn một chút thôi mà, chỉ một chút thôi." Tiêu Vũ Nhiên làm nũng nói.
"Nàng muốn thử thì ngươi cùng với nàng thử một chút đi." Tô Hàn mỉm cười mở miệng.
Tiêu Vũ Tuệ lộ ra thần sắc bất đắc dĩ, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu, bước chân đạp nhẹ lên trên mặt đất, bay lên hư không.