Sáng sớm hôm sau, Tô Hàn từ trong gian phòng đi tới trong đại điện.
Không bao lâu có một bóng người đi tới, chính là Tử Yêu vương Thẩm Ly.
"Ngồi đi." Tô Hàn khoát tay.
"Vâng." Thẩm Ly ôm quyền, đi tới một chỗ ngồi, ngồi xuống.
"Không biết Tông chủ tìm thuộc hạ đến đây, là có chuyện gì?" Thẩm Ly hỏi.
Tô Hàn hơi trầm ngâm, bàn tay vung lên, một ánh sáng đánh về phía Thẩm Ly.
Lúc Thẩm Ly tiếp được, ánh mắt hơi ngưng tụ lại, kinh ngạc nói: "Thánh tử Tu Di giới? !"
"Vật này tạm thời trước cho ngươi giữ."
Tô Hàn nói: "Tuy nói chỉ có ma pháp sư mới có thể thi triển, nhưng ta ở phía trên lưu lại nguyên tố ma pháp của ta, ngươi có thể mở ra ba lần."
"Chuyện này. . ." Thẩm Ly sửng sốt một chút, nhìn về phía Tô Hàn: "Chẳng lẽ Tông chủ trong khoảng thời gian sắp tới muốn rời khỏi Phượng Hoàng tông?"
"Đúng."
Tô Hàn khẽ gật đầu, trong mắt lộ ra ánh sáng lạnh: "Những tông môn siêu cấp kia kém chút đã diệt đi Phượng Hoàng tông ta, còn đánh chết phần lớn đệ tử trong tông môn, phó Các chủ cùng với chư vị đoàn trưởng thần vệ đoàn đều đã từng chết đi một lần, thù này ta không thể không báo."
"Tông chủ dự định đi tìm tông môn siêu cấp?"
Thẩm Ly giật nảy mình, trực tiếp đứng dậy, vội vàng nói: "Mong rằng Tông chủ nghĩ lại, tông môn siêu cấp sừng sững trên Đại lục Long Võ nhiều năm như vậy, mỗi một cái đều có nội tình cùng thực lực cực kì khủng bố, với tu vi lúc này của Tông chủ, cũng không phải là thuộc hạ xem thường Tông chủ, thật sự là thuộc hạ cảm thấy, thật khó mà cùng những tông môn siêu cấp kia chống lại."
"Ta hiểu rõ ý tứ của ngươi."
Tô Hàn nói: "Nhưng một khi ta dám làm gì tất nhiên có ý nghĩ của riêng ta ngươi có thể yên tâm."
Thẩm Ly trầm mặc, hắn tất nhiên hiểu rõ tính cách Tô Hàn, nhưng phàm chuyện mà Tô Hàn dám làm chắc chắn hắn đều có đủ lực lượng để làm.
Nhưng nghĩ đến 'Tông môn siêu cấp' bốn chữ này, Thẩm Ly cũng cảm giác Tô Hàn có chút hoang đường.
Thật nếu nói lúc này Phượng Hoàng tông chẳng qua chỉ là một cái tông môn bát lưu mà thôi, mà tu vi thật sự của Tô Hàn, Thẩm Ly cũng không biết, nhưng hắn cũng không cho rằng lợi hại hơn so với những cường giả trong tông môn siêu cấp kia, bằng không mà nói cũng sẽ không không phải chờ tới ngày hôm nay, chỉ sợ lúc trước trở lại, đã trực tiếp đi tìm những tông môn siêu gây phiền toái.
"Chẳng lẽ Tông chủ trong khoảng thời gian này đã đột phá?" Thẩm Ly vẫn cảm thấy không yên lòng, mở miệng hỏi.
"Không có." Tô Hàn lắc đầu.
Thẩm Ly hơi trầm ngâm, hướng Tô Hàn ôm quyền: "Tông chủ, thuộc hạ thật hi vọng ngài có thể nghĩ lại, toàn bộ Phượng Hoàng tông đều đang coi ngài như trụ cột tinh thần, ngài là linh hồn của Phượng Hoàng tông, nếu như ngài xảy ra chuyện gì lòng người trong Phượng Hoàng tông đều sẽ tan rã, đến lúc đó, thuộc hạ không chịu đựng nổi lời oán giận của bọn hắn !"
"Ngươi yên tâm đi, ta nói ta đã có loại dự định này thì khẳng định đã làm tốt tất cả chuẩn bị."
Tô Hàn nói: "Bên trong trụ sở tông môn, ta đã ngưng tụ một cái đại trận một lần nữa, trận này tên là ‘Huyễn trận chín mây tiên', đợi sau khi ta rời đi, ngươi lập tức đem đại trận này mở ra. Huyễn trận chín mây tiên này, cũng không có đủ lực công kích gì, nhưng lại có lực phòng ngự cực mạnh, ít nhất Long Hoàng cảnh sơ kỳ không oanh phá được. Mà đại trận này chủ yếu là huyễn trận, cho dù là cường giả Long Hoàng cảnh trung kỳ tiến vào, cũng sẽ bị lạc trong đó, đợi lúc bọn hắn đi ra, ta cũng đã trở về."
"Thuộc hạ quan tâm cũng không phải là an nguy của Phượng Hoàng tông, mà là an nguy của Tông chủ a!"
Thẩm Ly vội la lên: "Ngài một khi đi tìm những tông môn siêu cấp gây phiền phức, một khi trong bọn họ có cường giả Long Hoàng cảnh ra tay, ngài có thể trở về hay không đều là hai chuyện a! Tuy nói Phượng Hoàng tông ta cùng những tông môn siêu cấp có thù không đội trời chung, nhưng ngài không phải thường khuyên bảo chúng ta, phải học được chữ nhẫn sao? Chúng ta bây giờ căn bản không phải đối thủ của những tông môn siêu cấp kia, ngài mù quáng như vậy tiến đến. . . Thuộc hạ thật không yên lòng!"
"Ta có tính toán của riêng ta ngươi chỉ cần ngay lúc ta rời đi trong khoảng thời gian này trước thay thế vị trí tông chủ của ta, thực hiện trách nhiệm nên thực hiện đã hiểu chưa?" Tô Hàn khẽ cau mày.
Thấy bộ dáng Tô Hàn thế này, trong lòng Thẩm Ly thở dài, biết mình khuyên giải cũng vô dụng, nói : "Vâng."
"Còn có cái này." Tô Hàn lại phất tay, ném cho Thẩm Ly một viên tinh thạch.
"Tinh thạch này, trong tay của ta cũng có một cái, lúc nó bị phá vỡ, ngươi lập tức đem tất cả mọi người Phượng Hoàng tông đều tiến vào ben trong Thánh tử Tu Di giới, không thể kéo dài, đã rõ chưa?"
"Nếu viên tinh thạch này phá vỡ, vậy có phải đại biểu. . . Tông chủ gặp nguy hiểm rồi hay không?" Thẩm Ly hỏi.
"Không."
Tô Hàn lắc đầu: "Nếu như thật phá vỡ, vậy khẳng định là ta đã bóp nát nó, đây cũng nói rõ, ta đã đắc tội tông môn siêu cấp. Còn có nguy hiểm hay không . . . Hừ, dựa vào tu vi lúc này của ta, những tông môn siêu cấp kia muốn giết ta cũng không phải dễ dàng như vậy."
"Như thế thì tốt." Thẩm Ly nhẹ nhàng thở ra.
Trên thực tế, Thẩm Ly nói cũng không có sai, chỉ cần Tô Hàn bóp nát tinh thạch này, vậy đã nói rõ Tô Hàn đã đắc tội những siêu cấp tông môn kia.
Nếu chỉ là đắc tội, Tô Hàn sẽ không bóp nát tinh thạch, nhưng nếu tông môn siêu cấp vì vậy giận lây sang Phượng Hoàng tông, hoặc là nói phái ra cường giả truy sát Tô Hàn, vậy thì Tô Hàn sẽ đem tinh thạch này bóp nát.
Giao phó xong tất cả những thứ này, Thẩm Ly lập tức lui xuống.
Tô Hàn một mình một người ngồi bên trong đại điện, như đang suy nghĩ một chuyện gì đó.
. ..
Lúc chiều, một đạo ánh sáng từ trong Phượng Hoàng tông lao ra, trong chốc lát đã biến mất tại chân trời.
Đạo ánh sáng này chính là Tô Hàn.
"Ông ~ "
Sau khi Tô Hàn rời đi, đại trận bảo hộ Phượng Hoàng tông cũng chính là ‘huyễn trận chín mây tiên ' trong miệng Tô Hàn lập tức bị Thẩm Ly mở ra.
Có mây mù từ giữa hư không ngưng tụ đến, sau cùng hóa thành chín đám, đem trọn Phượng Hoàng tông che đậy lại.
TỪ trong trụ sở tông môn Phượng Hoàng tông nhìn hướng ra phía ngoài có thể thấy rõ ràng tất cả, người Phượng Hoàng tông nếu muốn đi ra ngoài, cũng vô cùng dễ dàng, cùng lúc trước đại trận không có mở ra cũng không có gì khác biệt.
Nhưng từ bên ngoài nhìn tới Phượng Hoàng tông, chỉ có thể nhìn thấy tình cảnh hoàn toàn mơ hồ, nếu thực sự có người đến, sẽ chỉ nhớ kỹ vị trí trụ sở tông môn Phượng Hoàng tông, muốn đi vào không có sự cho phép của Thẩm Ly nhất định phải thông qua huyễn trận chín mây tiên này.
Trận này chính là huyễn trận, lúc ở kiếp trước, Tô Hàn từng dùng cái đại trận này, bố trí trong trụ sở tông môn Đồ Thần các đó.
Với tu vi kiếp trước của Tô Hàn lại thêm huyễn trận cường hãn này, nếu không có sự cho phép từ hắn ai cũng không thể vào được.
Mặt trời chiều ngã về tây, ráng chiều chiếu đỏ lên chân trời.
Thẩm Ly đứng trên tường thành trụ sở tông môn, hai tay chấp về sau, bình tĩnh nhìn nơi xa, lẩm bẩm nói: "Lần này rời đi, hi vọng ngài có thể bình an trở về. . ."
Mà giờ phút này bên trong Phượng Hoàng tông, các đệ tử đều không biết Tô Hàn đã bước lên con đường vì bọn họ báo thù, bọn hắn nên tu luyện thì tu luyện, nên bế quan thì bế quan.
Sau một lát, Thẩm Ly nhảy xuống tường thành, đem các đệ tử triệu tập, lần nữa tiến vào trong Thánh tử Tu Di giới đó.
Không gian trong Thánh tử Tu Di giới có thời gian gấp hai, cực kỳ nghịch thiên, nếu không phải Phượng Hoàng tông tấn thăng, Tô Hàn cũng sẽ không để bọn hắn đi ra.