“Rít!”
Cùng lúc Tô Hàn lộ ra vẻ tham lam, một mũi tên màu vàng kim mang theo lực lượng kinh người và uy áp bàng bạc từ trường cung trên tay Lưu Thủy Cuồng Hàn bay ra.
Mũi tên trông như các mũi tên dài phổ thông khác, lao nhanh như chớp mắt, kèm theo thanh âm xuyên phá hư không nhỏ bé.
Nhưng theo mũi tên lao ra, những âm thanh nổ vang càng lúc càng to.
“Xoẹt!”
Hư không bị xé mở vô số vết nứt, những nơi mũi tên đi qua một mảnh ánh đen hiện ra, theo sau là những vết nứt nghiêng ngả, tựa như một tấm vải bị xé rách vậy.
“Oanh!!!”
Tiếng nổ đáng sợ vang lên, quanh quẩn trong thiên địa, theo đó mũi tên đụng vào màn sáng trước mặt Tô Hàn làm nó trực tiếp vỡ vụn.
Mũi tên dừng lại trong nháy mắt, dường như đang cảm ứng, theo chỉ huy của Lưu Thủy Cuồng Hàn hướng phía Tô Hàn mà lao tới.
“Tê!!!”
Uy lực của mũi tên này khiến tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh.
“Đây cũng quá mạnh a?”
“Vũ khí các tiền bối đều là Cấp Thánh Linh, mà trước đó Đoạn Vân Sơn cùng Ngu Thất tiền bối hai lần ra tay đều không thể phá vỡ màn sáng, mà mũi tên này bắn tới không nói phá tan màn sáng không chút tổn hại, lại lần nữa hướng hắn mà phóng tới, chẳng lẽ đây là vũ khí Thánh Linh trung cấp?”
“Cũng chỉ có đại cường giả tông môn siêu cấp mới có khả năng sở hữu vũ khí kinh người như thế!”
“Cũng không thể nói chỉ do mũi tên này a, trước đó Đoạn Vân Sơn tiền bối cùng Ngu Thất tiền bối đã sắp đánh tan màn sáng rồi, chỉ có thể nói mũi tên này đánh một kích cuối cùng thôi.”
Từng trận nghị luận vang lên, đám người đều nói ra suy đoán của mình.
Nhưng trên thực tế chỉ có đám người Đoạn Vân Sơn mới biết dù trước đó bọn họ không oanh kích màn sáng, thì chỉ với một tiễn của Lưu Thủy Cuồng Hàn cũng đã đủ phá tan màn sáng của Tô Hàn.
Bởi vì đây là chí bảo, chí bảo kinh người.
Vật này chính là Lưu Thủy Cuồng Hàn tự mình đạt được, không thuộc về Cự Nhân đảo, lại vẻn vẹn chỉ phát ra chút tác dụng ấy.
Nhưng cho dù chỉ là chút điểm tác dụng, cũng được xưng tụng là kinh thiên động địa, đáng sợ đến cực điểm.
Bọn hắn từng chứng kiến Lưu Thủy Cuồng Hàn thi triển linh thể cự nhân, kéo ra được một phần mười chiều dài cung, uy lực ấy trực tiếp khiến cho một ngọn núi lớn cao ngàn trượng hóa thành hư vô.
Trong suy nghĩ của họ, Lưu Thủy Cuồng Hàn chỉ bằng trường cung này cũng đủ để cùng cường giả Long Hoàng cảnh đánh một trận.
Mà Tô Hàn bên này thấy một tiễn đánh tới, lông mày cau chặt lại, thân hình lấp lóe, thi triển tốc độ né tránh cực hạn.
Nhưng trường tiễn này giống như có thuật truy tung, Tô Hàn tránh về phía nào tiễn này đều hướng về phía đó, cho dù hắn bày ra tốc độ cực hạn, tàn ảnh đầy trời vẫn không trốn thoát được như cũ.
“Bị bát quái tiễn của lão phu nhìn trúng, ngươi còn muốn trốn?” Thanh âm ngạo nghễ của Lưu Thủy Cuồng Hàn truyền đến.
“Bát Quái tiễn?”
Tô Hàn liếc nhìn Lưu Thủy Cuồng Hàn, đáy lòng cười lạnh, đồng thời thân ảnh bỗng nhiên dừng lại.
Trong nháy mắt tu vị Đại ma đạo sư ngũ giai hoàn toàn hiện ra.
“Thiên địa Kim Chung!”
Tô Hàn mở miệng hét to, bàn tay vũ động, ngũ hành pháp tắc hoàn toàn hiện ra, trong một tiếng nổ vang, đại lượng ánh sáng tụ tập trước người Tô Hàn ngưng tụ thành một Kim Chung to lớn.
“Oanh!!!”.
Kim Chung vừa mới ngưng tụ ra, kim tiễn đã đánh tới.
Cả hai va chạm chỉ trong nháy mắt, trong thiên địa lúc này tĩnh lặng vô cùng, giống như trong một khắc này hết thảy đều không có gì phát sinh.
Nhưng rất nhanh, sự tĩnh lặng kia đã biến mất, thay thế cho nó là âm thanh to lớn như vạn lôi chấn trời.
Tô Hàn dùng ngũ hành pháp tắc ngưng tụ ra kim chung, tại lúc này trực tiếp phá toái, còn kim tiễn cũng liên tục chớp động ba lần.
Mỗi một lần chớp động, kim tiễn sẽ nhỏ đi một chút, sau ba lần chớp động, mũi tên chỉ còn lớn bằng bàn tay.
Nhưng cho dù chỉ lớn bằng bàn tay nhưng trong nó vẫn ẩn chứa uy lực đáng sợ đủ để làm ngươi ta dựng tóc gáy.
Tô Hàn vung bàn tay lên, thổ hệ ma pháp nguyên tố nhanh chóng ngưng tụ trên thân hắn từng đạo Đại Địa Thủ Hộ ma pháp.
Cùng lúc, hắn lại hướng hư không đưa tay lên, giống như bắt được cái gì kéo một cái xuống dưới.
“Xoạt!”
Một màn lôi điện to lớn hiện ra, tựa một bức tranh, theo tay Tô Hàn kéo xuống thẳng tắp ngăn lại trước mặt hắn.
“Oanh!”
Kim tiễn tiếp tục lao đến, đánh vỡ màn lôi điện trước mặt Tô Hàn, tuy vậy kim tiễn cũng thu nhỏ lại chỉ còn cỡ ngón tay.
Sau cùng, kim tiễn cỡ ngón tay tiếp tục lao tới, đánh vào từng tầng từng tầng Đại Địa Thủ Hộ vây quanh Tô Hàn.
Mười tầng Đại Địa Thủ Hộ lúc này chỉ trong nháy mắt bị trường tiễn bẻ gãy nghiền nát.
Cùng lúc với đạo Đại Địa Thủ Hộ cuối cùng bị nghiền nát thì kim tiễn rốt cục cũng hóa thành điểm sáng tiêu tan nơi chân trời.
“Cung này tuyệt đối là Âm Dương cung!”
Tô Hàn ánh mắt lấp lánh, trong lòng tham lam càng thêm nồng đậm.
Uy lực cường hạn như vậy mà vẻn vẹn mới chỉ kéo được khoảng cách không đến một phần mười, ngay cả bản thân Tô Hàn cũng không cách nào hình dung được khi kéo đến hai phần mười, ba phần mười, thậm chí... toàn bộ đều được kéo ra thì uy lực sẽ kinh khủng như thế nào?!
Dưới một tên khiến một Kim Ô ngã xuống.
Dưới một tên khiến cho thiên địa lâm vào hắc ám (bóng tối) vạn năm!!
Dưới một tên có thể phá diệt một mảnh tinh không!!!
“Đáng tiếc người này không biết cách sử dụng Dương Thần cung, hắn bất quá chỉ dựa vào man lực kéo ra, nếu ta có thể đạt được, tuy nói vẫn không cách nào hiểu rõ nhưng với việc ta biết cách thúc dục thì cho dù chỉ dựa vào tu vi Long Đan cảnh đỉnh phong ta cũng có thể chỉ bằng một tiễn thuấn sát cái gọi là ngụy hoàng cảnh!”
Nghĩ đến đây, Tô Hàn hít một hơi thật sâu, đem tham lam trong lòng đè xuống.
Ngụy hoàng cảnh cũng không phải dễ giết như vậy, tuy chỉ hơn Long Thần cảnh đỉnh phong một cấp nhưng khác biệt trong đó lại có thể coi như ngày và đêm.
Mà thời khắc này Lưu Thủy Cuồng Hàn đang giữ Dương Thần cung trong tay, Tô Hàn mong muốn đạt được tự nhiên là không thể nào.
“Chặn?”
Cùng lúc, lông mày Lưu Thủy Cuồng Hàn cau lại, đám người Đoạn Vân Sơn cũng sầm mặt lại.
Uy lực một tiễn này dù mục tiêu không phải là bọn hắn nhưng cũng cảm nhận được thông qua khí tức.
Bọn hắn tự nhận là chính mình muốn ngăn lại một tiễn này cũng cực kỳ gian nan, thậm chí có thể bị một chút thương tích.
Thế nhưng Tô Hàn lúc này trông dáng vẻ mảy may không có việc gì, điều này làm bọn họ đối với thực lực Tô Hàn lại có một nhận thức mới.
“Ngươi có thể đỡ nổi mũi tên thứ nhất, nhưng có thể đỡ được mũi tên thứ hai hay sao?!”
Lưu Thủy Cuồng Hàn hừ lạnh một cái, long lực trong cơ thể lần nữa bùng nổ, nhanh chóng bị trường cung trong tay hắn hút đi.
Trong chớp mắt, sắc mặt Lưu Thủy Cuồng Hàn tái nhợt, không còn chút huyết sắc nào, phảng phất như tất cả lực lượng đều bị trường cung hút đi.
“Kéo cung này ra, cho dù là đối với ngươi mà nói, cũng là tiêu hao cực lớn nhỉ?”
Tô Hàn nhìn chằm chằm Lưu Thủy Cuồng Hàn, ngón tay duỗi ra, hướng về phía hắn ngoắc ngoắc.
Loại khiêu khích này cùng vẻ mặt cuồng ngạo khiến cho sắc mặt Lưu Thủy Cuồng Hàn lập tức trầm xuống.