Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 484 - Chương 484 - Tô Thanh, Tô Dao

Chương 484 - TÔ THANH, TÔ DAO
Chương 484 - TÔ THANH, TÔ DAO

Sáng sớm hôm sau, mặt trời vừa mọc, ở trụ sở Phượng Hoàng tông, trong đại điện nghị sự, hầu như tất cả nhân vật cấp cao của tông môn đều tụ tập tại nơi này.

Bao gồm cả Tiêu Vũ Tuệ, đã có hai con.

Tô Hàn ngồi ở ghế chủ vị, Tiêu Vũ Tuệ ngồi bên cạnh, còn hai đứa trẻ ngồi hai bên Tiêu Vũ Tuệ.

Điều này đã nói rõ giờ khắc này thân phận của Tiêu Vũ Tuệ chính là Tông chủ phu nhân, ngoại trừ đoàn trưởng Trấn Long thần vệ !

Toàn bộ trên dưới Phượng Hoàng tông cũng đã sớm tiếp nhận điểm này. Tiêu Vũ Tuệ đã sinh con cho Tô Hàn, cho dù Tô Hàn không nói thẳng ra, trong lòng bọn họ, Tiêu Vũ Tuệ cũng là Tông chủ phu nhân.

Chỉ có điều, Tô Hàn làm như vậy chính là muốn để Tiêu Vũ Tuệ biết mình đã thật sự thừa nhận nàng.

Sau cuộc mây mưa hôm qua, cho dù là cách một đêm, thời khắc này khuôn mặt Tiêu Vũ Tuệ vẫn có chút đỏ lên như trước, sức lực của Tô Hàn khiến cho nàng nhận lấy đầy đủ tưới nhuần.

Ở phía bên kia của Tô Hàn còn có một cái ghế.

Cái ghế đó không có người ngồi, dường như là cố ý để đó cho đẹp mắt.

Sau khi tất cả nhân vật cấp cao đã ngồi xuống, Tô Hàn mới nâng tầm mắt, nhìn về phía dáng người đẹp đẽ giữa đám đông.

“Ngươi ngồi ở đây.”

Tiêu Vũ Nhiên sững sờ, chỉ cảm thấy bốn phía tầm mắt, tại lúc này toàn bộ đều tụ tập trên người mình.

Nàng nhìn Tô Hàn, lại nhìn Tiêu Vũ Tuệ, sau đó đỏ mặt đứng lên, ngồi ở bên cạnh Tô Hàn.

Tiêu Vũ Tuệ mỉm cười, liếc mắt nhìn Tiêu Vũ Nhiên, làm cho người sau càng thêm thẹn thùng.

“Tông chủ, tất cả cao tầng trong tông môn đều đã đến đủ.”

Đúng lúc này, Liên Ngọc Trạch đứng dậy mở miệng.

Hắn là đệ nhất trưởng lão của Phượng Hoàng tông, đương nhiên hắn phải báo cáo mọi chuyện.

“Ừm.”

Tô Hàn gật đầu, cũng không trực tiếp nói chuyện chính sự, mà nói với Tô Vân Minh: “Cha, hôm qua trở về vội vàng, không tới Phượng Hoàng nhất tông, ngài chớ trách.”

“Nói cái gì đó.”

Tô Vân Minh giả bộ bất mãn nói: “Đây là tại đại điện, công tư rõ ràng, chuyện của chúng ta sau này hãy nói.”

“Ừm.” Tô Hàn nhẹ gật đầu.

Hai đứa trẻ vẫn luôn chăm chú nhìn, đây là Tiêu Vũ Tuệ dạy cho chúng. Mà khi Tô Hàn đang nói chuyện với Tô Vân Minh, Tiêu Vũ Tuệ cũng nhỏ giọng nói: “Thấy không? Quan hệ của cha với các con giống như quan hệ của gia gia và cha. Cha rất tôn kính gia gia, các con phải học theo, có biết không?”

“Vâng ạ.” Hai đứa đều gật đầu, cũng không biết nghe hiểu không.

Nhưng khi mọi người xung quanh nhìn về phía Tô Hàn, trong ánh mắt cuồng nhiệt, bọn chúng có thể cảm nhận được.

Mặc dù không rõ đây là ý gì, nhưng bọn chúng cũng có thể nhìn ra, trong những người này, địa vị của cha tuyệt đối là cao nhất.

Ngay cả Thẩm Ly gia gia, khi hắn nhìn cha đều là đầy sự tôn kính.

“Hôm qua ta trở lại tông môn cũng là vội vàng, hôm nay mới tổ chức hội nghị. Hội nghị lần này chủ yếu nói tới bốn chuyện.”

Tô Hàn hơi trầm ngâm, nói: “Chuyện thứ nhất, bây giờ bản tông đã có con, nhưng cũng chưa đặt tên, đây là do bản tông sai, cho nên hôm nay trước mặt mọi người, định tên cho con, sau này cũng dễ cho mọi người xưng hô.”

Tất cả mọi người đều mang theo nụ cười, chờ đợi Tô Hàn nói tiếp.

“Con qua đi.”

Tô Hàn nhìn về phía nam đồng, Tiêu Vũ Tuệ cũng vội nói.

Nam đồng thấy nhiều người nhìn mình như vậy, trong lúc nhất thời đều có chút khẩn trương, nhưng trước đây hắn cũng đã biết những người này nên không sợ hãi.

“Cha đặt tên cho con là Tô Thanh.” Tô Hàn nhìn nam đồng nói.

“Dạ.” Nam đồng đáp ứng.

Vẻ mặt này của nó nhất thời làm mọi người xung quanh đều không nhịn được cười ra tiếng.

Tiêu Vũ Tuệ trừng mắt: “Còn không mau tạ ơn cha?”

“Thanh Nhi tạ ơn cha.” Nam đồng hiển nhiên vẫn hết sức sợ hãi mẫu thân Tiêu Vũ Tuệ.

Tô Hàn mỉm cười, bảo Tô Thanh đứng ở một bên, lại gọi nữ đồng qua.

“Cha đặt tên con là Tô Dao.” Tô Hàn nói.

“Dao nhi tạ ơn cha.”

Nữ đồng cũng đã có kinh nghiệm, ôm quyền hướng về phía Tô Hàn, sau đó đứng ở bên cạnh Tiêu Vũ Tuệ.

Tất cả xem như đều mây trôi nước chảy như vậy, nhưng khi tới gần Tiêu Vũ Tuệ, nó suýt chút nữa trượt chân, lại khiến tất cả mọi người xung quanh một lần nữa không nhịn được bật cười.

“Chuyện thứ hai.” Tô Hàn ho nhẹ một tiếng, nhìn Tiêu Vũ Tuệ một chút, lại nhìn Tiêu Vũ Nhiên một chút, nói: “Bây giờ, bản tông đã có con, đương nhiên cũng phải đổi tên cho phu nhân, từ nay về sau, Tiêu Vũ Tuệ cùng Tiêu Vũ Nhiên đều là Tông chủ phu nhân.”

“Vâng!”

Ngay khi đó, ngoại trừ Tô Vân Minh cùng Tiêu Hành Sơn, tất cả mọi người đứng lên, khom người hành lễ với Tiêu Vũ Tuệ và Tiêu Vũ Nhiên.

“Bái kiến Tông chủ phu nhân!”

Tiêu Vũ Tuệ đỏ mặt, vội vàng khua tay nói: “Tất cả mọi người ngồi xuống đi.”

Tiêu Vũ Nhiên mặt đỏ tới sắp chảy ra nước, nàng chưa từng nghĩ tới Tô Hàn sẽ thật sự cho mình danh phận, hơn nữa còn trước mặt nhiều người như vậy, cho dù hai người chưa từng xác định quan hệ.

Nói xong việc này, Tô Hàn lại đứng dậy, đi đến trước mặt Tiêu Hành Sơn, hai tay ôm quyền, cúi thấp đầu.

“Từ nay về sau, ngài là nhạc phụ của Tô Hàn, mặc dù không chưa kịp cử hành hôn lễ, nhưng Tô Hàn cam đoan, hôn lễ này nhất định sẽ được tổ chức, hơn nữa còn thật linh đình, xin nhạc phụ đại nhân không cần lo lắng.”

“Mau dậy đi mau dậy đi.”

Tiêu Hành Sơn cười tới sắp không ngậm miệng được rồi. Tuy hai người con gái của hắn đều gả cho một người, nhưng người này lại khiến hắn vô cùng hài lòng.

Mấu chốt nhất là, Tô Hàn cũng không hào đoạt, trong lòng Tiêu Hành Sơn biết rõ bất kể là Tiêu Vũ Tuệ hay Tiêu Vũ Nhiên, đối với Tô Hàn đều có tình cảm nồng đậm.

“Tô Vân Minh, ngươi sinh một đứa con trai rất tốt a!”

Tiêu Hành Sơn thở dài: “Nghĩ lại, sáu năm trước đây, Tiêu gia ta ở huyện Viễn Sơn là đệ nhất gia tộc, từng mượn hơi thiên tư (thiên phú trời ban) của Vũ Tuệ, ở huyện Viễn Sơn có thể nói là hô mưa gọi gió, chỉ hươu bảo ngựa. Thời gian chuyển dời, nháy mắt đã qua sáu năm, ai có thể nghĩ tới, ta đã từng xem thường Tô gia, bây giờ lại trở thành thông gia của ta? Hổ thẹn, hổ thẹn a!”

“Chuyện quá khứ, đều đã qua, mà hai nhà chúng ta cũng chưa từng có thù oán gì, không phải sao?” Tô Vân Minh cười nói.

Tiêu Hành Sơn thở dài lắc đầu, nhưng trên mặt vẫn rất hổ thẹn.

Nhớ ngày đó, khi hai cha con Tô Hàn vừa mới đi tới Tiêu gia, thậm chí đến một cái ghế hắn cũng không chuẩn bị cho Tô Vân Minh.

Có lẽ Tô Hàn và Tô Vân Minh đều đã quên mất việc này, nhưng Tiêu Hành Sơn lại luôn nhớ rõ trong lòng, cả đời này cũng sẽ không thể quên.

Hắn luôn coi việc này là sai lầm lớn nhất trong cả cuộc đời!

“Chuyện thứ ba.”

Thấy Tiêu Hành Sơn và Tô Vân Minh không lên tiếng nữa, Tô Hàn lại nói: “Ta đã từng để mật sứ tứ giai của Cửu Thiên lâu mang đến mấy trăm triệu linh thạch, trước đó cũng đã nhận được không dưới trăm năm vạn Ma Tinh thạch, bây giờ đã qua ba năm, kết quả các ngươi tu luyện được trong Thánh tử Tu Di giới cũng nên cho bản tông chủ xem một chút.”

Bình Luận (0)
Comment