Tuy nói mặc kệ những đệ tử kia rời đi, không triệt để diệt tông môn Kỳ Lân đạo quan, nhưng qua lần này, toàn bộ cường giả của Kỳ Lân đạo quan chết rồi, tông môn thất lưu chỉ còn trên danh nghĩa.
Có lẽ sẽ còn có người tới đây, cũng có cường giả chiếm cứ nơi này, thu nạp đệ tử Kỳ Lân đạo quan.
Nhưng Kỳ Lân đạo quan không còn những ngày xưa rực rỡ nữa.
Sau khi trận chiến này truyền ra ngoài, người có can đảm tiếp nhận Kỳ Lân đạo quan e là đã ít lại càng ít thêm, dù sao nếu tiếp nhận Kỳ Lân đạo quan vào lúc này thì chính là đối nghịch với Phượng Hoàng tông!
Mà đám người Thượng Quan Minh Tâm không do dự, sau khi tên Long Thần cảnh cuối cùng kia tự bạo, thân ảnh họ loé lên, vọt vào trong Kỳ Lân đạo quan.
Cho dù Kỳ Lân đạo quan rất lớn, nhưng dưới sự tìm kiếm của hai mươi tên Long Thần cảnh, trong vòng nửa canh giờ đã đoạt được tông môn lệnh tông môn thất lưu cùng với hàng loạt linh thạch, tài liệu, đan dược...
Đến mức cái gọi là công pháp và Long kỹ, đám người Thượng Quan Minh Tâm căn bản cũng không thèm, bởi vì trong Phượng Hoàng tông, cho dù là đệ tử bình thường nhất tu luyện công pháp Long kỹ đều mạnh hơn nơi này rất nhiều.
"Kỳ Lân đạo quan này cũng thật có chút tài lực, chỉ là tông môn thất lưu mà có tới 340 triệu linh thạch!”
Khi Thượng Quan Minh Tâm biết được thu hoạch lần này, miệng nhỏ của nàng không khỏi mở lớn.
Nói là nội tình, trên thực tế, phần lớn tài lực của Kỳ Lân đạo quan đều bị khống chế trong tay tam đại quán chủ.
Ba người Pháp Nhạc chân nhân, Pháp Hình chân nhân, Pháp Vân chân nhân, trong không gian giới chỉ của mỗi người đều chứa một trăm triệu linh thạch, bốn ngàn vạn còn lại mới là tìm được trong kho của Kỳ Lân đạo quan.
Mà trên thực tế, đa số tông môn đều như vậy.
Chưởng khống giả của những tông môn này đều mang theo của cải của chính mình, một khi phát sinh tình cảnh sắp bị diệt tông như lúc này sẽ lập tức mang theo những tài phú này rời đi.
Người như Tô Hàn, trực tiếp đem tất cả của cải giao cho tông môn thật sự rất ít.
Bởi vậy, Thượng Quan Minh Tâm và những Tinh Không thần vệ đối với Tô Hàn đều cảm khái vô cùng.
“Đoàn trưởng, trở lại tông thôi.”
Thấy sắc mặt Thượng Quan Minh Tâm tái nhợt, kinh ngạc đứng ở nơi đó, một tên Tinh Không thần vệ trong đó nói: “Tông chủ đã phân phó, không cần phải diệt tông Kỳ Lân đạo quan, chỉ cần giết cường giả trong tông, mang đi nội tình và tông môn lệnh là đủ rồi.”
“Ta biết.”
Thượng Quan Minh Tâm khẽ gật đầu, trầm ngâm một lát, nói: “Các ngươi mang theo số linh thạch và tông môn lệnh này về trước đi, đan dược để lại một chút cho ta, ta còn có chuyện phải xử lý.”
“Ngài còn muốn đi... Báo thù?” Tinh Không thần vệ kia do dự nói.
Thượng Quan Minh Tâm mím môi một cái, không mở miệng.
“Đoàn trưởng, Tông chủ từng nói, sự tình lần này giải quyết càng nhanh càng tốt, nếu ngài không quay về...” Tinh Không thần vệ kia lộ ra vẻ lo lắng.
“Nếu Tông chủ muốn trừng phạt, ta sẽ không nhiều lời, nhưng mối thù diệt tộc, giết cha giết mẹ, ta tất phải báo, còn muốn tự tay báo!”
Thượng Quan Minh Tâm hít một hơi thật sâu, nói: “Tông chủ phân phó, Long võ tướng có đại kiếp, lần này nếu không giết bọn hắn, sau này cho dù bọn hắn không chết trong kiếp nạn, chỉ sợ cũng sẽ không sống trong Vọng An phủ nữa. Thù này, ta nhất định phải báo, bọn ngươi không cần nhiều lời.”
Nghe đến lời này, hai mươi tên Tinh Không thần vệ đều yên lặng.
Một lát sau, thanh niên lên tiếng lúc nãy nói: “Đã như vậy, bọn ta liền đi theo đoàn trưởng, nhanh chóng diệt trừ ‘Hàn gia’ mà đoàn trưởng nói, sớm trở về tông.”
Thượng Quan Minh Tâm liếc mắt nhìn bọn hắn, biết được bọn hắn đều muốn tốt cho mình, lo lắng cho mình sẽ xảy ra sai lầm ở nơi này.
“Không cần.”
Thượng Quan Minh Tâm mỉm cười lắc đầu: “Đây là chuyện của chính ta, bọn ngươi chỉ cần làm tốt việc nằm trong phận sự, nếu Tông chủ hỏi, cứ nói thẳng là được rồi.”
“Thế nhưng...”
“Không nhưng nhị gì hết, không cho phép đi theo, lập tức trở về tông!”
Tinh Không thần vệ kia còn muốn nói gì đó nhưng cũng bị Thượng Quan Minh Tâm cắt ngang.
“Bây giờ thứ đệ tử trong tông thiếu nhất là linh thạch, lần này đạt được 340 triệu linh thạch, đủ để cho bọn hắn tu luyện một quãng thời gian, việc này không thể trì hoãn, những linh thạch này nhất định phải an toàn đưa về trong tông.”
Nói xong, thân ảnh Thượng Quan Minh Tâm loé lên, đi về phía nơi xa.
Hai mươi tên Tinh Không thần vệ nhìn nhau, cuối cùng thở dài bất đắc dĩ trở về Phượng Hoàng tông.
...
Trong nháy mắt, ba ngày trôi qua.
Trong Phượng Hoàng tông, toàn bộ hai mươi tên Tinh Không thần vệ đã trở về, lại mang về tông môn lệnh thất lưu tông môn cùng với 340 triệu linh thạch kia.
Biết được tin tức Thượng Quan Minh Tâm không trở về, Tô Hàn nhướng mày nhưng cũng không nhiều lời.
“Từ giờ trở đi, toàn bộ đệ tử Phượng Hoàng tông tiến vào Thánh tử Tu Di giới tu luyện, bản tông chưa hạ mệnh lệnh, ai cũng không cho đi ra!”
Giọng nói của Tô Hàn truyền khắp toàn bộ Phượng Hoàng tông.
Sau khi tất cả mọi người tiến vào Thánh tử Tu Di giới, Tô Hàn bay lên tường thành, nhìn về phía xa xa.
Trong vòng ngàn dặm là một mảnh yên tĩnh, nhưng ngoài ngàn dặm lại có vô số tuyết trắng tồn tại.
Tuyết trắng kia, bởi vì Phượng Hoàng tông dọn đẹp, chồng chất đã rất cao, đủ để bao phủ một người.
Khi Tô Hàn nhìn ra xa, chút tuyết trắng này bắt đầu từ từ hòa tan.
Nhưng tốc độ hòa tan vô cùng chậm, không giống như tuyết ở núi Thần Dược, một cái chớp mắt liền biến thành thân ảnh dữ tợn màu đỏ như máu.
Tô Hàn quét mắt qua, cảm nhận được bông tuyết hòa tan, cũng cảm nhận được mùi huyết tinh trong đó.
“Nửa năm...”
Tô Hàn hít một hơi thật sâu: “Với tốc độ hòa tan này, nửa năm sau, chút tuyết kia sẽ triệt để biến mất, từ đó biến thành... thân ảnh dữ tợn!”
Trong yên lặng, thân ảnh Tô Hàn lóe lên, cũng tiến vào Thánh tử Tu Di giới.
...
Rất nhanh, thời gian ba tháng lại trôi qua.
Trong ba tháng này, Đại lục Long Võ là một mảnh hỗn loạn!
Bắt đầu từ Thần Dược sơn, bông tuyết kia nhanh chóng hòa tan lan tràn phía Nam và phía Tây đại lục Long Võ, bây giờ đang lan tràn tới phía Bắc và phía Đông.
Toàn bộ Đại lục Long Võ là một mảnh khói lửa ngập trời, chiến tranh không ngừng.
Trong lần chiến tranh này có một phần là tu sĩ Đại lục Long Võ khai chiến với thân ảnh dữ tợn kia, một phần khác là các đại tông môn khai chiến với nhau!
Trong mớ hỗn loạn này, có vô số tu sĩ hèn hạ muốn mượn cơ hội này cướp đoạt đủ loại tài nguyên.
Tại thời điểm yên tĩnh trước kia, chuyện như vậy phát sinh rất ít, dù sao có mười đại tông môn siêu cấp chấn nhiếp, không ai dám táng tận lương tâm như vậy, cho dù thật sự có, tông môn siêu cấp cũng sẽ ra mặt, gạt bỏ hết.
Đây chính là tác dụng của những tồn tại như tông môn siêu cấp!
Nhưng giờ phút này, Đại lục Long Võ trải qua kiếp nạn, bông tuyết kia hòa tan, mức độ lan tràn đang nhanh chóng hướng đến phía Trung Vực. Có tin tức truyền ra, mười đại tông môn siêu cấp đều đã phong ấn tông, không cho phép đệ tử ra ngoài, càng không cho phép người khác tiến đến.
Bọn hắn đều tự lo không xong, chứ nói chi là cứu vớt những tu sĩ và tông môn cực khổ trải qua kiếp nạn kia.