Yêu Long Cổ Đế (Bản Dịch)

Chương 495 - Chương 495 - Như Ý Tông

Chương 495 - Như Ý tông
Chương 495 - Như Ý tông

Khi bông tuyết đang trong quá trình lan tràn, khi thân ảnh dữ tợn màu đỏ như máu kia xuất hiện, toàn bộ đại lục Long Võ đã bắt đầu hỗn loạn nhanh chóng.

Nhiều nhất là ba tháng sau, bông tuyết trên đạo lục Long Võ sẽ hoà tan hoàn toàn, lúc đó, kiếp loạn thao thiên sẽ triệt để bùng nổ.

Mà trong ba tháng này, Tô Hàn vẫn luôn bế quan tu luyện.

Một ngày kia, hắn bỗng nhiên mở mắt ra, vung tay lên, trước mặt lập tức xuất hiện một đạo màn bạc.

Trong màn bạc này nổi lên một hình ảnh.

Trong bức tranh có một nữ tử đang cố gắng chạy trốn, khóe miệng nàng còn có vết máu, sắc mặt tái nhợt, thỉnh thoảng quay đầu nhìn về phía sau, rõ ràng đã bị thương.

Sau lưng nàng có mấy trăm người đang truy sát, những người này đều ăn mặc quần áo như nhau, ở chỗ ngực có một cái huy chương riêng, trên huy chương hiện ra hai chữ "Như Ý"!

“Tông môn lục lưu, Như Ý tông?”

Tô Hàn nhăn mày lại, hắn có thể thấy rõ ràng, trong mấy trăm người này có một nam tử tướng mạo phổ thông nhưng lại cực kỳ âm nhu thanh y (nữ tính).

Tô Hàn có thể cảm nhận được tu vi của người này xuyên thấu qua màn sáng ,là Long Linh cảnh.

Trong ngực của hắn đang ôm một nữ tử, toàn thân nữ tử đều giống như muốn hòa tan trên thân người thanh niên, dung mạo nàng cũng rất xinh đẹp, quyến rũ.

Thế nhưng, khi nhìn về phía Thượng Quan Minh Tâm, khuôn mặt quyến rũ kia liền hóa thành vẻ oán hận đến tận trời.

Mà hai bên thanh niên này còn có hai lão giả.

Toàn thân hai lão giả này đều lộ ra uy áp của Long Thần cảnh đỉnh phong, sau lưng bọn họ còn có mười ba vị cường giả Long Thần cảnh theo chân.

Nữ tử bị đuổi giết kia đúng là Thượng Quan Minh Tâm!

...

Cùng lúc đó, Thượng Quan Minh Tâm bị đuổi giết tới trên một vùng hoang dã, thanh niên nhìn chằm chằm vào thân thể mềm mại của Thượng Quan Minh Tâm, trong mắt lộ ra tà ý.

“Trông thì có vẻ bình thường, nhưng dáng người lại đẹp vô cùng, tu vi còn là Long Thần cảnh đỉnh phong, nữ tử quật cường như vậy, ta rất thích.”

Thanh niên kia mở miệng, đồng thời ngón tay duỗi ra, vẽ vẽ trong hư không, dường như đang vẽ theo thân ảnh của Thượng Quan Minh Tâm.

“Hai vị lão nhân bắt nàng lại cho ta được chứ?” Thanh niên nói với hai tên lão giả bên cạnh, nhưng tầm mắt vẫn cứ nhìn chằm chằm Thượng Quan Minh Tâm.

Hai tên lão giả kia khẽ cau mày, hiển nhiên cực kỳ không quen mắt đối với thanh niên ngang ngược càn rỡ như vậy.

Khi đang trầm ngâm, một tên lão giả tóc hoa râm trong đó nói: “Thiếu tông chủ, nơi đây là Vọng An phủ, cũng không phải địa bàn của Như Ý tông ta, chúng ta đến đây là giúp thiếu tông tìm kiếm đồ vật ngài cần thiết, nếu vật kia đã tìm được, lão phu cảm thấy không nên tiếp tục gây chuyện thị phi.”

“Gây chuyện thị phi?”

Thanh niên kia nhướng mày: “Ngươi cảm thấy ta đang gây chuyện thị phi?”

Lão giả yên lặng, tên lão giả áo xám kia liền nói: “Thiếu tông, nàng ta mới vừa đã nói, nàng là người Phượng Hoàng tông, Phượng Hoàng tông kia... ba tháng trước đã diệt trừ tông môn thất lưu Kỳ Lân đạo quan, giết chết tam đại quán chủ, quét ngang toàn bộ cường giả Long Thần cảnh, khiến Kỳ Lân đạo quan mặc dù không bị diệt tông nhưng đã chỉ còn trên danh nghĩa, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, thời khắc này Phượng Hoàng tông cũng đã có thực lực tông môn lục lưu.”

“Thì sao?” Thanh niên hừ lạnh nói.

Hai tên lão giả liếc nhìn nhau, trong lòng thầm hận, nhưng thanh niên này chính là đứa con trai mà Tông chủ Như Ý tông cực kỳ cưng chiều. Hắn không muốn tu luyện, luôn luôn ngang ngược càn rỡ, bị Tông chủ Như Ý tông dùng đại thủ bút (giá lớn) cứ thế nâng tu vi lên Long Linh cảnh đỉnh phong, lần này tìm được vật phẩm kia, sau khi trở lại tông liền có thể bị nâng lên Long đan cảnh.

Phương pháp đơn giản nhẹ nhàng này khiến cho người ta cực kỳ đố kỵ.

Hai tên lão giả này đều là tu luyện chân chính mà được, hiểu rõ việc tu luyện vất vả.

Thanh niên trước mặt này lại không học thuật pháp, cả ngày khi hành phách thị, ngang ngược càn rỡ, ỷ vào thân phận của Như Ý tông, không ai dám trêu chọc.

Nhưng ngược lại hắn cũng có chút tâm cơ, một khi gặp được người mạnh hơn chính mình hoặc là mạnh hơn tông môn của mình, hắn sẽ lập tức có cử chỉ, hành động đàng hoàng.

Cho nên, nhiều năm như vậy, người này vẫn luôn sống rất tốt, cũng chưa từng gây ra phiền toái lớn gì cho Như Ý tông. Tông chủ Như Ý tông liền mở một con mắt, nhắm một con mắt, mặc kệ hắn như vậy.

Tuy nhiên hắn là con trai độc nhất nên Tông chủ Như Ý tông luôn điều động hai trong ba tên Long Thần cảnh đỉnh phong của Như Ý tông ở bên cạnh thanh niên, một mực đi theo bảo vệ, bởi vậy thấy rõ, Tông chủ Như Ý tông yêu chiều đứa con trai này đến cỡ nào.

“Phượng Hoàng tông, ta đã từng nghe nói qua, một tông môn bát lưu cũng đáng để các ngươi e ngại?” Thanh niên hừ lạnh một lần nữa.

Hai tên lão giả kia yên lặng, chợt lão giả tóc trắng lại nói: “Phượng Hoàng tông này có lẽ không quá mạnh, nhưng Tông chủ Phượng Hoàng tông...”

“Có tin đồn rằng người tiêu diệt cứ điểm Nhị lưu và cứ điểm Tam lưu của Chiến Thần tông chính là Tông chủ Phượng Hoàng tông, Tô Bát Lưu Tô Hàn!”

“Trong Thần Dược sơn, người bí ẩn đồ sát Ngọc Hư cung, Chiến Thần tông, tiếp cận mười lăm vạn đệ tử của năm đại tông môn siêu cấp cũng là hắn!”

“Cuối cùng, Tông chủ của những tông môn siêu cấp này nổi giận, tiến đến vây quét, nhưng bởi vì Đông tổ ra tay ngăn cản, lại để cho hắn chạy trốn.”

Lão giả tóc trắng nói xong, trên mặt thậm chí còn lộ ra chút ý kính nể.

“Căn cứ vào những lời đồn đại này có thể xác định, Tô Bát Lưu hẳn là đạt đến tu vi Long Thần cảnh đỉnh phong, ngay cả trong Long Thần cảnh đỉnh phong cũng ít người có thể chống lại hắn.”

“Bây giờ, Kỳ Lân đạo quan đã bị diệt mất, Phượng Hoàng tông tất nhiên sẽ lập tức tấn thăng, giờ phút này chỉ sợ đã di chuyển toàn tông, nếu tên Tô Bát Lưu kia muốn đuổi tới nơi này cũng không mất quá nhiều thời gian.”

“Long Thần cảnh đỉnh phong? Ha ha ha ha, ngươi nói Long Thần cảnh đỉnh phong với ta?”

Thanh niên kia cười to phách lối đứng lên, bàn tay càng không ngừng xoa nắn thân thể cô gái trong vòng tay khiến cho nữ tử này khẽ chau mày, hiển nhiên là có chút đau nhức, nhưng vẫn phát ra một âm thanh kiều mị.

“Các ngươi cũng là cường giả của Như Ý tông ta, vậy ta hỏi các ngươi, trong Long Thần cảnh đỉnh phong có ai là địch thủ của phụ thân ta? Phía dưới Ngụy hoàng, phụ thân ta đứng thứ hai, ai dám xưng đứng thứ nhất ? Tô Bát Lưu hắn mạnh thế nào cũng chỉ là Long Thần cảnh đỉnh phong, chỉ cần phụ thân ta ra mặt, liền có thể nghiền ép hắn!”

“Nhưng...”

“Được rồi!”

Hai tên lão giả kia còn muốn mở miệng, thanh niên lại không kiên nhẫn, hừ lạnh khua tay nói: “Các ngươi là do phụ thân ta phái tới bảo vệ ta, cho nên phải nghe theo tất cả chỉ huy của ta, nữ tử kia chính là Long Thần cảnh đỉnh phong, giờ phút này vừa vặn bị thương, bắt về trong tông. Sau khi bản thiếu gia chơi chán thì rút lấy một tia hồn phách của nàng, để cả đời nàng đều dâng cho Như Ý tông ta, chẳng lẽ không tốt sao?”

Hai người yên lặng, liếc mắt nhìn Thượng Quan Minh Tâm vẫn đang chạy trốn, thầm nghĩ trong lòng ngươi thật không may, lại lạc đàn ở chỗ này.

Khi đang trầm mặc, bước chân hai người đạp mạnh lên hư không, tốc độ bỗng nhiên tăng nhanh!

Bình Luận (0)
Comment