Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 110 - Chương 92: Con Trai Của Đan Đạo (1)

Chương 92: Con trai của Đan Đạo (1) Chương 92: Con trai của Đan Đạo (1)Chương 92: Con trai của Đan Đạo (1)

Dưới dự nhúng tay của Giới Luật Phong, lời đồn Lý Ngọc là nội ứng của Ma Đạo từ từ hết dân, không còn ai nhắc tới nữa.

Một số người tuy ghen ghét với Lý Ngọc, nhưng với lời đồn đó, chính bọn họ cũng không tin.

Thí luyện ảo cảnh gặp bình cảnh, cũng chẳng có nhiệm vụ nào ban thưởng Thông Mạch Đan, nên thời gian này Lý Ngọc không luyện đan thì chính là đánh bài, đôi lúc thì dạy vài chiêu võ đạo cho Chu Tử Tuyền.

Hắn cảm thấy, nếu tu tiên giả có thời gian, thì tốt nhất vẫn kiêm tu võ đạo một chút.

Nội gia chân khí cũng không yếu hơn so với pháp lực, mà sau khi tu thành còn có thể bù đắp điểm yếu bị cận thân của tu tiên giả, tuy là còn xa mới đạt đến tiên võ đồng tu, nhưng có chút võ đạo phòng thân, cũng sẽ có sự chủ động khi bị đối phương tiếp cận, không lập tức bị thua.

Nên dù sao nàng cũng đang nhàn rỗi, nên Lý Ngọc dứt khoát mỗi ngày dạy nàng một chút, tu tiên giả tu Mộc linh mạch, thực lực vốn đã yếu hơn các linh mạch hệ khác, có thêm một môn võ đạo phòng thân, chỉ có lợi chứ không hại gì.

Cũng không chỉ có mỗi nàng đang tu hành, mà ngay cả Linh Nhi mỗi ngày nhìn họ tập luyện, nó cũng tự đem các chiêu thức đánh thành một bộ Hổ Quyền khá là ra dáng.

Hai người một Hổ, ở lì trong biệt viện, đoạn tuyệt với nhân thế, cứ thế nhàn nhã trôi qua.

Lại trôi qua nửa tháng nữa, Lý Ngọc đóng cửa mãi không ra, nên đám nữ đệ tử hay lượn lờ bên ngoài biệt viện, cuối cùng cũng hết hy vọng, từ bỏ rời đi, thế là Tử Vân Phong lại khôi phục sự yên bình như trước đây.

Bỗng một hôm, chuông cửa đã lâu không có động tĩnh lại vang lên lần nữa.

Lý Ngọc đang ngồi trong đình nhỏ ở rừng trúc, buông quyển sách Phù Đạo trong tay xuống, đi ra mở cửa, thì thấy có hai người dang đứng ở bên ngoài trận pháp.

Hai người này là một nam một nữ, đều đang mặc áo choàng của Luyện Đan Sư nhị phẩm.

Nhìn bọn họ tuổi cũng không lớn lắm, nhưng quan sát kỹ thì thì vẫn có dấu vết năm tháng trên mặt, chắc là phục dụng Trú Nhan Đan trong thời gian dài, mà có tu vi Trúc Cơ Kỳ, hoặc Luyện Đan Sư nhị phẩm, thì tuổi tác chắc là cũng không quá nhỏ.

Lý Ngọc cũng không nhận ra hai người này, khách sáo hỏi :"xin hỏi hai vị có chuyện gì không?”

Bạn bè của hắn tại Côn Luân này, trừ những lão già sắp xuống lỗ ở Tử Vân Phong này, thì toàn là đệ tử Luyện Khí Kỳ với đan đạo học đồ, cùng lắm thì là Luyện Đan Sư nhất phẩm, Luyện Đan Sư nhị phẩm hắn cũng không biết mấy người, dù sao trình độ đan đạo thế nào, thì có vòng tròn quan hệ thế ấy, cơ bản không tiếp xúc đến chỗ khác được.

Người nam kia mỉm cười ôn hòa nhìn Lý Ngọc, nói ra :"Chúng ta tới từ Thanh Huyền Phong, là tiếp nhận mệnh lệnh của phong chủ, tới đây gửi lời mời tới Lý đạo hữu, mong ngài có thể gia nhập Thanh Huyên Phong nhất mạch."

Mấy lão nhân đang đánh bài bên cạnh, nghe vậy đều đồng loạt ngừng lại động tác trong tay.

Lão Trần trận pháp sư nói :"Ta nhớ không lầm thì phong chủ của Thanh Huyền Phong là Triệu Quang Huyền nhỉ, hắn chính là người có vinh dự được nhận danh hiệu đệ nhất Luyện Đan Sư tam phẩm, cũng chính là người duy nhất trong tông môn mấy trăm năm qua, có hy vọng tấn thăng lên Luyện Đan Sư tứ phẩm..." Lão Hà Luyện Đan Sư gật đầu :"Ngươi nhớ không lầm, Phong chủ của Thanh Huyền Phong đúng là Triệu Đan Sư, rất nhiều luyện đan sư nhị phẩm đều muốn gia nhập Thanh Huyên Phong nhất mạch, nhưng lại bị hắn cự tuyệt hết, xem ra hắn rất coi trọng tiểu tử ngươi..."

Tu vi tới Kim Đan Kỳ sẽ có được một ngọn núi của riêng mình, chứ không chỉ là một tiểu viện như Luyện Khí, hay Biệt Viện như Trúc Cơ...

Mà sau khi trở thành phong chủ, còn có thể mời chào người trong đám đệ tử, phát triển thế lực của riêng mình.

Mà có thể mở một phong ở Côn Luân, thấp nhất cũng phải là cường giả Kim Đan Kỳ, nên họ có thể cung cấp tài nguyên cho tu hành giả cấp thấp, nên rất nhiều đệ tử cấp thấp đều tha thiết ước mơ, được trưởng lão Kim Đan vừa ý thu làm môn hạ.

Lý Ngọc biết không ít Luyện Đan Sư cùng Pháp Tu, chính là đệ tử của trưởng lão Kim Đan Kỳ.

Tài nguyên bọn họ có thể hưởng thụ đến, so với những đệ tử bình thường nhiều hơn rất nhiều.

Nhưng Lý Ngọc cũng chưa đồng ý luôn, mà hỏi :"Sau khi gia nhập Thanh Huyền Phong, ta cần phải làm gì?"

Người nam kia lại nói :"Thanh Huyền Phong nhất mạch không có yêu cầu đặc biệt gì đối với Luyện Đan Sư, chỉ cần mỗi tháng làm nhiệm vụ luyện một số lượng nhất định đan dược siêu phẩm và cực phẩm là được, tất nhiên vật liệu luyện đan đều do Thanh Huyền Phong cung cấp, Thanh Huyền Phong cũng sẽ trả cho ngươi thù lao là linh tệ, có điều nếu ngươi đã gia nhập Thanh Huyền Phong, thì sau này sẽ không thể luyện đan cho các phong khác được nữa."

Sau đó, hắn lại bổ sung thêm :"trên Thanh Huyền Phong, có rất nhiều Luyện Đan Sư xuất sắc, thường ngày mọi người có thể tụ tập trao đổi đan đạo, mỗi tháng trên đỉnh còn có một lần trao đổi đan đạo, người có biểu hiện ưu tú nhất sẽ được ban thưởng Thông Mạch Đan, mà một năm một lần thì có đại hội đan đạo, còn có cả ban thưởng Thác Mạch Đan, lúc ngươi tấn cấp Luyện Đan Sư nhị phẩm, Thanh Huyền Phong cũng có thể cung cấp rất nhiều trợ giúp khác nữa..."

Lý Ngọc trầm tư, rồi nói :”Ta suy nghĩ một chút!"

Người nọ cũng không thúc giục, chỉ cười nói :'Chờ ngươi suy nghĩ kỹ thì trực tiếp tới Thanh Huyền Phong là được rồi."

Chờ đến lúc hai người nọ đi rồi, lão Hà mới nói :"thực ra với thiên phú đan đạo của ngươi, thì sớm đã nên có Luyện Đan Sư tam phẩm tới mời chào, đáng tiếc thiên phú tiên đạo của ngươi không tốt, nếu không e là tới mời ngươi không phải là Thanh Huyền Phong, mà là Thúy Vi Phong hoặc Cửu Hoa Phong..."

Lý Ngọc hỏi lão :”Ta có nên đáp ứng lời mời của bọn họ hay không?"

Hắn mới tới Côn Luân gần một năm, nên vẫn chưa hiểu nhiều về tình hình cụ thể trong môn phái, lão Hà dù sao cũng lăn lộn hơn hai trăm năm, nên chắc chắn hiểu nhiều hơn so với hắn.

Lão Hà ném một mảnh bài ra, sau đó mới ung dung nói :"này còn phải xem chính ngươi, nếu như thời gian của ngươi dư dả, thì cũng chỉ là mỗi tháng luyện thêm một ít đan dược mà thôi, Luyện Đan Sư khác còn ước gì mình có được vật liệu miễn phí nhiêu như vậy để luyện tay, mà Thanh Huyên Phong là đan đạo nhất mạch, có không ít luyện đan sư, thường ngày cũng có thể trao đổi kinh nghiệm lẫn nhau, cũng có lợi đối với chuyện thăng tiến Luyện Đan Sư nhị phẩm của ngươi..."

Thời gian của Lý Ngọc đúng là dư dả, vì thời gian hắn luyện thành một lò đan dược lại càng ngày càng ngắn, nên nhiệm vụ luyện chế đan dược hàng tháng của tông môn, bây giờ hắn chỉ cần ba ngày là xong hết. Nghe lão hà nói, thì những đỉnh núi đan đạo này cũng có nhiệm vụ luyện đan mỗi tháng, mà số lượng cùng chất lượng đan dược của mỗi phong nộp lên tông môn, cũng còn có ảnh hưởng đến việc phân phối tài nguyên tới các phong, như nộp lên số lượng càng nhiều, chất lượng đan dược càng tốt, thì tài nguyên của tông môn cũng sẽ phân cho họ càng nhiều.

Nên những Luyện Đan Sư lợi hại sẽ bị các phong thi nhau lôi kéo, để tranh thủ thêm nhiều tài nguyên hơn nữa.

Mà những Luyện Đan Sư bị lôi kéo này cũng nhận được chỗ tốt nhất định, như linh tệ, đan dược gì đó.

Lý Ngọc thì không thiếu linh tệ, hắn chỉ thích Thông Mạch Đan và Thác Mạch Đan, thí luyện ảo cảnh hắn đã xông tới vị trí thứ ba, nhưng vẫn không thể nào vượt qua được chưởng giáo chân nhân, tông môn cũng không có nhiệm vụ mới nào có ban thưởng Thông mạch Đan, nên bây giờ ngoài mỗi tháng mua được ba viên, hắn thực sự không có biện pháp kiếm thêm Thông Mạch Đan khác nữa.

Thanh Huyền Phong có thể cho hắn Thông Mạch Đan, mặc dù không quá nhiều, nhưng dù sao thì có còn hơn không.

Mà gia nhập Thanh Huyền Phong rồi, thực ra cũng không có nghĩa vụ gì quá lớn, chỉ là mỗi tháng luyện thêm vài lò đan được, đồng nghĩa với kiếm thêm một khoản tiên nữa.

Lý Ngọc không suy nghĩ lâu, đã có quyết định.

Lúc này Lão Hà cũng nói :"Thực ra ta đề nghị ngươi gia nhập Thanh Huyền Phong, vì phong chủ của phong này là một vị Luyện Đan sư rất lợi hại, nghe nói lúc trước hắn xuất thân là tán tu, không có tài nguyên của tông môn bồi dưỡng, cũng không có danh sư dạy bảo, nhưng lại có thể tự mình thăng tiến tới tận Luyện Đan Sư nhị phẩm, đồng thời trên đại hội trao đổi Luyện Đan Sư được tổ chức ở Thiên Đạo Tông, hắn đã dùng thực lực của mình đè ép tất cả thiên tài của Chính Đạo lúc đó, mà đoạt giải nhất, Thiên Đạo Tông khi đó cũng cố hết sức mời hắn về giống như Côn Luân, nhưng tông môn cũng đã bỏ ra rất nhiều tài nguyên để có thể mời được hắn về, nếu ngươi được hắn chỉ điểm, thì tạo nghệ đan đạo của ngươi có thể tiến bộ càng nhanh hơn..."

Chỉ điểm gì đó, thực ra Lý Ngọc không cần.

Dù sao người khác luyện đan dựa vào thủ pháp cùng kinh nghiệm, còn hắn lại không cần hai thứ này.

Có lò đan thần bí kia trên người, quá trình luyện đan của hắn giống như được thần giúp, vật liệu mỗi tháng dưới tay của hắn, đều có thể luyện ra sáu bảy thành tỉ lệ cực phẩm của đan dược cấp một, còn cân ai dạy hắn nữa.

Nhưng để chứng tỏ mình có nghiêm túc cân nhắc qua, nê hai ngày sau Lý Ngọc mới đi tới Thanh Huyền Phong.

Người tiếp đãi hắn cũng chính là vị Luyện Đan Sư nhị phẩm mà đã tới gặp hắn hôm trước.

Nghe thấy Lý Ngọc đáp ứng gia nhập, nụ cười trên mặt hắn càng tươi hơn, nói ra :"Lý đạo hữu đã tới, đúng là không có gì tốt hơn, vừa hay hôm nay lại có đại hội trao đổi đan đạo, vừa mới bắt đầu, ngươi có muốn thử tham gia một chút hay không?"

Lý Ngọc cười gật đầu :"Được!"

Thanh Huyền Phong nhất mạch có hơn một trăm người trực hệ Luyện Đan Sư, trong đó có mười một người là Luyện Đan Sư nhất phẩm, có tận mười người trong đó đều là người được mời đến gia nhập giống như Lý Ngọc đây, nên mỗi tháng Thanh Huyền Phong đều tổ chức một cái hội trao đổi đan đạo nho nhỏ.

Mà trên hội giao lưu mỗi tháng này, sẽ rút thăm ra một loại đan dược cấp một để mọi người luyện chế, người luyện chế ra nhiều đan dược và phẩm chất tốt nhất, có thể nhận được hai viên Thông Mạch Đan. Luyện Đan Sư nhất phẩm hầu hết đều đã Trúc Cơ, không dùng đến Thông Mạch Đan, nhưng sau khi tông môn giới hạn mua Thông Mạch Đan, thì giao dịch kín Thông Mạch Đan bị tăng giá lên cao vọt, một viên có thể có giá tới tận hai ngàn linh tệ, hai viên chính là bốn ngàn, cũng là một khoản thu vào không nhỏ.

Mà hàng năm đầu năm đều có hội giao lưu như này, ban thường lại là một viên Thác Mạch Đan, đa số tu sỹ Trúc Cơ Kỳ đều tự mình tu hàn, có khi một năm còn chưa ăn được một viên Thác Mạch Đan, nên đương nhiên, cái phân thưởng này vô cùng nóng bỏng.

Đây cũng là nguyên nhân chủ yếu khiến bọn họ gia nhập Thanh Huyền Phong.

Giao lưu hội trong ngày hôm nay, hai mươi tư vị Luyện Đan Sư nhất phẩm đã mang theo lò đan của mình, đi tới địa điểm trao đổi, chuẩn bị khai lò luyện đan thì chợt thấy vị Luyện Đan Sư nhị phẩm, đệ tử thân truyên của Triệu tiền bối dẫn theo một người đi tới nơi này.

Mà người này thì không ai ở đây là không nhận ra hắn cả.

Không lâu trước đây, Lý Ngọc mới luyện chế ra một lò cực phẩm đan dược trên cuộc thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, ngăn cơn sóng dữ cho tông môn, bọn họ đã tận mắt chứng nhận, bây giờ lại thấy hắn ở đây, khiến mọi người không nhịn được thì thầm trao đổi với nhau.

"Sao hắn lại tới nơi này?"

"Chẳng lẽ hắn cũng gia nhập Thanh Huyền Phong?"

"Ta biết ngay, hắn nhất định sẽ gia nhập một phong nào đó, không nghĩ tới là hắn lại gia nhập Thanh Huyền Phong của chúng ta.'...

Đối với sự xuất hiện của Lý Ngọc, mặc dù mọi người có chút bất ngờ, nhưng lại thấy hợp tình hợp lý.

Dù hắn cũng không phải lúc nào cũng có thể gia nhập cảnh giới Thiên Nhân, nhưng tạo nghệ đan đạo của bản thân hắn cũng hết sức kinh người, mà tốc độ tiến bộ của hắn còn cực nhanh, trong số gần một ngàn vị Luyện Đan Sư nhất phẩm ở Côn Luân bây giờ, thì hắn cũng phải có thực lực xếp trước hai mươi.

Cạnh tranh giữa các phong đan đạo trong tông môn trước giờ vốn đã vô cùng quyết liệt, nên nhất định sẽ không bỏ qua nhân tài như hắn.

Vị Luyện Đan Sư nhị phẩm dẫn Lý Ngọc đi tới, vừa cười vừa giới thiếu :"Người này là ai, ta nghĩ chắc không cần ta giới thiệu nữa nhỉ, từ hôm nay trở đi, Lý đạo hữu chính là người của Thanh Huyền Phong chúng ta, sau này mọi người lẫn nhau chiếu cố..."

Mọi người nghe vậy đều thi nhau ôm quyền.

-Hoan nghênh Lý đạo hữu"

"Lúc ở Lăng Vân Phong chỉ có thể nhìn thấy từ xa, hôm nay cuối cùng cũng được thấy phong thái của Lý đạo hữu ngay bên cạnh rồi."

"Sau này trên đan đạo, kính xin đạo hữu chỉ giáo nhiều hơn”...

Có thêm người cùng bọn họ cạnh tranh, tuy chẳng phải là chuyện tốt gì, nhưng loại chuyện này bọn họ cũng chẳng thể quyết định được, dù sao bọn họ đều là nhìn trúng tương lai của Triệu trưởng lão, mới ở lại nơi này, sớm giao hảo cùng với hắn, sau này sẽ có nhiều chỗ tốt hơn.

Còn Lý Ngọc dù sao cũng là một truyền thuyết của giới đan đạo Côn Luân, có hắn làm cộng sự, có khi còn học được vài phần bản lĩnh của hắn, dù sao đây còn là chuyện cả đời sau này, bọn họ cũng đành tự an ủi mình như vậy.
Bình Luận (0)
Comment