Chương 92 : Con trai của đan đạo (2)
Chương 92 : Con trai của đan đạo (2)Chương 92 : Con trai của đan đạo (2)
Hôm nay trao đổi đan đạo, lại đúng lúc là luyện chế Bảo Nguyên Đan.
Vị Luyện Đan Sư nhị phẩm kia sai người chuẩn bị một phần vật liệu cho Lý Ngọc, vừa cười vừa giải thích :"trao đổi đan đạo mỗi tháng, sẽ chọn một loại đan dược cấp một nào đó để luyện chế, sau khi luyện chế xong, mọi người sẽ trao đổi tâm đắc đan đạo với nhau, giúp nhau cùng tiến bộ..."
Đây cũng chính là một điểm tốt khi gia nhập một phong đan đạo, nếu không có tổ chức Luyện Đan Sư, chỉ có thể một mình tìm tòi nghiên cứu, nhưng nếu nhiều Luyện Đan Sư giỏi giang ở cùng một chõ, lại có thể cùng nhau nghiên cứu, thảo luận.
Mà mỗi người lại có một sở trường riêng khác nhau, Luyện Đan Sư nào cũng có loại đân dược mà mình không am hiểu lắm, loại giao lưu hội như này, có thể lấy thừa bù thiếu, cùng nhau tiến bộ.
Lý Ngọc và hai mươi tư vị Luyện Đan Sư của Thanh Huyền Phong, cùng nhau khai lò luyện đan.
Hắn đã luyện chế không biết bao nhiêu lò Bảo Nguyên Đan, loại trận thi đấu nho nhỏ này hắn còn khinh thường bật hack, chỉ chưa đầy nửa canh giờ, Lý Ngọc là người đầu tiên dập tắt đan hỏa.
Hắn mở lò đan ra, vị Luyện Đan Sư nhị phẩm kia tiên lên nhìn đan dược của hắn, sợ hãi than thở :"không hổ danh là đem Bảo Nguyên Đan luyện đến mức tận cùng của nam nhân, không cần tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, mà vẫn có thể luyện chế ra tám viên đan dược cực phẩm, đây cũng là quá xuất sắc trong đám Luyện Đan Sư nhất phẩm ở Côn Luân này rồi."
Bản thân hắn là Luyện Đan Sư nhị phẩm, mặc dù có thể luyện chế Tụ Khí Đan, Thông Mạch Đan, nhưng hắn luyện chế Bảo Nguyên Đan cũng chỉ cho ra tỉ lệ cực phẩm không cao.
Lý Ngọc đây là luyện chế bao nhiêu Bảo Nguyên Đan, mới có thể luyện thành thục như vậy.
Hai mươi tư vị Luyện Đan Sư còn lại nghe vậy cũng đều thở dài bất đắc dĩ, Không hổ danh là thủ lĩnh thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, năng lực của người ta đè được cả vị kia của Thiên Đạo Tông, cũng không chỉ nhờ vào may mắn.
Bây giờ hắn tới Thanh Huyền Phong rồi, vậy từ giờ ban thưởng của trao đổi hội cũng không đến phần bọn hắn nữa.
Lần lượt đều có người tắt lửa mở lò, nhưng phẩm chất đan dược của bọn họ còn lâu mới bằng được Lý Ngọc, thậm chí còn không có người nào luyện chế ra được đan dược cực phẩm, chỉ có siêu phẩm, thượng phẩm.
Có mấy người ham học hỏi, mạnh dạn đi tới trước mặt Lý Ngọc, ôm quyền hỏi :"Lý Đạo hữu, ngươi có bí quyết gì có thể luyện ra Bảo Nguyên Đan, có tỉ lệ cực phẩm cao như vậy không?"
Nếu nói làm sao tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, Lý Ngọc còn có thể chém gió vài câu, nhưng luyện chế Bảo Nguyên Đan thì hắn thật không có gì để chém, đơn giản chỉ vì quen tay hay làm mà thôi.
Hắn nhìn mọi người, bất đắc dĩ nói :"Thực sự thì ta cũng không có bí quyết gì, có lẽ vì ta tu hành ngũ linh mạch, nên luyện chế đan dược càng thêm thuận buồm xuôi gió mà thôi."
Nếu như một Luyện Đan Sư khác nói câu này, mọi người sẽ cảm thấy là hắn đang cố ý giấu nghề, không muốn nói cho bọn họ biết.
Nhưng đây là Lý Ngọc, hắn nói không có bí quyết, thì chắc chắn là không có bí quyết.
Vì trong Côn Luân ai cũng biết, trên những chuyện này, Lý Ngọc chưa từng giấu diếm điều gì.
Ngay lúc này, có một giọng nói từ xa truyền đến :"Ngũ linh mạch tuy là một trong những nguyên nhân, nhưng nhiều lần tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân cũng là một nhân tố trọng yếu, điểm này các ngươi cũng không học được."
Mọi người quay đầu lại, thấy một thân hình đang bồng bềnh mà đến.
Đây là một người đàn ông trung niên nho nhã, hắn cũng đang mặc áo khoác luyện đan sư giống mọi người ở đây, chỉ khác là tiêu ký trước ngực là ba đạo đan văn.
Mọi người thi nhau khom người hành lễ :"bái kiến Triệu trưởng lão!"
Người đàn ông này chính là phong chủ của Thanh Huyền Phong, tên là Triệu Quang Huyền, là một trong hơn ba mươi vị Luyện Đan Sư tam phẩm của Côn Luân, cũng là người có thực lực trong top đầu trong nhóm Luyện Đan Sư tam phẩm, những năm gần đây hắn nhiều lần đoạt giải nhất trong thi đấu Luyện Đan Sư tam phẩm, đem về không ít vinh dự cho tông môn.
Nói hắn là đệ nhất nhân Luyện Đan Sư tam phẩm của Côn Luân cũng không quá đáng.
Cho dù là một số vị tổ sư Nguyên Anh trong tông môn, cũng không có địa vị cao bằng hắn.
Lý Ngọc cũng chắp tay cung kính nói với Triệu Quang Huyền :"Tham kiến Triệu trưởng lão."
Lão Hà hàng xóm đánh giá vị này rất cao, nói hắn là người duy nhất có khả năng tấn cấp Luyện Đan Sư tứ phẩm, ấn tượng đầu tiên của hắn cho Lý Ngọc là một người tao nhã, có một loại khí chất không giống với người bình thường.
Triệu Quang Huyền nhìn Lý Ngọc, trong mắt có chút cảm khái, nói ra :“Bổn tọa lúc còn trẻ, thiên phú đan đạo thực ra cũng không hề xuất chúng, sau một lần tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, mới tại đan đạo trên đường, đi gần như thông suốt. Cái loại cảm giác đó thật khiến cho người ta hoài niệm, đáng tiếc là sau lần đó, mấy trăm năm qua, bổn tọa cũng không thể nào tiến nhập lại trạng thái đó
Hắn nhìn về phía Lý Ngọc, cười nói :"Mọi người đều nói ngươi là người được đan đạo chiếu cố, hy vọng ngươi mang tới chút may mắn cho bổn tọa."
Lý Ngọc chỉ cười cười, cũng không nói gì.
Triệu Quang Huyền đưa cho Lý Ngọc một cái hộp ngọc, và nói :"bọn họ sẽ không có ai luyện chế ra hơn tám viên cực phẩm Bảo Nguyên Đan đâu, nên ban thưởng giao lưu hội lần này, đưa cho ngươi trước."
Bên trong hộp ngọc là năm viên Thông Mạch Đan.
Lý Ngọc nghĩ lại thì hình như vị kia lúc nãy có nói là, ban thưởng giao lưu hội mỗi tháng chỉ là hai viên Thông Mạch Đan mà nhỉ, sao đây lại có năm viên?
Triệu Quang Huyền cười cười, giải thích :*Đây coi như lễ gặp mặt nho nhỏ mà bổn tọa đưa ngươi, coi như chào mừng ngươi lần đầu tiên tới Thanh Huyền Phong."
Hắn đã nói vậy nên Lý Ngọc cũng không tiện từ chối, chỉ nhận lấy hộp ngọc, ôm quyền nói :"Đa tạ Triệu trưởng lão!"
Triệu Quang Huyền võ võ vai hắn, nói :"Cố gắng tu hành, với thiên phú đan đạo của ngươi, chỉ cần Kết Đan thành công thì chính là đệ nhất nhân trong Luyện Đan Sư tam phẩm, bổn tọa rất mong chờ được chứng kiến ngày đó..."
Mọi người ở đây đều thấy được, Triệu trưởng lão rất coi trọng Lý Ngọc, cũng có ý bảo vệ hắn.
Cái này cũng khó trách, thực lực của Lý Ngọc mọi người đều rõ như ban ngày, đan dược khác không dám nói, ít nhất riêng Bảo Nguyên Đan, mỗi tháng Thanh Huyền Phong nộp lên tông môn cũng đều sẽ là cực phẩm, nên có thể tranh thủ đến linh thảo, linh dược số lượng nhiều hơn là chắc chắn. Nếu như bọn họ là Triệu trưởng lão, bọn họ cũng sẽ yêu thích Luyện Đan Sư như Lý Ngọc.
Ban thưởng cho Lý Ngọc xong, Triệu trưởng lão lại lấy ra hai viên Thông Mạch Đan, rồi tuyên bố :"giao lưu hội về sau, hai người luyện chế ra số lượng đan dược cực phẩm nhiều nhất, cũng sẽ nhận được hai viên Thông Mạch Đan.
Mọi người nghe Triệu trưởng lão nói thế, đều chấn động tinh thần.
Phong chủ quả nhiên vẫn suy tính cho bọn họ, biết có Lý Ngọc tham gia giao lưu hội, thì phân thưởng sẽ chẳng có phần của bọn họ nữa, mà giờ thì tốt rồi, dù Lý Ngọc có chế ra mười viên đan dược cực phẩm, thì cũng chẳng ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ. ....
Sau khi giao lưu hội kết thúc, Lý Ngọc cũng trở vê Tử Vân Phong luôn.
Hắn cũng vừa nhận lấy hai mươi phần vật liệu Bảo Nguyên Đan, mỗi tháng chỉ cần giao cho bọn họ một trăm viên Bảo Nguyên Đan cực phẩm là được, vật liệu còn dư lại thì hắn tự xử lý.
Thanh Huyền Phong tất nhiên không yêu cầu cao đến mức đó với những Luyện Đan Sư khác, nhưng Bảo Nguyên Đan của Lý Ngọc thì quá nổi tiếng rồi, nên yêu cầu đương nhiên cũng cao hơn so với mọi người.
Lý Ngọc lấy mấy viên Thông Mạch Đan vừa nhận được ra, vừa nhìn vừa nghĩ, Triệu trưởng lão này ra tay cũng rất là hào phóng.
Số lượng Thông Mạch Đan định mức của tông môn mỗi tháng cũng không ít, nhưng quá nhiều người phải chia phần, nên đến tay mấy vị tổ sư Nguyên Anh cũng không nhiều, chỉ tâm trên dưới chục viên, căn bản không đủ chia cho môn hạ đệ tử của bọn họ.
Nhưng Triệu trưởng lão là Luyện Đan Sư tam phẩm, nên tài sản riêng của lão chắc chắn còn phong phú hơn vài vị tổ sư Nguyên Anh.
Dù sao thì đa số Thông Mạch Đan và toàn bộ Thác Mạch Đan của tông môn đều được luyện chế từ tay bọn họ, Lý Ngọc cũng là Luyện Đan Sư nên hiểu rất rõ chuyện này, hao tổn trong luyện đan là điều đương nhiên, nên tông môn vẫn cấp hai đến ba phần vật liệu nhưng yêu cầu chỉ cần luyện chế một viên Thông Mạch Đan là được, còn nhiều hơn thì sẽ vào túi họ rồi.
Tất nhiên tông môn cũng biết điều này, nhưng cũng phải chịu thôi.
Vì nếu như yêu cầu tất cả đan dược luyện chế ra đều phải nộp lên cho tông môn, thì sẽ chẳng còn ai muốn làm Luyện Đan Sư nữa.
Những vị Luyện Đan Sư tam phẩm này đều có hàng trữ Thông Mạch Đan và Thác Mạch Đan, nên mới có nhiều người đồng ý đi theo bọn họ như vậy.
Hắn chỉ cần thêm một chút thời gian nữa ở Thanh Huyền Phong, khi đã quen thuộc rồi chắc chắn sẽ có con đường kiếm được Thác Mạch Đan.
Năm viên đan dược này, Lý Ngọc cũng không ăn luôn.
Hắn đem mấy viên đan dược này để trong lòng bàn tay, nắm lại và cảm nhận.
Sau khi lò đan kia hấp thu một khối Tinh Thiết Chi Tinh, cùng năm con linh quỷ Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, Lý Ngọc lại phát hiện ra thêm một tác dụng nho nhỏ khác của nó, đó là đem đan dược câm trong tay, là có thể cảm nhận được khí tức bên trong của nó, bản thân hắn đã cắn hơn hai trăm viên Thông Mạch Đan, nên những viên thuốc này có vấn đề gì hay không, hắn chỉ cần cảm thụ một chút là biết ngay.
Một lúc sau Lý Ngọc mở mắt ra.
Năm viên đan dược này không có bất kỳ vấn đề gì. Lý Ngọc ăn từng viên vào, cộng thêm sáu viên Thông Mạch Đan mua định mức của hai tháng trong tông môn, thì huyệt vị trong cơ thể hắn đã đã thông hai trăm chín mươi tám cái, lại tới gân Luyện Khí viên mãn thêm một bước. ...
Tin tức Lý Ngọc dùng thân phận Luyện Đan Sư, gia nhập Thanh Huyền Phong, lại được lan truyền ra rất nhanh chóng trong Côn Luân.
Hắn bây giờ cũng coi như là một nhân vật phong vân trong môn phái, nên nhất cử nhất động của hắn đầu được rất nhiều người chú ý.
Hơn nửa tháng hắn đóng cửa không ra, chỉ ở trong biệt viện tu hành, nhưng tự nhiên lại gia nhập Thanh Huyền Phong, chuyện này cũng làm nhiều người bất ngờ.
Nhưng có nhiều người nói, chuyện này cũng bình thường.
Dù sao Luyện Đan Sư xuất sắc đều sẽ được các phong đan đạo mời gia nhập, từ lúc hắn đoạt giải nhất trong cuộc thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, đã có người đoán được chuyện này.
Vốn sau khi thi đấu kết thúc, thì hắn sẽ trở thành mục tiêu tranh đoạt của các phong đan đạo, nhưng tình huống của hắn lại có chút ;úng túng, vì thiên phú đan đạo của Lý Ngọc thì cực cao, nhưng thiên phú tu hành lại bình thường, mà Luyện Đan Sư tứ phẩm thu đồ đệ, đều muốn thu một người kiểu thiên tài cả đan đạo lẫn pháp tu, vậy nên Lý Ngọc không lọt vào mắt của Thúy Vi Phong hay Cửu Hoa Phong.
Mà Luyện Đan Sư tam phẩm cũng chưa chắc có khả năng luyện chế ra đan dược cấp một, mà có tỉ lệ cực phẩm cao như Lý Ngọc, nếu nói thu Lý Ngọc làm đồ đệ thì thật sự không dám mở mồm ra nói, còn lôi kéo hắn gia nhập phong của mình thì phân thưởng của giao lưu hội mỗi tháng, các Luyện Đan Sư khác cũng đừng mơ mà lấy được, này sẽ làm cho sự nhiệt tình của các Luyện Đan Sư khác bị giảm, lợi bất cập hại.
Nên sau khi thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm đã kết thúc một thời gian, mà vẫn không có ai tới mời hắn gia nhập gì đó.
Triệu trưởng lão của Thanh Huyền Phong rõ ràng là rất coi trọng Lý Ngọc, cả tông môn có hơn ba mươi vị Luyện Đan Sư tam phẩm, chỉ có mỗi mình hắn là mời Lý Ngọc về dưới trướng.
Còn nghe nói là, trong giao lưu hội của Thanh Huyền Phong vừa rồi, Lý Ngọc cũng không cần tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, mà vẫn luyện chế ra được tám viên Bảo Nguyên Đan cực phẩm, nên Triệu trưởng lão đã thưởng cho hắn tận năm viên Thông Mạch Đan, khiến cho nhiều đệ tử cấp thấp, tích góp cả năm mới đủ một ngàn linh tệ, hâm mộ không thôi. ...
Nửa tháng tiếp theo, Lý Ngọc loanh quanh ở nhà tu hành với Chu Tử Tuyền, xong lại đi Thanh Huyền Phong trao đổi nghiên cứu đan đạo với một đám Luyện Đan Sư khác.
Trao đổi nghiên cứu đan đạo thì cũng qua loa cho có, chủ yếu là ở đó luôn có vật liệu luyện đan miễn phí mỗi ngày, trong thời gian này, Lý Ngọc đã thuần thục rất nhiều loại đan dược cấp một, mà khi trước ít luyện chế.
Chuyện này làm cho nhóm Luyện Đan Sư ở Thanh Huyền Phong sợ hết hồn, cũng khiến họ thán phục trước thiên phú đan đạo kinh người của hắn.
Bọn họ vốn cho là, Lý Ngọc chỉ có thể đem Bảo Nguyên Đan luyện đến cực hạn, không nghĩ tới hầu hết các loại đan dược cấp một khác hắn cũng đều am hiểu, cho dù là mới chỉ luyện chế lần đầu, cũng có thể cho ra được một đến hai viên cực phẩm.
Loại thiên phú này của hắn có thể nói là khủng bố, là trời sinh ra đến ăn chén cơm của Đan Đạo này.
Đến lúc này bọn họ mới tự mình cảm nhận được, lời mà Triệu trưởng lão nói là, tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân một lần, có chỗ tốt như thế nào với Luyện Đan Sư, bảo sao mà ngay cả Luyện Đan Sư tam phẩm, hay tứ phẩm, đều tha thiết ước mơ cảnh giới này.
Chỉ tiếc là bọn họ có cố gắng hơn nữa, cũng không bằng con trai ruột của thân Đan Đạo.
Sau khi chuyện của Lý Ngọc ở Thanh Huyền Phong bị truyên ra ngoài, Lý Ngọc lại có thêm một danh hiệu nữa, ngoài danh hiệu vua cơm mềm.
Đó là.
Con trai của đan đạo.
Cũng chỉ có con trai ruột của thần đan đạo, thì mới nhận được chiếu cố như hắn mà thôi.
Lý Ngọc vừa tới Thanh Huyên Phong không bao lâu, đã lại dùng sức một mình, nâng lên đại kỳ của Thanh Huyền Phong.
Triệu trưởng lão đương nhiên vô cùng coi trọng hắn, đem đan dược cấp một quan trọng đều giao cho hắn luyện chế, không những vậy, thi thoảng còn cho Lý Ngọc quan sát hắn luyện chế đan dược cấp ba, thậm chí đôi lúc lại ban thưởng cho hắn một viên Thông Mạch Đan...
Với đệ tử thân truyền của mình, hắn cũng không tốt đến mức như vậy.
Điều này cũng khiến cho các Luyện Đan Sư khác hâm mộ vô cùng.
Triệu trưởng lão tốt với Lý Ngọc như vậy, mọi người đều hiểu được, đây là một loại tình cảm kiểu anh hùng tiếc anh hùng, dù sao lúc còn trẻ, Triệu trưởng lão cũng từng tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân, sau đó nhanh chóng vượt qua đám Luyện Đan Sư cùng thế hệ, trèo lên đỉnh cao, có lẽ hắn nhìn thấy được hình ảnh lúc trẻ của mình, trên người Lý Ngọc.
Tất cả mọi người cảm thấy, Lý Ngọc sớm muộn gì cũng sẽ trở thành đệ tử thân truyên của Triệu trưởng lão.
Điều này cũng làm cho một số đệ tử yêu thích Lý Ngọc, cũng có rất nhiều hảo cảm với vị phong chủ Thanh Huyền Phong là Triệu trưởng lão này.
"Triệu trưởng lão thật sự yêu mến tài năng cua Lý sư đệ!"
"Cuối cùng cũng có người có mắt nhìn ra châu báu."
"Ta dám nói, các vị Luyện Đan Sư tam phẩm khác, sau này nhất định sẽ hối hận."
"Không hổ là người duy nhất có khả năng tấn cấp Luyện Đan Sư tứ phẩm, loại nhãn giới này cũng không phải ai cũng có thể so sánh được...
Thanh Huyền Phong.
Một tên Luyện Đan Sư đi vào một tòa đại điện, đem mấy cái hộp ngọc đưa cho Triệu Quang Huyền, cảm khái :"Thiên phú của Lý Ngọc thật sự quá kinh người, trong một trăm viên Bảo Nguyên Đan này, có khoảng sáu, bảy mươi viên cực phẩm."
Triệu Quang Huyền nhìn những viên đan dược đẹp đẽ kia, khóe miệng cong lên, thì thào nói ra :Đúng vậy, loại thiên phú này, bản tọa cũng rất là hâm mộ đất..."