Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 112 - Chương 93 : Chân Tướng Phơi Bày (1)

Chương 93 : Chân tướng phơi bày (1) Chương 93 : Chân tướng phơi bày (1)Chương 93 : Chân tướng phơi bày (1)

Thông Thiên Phong.

Đại điện thí luyện.

Lý Ngọc lại từ trong không gian thí luyện đi ra, tốc độ qua ải lần này đã rút ngắn thêm một chút, nhưng hắn nhìn về phía thí luyện bảng, thì thấy vị trí xếp hạng vẫn y nguyên.

Thực lực của hắn trong thời gian này, mặc dù không tăng trưởng trên diện rộng, nhưng Triệu trưởng lão thi thoảng lại cho hắn một hai viên Thông Mạch Đan, nên tổng cộng cũng có gần mười viên, khiến bây giờ hắn đã đả thông được ba trăm linh năm cái huyệt vị, cộng thêm cả nội gia chân khí nữa thì tính về mức độ pháp lực thâm hậu, hắn đã vượt qua cả Luyện Khí Kỳ ngũ linh mạch đỉnh phong, thế mà vẫn chỉ xếp thứ ba...

Đám đệ tử đứng hóng dưới thí luyện bảng cũng không khỏi cảm khái.

"Nhanh như vậy vẫn còn chưa cao hơn chưởng giáo chân nhân?”

"Khi còn ở Luyện Khí Kỳ, chưởng giáo chân nhân và Tân sư tỷ phải lợi hại cỡ nào chứ?”

"Thật đáng sợ, thế giới của thiên kiêu quả nhiên không phải đám củi mục chúng ta có thể tưởng tượng được.....

Ngô Thông từ trong đám người đi ra, vỗ vỗ vai Lý Ngọc an ủi :Đừng nản chí, Chưởng giáo chân nhân và Tần sư tỷ không chỉ là Thiên Linh Mạch bình thường, mà còn là song Thiên linh mạch, tốc độ thi pháp sẽ rất nhanh, những đệ tử bình thường như chúng ta rất khó theo kịp."

Lý Ngọc cũng không nản chí, Thiên Linh Mạch không cần thời gian ngưng tụ pháp lực, nhưng hắn có võ đạo chân khí của hắn cũng vậy, vì nó có thể xem là Thiên Linh Mạch, nghĩa là hắn cũng chỉ kém hai người họ một cái Thiên Linh Mạch mà thôi, với lại thực lực của hắn ây giờ còn chưa đạt đỉnh phong, vẫn còn có không gian tăng lên nữa.

Hai người cùng đi ra khỏi đại điện thí luyện, Ngô Thông trêu hắn :'nghe nói ngươi lăn lộn rất tốt ở Thanh Huyền Phong, còn được Triệu trưởng lão tán thưởng nữa."

Lý Ngọc cười :”Tin tức gì cũng không giấu được ngươi nhỉ!"

Ngô Thông đắc ý cười :"Tất nhiên rồi, mấy vạn linh tệ mỗi tháng của ta rất có hiệu quả đấy, nhiều phong ở Côn Luân này, gió thổi cỏ lay ta cũng biết luôn."

Lý Ngọc hỏi :"Vậy ngươi có biết là ai bịa đặt tin đồn ta là người của Ma Đạo không?"

Ngô Thông sửng sốt một chút, rồi lắc đầu :"Cái này ta cũng đã để ý tra xét giúp ngươi, nhưng vẫn không tra được, tên kia rất cẩn thận, dùng khôi lỗi đưa tin, không tìm được người."

Xong hắn lại an ủi Lý Ngọc :"Người nổi tiếng thì nhiều thị phi mà, càng nhiều người thích ngươi thì càng lắm người cũng không thích ngươi, trong tông môn cũng có khối người không thích Tần sư tỷ và Hứa sư tỷ kìa, đây là muốn mang vương miên thì phải chịu được sức nặng của nó, nhưng mà người thích ngươi có rất nhiều sư tỷ, sư muội trẻ tuổi, sức chiến đấu của các nàng mạnh hơn đám nam đệ tử yêu thích Tần sư tỷ và Hứa sư tỷ nhiều, sau này ai dám chỉ dao vào ngươi, không cẩn thận sẽ bị các nàng xé nát..."

Trước khi hai người tạm biệt, Ngô Thông đột nhiên nói ra :"Đúng rôi, Triệu trưởng lão của Thanh Huyền Phong mặc dù rất tốt với ngươi, nhưng ngươi vẫn phải cẩn thận một chút..."

Lý Ngọc nhìn hắn, cười cười :"Sao thế?"

Ngô Thông để ý xung quanh một vòng, mới truyền âm cho Lý Ngọc :”Triệu trưởng lão là đệ nhất nhân Luyện Đan Sư tam phẩm của tông môn, nên ta cũng từng thu thập rất nhiều tin tức của hắn, trước kia hắn là tán tu, mà tán tu tu luyện khó khăn hơn nhiều so với đệ tử trong tông môn, nếu lòng dạ không độc ác, thì rất khó tôn tại, nên trước đây hắn chắc chắn không phải là hạng người lương thiện gì, tất nhiên, có thể bây giờ đã khác, nhưng là bạn bè nên ta vẫn phải nhắc nhở ngươi một câu, cái gì cũng phải lưu lại một đầu..."

Lý Ngọc gật đầu nói :"Đa tạ nhắc nhở, ta sẽ cẩn thận."

Thực ra nếu Ngô Thông không nói, Lý Ngọc cũng vẫn âm thầm đề phòng Triệu trưởng lão.

Sau khi trải qua chuyện của Tôn trưởng lão, hắn đã khắc sâu kinh nghiệm.

Bài học cuối cùng mà Tôn trưởng lão dạy hắn trước khi lâm chung, hắn vẫn còn nhớ rõ.

Người khác cho hắn đan dược, trước khi xác nhận đan dược không có vấn đề gì, hắn tuyệt đối sẽ không ăn vào, hắn với Triệu trưởng lão cũng chẳng quen biết gì, chỉ vì một lần tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân lúc còn trẻ, mà Triệu trưởng lão lại đối với hắn tốt như thế, mặc dù có thể không có khả năng này, nhưng tóm lại là Lý Ngọc cảm thấy, hắn nhiệt tình có chút hơi quá.

Nếu là Luyện Đan Sư khác có thể sẽ cho rằng, đây là Triệu trưởng lão đang choi trọng hắn.

Nhưng Lý Ngọc rất rõ ràng, trên thế giới này không có chuyện vô duyên vô cớ tốt với người khác, giữa người thân trong gia đình còn có phản bội, huống chi là không thân cũng chẳng quen, luật thép của tu tiên giới là không thể tin tưởng hoàn toàn bất kỳ kẻ nào, tín nhiệm vô điều kiện duy nhất, chỉ có chính bản thân mình.

Đây là bài học quý giá cuối cùng mà Tôn trưởng lão đã dùng cả tính mạng để dạy cho hắn.

Đương nhiên, có thể là hắn nghĩ quá nhiều, lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử, Triệu trưởng lão người ta có thể thực sự chỉ đơn thuần tán thưởng coi trọng mình, nhưng như Ngô Thông nói, chuyện gì cũng nên lưu lại một đường, chung quy cũng không có chỗ xấu.

Trở lại Tử Vân Phong, cùng tu hành với Chu Tử Tuyền, thời gian lại trôi qua mấy ngày.

Hôm nay, lúc Lý Ngọc đi tới Thanh Huyền Phong giao đan dược, Triệu trưởng lão nhìn đan dược trong bình ngọc, gật đầu nói :“được đấy, ngươi luyện Đoạn Tục Đan đã tốt hơn rồi, loại tốc độ tiến bộ này ngay cả bổn tọa cũng phải hâm mộ, không hổ danh là con trai của đan đạo..."

Lý Ngọc khiêm tốn nói :"Triệu trưởng lão quá khen rồi, gì mà con trai của đan đạo chứ, bọn họ nói lung tung đấy!"

Triệu Quang Huyền cười nói :"có thể tiến nhập cảnh giới Thiên Nhân nhiều lần trong vòng một năm như vậy, không phải con trai của đan đạo thì là cái gì chứ, thiên tài chính là thiên tài, ngươi cũng không cân khiêm tốn làm gì."

Sau khi nhận lấy đan dược Lý Ngọc giao, hắn còn nói thêm :"Đúng rồi, tu vi của ngươi chắc là chuẩn bị viên mãn ngũ linh mạch rồi chứ?”

Lý Ngọc gật đầu đáp :"Cũng gần, còn kém không đến sáu mươi viên Thông Mạch Đan nữa."

Triệu Quang Huyền suy nghĩ một lát, rồi nói :"Sáu mươi viên Thông Mạch Đan cũng không tính là quá nhiều, thế này đi, từ tháng sau ta sẽ giữ lại toàn bộ Thông Mạch Đan lợi nhuận mỗi tháng cho ngươi, giúp ngươi sớm ngày Luyện Khí đỉnh phong, sau đó lại luyện giúp ngươi năm viên Trúc Cơ Đan, chờ sau khi ngươi Trúc Cơ có thể thử luyện chế đan dược cấp hai, đến lúc đó đan dược cấp hai của Thanh Huyền Phong cũng đều giao cho ngươi luyện chế, bổn tọa cũng sẽ tiết kiệm được thời gian tu hành, nhưng như thế lại trì hoãn tu hành của ngươi, ngươi thấy thế nào?" Lý Ngọc lộ ra vẻ mặt cảm kích, nói :"thiên phú tu tiên của đệ tử vốn không cao, có thể phân ưu giúp Triệu trưởng lão, là vinh hạnh của ta."

Mấy vị Luyện Đan Sư nhất phẩm nghe vậy, đều hâm mộ đến đỏ mắt.

Triệu trưởng lão đâu phải đang nhận người luyện đan hộ đâu, đây là đang bồi dưỡng con ruột mới đúng đấy.

Ngay cả hai vị đệ tử thân truyền của hắn, cũng bắt đầu chua hết cả lòng, vì đãi ngộ của bọn họ lúc này, còn không bằng Lý Ngọc, ngay cả con ruột của một số trưởng lão còn chưa chắc đã có đãi ngộ như này.

Nhìn dáng vẻ xúc động của Lý Ngọc, Triệu Quang Huyền tới vỗ vỗ vai hắn, rồi đột nhiên hỏi :"đúng rồi, có phải ngươi có một cái linh thuyền hay không?”

Lý Ngọc gật đầu :"Đúng vậy, đệ tử mới mua không lâu."

Triệu Quang Huyền nói :"Vậy thì tốt, bổn tọa có chuyện quan trọng cần phải ra ngoài một chuyến, chắc phải nửa tháng nữa mới trở về được, nhưng lại có mấy bình đan dược quan trọng, cần đưa gấp đến nước Việt* cho một vị cố nhân, nơi lần này bổn tọa đến lại ngược hướng với vị trí của nước Việt, mà nước Việt lại cách nơi này quá xa, đệ tử khác ngự khí đến nơi, cả đi cả về sợ cũng phải nửa tháng, ngươi có linh thuyền thì cả đi cả về thì chỉ cần trong ba ngày là xong, nên bổn tọa muốn nhờ ngươi đi thay ta lần này."

Lý Ngọc không chần chừ, cười nói :'Đương nhiên có thểt"

Người ta đối với hắn tốt như vậy, lại dạy hắn đan đạo, lại cho Thông Mạch Đan, còn tính bận bịu luyện Trúc Cơ Đan cho hắn, chỉ là một yêu cầu chân chạy nho nhỏ, nếu hắn không đáp ứng, thì chính là quá không hiểu đối nhân xử thế.

Triệu Quang Huyền giao cho hắn mấy bình đan dược, rồi dặn dò :"Vậy chuyện này xin nhờ ngươi!"

Lúc đi ra khỏi đại điện này, trong ánh mắt mấy tên Luyện Đan Sư nhìn Lý Ngọc, tràn đây hâm mộ.

"Chúc mừng Lý Đạo hữu!”

"Triệu trưởng lão thật tốt với ngươi."

"Ngươi có quan hệ thân thích gì với Triệu trưởng lão không thế?"

"Có Triệu trưởng lão giúp đỡ, Lý đạo hữu đời này có thể không lo lắng chuyện Kết Đan nữa rồi, ta ở đây sớm chúc mừng ngươi một câu!"...

Triệu trưởng lão dường như có chuyện gấp gì đó, ngay trong ngày đã rời đi tông môn, Lý Ngọc thì không lập tức khởi hành, mà tận ba ngày sau, sau khi hắn làm xong mấy chuyện trong tay, thì mới rời khỏi Côn Luân động thiên."

Sơn Mạch Côn Luân.

Một cái linh thuyền hoa lệ phóng lên trời, rồi nhanh chóng biến mất trên không trung. ...

Nước Việt.

Khu vực Đạo môn thống trị kéo dài tới tận phía đông, có vô số tiểu quốc trong khu vực này, đếm sơ sơ cũng đến hơn trăm nước, nước Việt cũng nằm trong số này, nhưng vị trí ngay gân phía bắc, mà cách biên giới phía bắc của nước Việt một đoạn, là phạm vi thế lực của Luyện Hồn Tông bên Ma Đạo, nên ảnh hưởng của phe Chính Đạo đến nơi này, cũng không lớn.

Trên danh nghĩa thì nước Việt ở dưới trướng của Ngự Thú Môn, nhưng mấy trăm năm qua, Ngự Thú Môn đều mặc kệ nơi này, nên số lượng tán tu tụ tập ở đây khá đông, điều này cũng khiến cho nước Việt cực kỳ loạn, cuộc sống của dân chúng khổ không thể tả, người trong tu tiên giới qua đây cũng cảm thấy bất an, sự tình giết người đoạt bảo mỗi ngày đều có.

Ma Đạo mặc dù mạnh được yếu thua, nhưng cũng không loạn bằng nước Việt.

(*) Việt Quốc, cũng không phải Việt Nam của chúng ta đâu nhé, trong truyện này thì vị trí của nó ở vùng đông bắc.
Bình Luận (0)
Comment