Chương 97 : Thi đấu Luyện Khí (2)
Chương 97 : Thi đấu Luyện Khí (2)Chương 97 : Thi đấu Luyện Khí (2)
Lý Ngọc ở lại Nga My một ngày, sau đó được một vị trưởng lão Kim Đan kỳ hộ tống trở lại Côn Luân.
Trong một ngày ở lại này, hắn được Bạch sư tỷ và ba tỷ muội Triệu thị làm bạn toàn bộ hành trình ở Nga My, đi dạo cũng mấy lần...
Côn Luân động thiên.
Ngọc Hư Phong.
Vương Đạo Huyền biết được Lý Ngọc đã hoàn thành nhiệm vụ viên mãn, và trở về tông, trên mặt lộ ra vẻ hài lòng.
Lý Ngọc quả nhiên không làm cho hắn thất vọng.
Kể ra thì, từ trước đến giờ Lý Ngọc làm việc cũng chưa để hắn thất vọng bao giờ.
Càng làm cho hắn vui mừng hơn chính là, Lý Ngọc đi một chuyến Nga My về mà rõ ràng còn không bị đào đi, nói rõ ý chí của hắn đủ kiên định, dù sao Nga My cũng đã từng làm qua chuyện này nhiều lần, nhiều đệ tử của Côn Luân vì không ngăn được dụ hoặc của nữ đệ tử Nga My, mà sau khi đến Nga My thì ở đó luôn không về nữa.
Mà nữ nhân phái Nga My kia, vì một chút ân oán lúc còn trẻ với hắn, nên đào góc tường của hắn thành quen, còn hắn thì không có cách nào tóm nàng.
Sau khi Lý Ngọc ở Ngọc Hư Phong, trần thuật hành trình trải nghiệm lần này ở Nga My cho chưởng giáo xong, thì trở về Tử Vân Phong.
Hắn đã có Tiên Y của mình, nên món Tiên Y nhị phẩm mà Nga My vừa tặng cho, dĩ nhiên về tay Chu Tử Tuyền.
Còn Tiên Y trên người nàng thì cho Linh Nhi.
Khó trách Tiên Y Nga My dễ bán ở tu tiên giới, ngay cả Ma Đạo trông cũng thèm, dù chỉ là Tiên Y nhất phẩm, cũng đã có công năng biến ảo hình dạng, Lý Ngọc đem cái Tiên Y kia biến thành một cái nơ hình con bướm, thắt ở bên trên đuôi của Linh Nhi.
Đừng có coi thường cái nơ bướm nhỏ xinh đó, nếu bị công kích, nó sẽ tự động phóng ra một vòng bảo hộ, dù là công kích của Luyện Khí tâng chín, cũng có thể cản được trong chốc lát.
Lúc hắn và Chu Tử Tuyền đang vuốt ve an ủi nhau trên xích đu, thì Lý Ngọc lại cảm nhận được Yêu nữ đang kêu gọi mình.
Sao mỗi lần nàng liên hệ lại cứ đúng lúc thế không biết.
Nam Cung Thiền truyền âm với hắn :"Ngươi lại đắc tội Luyện Hồn Tông cái gì rồi, mà bọn họ vừa hạ lệnh nếu bắt được ngươi thì ban thưởng một con linh quỷ Trúc Cơ, bây giờ nhiều đệ tử Trúc Cơ bên Luyện Hồn Tông đều đang để ý ngươi đấy..."
Lý Ngọc đem chuyện xung đột với đệ tử Luyện Hồn Tông ở Hư Lăng động thiên và bí cảnh Thanh Tự cho nàng nghe.
Nam Cung Thiền nghe xong cũng không hỏi thêm gì, chỉ dặn dò hắn :"Ngươi vừa bị truy nã, nên nếu không có chuyện gì quan trọng thì tốt nhất đừng ra khỏi Côn Luân động thiên, đợi sóng gió qua đi rồi tính...
Lý Ngọc nói :'Đa tạ cô nương nhắc nhởi" Nam Cung Thiền cuối cùng không nhịn được, vẫn nói thêm một câu :“Được rồi, ta tìm ngươi cũng chỉ để nhắc nhở ngươi chuyện này thôi, ngươi đi tu hành đi, nhớ kỹ là phải chăm chỉ tu hành, không được trầm mê nữ sắc."
Lý Ngọc lại qua loa :"Biết rồi, nhớ rồi..."
Sau khi truyền âm với yêu nữ xong, Lý Ngọc nhìn gương mặt ửng đỏ thẹn thùng của giai nhân đang nằm trong lòng, không nhịn được mà hôn lên...
Bên ngoài mấy vạn dặm, Nam Cung Thiên mím môi, yên lặng nuốt từng ngụm nước lớn xuống, rồi tạm thời phong bế liên hệ linh hồn giữa hai người.
Nàng âm thầm thề, chờ Lý Ngọc đến Huyền Âm Giáo, nàng sẽ ban cho hắn tám vị đạo lữ, rồi bắt hắn cày ngày cày đêm liên tục, triệt để ép hắn khô hắn, để sau này hắn chỉ cần nghĩ đến chuyện ấy là nhữn cả chân, xem có trị được bệnh háo sắc của hắn không.
Tử Vân Phong.
Sau khi song tu với Chu Tử Tuyền xong, Lý Ngọc đột nhiên nghĩ tới một vấn đề.
Song tu chính xác có chỗ tốt đối với việc tu hành, nhưng công pháp song tu khác nhau, thì hiệu quả cũng khác nhau.
Song tu bí điển trước đây của hắn là pháp quyết song tu trụ cột nhất, Nga My bên kia hình như còn có bản tốt hơn, mà Hợp Hoan Tông của Ma Đạo thì càng nổi tiếng ở Tu Tiên Giới, mỗi vị đệ tử của Hợp Hoan Tông đều có đạo lữ song tu.
Nếu có cơ hội, thì hắn cũng muốn kiếm được một bản bí pháp song tu của Hợp Hoan Tông về để cùng Chu Tử Tuyền luyện thử một phen, xem bí pháp này rốt cục tốt đến mức nào.
Lý Ngọc tinh thần thoải mái, đi ra khỏi biệt viện, rồi bay đến Thông Thiên Phong.
Hắn đã hình thành một thói quen, chỉ cần thực lực tăng lên, thì sẽ tới đây xông thí luyện một lần.
Thực lực của hắn bây giờ có pháp lực cộng thêm nội gia chân khí, thì trình độ ước chừng tương đương với đả thông bốn trăm cái huyệt vị, đã vượt ra khỏi phạm vi của Ngũ linh mạch Luyện Khí tâng chính đỉnh phong, hắn cũng không tin là mình còn kém hơn so với chưởng giáo chân nhân năm đó.
Còn thiếu bốn mươi viên Thông Mạch Đan nữa là hắn có thể Trúc Cơ, mà tăng thứ hạng trên thí luyện bảng lại là cách kiếm Thông Mạch Đan nhanh nhất.
Một lúc sau, Lý Ngọc cầm trường thương trong tay, lại tiến nhập không gian thí luyện một lần nữa.
Lúc mới tới đây vượt ải, hắn phải tìm nhược điểm của từng con yêu thú để chiến thắng, còn bây giờ, dưới tình huống thực lực áp chế tuyệt đối, thì con yêu thú nào hắn cũng đã có thể miểu sát.
Cũng chỉ còn con Cự Hùng da dày thịt béo ở ải cuối, dưới tình huống hắn đã tiêu hao hơn phân nửa pháp lực, mới có thể kéo dài hơi tàn trong một hai hơi thở.
Lần này đi ra khỏi không gian thí luyện, hắn nhìn thí luyện bảng một cái, rốt cuộc thở phào.
Hai cái tên trên cùng của thí luyện bảng, cuối cùng cũng đã có sự thay đổi.
Hạng nhất Tân Khả Nhân.
Hạng nhì Lý Ngọc. ...
Tên của hắn cuối cùng cũng xếp bên trên chưởng giáo chân nhân, ngay sát Tần sư tỷ. ...
Ngọc Hư Phong. Một vị trưởng lão Kim Đan Kỳ đi vào đại điện của Ngọc Hư Cung, báo cho Vương Đạo Huyền biết :"Chưởng giáo, Thông Thiên Phong bên kia truyền đến tin tức, Lý Ngọc đã tiến lên vị trí thứ hai của thí luyện bảng."
Vương Đạo Huyền cũng không có gì biến hóa, nói ra :"Hắn không chỉ tu hành ngũ linh mạch, còn tu hành cả võ đạo, vượt qua bổn tọa chỉ là chuyện sớm hay muộn, cũng không có gì kỳ quái, còn chuyện tỷ thí đệ tử Luyện Khí Kỳ, năm nay chuẩn bị sao rồi?"
"Hồi chưởng giáo, đã chuẩn bị hòm hòm rồi." vị trưởng lão Kim Đan Kỳ này trả lời, rồi bổ xung thêm :"Chỉ là lần tỷ thí này cũng không có gì hồi hộp, nhìn toàn bộ Côn Luân thì ai có thể tranh vị trí thủ lĩnh với hắn chứ, ban thưởng thủ lĩnh cũng coi như vì hắn mà chuẩn bị, còn chẳng bằng đưa cho hắn luôn cho nhanh."
"Hắn" trong lời của vị trưởng lão này, đương nhiên là nói đến người đang xếp ở vị trí thứ hai trên thí luyện bảng, Lý Ngọc.
Thực lực của hắn so với đám đệ tử Luyện Khí còn lại là một trời một vực.
Dù sao trước mắt, trong đám đệ tử Luyện Khí Kỳ của Côn Luân cũng không có ai lọt được nổi vào trong top một trăm thí luyện bảng, còn hắn thì xếp tận vị trí thứ hai, tỷ thí kiểu này, chẳng khác gì cao thủ so với kim cương, chính là bắt nạt người ta.
Vương Đạo Huyền nói :"Cho dù kết quả như thế nào, thì quá trình cũng không thể thiếu được..."...
Tử Vân Phong.
Lý Ngọc lại ba ngày đóng cửa không ra ngoài, nhưng ba ngày này hắn chủ yếu ngồi đọc sách để nâng cao kiến thức cho mình, kiến thức của tu tiên giới cực kỳ phong phú, Lý Ngọc có cái lò đan thân kỳ nên trên đan đạo không cần phải nghiên cứu quá nhiều, mà ngồi đọc lướt qua một chút cảm ngộ của mấy vị trưởng lão Trúc Cơ, về các đạo khác trong tu tiên giới.
Nhiệm vụ có ban thưởng Thông Mạch Đan ở trong tông môn, đều bị hắn làm xong hết rồi, còn một cái duy nhất là vượt qua Tần sư tỷ, trở thành đệ nhất thí luyện bảng là có thể nhận được mười viên Thông Mạch Đan cuối cùng.
Người khác nằm không cũng có Thông Mạch Đan, còn hắn thì phải tự nghĩ cách để lấy được đan dược mình cần.
Bỗng có tiếng chuông cửa vang lên, Lý Ngọc đi ra ngoài thì thấy Ngô Thông đang đứng ở đó.
Lý Ngọc hơi bất ngờ, vì Ngô Thông rất ít khi chủ động tới tìm hắn, ngay cả Côn Luân Nguyệt Báo mỗi tháng cũng là do thủ hạ của hắn đưa tới cho mình.
Lý Ngọc tiến lên, hỏi Ngô Thông :”Tìm ta có chuyện gì à?"
Ngô Thông cũng có chút nghi hoặc, hỏi :"Sao ngươi lại không đi tham gia tỷ thí?"
Lý Ngọc còn nghi hoặc hơn :”Tỷ thí cái gì cơ?"
Ngô Thông thở dài, đáp :"Tỷ thí đệ tử Luyện Khí Kỳ mỗi năm một lần, ngăm ngoái lúc chúng ta nhập tông thì vừa qua đợt tỷ thí, nên được xếp vào thi đấu năm nay, ngày hôm qua vừa mới bắt đầu..."
Lý Ngọc càng ngạc nhiên hơn :"Không có ai nói cho ta biết..."
Ngô Thông giải thích :'Đệ tử Luyện Khí Kỳ của tông môn nhiều lắm, làm sao mà truyên tin cho từng người được, tỷ thí đệ tử Luyện Khí Kỳ hàng năm cũng giống như thí luyện ảo cảnh, đều là tự nguyện tham gia, ... ngươi đã mấy ngày không ra ngoài rồi?"
Lý Ngọc lúng túng :"ờ thì mấy hôm nay ta đều ở trong nhà đọc sách." Ngô Thông à một cái :"Bảo sao, ta xem danh sách thấy đệ nhất thi đấu lần này không phải ngươi, liền đoán là ngươi lại không ra khỏi cửa, nên tới đây xem sao, tỷ thí hàng năm diễn ra trong ba ngày, còn hôm nay và ngay mai nữa là kết thúc, ngươi nhớ đi tới Thông Thiên Phong thử một lần, ban thưởng cho thủ lĩnh thi đấu rất phong phú đấy, lấy thực lực của ngươi thì ai tranh được với ngươi nữa..."
Lý Ngọc nghe thế cũng vui vẻ hỏi :"Có Thông Mạch Đan không?”
Ngô Thông lắc đầu nói :'Không có, các năm trước đây, người đi vào được top mười đều là Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, nên Thông Mạch Đan bọn họ cũng không dùng được, nên ban thưởng đều là Thác Mạch Đan, trong đó thì giải nhất mười viên, giải nhì năm viên, giải ba ba viên, từ thứ tư đến thứ mười thì được một viên, những ban thưởng này đều coi như là phúc lợi cho những thiên kiêu kia, nhưng mà năm nay thì căn bản chẳng có ai có thể tranh được giải nhất với ngươi rồi."
Mười viên Thác Mạch Đan, mặc dù bây giờ hắn không dùng được, nhưng sau khi Trúc Cơ lại có thể giảm bớt nhiều năm khổ tu cho hắn.
Ngu gì không lấy.
Ngô Thông đi rồi, Lý Ngọc mới chậm rãi lết đến Thông Thiên Phong.