Chương 98: Tin tức về Chu Thiên (1)
Chương 98: Tin tức về Chu Thiên (1)Chương 98: Tin tức về Chu Thiên (1)
Hàng năm Côn Luân có ba cuộc thi đấu quan trọng, là thi đấu đan đạo học đồ, thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, và tỷ thí đệ tử Luyện Khí Kỳ.
Trong đó thì ban thưởng thi đấu đệ tử Luyện Khí Kỳ là dày nhất, dù sao thì ở Côn Luân này, nhiều nhất vẫn là Pháp tu, vì để đánh giá thực lực của bất kỳ môn phái nào cũng đều nhìn về số lượng và chất lượng tu tiên giả, nhất là số lượng tu tiên giả đẳng cấp cao như Nguyên Anh, Hóa Thần, Phá Hư...
Lý Ngọc vốn còn tính một năm mười viên Thác Mạch Đan, bốn mươi năm chính là bốn trăm viên, chỉ cần hắn không Trúc Cơ, rồi liên tục tham gia tỷ thí bốn mươi năm, là có thể tích lũy đủ Thác Mạch Đan để tu hành đến Kim Đan Kỳ, nhưng lời Ngô Thông nói lại dập tắt luôn tính toán của hắn.
Top ba thi đấu đều chỉ có thể tham gia thi đấu một lần, nếu lân này tiến nhập ba thứ hạng đầu, thì sau này không thể tham gia nữa.
Nếu không cũng sẽ có một vài đệ tử Luyện Khí Kỳ tâm đen như Lý Ngọc, mạnh mẽ lưu lại cảnh giới này để kiếm đầy đủ Thác Mạch Đan rồi mới Trúc Cơ, như vậy sẽ phá hỏng tính cân bằng trong cuộc tỷ thí.
Xem ra muốn tóm lông dê của tông môn, cũng không phải là chuyện dễ dàng.
Trong ba cái tỉ thí thì chỉ có duy nhất thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm là không hạn chế mức độ tham gia, nhưng sau khi Lý Ngọc Trúc Cơ xong thì cũng muốn tăng lên Luyện Đan Sư nhị phẩm, nên cái lông đê này cũng không thể tóm được.
Dù sao cũng nhàn rỗi, thôi thì thuận tay đi lấy mười viên Thác Mạch Đan kia về tay vậy.
Lúc đầu Lý Ngọc còn tưởng là, thi đấu đệ tử Luyện Khí Kỳ là hai người đấu pháp phân ra thắng bại, liên bị Ngô Thông cười nhạo hắn không có kiến thức, loại tỉ thí đấu pháp đó đã là kiểu thi đấu từ một ngàn năm hoàng lịch nào đó rồi.
Thi đấu đệ tử Luyện Khí kỳ giống như thí luyện ảo cảnh, đều được tiến hành trong ảo cảnh.
Các đệ tử sẽ ở trong ảo cảnh, thi đấu với đối thủ giống nhau, người dùng thời gian ngắn nhất để đánh bại đối thủ, chính là thủ lĩnh thi đấu.
Vì đấu pháp chân thật sẽ không tránh khỏi thương vong, nên các đại môn phái đều đã loại bỏ hình thức thi đấu trực tiếp kia, mà thay bằng loại phương pháp tỷ thí tiên tiến này, vì lọai phương thức thi đấu này không những có thể tránh được tỷ lệ thương vong, đồng thời còn đề cao hiệu suất.
Đệ tử Luyện Khí Kỳ của Côn Luân có tận mấy vạn người, nếu thực sự muốn tỷ thí kiểu cũ kia, thì không biết đấu đến bao giờ mới xong, còn chưa kể hao phí số lượng lớn sân bãi, nhân lực, vật lực, thời gian, ...
Còn dùng phương pháp thí luyện ảo cảnh, thì gân như không cần phải làm gì nhiều, chỉ cân một cái pháp bảo tương tự với họa quyển Vạn Dặm Giang Sơn kia, và ba ngày thời gian, là đủ hoàn thành tỷ thí, đồng thời dễ dàng sắp xếp ra thứ tự cụ thể, hiệu suất cực cao, nên khi nó xuất hiện liền được các phái chọn dùng.
Lúc Lý Ngọc đi tới Thông Thiên Phong, người tập trung ở đây đã đông đến mức không có chỗ đặt chân.
Quảng trường trước điện Thông Thiên lớn như vậy mà không có chỗ đặt chân, tình huống này còn náo nhiệt hơn cả lúc Lý Ngọc xông ải thí luyện trước đây.
Trong này cũng chỉ có số ít người là tới tham gia tỷ thí, đa số đều là đệ tử đến xem náo nhiệt.
Dù sao cái tỷ thí hàng năm này cũng đều là chuẩn bị cho các thiên kiêu trong môn phái, độ khó cũng rất lớn, ít nhất cũng phải có được tu vi đơn linh mạch Luyện Khí Kỳ tâng chín, mới có tư cách tham gia tỷ thí.
Đệ tử Luyện Khí Kỳ của Côn Luân mặc dù có mấy vạn, nhưng Luyện Khí Kỳ tâng chín cũng không nhiều, chỉ có hơn ngàn người.
Trên quảng trường trước đại điện Thông Thiên lúc này, có một bộ họa quyển to lớn, bên cạnh họa quyển là một màn nước lơ lửng, có chữ lưu động trên đó, cũng chính là bảng xếp hạng của những người từng tham gia thi đấu.
Đệ tử xem náo nhiệt ở Thông Thiên Phong đã chật như nêm cối, mọi người đều đang nhìn bảng xếp hạng và nghị luận.
"Mười viên Thác Mạch Đan đấy, thật là hâm mộ, đáng tiếc là nó không có quan hệ gì với đệ tử bình thường như chúng ta."
"Đoạt giải nhất năm trước là một vị ở Ngọc Linh Phong, năm nay không biết sẽ là ai."
"Nói nhảm, thủ lĩnh năm nay trừ Lý sư đệ ra thì còn là ai nữa."
'A, lạ nhỉ, sao trên bảng xếp hạng không có tên của Lý sư đệ?"
"Lý sư đệ còn chưa tới đây đâu, hắn còn đang khổ tu trong nhà kìa, thường ngày ngoài xông thí luyện thì rất ít khi ra ngoài, hắn chăm chỉ như vậy nên mới có tu vi như bây giờ..."
"Đấn rồi kìa, Lý sư đệ đến rồi."...
Lý Ngọc đáp xuống Thông Thiên Phong, đám đệ tử lập tức dịch sang hai bên, nhường cho hắn một cái lối đi.
Một bức họa quyển to lớn đang nổi lơ lửng ở chính giữa quảng trường, một cái trận pháp bao trùm phạm vi mười trượng, tách rời ra một không gian, có một số đệ tử xuyên qua trận pháp đi vào trong, đa số đều bị tách ở bên ngoài.
Lý Ngọc cũng coi như là trận pháp nhập môn, nên nhìn qua đã biết trận pháp này có tác dụng sàng lọc tuyển chọn, chỉ có tu vi Luyện Khí Kỳ tâng chín trở lên, mới có thể xuyên qua được trận này.
Hắn đi xuyên quan con đường được đám người nhường ra, thoải mái tiến nhập trận pháp.
Tỷ thí đệ tử Luyện Khí kỳ, dù là quá trình hay xếp hạng đều toàn bộ tự động, chỉ có một vị trưởng lão Trúc Cơ và hai vị đệ tử chấp sự là ở đây quan sát, ba người này Lý Ngọc cũng đều quen biết, bọn họ là người phụ trách thường ngày ở thí luyện ảo cảnh, lần nào cũng là bọn họ phát ra ban thưởng của tông môn cho hắn.
Lão giả Trúc Cơ kia nhìn thấy Lý Ngọc, cười nói :'Lão phu còn vừa nói nếu ngày mai còn chưa thấy ngươi tới, thì sẽ bảo người tới Tử Vân Phong gọi ngươi."
Lý Ngọc cười cười, đáp :"Ta cũng là vừa mới biết được tin tức tỷ thí...
Lão giả Trúc Cơ kia chỉ họa quyển, rồi nói :"Ngươi lần đầu tiên đến tham gia tỷ thí, ta sẽ nói qua cho ngươi biết một chút về quy tắc, thực ra quy tắc của nó cũng không khác mấy với thí luyện ảo cảnh, ngươi mang theo lệnh bài đệ tử tiến vào họa quyển, sau đó trong không gian ảo cảnh sẽ huyễn hóa ra một đối thủ cho ngươi, thực lực là Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, ngươi dùng tốc độ đánh bại hắn nhanh nhất có thể là được, mỗi người chỉ có cơ hội một lần, nên đừng lãng phí thời gian."
Lý Ngọc cười đáp :"Đệ tử đã hiểu."
Nói xong hắn nắm lấy lệnh bài đệ tử, tiến nhập vào họa quyển. Rất nhanh hắn lại từ trong họa quyển đi ra.
Bên ngoài trận pháp, các đệ tử cũng đều đang chú ý tới Lý Ngọc.
Hạng hai thí luyện bảng, đương nhiên là đệ nhất nhân trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ đương đại của Côn Luân, xông thí luyện như này đương nhiên chẳng có gì hồi hộp, dù sao độ khó của cuộc tỉ thí này còn không băng thí luyện ảo cảnh.
Bọn họ vừa nhìn thấy Lý Ngọc tiến nhập vào không gian tỷ thí, chớp mắt một cái đã thấy hắn đi ra.
"Ơ, ta vừa rồi hoa mắt à?"
"Hình như ta nhìn thấy Lý sư đệ tiến vào ?"
"Tỷ thí kết thúc nhanh như vậy à?"
"Ta không hoa mắt, các ngươi nhìn bảng xếp hạng kia..."
Sau cái nhắc nhở kinh người kia, mọi người nhao nhao nhìn về màn nước, sau đó nhìn thấy cái tên xếp đệ nhất đã biến thành "Lý Ngọc".
"Ta mới chỉ chớp mắt một cái!"
"Này cũng quá nhanh rồi!"
"Thực sự là chúng ta cùng gặp một cái đối thủ trong huyễn cảnh sao?"
"Bình thường thôi, năm đó Tần sư tỷ tham gia tỷ thí cũng nhanh như vậy."
Loại tốc độ này khiến vài đệ tử Luyện Khí tâng chín đỉnh phong, cũng vừa kết thúc phần tỷ thí của mình hoài nghi nhân sinh, đối thủ trong huyễn cảnh có thực lực Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, mà công kích cùng phòng ngự đều rất cân đối, đệ tử Luyện Khí chín tâng bình thường rất khó đánh bại hắn.
Nhóm những đệ tử tu song linh mạch, tam linh mạch, thì dù có thể đánh bại được, nhưng cũng mất chút thời gian.
Trăm năm gần đây, đệ tử có thể kết thúc tỷ thí với tốc độ nhanh như vậy trừ Tần sư tỷ ra cũng chỉ có Lý Ngọc.
Lý Ngọc ra khỏi không gian tỷ thí xong, thì thản nhiên bay về Tử Vân Phong, trong ánh mắt khiếp sợ của khán giả.
Loại cấp bậc tỷ thí này bây giờ, hiển nhiên không có độ khó gì đối với hắn, cái ảo ảnh NPC Luyện Khí tầng chín đỉnh phong kia, hắn tùy tiện xuất một chiêu cũng đủ giải quyết, xong thì về nhà chờ ban thưởng là được rồi.
Lần tỷ thí này kéo dài ba ngày, bây giờ đang là ngày thứ hai.
Cho đến ngày cuối cùng, tỷ thí kết thúc rồi, thì tên của Lý Ngọc vẫn vững vàng đứng ở vị trí thứ nhất, không ai có thể vượt qua.
Đây cũng là chuyện mà mọi người đều đã đoán trước được, nên nói cuộc tỷ thí này chuẩn bị để dành cho hắn cũng không quá đáng, vì trước lúc diễn ra tỷ thí, mọi người đều đã biết kết quả sẽ như vậy.
Nhưng cũng không có ai dị nghị gì cả, vì hắn thắng thực sự thuyết phục.
Bên trong biệt viện, Lý Ngọc ngôi ở trong đình nghỉ mát, trên bàn đá trước mặt bày một cái hộp ngọc, bên trong có mười viên đan dược đang được xếp ngay ngắn.
Đan này là Thác Mạch Đan, nhìn bề ngoài thì có chút tương tự Thông Mạch Đan, nhưng mỗi viên của nó lại lớn hơn Thông Mạch Đan một chút, Lý Ngọc vừa mở hộp ngọc ra, đã cảm nhận được linh lực nông đậm ẩn chứa bên trong nó.
Một viên Thác Mạch Đan có giá bán tại Côn Luân là một vạn linh tệ, nhưng đây chỉ là giá cả trên lý thuyết, vì trên thực tế thì cho dù có linh tệ cũng sẽ không có chuyện mua được Thác Mạch Đan, mà chỉ có thể đổi lấy nó thông qua cống hiến cho tông môn.
Bây giờ Lý Ngọc còn chưa thể phục dụng Thác Mạch Đan.