Chương 108 : Thu hồi đan dược chất lượng kém (2)
Chương 108 : Thu hồi đan dược chất lượng kém (2)Chương 108 : Thu hồi đan dược chất lượng kém (2)
Chu Tử Tuyền im lặng một lát, lại nói :"Vậy Phán Nhi muội muội của Nga My thì sao, nàng rất là thích ngươi, ta có thể nhìn ra..."
Lý Ngọc kinh ngạc nhìn nàng, hỏi :"Trước đây chẳng phải ngươi nói muốn hai người bạch đầu giai lão, mới là chuyện hạnh phúc vô cùng sao? Bây giờ lại nói gì thế?"
Chu Tử Tuyền đỏ bừng mặt, trước kia đúng là nàng cảm thấy như thé thật, nhưng trước khác nay khác.
Bây giờ có đôi lúc, nàng cảm thấy, vẫn cần phải có thêm ai đó giúp nàng chia sẻ một chút thì đỡ...
Mặt Chu Tử Tuyền vẫn đang đỏ lựng, lí nhí nói với Lý Ngọc :"Ta cảm thấy... trong nhà náo nhiệt một chút cũng tốt mà, ít nhất cũng có tiếng người nói chuyện..."
Lý Ngọc nhắc nhở nàng :"Ngươi nghĩ kỹ, Nga My cũng không phải là một, mà là ba đấy!"
Chuyện của ba tỷ muội Triệu thị, hắn cũng có nghe Bạch sư tỷ nói qua một chút, ba tỷ muội các nàng đều có thiên phú rất tốt, cùng chỉ tu hành đơn linh mạch, nhìn thì có vẻ không phù hợp với đãi ngộ của đệ tử hạch tâm của một môn phái lớn, nhưng Nga My cũng sắp xếp các nàng khá đặc biệt, khác hẳn đãi ngộ của những đệ tử hạch tâm khác.
Khuyết điểm của đơn linh mạch là pháp lực của cơ thể không quá thâm hậu bằng những người tu đa linh mạch.
Nhưng tốc độ tu hành của đơn linh mạch lại nhanh hơn nhiều so với đa linh mạch.
Tu hành một cái linh mạch, có thể bớt được nhiều thời gian hơn so với đa linh mạch, họ có thể Trúc Cơ trong thời gian ngắn, ba tỷ muội các nàng vốn là tam bào thai, tâm ý tương thông, từ bé đã tu một cái bí kỹ linh hôn nào đó, nên phối hợp lại càng ăn ý.
Ba tỷ muội các nàng, một người tu Mộc linh mạch, một người Thủy linh mạch, và một người tu Hỏa linh mạch, Luyện Khí Kỳ thì chưa có biểu hiện gì rõ ràng, nhưng sau khi Trúc Cơ thì có thể phối hợp với nhau, để thi triển pháp thuật hệ Phong và Lôi nữa, nên thực lực không yếu hơn tu sĩ tam linh mạch Trúc Cơ sơ kỳ.
Vì bôi dưỡng sự ăn ý của các àng, nên từ bé đến lớn, cả ba đã luôn như hình với bóng, làm chuyện gì cũng đều ở chung một chỗ, Lý Ngọc chưa bao giờ thấy họ xa nhau, mà các nàng cũng không dễ dàng xa nhau.
Kết đạo lữ cũng một người trong số ba tỷ muội các nàng, là phải cùng lúc kết cả ba chứ không phải một.
Loại chuyện tốt này, tất nhiên không phải ai cũng có tư cách.
Bởi vì cần phải yêu cầu có thiên phú tương xứng lẫn nhau, hơn nữa nếu kết thành đạo lữ với các nàng, cũng nhất định phải chuyển thành môn hạ của Nga My.
Chu Tử Tuyền cũng không để ý, nói :"Chỉ cân các nàng bằng lòng, ta cũng sẽ không có ý kiến gì, ta thật sự rất thích các nàng ấy...'
Lý Ngọc tức giận nói :"Ngươi bằng lòng, nhưng Nga My ngươi ta sẽ không bằng lòng, chuyện này vê sau hãng nói, mau rời giường cùng ta luyện đan.......
Hắn dùng năm viên Hồi Khí Đan cấp hai, đổi lấy năm viên Ngọc Linh Quả từ chỗ Từ Dị, Lý Ngọc lại tốn ít thời gian đi sưu tập thêm một ít tài liệu phụ khác của Thông Mạch Đan, còn chưa bắt đầu luyện chế.
Một viên Ngọc Linh Quả thành thục, lấy ra linh dịch, trên lý thuyết là có thể luyện chế được ba viên Thông Mạch Đan.
Nhưng mà quá trình luyện đan, sẽ không làm được thập toàn thập mũ, nên chín phần Luyện Đan Sư đều không có biện pháp chế ra ba viên, Luyện Đan Sư nhị phẩm có thể cho ra được một viên có chất lượng Trung phẩm, coi như hợp cách, còn Luyện Đan Sư tam phẩm thì thường sẽ luyện chế ra hai viên.
Dù sao cũng là Ngọc Linh Quả trân quý, nên lần này Lý Ngọc cũng không tự luyện chế, mà đều giao bản thân cho lò đan khống chế cơ thể.
Trình độ luyện đan của cái lò này tốt hơn hắn rất nhiều, ba ngày trôi qua, Lý Ngọc đã có được mười lăm viên Thông Mạch Đan thượng phẩm.
Mặc dù chỉ là thượng phẩm, nhưng mỗi lò đều lợi dụng được hết hoàn toàn dược liệu, không hề lãng phí chút nào, mỗi lân mở lò đều là ba viên đan dược, nếu Lý Ngọc tự ra tay, thì chắc chắn không làm được đến mức này.
Những đan dược này Lý Ngọc lại vận dụng năng lực của lò đan kia, tăng phẩm giai lên thêm một lần nữa, khiến cho đan dược đểu đạt phẩm chất siêu phẩm, giảm bớt rất nhiều hàm lượng đan độc.
Mười lăm viên Thông Mạch Đan này, Lý Ngọc không còn dùng đến nữa, tất cả đều đưa cho Chu Tử Tuyền.
Lý Ngọc vừa luyện chế được mười lăm viên, cộng thêm mười viên lúc trước ban thưởng thí luyện bảng đệ nhất, cộng thêm chính nàng tu hành, Mộc linh mạch của Chu Tử Tuyền đã đả thông năm mươi hai cái huyệt vị, còn hai mươi cái nữa là đến Luyện Khí viên mãn, cũng chuẩn bị Trúc Cơ.
Có một vị đạo lữ là Luyện Đan Sư nhị phẩm, Trúc Cơ là việc rất đơn giản như vậy.
Điều làm Lý Ngọc càng mừng hơn chính là, trong lần giao dịch tử kim vào một tháng sau đó, hắn không chỉ nhận được bốn trăm cân tử kim từ trong tay Từ Dị và Điền Tê, mà còn có thêm mười một viên Ngọc Linh Quả.
Lý Ngọc cũng biết được từ chỗ bọn họ, Luyện Hồn Tông và Hợp Hoan Tông, đều không am hiểu luyện đan, mặc dù tông môn cũng có Luyện Đan Sư nhị phẩm, nhưng tỉ lệ thành đan lại cực kém, mười phần vật liệu cũng chưa chắc đã luyện ra được một viên Thông Mạch Đan, cho dù luyện được, thì cũng chỉ là đan dược có một đạo đan văn, nhiều nhất là hai đạo, phục dụng đan dược xong còn phải mất hai tháng để luyện hóa đan độc, vì thế đệ tử Ma Đạo cho dù kiếm được Ngọc Linh Quả cũng ít khi nộp lên tông môn.
Nên đám đệ tử khác nghe nói, nếu đổi Ngọc Linh Quả từ chỗ bọn họ, có thể đổi được Hồi Khí Đan cấp hai, thế là một số đệ tử của hai phái có Ngọc Linh Quả trong tay, đều mang đến chỗ bọn họ.
Lý Ngọc nghe vậy cũng thầm cảm thấy đáng thương cho những đệ tử Ma Đạo này, bọn họ đều chưa gặp qua đồ tốt bao giờ...
Đương nhiên, đây cũng chính là kết quả của việc lũng đoạn thuật luyện đan, cho dù là ở Côn Luân, thì một viên Ngọc Linh Quả, cũng chỉ có thể đổi được một lượng Hồi KHí Đan cấp hai, mặc dù giá trị của nó lớn hơn nhiều so với hai viên Hồi Khí Đan, nhưng cũng chỉ có giá trị khi nằm trong tay của Luyện Đan Sư nhị phẩm trở lên, mới phát huy được.
Mười một viên Ngọc Linh Quả, đến tay Lý Ngọc, thêm thời gian bốn ngày nữa, là biến thành ba mươi ba viên Thông Mạch Đan.
Chu Tử Tuyền phục dụng hai mươi viên xong, tu vi lập tức tăng đến Luyện Khí tâng chín viên mãn, trong tay Lý Ngọc bây giờ đã tích góp được mười hai viên Trúc Cơ Đan, chỉ cần hắn không quá đen đủi, thì từng này đã đủ cho cả hai người Trúc Cơ.
Thông Mạch Đan còn dư, đương nhiên phần cho Linh Nhi. Nhưng mà số huyệt vị ở linh mạch trong cơ thể nó, nhiều hơn chín cái so với của con người, nên chừng đó Thông Mạch Đan đương nhiên là không đủ cho Linh Nhi, bỗng một hôm, Lý Ngọc linh cơ khẽ động, đột nhiên nghĩ tới một việc.
Thông Mạch Đan là đan dược cấp hai, mà còn có trợ giúp rất lớn đối với tu hành, xem như là đan dược trân quý của đan dược cấp hai, vật liệu không thể lãng phí dễ dàng, người luyện chế Thông Mạch Đan cho tông môn, thường sẽ là Luyện Đan Sư tam phẩm, hoặc Luyện Đan Sư Nhị phẩm nổi bật, bọn họ sẽ có xác xuất luyện chế Thông Mạch Đan thành công, nhiều hơn một chút.
Nhưng xác xuất thành công cao thì cũng chỉ là xác xuất thành công, chắc chắn cũng vẫn sẽ có thất bại, cho dù vật liệu của Thông Mạch Đan có trân quý, thì vẫn phải cho Luyện Đan Sư luyện tập, để bồi dưỡng bọn hắn, nếu không bọn họ cũng sẽ mãi không thể luyện được, nên loại tiêu hao này, sẽ không cách nào tránh khỏi.
Phế đan với người khác chính là phế đan, nhưng đối với Lý Ngọc lại khác, hắn có khả năng biến phế thành bảo.
Đương nhiên là phải lợi dụng năng lực tăng phẩm chất của lò đan.
Nghĩ đến đây, Lý Ngọc lập tức bay tới Lăng Vân Phong.
Người phụ trách công việc lớn nhỏ thường ngày ở Lăng Vân Phong, chính là vị Luyện Đan Sư tam phẩm Vương Hoa, Vương trưởng lão nghe Lý Ngọc nói rõ mục đích đến, cũng có chút kinh ngạc, hỏi hắn :"Ngươi muốn những viên phế đan kia với mấy cái viên đan dược thấp kém có một đạo đan văn kia làm gì? Ngươi là Luyện Đan Sư, không phải không biết, những viên đan dược đó có ẩn chứa đan độc quá nhiều bên trong, căn bản không thích hợp để phục dụng..."
Lý Ngọc giải thích :"Nhà ta còn nuôi một con linh sủng, ta nghĩ mặc dù là đan dược thấp kém, nhưng dù sao cũng có một hai thành xác xuất đột phá, có thể dùng cho bọn nó phục dụng, cũng tốt hơn để bọn nó tự tu hành..."
Vương Hoa nghe vậy cũng không suy nghĩ nhiều, nói ra :"Vậy được, ta không có phế đan ở đây, phế đan mà Luyện Đan Sư luyện chế ra, bình thường đều xử lý luôn, đan dược hạ phẩm thì có, nhưng trước đây đều bán cho Ma Đạo với giá thấp, nếu như ngươi muốn, thì sau này ta bảo bọn họ để lại cho ngươi.
Đệ tử Ma Đạo quả thật quá đáng thương rồi, Lý Ngọc thầm chửi thề trong lòng một câu 'nghiệp chướng, sau đó vội chắp tay với Vương Hoa, nói ra :"Tạ Vương trưởng lão."
Vương Hoa khoát tay áo, nói :"Khách khí gì chưa, chẳng qua chỉ là chút đan dược gân gà mà thôi, mấy năm nay ngay cả Ma Đạo cũng không muốn mua nữa, nói là có đệ tử phục dụng quá nhiều, bị độc chết, ngươi cũng phải cẩn thận đấy..."
Lý Ngọc cười đáp :"Yên tâm đi, linh sủng nhà ta rất khỏe mạnh, ăn vào sẽ không sao đâu."
Lý Ngọc nghĩ nghĩ, lại hỏi :Vậy có phế đan Thác Mạch Đan, hoặc Thác Mạch Đan hạ phẩm không, có thì đổi cho ta cũng được, ta có thể dùng những đan dược cấp hai khác để thay..."
Nếu như có phế đan Thác Mạch Đan, thì sau khi hắn Trúc Cơ cũng sẽ có thêm đường để kiếm đan dược.
Vương Hoa lắc đầu nói :"linh lực ẩn chứa trong đan dược cấp ba, đan dược cấp hai không thể so sánh được, trong lúc chúng ta luyện chế, hoặc là thành đan, hoặc là bị hủy, rất ít sản sinh ra phế đan, cho dù là có cũng sẽ nghiền nhỏ, rồi đem vẩy vào trong dược điền, để làm phân bón thúc cho linh dược, còn về phần đan có phẩm chất kém, thì đan độc trong đan dược cấp ba cực kỳ nhiều, phục dụng sẽ không có lời, nên bình thường cũng vẫn chỉ để dành bón ruộng..." Nếu như không có phế đan Thác Mạch Đan, thì Lý Ngọc cũng đành chịu.
Lần này hắn đến Lăng Vân Phong, mang về được hai mươi viên Thông Mạch Đan hạ phẩm, có một đạo đan văn, trải qua một phen chiết xuất, đều biến thành đan dược Trung Phẩm.
Hai hôm nay có trưởng lão bên Nga My tới Côn Luân thương nghị sự tình gì đó, ba tỷ muội Triệu Phán Nhi cũng đi theo, lại tới làm khách ở biệt viện Lý Ngọc.
Lý Ngọc đang ngồi trên xích đu, ôm linh nhi trong ngực, lấy một viên đan dược ra, đút vào miệng cho nó.
Triệu Hinh Nhi nhìn từ xa thấy, hình như phát hiện ra điều gì, lập tức chạy tới bên cạnh Lý Ngọc, hỏi :"Lý sư huynh, ngươi cho Linh Nhi ăn gì thế, là Thông Mạch Đan sao?"
Lý Ngọc ném viên đan dược kia vào trong miệng Linh Nhi, gật đầu :"Đúng vậy..."
Những viên đan dược hạ phẩm của tông môn, sau khi trải qua hắn chiết xuất, đã biến thành đan dược trung phẩm có thể phục dụng, chỉ cần trong thời gian ngắn không ăn quá nhiều, sẽ không có vấn đề gì.
Triệu Hinh Nhi há miệng ra, nhưng cũng không biết phải nói cái gì...
Côn Luân không hổ danh Côn Luân, ngay cả linh sủng cũng có Thông Mạch Đan mà ăn, đãi ngộ này ngay cả một vài đệ tử hạch tâm của Nga My đều không có.
Trong hàng đệ tử của Nga My, thì các nàng cũng coi như đứng đầu trong nhóm được cung cấp tài nguyên, nhưng đến bây giờ vẫn còn kém ba cái huyệt vị nữa mới đến Luyện Khí viên mãn, phải đợi đến tháng sau.
Triệu Hinh Nhi hâm mộ nói :" Ở trong nhà Lý sư huynh thật tốt, ngay cả linh sủng cũng có Thông Mạch Đan ăn."
Chu Tử Tuyền ở bên cạnh trêu ghẹo :"Hinh Nhi muội muội nếu muốn trở thành người nhà chúng ta, ta cũng không có ý kiến gì nha..."
Triệu Hinh Nhi cười hì hì, nói :“Được được, Lý Sư huynh nhanh tới Nga My cầu hôn, nói không chừng sư tôn sẽ thực sự đáp ứng đấy."
Đương nhiên là nàng chỉ nói đùa, nàng cũng không ngây thơ như tỷ tỷ kia của mình.
Cùng ai kết thành đạo lữ, không phải chuyện mà các nàng có thể quyết định được.
Người lấy các nàng không phải lấy một hay hai người, mà là ba người, hai năm qua đã có không biết bao nhiêu nam đệ tử tới cửa cầu thân, nhưng đều bị sư tôn cự tuyệt, trong đó cũng không thiếu tuyệt đỉnh thiên kiêu của Thiên Đạo Tông, mặc dù Lý sư huynh cũng rất xuất sắc, nhưng cách yêu cầu của sư tôn vẫn còn khá xa.
Lý Ngọc dùng vọng khí thuật nhìn lướt qua các nàng, phát hiện Triệu Hinh Nhi quả thực đã đả thông được sáu mươi chín cái huyệt vị, còn kém ba cái nữa là viên mãn, thế là hắn lấy ra một cái bình ngọc, đưa cho nàng, nói :"Những Thông Mạch Đan này đều cho các ngươi."
Hắn và Chu Tử Tuyền đều đã Luyện Khí viên mãn, Thông Mạch Đan dư thừa đều cho Linh Nhi, nhưng nó cũng không thể ăn quá nhiêu một lần, không thì đan độc sẽ tụ tập quá nhiều trong thời gian ngắn.
Nên bây giờ Thông Mạch Đan đối với Lý Ngọc mà nói, đã không phải là đồ hiếm có gì.
Mỗi tháng hắn có thể thu được mấy viên Ngọc Linh Quả từ chỗ Luyện Hồn Tông và Hợp Hoan Tông bên kia, nên hắn còn có thể luyện chế ra càng nhiều Thông Mạch Đan hơn nữa, lại thêm thu được từ chỗ phế đan của tông môn còn nhiều hơn nữa, mà hắn với Chu Tử Tuyền đều đã Luyện Khí viên mãn, nên Thông Mạch Đan này hầu như đều không dùng hết. Tuy nói là hắn sẽ dùng chúng để đổi Thác Mạch Đan, nhưng cũng không kém mấy viên này.
Đúng lúc giúp các nàng bổ sung mấy cái huyệt vị cuối cùng, cũng không uổng công các nàng luôn gọi hắn ngọt ngào mấy tiếng "Lý sư huynh”.
Triệu Hinh Nhi cũng không nghĩ tới Lý Ngọc lại hào phóng như thế, sau khi ngỡ ngàng vài giây, liền vội vàng nói :"Không không không, ta đây không thể nhận."
Lý Ngọc khoát tay áo, nói :"Khách khí gì chưa, mấy viên Thông Mạch Đan này các ngươi tự chia nhé, mấy tỷ muội các ngươi sớm Trúc Cơ, cũng có thực lực sớm tự vệ, lần sau gặp nguy hiểm gì cũng không cần ta đến cứu nữa..."
Hắn nhét bình ngọc vào trong tay Triệu Hinh Nhi, cũng không chờ nàng nói gì thêm, hay từ chối, mà thả Linh Nhi xuống, rồi đi vê hướng phòng luyện đan.
Lần giao dịch vừa rồi, Từ Dị và Điền Tề lại gom được hơn bốn trăm cân tử kim, làm đan dược mà hắn chuẩn bị đan dược bị thiếu, còn phải cắm mặt vào luyện một phen nữa.
Ở sân trước biệt viện, Triệu Phán Nhi đang trách Triệu Hinh Nhi :"Sao ngươi có thể thu đồ vật quý trọng như vậy từ Lý sư huynh chứ, mau đi trả lại cho sư huynh đi, có hiểu lễ nghi hay không vậy..."
Mười mấy viên Thông Mạch Đan, không phải là số lượng nhỏ, mỗi tháng sư tôn các nàng còn chưa cho các nàng nhiều như vậy đâu.
Triệu Hinh Nhi lại không đồng ý với nàng, phản bác :"Ngươi mới không hiểu lễ nghi ấy, người khác chủ động đưa đồ vật cho ngươi, ngươi nghĩ đến trước tiên không phải từ chối, này sẽ phụ một mảnh tâm ý của người ta, nếu như ngươi cảm thấy phần lễ vật này quá quý trọng, thì lần sau ngươi chọn một phần quà tặng quý trọng trả lại là được rồi, có đôi lúc, quá khách khí sẽ làm cho trở thành xa lạ..."
Triệu Phán Nhi cả giận :"Ngươi còn lý sự..."
Triệu Hinh Nhi nói :'Mặc dù ngươi sinh sớm hơn ta chốc lát, nhưng cũng không phải ngươi nói cái gì cũng tính, không tin ngươi hỏi Nhị tỷ, Nhị Tỷ, ngươi nói xem ta nói đúng hay không?”
Triệu Phán Nhi càng tức :"Ngươi cho là Liên Nhi cũng không hiểu chuyện như ngươi à?"
Triệu Liên Nhi đứng sau lưng nàng, yếu ớt nói :”Ta cảm thấy, Hinh Nhi nói đúng..."