Chương 108 : Thu hồi Đan dược chất lượng kém (1)
Chương 108 : Thu hồi Đan dược chất lượng kém (1)Chương 108 : Thu hồi Đan dược chất lượng kém (1)
Sau khi Lý Ngọc rời khỏi Lăng Vân Phong, nhiêu phong đan đạo cũng nhanh chóng nhận được tin tức hắn tấn thăng Luyện Đan Sư nhị phẩm.
Nếu chỉ là một Luyện Đan Sư nhị phẩm bình thường, thì nhiều phong cũng không coi trọng như thế, nhưng nếu Luyện Đan Sư nhị phẩm này là Lý Ngọc, thì lại không giống, vì hắn còn chưa có Trúc Cơ, lại có thế luyện chế ra đan dược cấp hai có chất lượng thượng phẩm, vậy nếu hắn Trúc Cơ rồi, sợ là có thể lập tức luyện chế ra đan dược cấp hai có chất lượng siêu phẩm, cực phẩm.
Phần lớn Luyện Đan Sư tam phẩm, đều không luyện ra được Thông Mạch Đan cực phẩm.
Mà số lượng cùng phẩm chất đan dược mỗi tháng giao cho tông môn, sẽ quyết định được định mức vật liệt tháng sau được phân cho, điều này cực kỳ quan trọng với tất cả các phong đan đạo, vì vậy, sau khi Lý Ngọc chính thức trở thành Luyện Đan Sư nhị phẩm, thì nhiều phong đan đạo lập tức vươn cành ô liu ra với hắn.
Hai hôm này, người đến biệt viện nối liền không dứt, Lý Ngọc cũng không làm được việc gì, ngoài tiếp khách.
Côn Luân có tổng cộng ba mươi sáu vị Luyện Đan Sư tam phẩm, sau khi Triệu Quang Huyền chết, chỉ còn lại ba mươi lăm vị, ba mươi lăm ngọn núi này không có gì khác nhau, đều phát ra lời mời gia nhập đối với Lý Ngọc.
Ngoài ra, còn có người của sáu vị Luyện Đan Sư tứ phẩm, cũng tới Tử Vân Phong.
Bọn họ mở ra điều kiện với Lý Ngọc cũng rất là phong phú, nếu hắn đáp ứng gia nhập, mỗi tháng sẽ để hắn luyện chế ít nhất ba lò Thông Mạch Đan, còn tặng hắn hai viên Thác Mạch Đan, và cho đạo lữ của hắn mười viên Thông Mạch Đan nữa, có thể nói là cực kỳ có lòng.
Nhưng mà đối với những lời mời này, Lý Ngọc cũng không đáp ứng bọn họ vội.
Lý Ngọc thống nhất đáp lại bên ngoài là, bây giờ hắn phải dồn toàn bộ tinh lực cho việc Trúc Cơ đã, chờ sau khi hắn Trúc Cơ, mới xem xét chuyện này.
Quả thực là sau khi trở thành Luyện Đan Sư nhị phẩm, Lý Ngọc cũng không hề ra ngoài, mà nghiêm túc ở trong nhà tu hành, dù sao hắn phải tu những năm cái linh mạch, người khác chỉ cần áp súc pháp lực của một cái, còn hắn phải áp súc những năm cái, quá trình này không có đan dược nào có thể làm thay được, tất cả đều phải do bản thân tự cố gắng.
Thời gian nhoáng một cái lại qua nửa tháng.
Hôm nay là ngày có hẹn giao dịch Tử Kim của hắn cùng Từ Dị và Điền Tề.
Lý Ngọc lại đi tới Tử Kim động thiên lần nữa, hai bóng người đã sớm chờ ở chỗ cũ.
Có chút vượt qua dự liệu của Lý Ngọc, tháng này Từ Dị và Điền Tề thế mà gom được ba trăm cân Tử Kim, nói rõ tháng này đệ tử Ma Đạo đến Tử Kim động thiên đào quáng càng nhiều so với tháng trước.
Sau khi giao dịch xong, Từ Dị lại hỏi Lý Ngọc :"Lý đạo hữu, chỗ ngươi có Hồi Khí Đan cấp hai không?”
Bây giờ Lý Ngọc đã là Luyện Đan Sư nhị phẩm, Hồi Khí Đan cấp hai cũng không tính là đan dược trân quý, tiện tay là có thể luyện chế, nên hắn gật đầu, đáp :"Có thì có, nhưng giá cả đắt hơn một chút..."
Từ Dị nghe thế thì vui vẻ, nói ra :"Ta có thể dùng năm viên Ngọc Linh Quả, đổi lấy năm viên Hồi Khí Đan cấp hai không?"
Lý Ngọc giật mình, hỏi :”Ngươi có Ngọc Linh Quả à?” Một viên Ngọc Linh Quả thành thục, trên lý thuyết có thể luyện chế ra ba viên Thông Mạch Đan, đổi một viên Hồi Khí Đan cấp hai, đối với Lý Ngọc mà nói thì không thể nghi ngờ là một vụ buôn bán kiếm bộn.
Từ Dị gật đầu, đáp :"Ta tình cờ gặp được ở một bí cảnh, có được mấy viên."
Hắn lấy ra năm viên Ngọc Linh Quả, còn Lý Ngọc lấy ra năm viên Hồi KHí Đan cấp hai cho hắn.
Từ DỊ vui mừng ra mặt, giống như là chiếm được tiện nghi to lớn của Lý Ngọc vậy, trên thực thế thì hắn cùng không dùng được Ngọc Linh Quả, nộp lên tông môn , cũng chẳng đổi được vật gì tốt, nhưng ở chỗ Lý Ngọc thì khác, có thể đổi được Hồi Khí Đan cấp hai, mà đan dược này cực kỳ thưa thớt ở Luyện Hồn Tông, với thân phận của hắn, cũng khó mà mua được.
Điền Tê nhìn mà hâm mộ vô cùng, cũng hỏi :"Lý đạo hữu, nếu ta có linh dược, có thể đổi đan dược cao cấp ở chỗ ngươi hay không?"
Đệ tử Ma Đạo sau khi thu thập được linh thảo linh dược, bình thường sẽ giao cho tông môn để đổi lấy chút tài nguyên, những linh dược này ở trong tông môn cũng ít có người luyện chế được, phần lớn đều do tông môn mang đi giao cho bên Chính Đạo luyện chế, mà đám tông môn Chính Đạo kia còn tâm đen hơn cả bên Ma Đạo bọn hắn, mười phần linh dược, mới trả cho bọn hắn một phần đan dược.
Hắn trực tiếp giao cho Lý Ngọc, vậy là bớt đi hẳn một tầng bóc lột ở giữa, nên tính ra thì có lời hơn rất nhiều so với giao cho tông môn.
Linh dược đẳng cấp cao đối với Lý Ngọc mà nói, đương nhiên là càng nhiều càng tốt, hắn nói với hai người :"sau này có linh thảo linh dược đẳng cấp cao gì, nhóm các ngươi cũng có thể đổi với ta để lấy Hồi Khí Đan cấp hai, cũng có thể đổi Bảo Nguyên Đan cấp hai..."
Nghe thấy Bảo Nguyên Đan cấp hai, hô hấp của Điên Tề cũng trở nên dồn dập.
Hắn không thể chờ được mà vỗ ngực đảm bảo :"Sau này ta sẽ sưu tập linh dược cho Lý đạo hữu."
Từ Dị cũng gật đầu, nói :”Trở về ta sẽ hỏi những người khác xem sao."
Lý Ngọc nghĩ tới một chuyện, nhìn hai người rồi nói ra :"Đệ tử Chính Đạo giao dịch kín đáo với đệ tử Ma Đạo, mặc dù tông môn không có cấm, nhưng nếu truyền đi cũng sẽ có chút phiền toái, nên giao dịch giữa chúng ta, hy vọng hai vị đừng tùy tiện nói cho người khác biết."
Hai người vội vàng đảm bảo thề thốt với Lý Ngọc, tuyệt đối không tiết lộ nội dung giao dịch, dù sao bọn họ cũng thu được lợi nhuật to lớn từ trong vụ giao dịch này với Lý Ngọc, nếu truyền đi thì chính bọn họ cũng sẽ bị phiền toái, mà buôn bán thất bại, mọi người đều không có chỗ tốt.
Ngoài ra, Lý Ngọc còn nói với hai người : "Tuy nói thường ngày Côn Luân cùng tông môn các ngươi cũng có giao dịch, nhưng ta là đệ tử Côn Luân, ta bán đan dược cho các ngươi, hy vọng các ngươi không dùng để đối phó với đệ tử Côn Luân, nếu ta nghe được những chuyện tưng tự kiểu đó, thì giao dịch của chúng ta, cũng liền chấm dứt từ đây..."
Từ Dị và Điền Tề nghe vậy, sắc mặt cũng nghiêm nghị gật đầu.
"Lý đạo hữu yên tâm, ta sẽ khuyên bảo những người kia."
"Ai dám ra tay với đệ tử Côn Luân, ta sẽ không bỏ qua cho hắn."...
Hai người bảo đảm một phen, sau đó chia ra, Lý Ngọc mang theo ba trăm cân tử kim trở lại tông môn, còn hai người kia thì tiếp tục đi thu gom tử kim cho Lý Ngọc.
Trúc Cơ Đan đương nhiên càng nhiều càng tốt, cho dù mình không dùng tới, thì cũng có thể qua tay, đổi lấy tài nguyên khác.
Loại đan dược dùng để Phá Cảnh này, cũng coi như là một đồng tiên mạnh ở trong tu tiên giới. Đối với Côn Luân mà nói thì ba viên Trúc Cơ Đan không tính là gì, chỉ có vị đệ tử chấp sự kia càng hoài nghi sâu sắc hơn, là liệu có phải Lý Ngọc đã tìm được một cái quặng mỏ tử kim thật hay không, ngoài ra cũng không dẫn tới một chút gợn sóng nào.
Nhưng mà ở vạn dặm bên ngoài Côn Luân, vị đệ tử đặc biệt phụ trách thu thập tử kim, lại nghĩ mãi không thông.
Hai tháng, ròng rã hai tháng này, đệ tử cấp thấp của môn phái nộp lên tử kim với số lượng tụt dốc thảm hại, đừng nói là tụt xuống ngang lưng, mà phải nói là tụt xuống tận cổ chân mới đủ để miêu tả.
Sau khi hắn điều tra mới hiểu rõ, hóa ra đại bộ phận tử kim đều bị Từ sư huynh lấy đi.
Mà theo những đệ tử kia nói, một cân tử kim có thể đổi lấy một viên Hồi Khí Đan cực phẩm, từ chỗ Từ sư huynh, còn ở tông môn thì chỉ có thể đổi được một viên trung phẩm, nên người bình thường đều biết phải lựa chọn thế nào.
Vị đệ tử chấp sự này nghĩ không ra, Từ Sư huynh lấy Hồi KHí Đan cực phẩm từ chỗ nào nhiều như thế, chẳng lẽ hắn đã tìm thấy một cái động phủ của Luyện Đan Sư nào đó?
Nhưng mà chuyện của đệ tử hạch tâm, hắn cũng không dám nghe ngóng quá nhiều.
Thân phận của Từ sư huynh mặc dù không so được với đám đệ tử, hậu nhân của mấy vị tổ sư Nguyên Anh kia, nhưng so với đám đệ tử bình thường như bọn họ, thì vẫn là tôn tại cao không thể chạm tới.
Nếu như trưởng lão phía trên hỏi, hắn cũng chỉ biết ăn ngay nói thật.
Dù sao Từ sư huynh cũng gần Trúc Cơ rồi, cho dù là trưởng lão phía trên hắn, cũng không dám tùy tiện đắc tội người ta.
Côn Luân động thiên.
Tử Vân Phong.
Lý Ngọc vừa mới kết thúc một lần tu hành.
Muốn đạt tới hiệu quả cực hạn của song tu, chỉ dựa vào hai người là không đủ, còn phải nhờ vào cả một chút đan dược phụ trợ.
Lưỡng Nghi Kinh không chỉ có công pháp song tu, mà trên đó còn ghi lại một đan phương phụ trợ cho việc song tu nữa, tên là Lưỡng Nghi Đan, loại đan dược này cùng loại với Hồi Khí Đan, không có phẩm giai cố định, sử dụng vật liệu càng quý giá, năm tuổi càng lớn, thì phẩm chất đan dược càng cao, nên nó có thể là đan dược cấp một, cũng có thể là cấp hai, ba, thậm chí là đan dược cấp năm.
Đối với đệ tử Hợp Hoan Tông mà nói, thì đó là một bước không thể bỏ qua, vì không có đan dược, thì hiệu quả bọn họ song tu sẽ giảm bớt đi nhiều, hơn nữa, thân thể con người cũng có cực hạn, không có Bảo Nguyên Đan thì cho dù là thân thể của Trúc Cơ Kỳ cũng gánh không nổi.
Nhưng đây hoàn toàn không phải là vấn đề của Lý Ngọc, dù là Bảo Nguyên Đan hay Lưỡng Nghi Đan, thì hắn có thể xem như cơm ăn cũng được.
Sau khi hai người phục dụng đan dược, hiệu quả song tu đương nhiên tăng lên một mảng lớn, đương nhiên bây giờ Lý Ngọc đã tu hành đến bình cảnh, nên người được lợi chủ yếu là Chu Tử Tuyền, cộng thêm thiên phú trung bình khá của nàng và song tu phụ trợ, tốc độ tu hành thật sự của nàng bây giờ đã không kém hơn đệ tử hạch tâm.
Chủ Tử Tuyên nằm trong ngực Lý Ngọc, ngón tay vẽ vòng tròn lên bộ ngực hắn, nhỏ giọng nói :"Lúc ngươi ra ngoài, trong nhà cũng chỉ có ta với Linh Nhi, thực sự rất vắng vẻ, hay là ngươi kết hôn thêm một đạo lữ nữa, nếu Khương sư muội cũng đã bày tỏ cho ngươi, không bằng..." Lý Ngọc võ đét lên một chỗ nào đó ngạo nghễ ưỡn ra của nàng một cái, rồi nói :Ngươi đang nghĩ cái gì vậy...
Hắn và Khương Ly chỉ mới dừng lại ở mức bày tỏ tấm lòng, nếu bây giờ hắn thật làm gì đó Khương Ly, thì Huyền Chân tổ sư nhất định sẽ đánh chết hắn.
Điều này không cần nghi ngờ.