Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 143 - Chương 107 : Tấn Thăng Luyện Đan Sư Nhị Phẩm (2)

Chương 107 : Tấn thăng Luyện Đan Sư nhị phẩm (2) Chương 107 : Tấn thăng Luyện Đan Sư nhị phẩm (2)Chương 107 : Tấn thăng Luyện Đan Sư nhị phẩm (2)

Còn về phần Tụ Khí Đan và Thông Mạch Đan thì, mặc dù luyện chế sẽ hơi khó hơn một chút, nhưng nó là đan dược bán chạy nhất, cũng hữu dụng nhất, nên ba loại đan dược này cũng chính là ba loại mà Lý Ngọc đã suy tính cực kỳ kỹ lưỡng.

Hồi Khí Đan thì bình thương, nhưng Tụ Khí Đan và Thông Mạch Đan là hai loại đan dược có độ khó khá cao trong đám đan dược cấp hai, nhất là Thông Mạch Đan, vì nhiều vị Luyện Đan Sư cho dù đã là nhị phẩm nhiều năm, nhưng luyện chế nó vẫn có xác xuất thành công không cao.

Nên Vương Hoa nghe hắn nói vậy, phải xác định lại :Ngươi chắc chắn chọn cả Tụ Khí Đan và Thông Mạch Đan?"

Lý Ngọc nhẹ gật đầu, khẳng định :"Chắc chắn!"

Thấy hắn nói vậy, Vương Hoa cũng không nói thêm gì nữa.

Vật liệu của đan dược cấp hai trân quý hơn so với đan dược cấp một, nên người tham gia kiểm tra đều phải giao nộp phí tổn một ngàn linh tệ.

Lý Ngọc nộp linh tệ xong, đệ tử chấp sự đưa hắn tới một gian phòng đá, để cho hắn chọn lựa dược thảo cần thiết cho việc luyện đan, Lý Ngọc luyện Hồi Khí Đan cấp hai trước, mà đan dược cấp hai có tài liệu chính ít nhất cũng phải có một cây linh dược cấp ba, nên hắn không thể đụng tay trực tiếp vào nó, mà kiểm tra tấn cấp này không cho phép có người hỗ trợ, nên hắn phải đeo một đôi bao tay màu bạc đặc chế lên, để chọn dược liệu.

Cái bao tay này là hắn mua được tại một gian hàng pháp bảo phòng ngự trên Tử Tiêu Phong, Lý Ngọc dùng nó để ngăn cách linh khí của dược thảo, tránh cho nó tiếp xúc với tay mình, để không bị lò đan kia hút mất.

Nhưng hành vi này của Lý Ngọc, ở trong mắt trưởng lão Vương Hoa và vị đệ tử chấp sự kia lại có một ý nghĩa khác.

Hai người đều không khỏi trầm trồ, bảo sao hắn luyện ra tỉ lệ đan dược cực phẩm cao như vậy, thậm chí dùng cách này để đảm bảo vật liệu không bị ô nhiễm chút nào, suy tính chu đáo như thế cơ mà, đa số Luyện Đan Sư đều không chú ý đến những chỉ tiết nhỏ này tỏng lúc luyện đan đâu.

Lý Ngọc thuần thục chiết xuất, lấy dịch thể, dựa theo trình tự mà bỏ từng phần vật liệu vào, sau đó mở đan hỏa lên, bắt đầu luyện chế.

Trưởng lão Vương Hoa nhìn ngọn lửa páp lực của Lý Ngọc ngưng tụ ra, thầm nghĩ không hổ là ngũ linh mạch con trai của đan đạo, mức độ cô đọng đan hỏa mặc dù hơi kém hơn so với Trúc Cơ Kỳ, nhưng lấy thiên phú luyện đan siêu tuyệt của hắn bù lại, thì luyện chế đan dược cấp hai, cũng đã đủ rồi.

Hồi Khí Đan là đan dược trụ cột của đan dược cấp hai, độ khó không lớn, nên sau ba canh giờ, Lý Ngọc tự luyện chế bằng năng lực của mình, dùng ba phần vật liệu, luyện ra được lò có hai viên thượng phẩm.

Cho dù bản thân Vương Hoa là Luyện Đan Sư tam phẩm, cũng âm thầm thấy dị, bởi cho dù hắn dùng cả ba phần vật liệu, nhưng bản thân đan dược cấp hai đã rất khó luyện chế rồi, nên trong quá trình luyện đan tất nhiên sẽ có hao tổn, Luyện Đan Sư nhị phẩm luyện chế một lò mà cho ra được một viên trung phẩm, cũng đã coi như là hơp cách, còn có thể luyện ra phẩm chất thượng phẩm, thì có thể gọi là xuất sắc.

Ngay cả chính bản thân Vương Hoa, khi luyện chế Hồi Khí Đan cấp hai cũng chỉ giữ ở mức ổn định là hai viên, phẩm chất thì cao hơn Lý Ngọc một chút, bình thường sẽ là siêu phẩm.

Còn về phẩn một lò ra được ba viên, tức là sẽ không lãng phí một chút vật liệu nào, điều này chứng tỏ tất cả trình tự luyện đan, đều được Lý Ngọc làm đến mức hoàn mỹ, Luyện Đan Sư tam phẩm cũng chưa chắc đã làm được điều này, chỉ có mấy vị tông sư Tứ Phẩm của tông môn, mới có loại năng lực này.

Vương Hoa nhìn Lý Ngọc, rồi bảo :"ngươi luyện chế Hồi Khí Đan rất tốt, lô đan dược tiếp theo, ngươi có thể để ngày mai mới tới cũng được, cũng có thế ngày kia mới tới cũng không sao, nhưng tóm lại là phải tới đây trong vòng ba ngày trở lại."

Luyện chế đan dược cấp hai rất hao tâm tốn sức, nên không thể luyện chế liên tục kiểu lò nọ đến lò kia luôn, vì thế mà thời gian của việc kiếm tra tấn cấp Luyện Đan Sư nhị phẩm, cũng dư dả hơn một chút.

Lúc này Lý Ngọc quả thật đã có chút mỏi mệt, nói ra :"hai ngày nữa ta lại tới."

Lựa chọn của hắn cũng nằm trong dự đoán của Vương Hoa, hắn dùng thực lực chưa tới Trúc Cơ, mà đã có thể luyện chế ra đan dược cấp hai, trong lịch sử của tông môn cũng có mấy vị thiên tài làm được điều này, nhưng sau khi luyện chế xong một loại đan dược, chưa kịp nghỉ ngơi mà đã tiếp tục, không khỏi quá khoa trương, sẽ khiến người khác thấy được sự bất thường, mà đoán xem hắn có bí mật lớn gì không.

Nhưng sự mỏi mệt lúc này của Lý Ngọc không phải là hắn cố ý biểu hiện ra, mà là thực sự mệt mỏi, hắn còn chưa Trúc Cơ, nên luyện chế đan dược cấp hai vốn đã không dễ dàng gì, sau khi trở lại Tử Vân Phong thì Lý Ngọc cũng ngủ một mạch hai ngày, dưỡng đủ tỉnh thần và khôi phục pháp lực đến đỉnh phong, rồi mới đi tới Lăng Vân Phong lần nữa, tiến hành luyện chế loại đan dược thứ hai trong phần thi kiểm tra tấn cấp.

Lò này hắn chọn luyện chế Tụ Khí Đan.

Đối với người đã tụ khí thành công như những đệ tử chính thức của Côn Luân này mà nói, thì Tụ Khí Đan chẳng có tác dụng gì, ăn vào cũng vô ích, mà còn giống như Lý Ngọc, tự dưng bị giải khai thêm một cái Linh Mạch, kéo chậm tốc độ tu hành, nhưng với những người còn chưa giải khai được linh mạch, đâng là tu tiên giả Dẫn Khí Kỳ giống như Lý Ngọc hồi xưa ở Bạch Vân Quán, thì một viên Tụ Khí Đan có thể giúp bọn họ bước vào cánh cửa tiên đạo, rất nhiều đệ tử, trưởng lão trong tông môn, đều có gia tộc ở bên ngoài, nên họ có nhu cầu rất lớn đối với Tụ Khí Đan.

Lúc luyện chế Tụ Khí Đan, Lý Ngọc cũng không có ủy thác cho lò đan, mà tự mình luyện chế, sau bốn canh giờ, hắn đã luyện chế được một viên Tụ Khí Đan siêu phẩm.

Vương Hoa đứng bên cạnh lò đan, khẽ gật đầu, loại năng lực này của Lý Ngọc đã có thể xếp vào top trên, của nhóm Luyện Đan Sư nhị phẩm.

Trước lúc kiểm tra loại đan dược thứ ba, Lý Ngọc lựa chọn nghỉ ngơi ba ngày.

Sau khi tinh thần và pháp lực lại một lần nữa trở lại trạng thái đỉnh phong, Lý Ngọc lại một lần nữa đi tới Lăng Vân Phong, đây là lần cuối cùng trong cuộc kiểm tra tấn cấp lần này, nếu như hắn có thể thông qua thành công, là có thể tấn thăng lên làm Luyện Đan Sư nhị phẩm, hưởng thụ đãi ngộ mỗi tháng được tông môn cung cấp một vạn linh tệ, cũng có thể đổi một tòa biệt viện lớn hơn cái biệt viện bây giờ của hắn một chút.

Thông Mạch Đan thì trước đó Lý Ngọc đã luyện qua một lần, nhưng hiệu quả cũng không được tốt lắm, nhưng lần kiểm tra này hắn vẫn rất có lòng tin, thậm chí lo lắng vì ủy thác mà luyện chế ra được đan dược có phẩm chất quá cao, nên hắn chỉ tiến nhập trạng thái nửa ủy thác mà thôi.

Đây cũng là một kỹ năng mời mà sau khi lò đan được chữa trị mới mở ra.

Sau khi trở vê tử Vạn Độc Quật, cho dù là ủy thác hoàn toàn thì Lý Ngọc cũng không còn lâm vào trạng thái thất thần nữa, mà vẫn giữ lại được một phần ý thức của mình, nên hắn cũng có thể quấy rối quá trình mà lo đan kia luyện chế một chút, để giảm phẩm chất của đan dược xuống. Tông môn yêu cầu ba phần vật liệu luyện chế ra được một viên đan dược, nếu hắn luyện chế ra được ba viên, thì tông môn sẽ đề cao yêu cầu luyện chế của hắn lên, như thế thì người tổn thất lợi ích sẽ chỉ là bản thân Lý Ngọc.

Viên Thông Mạch Đan này, Lý Ngọc mất khoảng năm canh giờ để luyện chế ra nó.

Trong quá trình luyện chế, hắn còn phải phục dụng thêm hai viên Hồi Khí Đan, mới miễn cưỡng duy trì được đan hỏa liên tục.

Sau năm canh giờ, Lý Ngọc tắt ngọn lửa đi, mở lò đan ra, lấy ra được một viên đan dược Thông Mạch Đan, có ba đạo đan văn, Lý Ngọc cau mày thở dài :"Chỉ là Thượng phẩm thôi à..."

Vương Hoa ở bên cạnh nói :"Thông Mạch Đan thượng phẩm đã là rất giỏi rồi, tám phần Luyện Đan Sư nhị phẩm còn không luyện chế được Thông Mạch Đan thượng phẩm, ngươi vừa mới thăng tiến lên Luyện Đan Sư nhị phẩm mà đã luyện được thế này, chính là thiên tài kiệt xuất trong nhóm Luyện Đan Sư nhị phẩm của tông môn đấy, với tiêu chuẩn đan đạo bây giờ của ngươi, ở trong tất cả luyện Đan Sư của tông môn, thì có thể xếp được vào một trăm thứ hạng đầu, chờ sau khi ngươi Trúc Cơ, thì ngươi còn có thể mạnh hơn so với bây giờ, cũng chẳng mấy mà có thể so với đám Luyện Đan Sư tam phẩm như bọn ta..."

Ba lượt kiểm tra đã xong, Lý Ngọc đều dùng trình độ đan đạo của mình hoàn thành nhiệm vụ, thành công tấn thăng làm Luyện Đan Sư nhị phẩm.

Vị đệ tử chấp sự kia rất nhanh chóng đưa tới cho Lý Ngọc một cái Trường bào Luyện Đan Sư nhị phẩm mới tinh, trên ngực có thêu hai đạo đan văn.

Lý Ngọc hỏi trưởng lão Vương Hoa :"Vương trưởng lão, vậy bây giờ ta có thể nhận lấy tài liệu của đan dược cấp hai rồi đúng không?"

Vương Hoa gật nhẹ đầu, nói :"Tất nhiên là có thể, ngươi muốn luyện chế đan dược gì?"

Lý Ngọc đáp :"Vậy Hồi Khí Đan, Tụ Khí Đan và Thông Mạch Đan đi."

VƯƠơng Hoa cười cười, rồi bảo hắn :"Vật liệu Hồi Khí Đan và Tụ Khí Đan thì có luôn, nhưng Thông Mạch Đan thì ở đây không có."

Lý Ngọc ngạc nhiên một lúc, rồi mới hỏi :"Vì sao vậy?"

Vương Hoa giải thích :"Tài liệu chính của Thông Mạch Đan chính là Ngọc Linh Quả, do tông môn thống nhất phân phối, sẽ chỉ ở vào lúc đầu tháng mới phân phát ra từng phong đan đạo, chỉ có Luyện Đan Sư gia nhập một phong đan đạo nào đó, mới có cơ hội được luyện chế Thông Mạch Đan đấy, nói mới nhớ, Lý Ngọc ngươi có muốn gia nhập Thanh Hoa Phong của ta hay không? Mỗi tháng ta có thể cho ngươi luyện chế ba lô Thông Mạch Đan..."

Lúc này Lý Ngọc mới hiểu được, vì sao những vị Luyện Đan Sư nhị phẩm kia của tông môn, có rất ít người tự lập môn hộ, mà đa phần là gia nhập một phong đan đạo nào đó.

Luyện Đan Sư muốn tăng lên trình độ đan đạo, nhất định phải trải qua luyện tập vô số lần, hao phí cực kỳ nhiều vật liệu, nhiều phong đan đạo lũng đoạn hết linh dược đẳng cấp cao, nên Luyện Đan Sư nhị phẩm muốn tăng trình độ lên, chỉ còn cách gia nhập vào đó.

Điều này cũng có nghĩa, cho dù trở thành Luyện Đan Sư nhị phẩm, cũng không thể trực tiếp lấy được vật liệu luyện chế Thông Mạch Đan.

Lý Ngọc cũng không đồng ý ngay với Vương Hoa, mà chỉ khách khí đáp :"Đa tạ ý tốt của Vương trưởng lão, ta phải suy nghĩ thêm đã..."

Vương Hoa cũng không nói gì thêm, dù sao thì với danh khí của Lý Ngọc, sau khi hắn thăng tiến lên Luyện Đan Sư nhị phẩm nữa, thì các phong đan đạo khác cũng sẽ gửi lời mời gia nhập tới hắn, cuối cùng vẫn xem hắn lựa chọn như thế nào thôi.

Rời khỏi Lăng Vân Phong, Lý Ngọc trở vê Tử Vân Phong luôn.

Sau khi thăng tiến Luyện Đan Sư nhị phẩm, hắn có thể đề nghị với tông môn đổi một tòa nhà lớn hơn, nhưng mà Lý Ngọc cũng không sử dụng cái quyền hạn này, vì biệt viện ở Tử Vân Phong này, đối với một hổ hai người, đã đủ ở rồi, không gian nhỏ một chút, lại càng thêm ấm cúng.

Vốn tưởng rằng sau khi thăng tiến Luyện Đan Sư nhị phẩm, thì có thể trợ giúp Chu Tử Tuyền, thậm chí là cả Linh Nhi, cũng Trúc Cơ sớm một chút, nhưng hắn hại không tính đén vấn đề linh dược bị lũng đoạn.

Đan dược trọng yếu kiểu như Thông Mạch Đan này, đã bị nhiều phong đan đạo lũng đoạn trăm phần trăm, Luyện Đan Sư nhị phẩm chỉ còn cách gia nhập với bọn họ, mới có cơ hội luyện chế, luyện đan hộ người ta đã không có thù lao, mà còn phải mang ơn người ta nữa.

Dù sao nếu như nhiều phong đan đạo không cho cơ hội, bọn họ cũng không có vật liệu để luyện tập, trình độ đan đạo cũng không thể tăng lên.

Vậy thì khác gì ăn nhờ ở đậu đâu?

Giàu chảy mỡ thật sự là những vị Luyện Đan Sư tam phẩm, và Tứ Phẩm kia, Luyện Đan Sư nhị phẩm ở bên ngoài tu tiên giới thì đúng là rất lợi hại, nhưng ở Côn Luân thì cũng chỉ là làm công cho người khác mà thôi.

May mà có sự tồn tại của cái lò đan kia, nên Lý Ngọc cũng chẳng cần luyện tập, có điều nếu hắn tự luyện đan, thì đan dược dôi ra có thể cho Chu Tử Tuyền và Linh Nhi phục dụng, còn nếu như thực sự không lấy được vật liệu luyện chế, thì hắn vẫn phải tính toán gia nhập một phong nào thật.

Nhưng mà Lý Ngọc cũng không vội gì, vì bây giờ hắn còn chưa Trúc Cơ, đợi sau khi Trúc Cơ rồi, luyện chế ra đan dược cũng sẽ tăng phẩm chất lên một khoảng lớn, đến lúc đó sẽ càng có thêm vốn liếng. ...

Sau khi Lý Ngọc rời khỏi Lăng Vân Phong không lâu, tin tức hắn tấn thăng Luyện Đan Sư nhị phẩm thành công, cũng lan truyền nhanh chóng ở Côn Luân.

Dùng tu vi Luyện Khí Kỳ, luyện chế ra đan dược cấp hai, trong lịch sử Côn Luân cũng không phải không có ai làm được qua, nhưng cũng chỉ có vài người, mà ai bây giờ cũng đều là Đan Đạo tông sư tiếng tăm lừng lẫy.

Lúc tin tức này truyền tới Đan Đỉnh Phong, đám đan đạo học đồ cùng Lý Ngọc nhập môn năm ngoái, đều rất hưng phấn, vì Lý Ngọc đi ra từ Đan Đỉnh Phong của bọn họ, là kiêu ngạo của bọn họ, có thể nhận biết một luyện Đan Sư thiên tài như vậy, cũng đủ cho bọn họ bốc phét cả đời với đám đệ tử mới rồi.

Lúc Hàn Thiên Hành biết được tin tức này, trong lòng phức tạp khó tả vô cùng.

Lúc Lý Ngọc chưa sinh ra, lão đã là Luyện Đan Sư nhất phẩm.

Lúc Lý Ngọc tiến nhập Côn Luân, trở thành đan đạo học đồ, lão vẫn là Luyện Đan Sư nhất phẩm.

Lúc Lý Ngọc thăng tiến Luyện Đan Sư nhất phẩm, lão vẫn là Luyện Đan Sư nhất phẩm.

Hôm nay Lý Ngọc thăng tiến Luyện Đan Sư nhị phẩm, lão vẫn còn là Nhất phẩm, nếu lão và Lý Ngọc không quen biết thì cũng thôi đi, đằng này lão thế mà tận mắt chứng kiến Lý Ngọc từ một vị đan đạo học đồ nho nhỏ, từng bước một đi tới bây giờ, loại chênh lệch này khiến tâm lý của lão không biết phải dùng từ ngữ gì để miêu tả cho nó phù hợp.

Mà cũng vì thế, đã tạo thành đả kích khổng lồ với lão.

Đạo tâm của tu tiên giả, một khi xuất hiện khe hở, thì sẽ sụp đổ trong nháy mắt. Lão đang luyện chế Hồi Khí Đan, nghe tin tức này xong thì tâm tính nổ tung, thu lại đan hỏa, giận dữ nói :*Không luyện nữa, luyện cái rắm à, từ hôm nay trở đi lão phu chuyển qua Pháp tu, đồ đan đạo bỏ đi, không thèm tu nữa...'

Lão càng nghĩ càng giận, càng nghĩ càng tức.

Cũng không phải là lão giận Lý Ngọc, mà giận vì lựa chọn của mình năm đó, Luyện Đan Thuật vốn là một chức nghiệp bốc cháy bản thân, để chiếu sáng cho người khác, không nói trì hoãn chính mình tu hành, nhưng nếu có thành tựu ở trên đan đạo, thì đời này cũng coi như đáng, nhưng lão kiểm tra mãi không qua nổi ngưỡng cửa Luyện Đan Sư nhị phẩm, khiến bản thân đã sớm hoài nghi đối với cái chức nghiệp này của mình.

Chuyện Lý Ngọc thăng tiến Luyện Đan Sư nhị phẩm, cũng chỉ là một sợi rơm cuối cùng, đè sập cái đạo tâm đã sớm mong manh của lão.

Lúc này Hàn Thiên Hành cũng không biết, bởi vì một cử động này của mình, mà trăm năm về sau, Côn Luân ít đi một vị Luyện Đan Sư nhị phẩm, nhưng lại nhiều hơn một vị trưởng lão Kim Đan.
Bình Luận (0)
Comment