Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 142 - Chương 107 : Tấn Thăng Luyện Đan Sư Nhị Phẩm (1)

Chương 107 : Tấn thăng Luyện Đan Sư nhị phẩm (1) Chương 107 : Tấn thăng Luyện Đan Sư nhị phẩm (1)Chương 107 : Tấn thăng Luyện Đan Sư nhị phẩm (1)

Lý Ngọc dùng hai trăm cân tử kim, đổi lấy hai viên Trúc Cơ Đan từ tông môn, cộng thêm Khương Ly đưa hắn hai viên, Huyền Chân tổ sư đưa cho hắn một viên nữa, thì Lý Ngọc đã có năm viên Trúc Cơ Đan, cũng đủ để mỗi cái linh mạch bình quân một viên.

Nhưng mà Trúc Cơ Đan cũng không giống Thông Mạch Đan, sau khi ăn vào cũng không phải trăm phần trăm Trúc Cơ, nên năm viên Trúc Cơ Đan này chưa chắc đã đủ.

Thế nên buôn bán cùng Từ Dị và Điền Tề vẫn phải duy trì.

Vì tính cho là Lý Ngọc Trúc Cơ xong, thì còn Chu Tử Tuyền nữa, sau đó còn Linh Nhi cũng phải Trúc Cơ, nên Trúc Cơ Đan cần càng nhiều càng tốt.

Mặc dù đã dự trữ được năm viên Trúc Cơ Đan, nhưng Lý Ngọc cũng không sốt ruột mà phục dụng ngay, pháp lực của hắn vẫn chưa áp súc đến cực hạn, đã có người giúp hắn thu thập tử kim, nên hắn chỉ việc an tâm mà ngồi nhà tu hành.

Trong lúc Lý Ngọc đang một lòng tu hành, thì ở mấy vạn dặm bên ngoài, trong một động thiên bí cảnh nào đó thuộc địa phận của Ma Đạo.

Từ Dị và một con linh quỷ của hắn, đang giao thủ với một thanh niên tóc đỏ.

Trước đây không lâu, hắn phát hiện một cây Ngọc Linh Quả ở một chỗ vách núi vắng vẻ, trong một bí cảnh, trên cây còn có năm trái Ngọc Linh Quả đã chín, vốn là một khoản thu hoạch lớn, nhưng không ngờ lúc đang ngắt lấy, thì bị tên đệ tử Ma Diễm Môn này nhìn thấy.

Hai người đánh nhau hồi lâu, nhưng vẫn chưa phân thắng bại.

Từ Dị có linh quỷ, nhưng toàn thân thanh niên tóc đỏ kia lại có vô số Hỏa Nha(Quạ lửa) vây quanh, trên thân đám Hỏa Nha này có ngọn lửa thiêu đốt, toàn thân đỏ đậm, vừa vặn khắc chế với linh quỷ của hắn.

Thanh niên tóc đỏ nhìn Từ Dị, cười lạnh :"Họ Từ kia, linh quỷ của ngươi vô dụng đối với ta, thức thời thì nhanh chóng đem mấy viên Ngọc Linh Quả giao ra đây, không thì đừng trách ta không khách khí..."

Từ Dị có chút bất đắc dĩ, nếu như năm con linh quỷ kia vẫn còn, thì bày xuống ngũ quỷ luyện hồn trận một cái, là thằng ôn Ma Diễm Môn này đâu dám kiêu ngạo như bây giờ chứ.

Tiếc là hắn chỉ còn một con linh quỷ, thực lực giảm mạnh, chỉ có thể đánh ngang tay với thằng ôn Ma Diễm Môn này, cứ giằng co như vậy, còn chưa biết thắng bại thế nào.

Từ Dị cũng không khách khí đáp lại hắn :"Ngọc Linh Quả ở ngay đây này, có giỏi thì tới mà lấy."

Hắn vừa nói xong thì thấy trên đỉnh đầu nóng rực, một đám mưa lửa đang trút xuống đầu hắn, Từ Dị vội vàng chống lên một màn nước pháp thuật hình bán cầu, chắn lại cơn mưa lửa kia, còn thanh niên tóc đỏ thì đang ngưng tụ ra một cái thương dài bằng lửa, đâm về phía màn nước của Từ Di.

Xèo...

Ngọn Lửa và màn nước đụng vào nhau, phát ra âm thanh vô cùng chói tai, hai người một công một thủ, giảng co như vậy trong thời gian ngắn, không ai làm gì được ai.

Tới lúc này thì chỉ còn xem pháp lực của ai hao hết trước, thì người đó thua.

Nhưng mà thực lực của hai người bọn họ tương đương nhau, đều là song linh mạch Luyện Khí đỉnh phong, tính ra thì thời gian pháp lực hao hết cũng sẽ tương đương nhau.

Hai người cùng tiếp tục thi triển pháp thuật, nên pháp lực bị tiêu hao rất nhanh, mà nước của Từ Dị ngày càng mỏng, còn ngọn lửa của thanh niên tóc đỏ cũng đã lập lòe.

Thanh niên tóc đỏ lấy ra một viên Hồi Khí Đan, sau đó ném vào trong miệng, pháp lực của hắn lập tức khôi phục được hơn nửa, thuật luyện đân của Ma Diễm Môn, tuy không thể so sánh được cùng với Côn Luân của Chính Đạo, nhưng lại là mạnh nhất trong phe Ma Đạo, thế mà tên ngu xuẩn Từ Dị này lại dám thi hao tổn pháp lực với hắn.

Nhưng ý nghĩ này của hắn vừa xẹt qua, thì nhìn thấy Từ Dị kia cũng lấy ra một viên đan dược, ném vào trong miệng, cũng không biết có phải hắn hoa mắt hay không, mà nhìn thấy viên đan dược Từ Dị vừa ném vào tỏng miệng kia, có năm đạo đan văn...

Nhất định là hắn hoa mắt, chứ đan dược của Luyện Hồn Tông trước giờ vẫn nổi tiếng là chó cũng không thèm ăn, mà toàn bộ Luyện Hồn Tông cũng không có ai có trình độ, luyện ra được Hồi Khí Đan cực phẩm.

Thanh niên tóc đỏ thầm nghĩ như vậy, nhưng thời gian trôi qua, ngọn lửa của hắn đang dân nhỏ lại, nhưng màn nước của Từ Dị vẫn còn vững chắc, đây chính là nguyên nhân do pháp lực của hắn đã bị hao sắp hết.

Thanh niên tóc đỏ lại lần nữa lấy ra một viên Hồi Khí Đan, ném vào trong miệng, nhưng một lúc sau, Từ DỊ cũng lấy ra một viên đan dược nữa, lần này thì thanh niên tóc đỏ nhìn rất rõ ràng, viên đan dược trong tay Từ Dị kia, quả thực có năm đạo đan văn ở bên trên.

Pháp lực của đan dược cực phẩm, so với đan dược thượng phẩm của hắn, nhiều hơn ít nhất là ba thành.

Thanh Niên tóc đỏ khẽ cắn môi, kiên trì nói :”Ta cũng không tin, ngươi vẫn còn có đan dược cực phẩm”"

Từ Dị mỉm cười, khiêu khích :"Cũng không nhiều lắm, chỉ khoảng một trăm viên mà thôi, ngươi muốn thi hao tổn, ta có thể bồi người cùng chơi..."

Trong lòng Từ Dị vô cùng thoải mái.

Lúc này hắn cuối cùng cũng cảm nhận được niềm vui của Lý Ngọc.

Dưới tình huống pháp lực tương đương nhau, có đan dược xịn, thì muốn làm gì thì làm.

Còn hơn một trăm viên Hồi Khí Đan cực phẩm nữa? Thanh niên tóc đỏ của Ma Diễm Môn đương nhiên sẽ không tin, nhưng khi hắn thấy mình ăn một viên, Từ Dị kia cũng cắn một viên, mà viên nào cũng đều là đan dược có năm đạo đan văn, thì trong lòng hắn bắt đầu dao động...

Thằng ôn Từ Dị này rốt cục kiếm đâu ra lắm đan dược cực phẩm như vậy?

Hồi Khí Đan hắn dự trữ chỉ còn lại một viên, dùng hết viên này thì hắn không có cách nào bổ sung pháp lực tiêu hao được nữa, hắn không dám đánh cuộc xem Từ Dị có còn Hồi KHí Đan hay không, sau khi uống nốt viên cuối cùng này, thì lựa chọn không tiếp tục dây dưa cùng Từ Dị nữa, mà vội vàng thu lại ngọn lửa, rồi hóa thành một vệt ánh sáng, chạy thật nhanh...

Chỉ để lại một câu rống giận, vang vọng quanh quẩn trong hư không.

"Họ Từ, ngươi chờ đấy cho tai"

Thanh niên tóc đỏ chạy trối chết, Từ Dị bình tĩnh thu pháp lức lại, hắn giao dịch một cân tử kim đổi hai viên Hồi Khí Đan cực phẩm với Lý Ngọc, nhưng giao dịch với đệ tử trong tông môn là một cân tử kim đổi một viên Hồi Khí Đan cực phẩm, mà mỗi mười cân, Lý Ngọc còn cho thêm hắn một viên nữa, nên lần giao dịch vừa rồi, hắn lãi hẳn hơn một trăm viên Hồi Khí Đan cực phẩm, nên tính gì mấy viên vừa rồi chứ.

Hồi KHí Đan của Luyện Khí Kỳ, hắn cũng không có ý định mua nữa, một trăm viên này cũng đủ cho hắn dùng đến lúc Trúc Cơ, không biết bốn viên Ngọc Linh Quả này có thể đổi được Hồi Khí Đan cao cấp hơn từ chỗ Lý Ngọc không, hắn phải chuẩn bị trước một ít thì hơn. ...

Nửa tháng lặng yên trôi qua, trong nửa tháng này, tiến độ tu hành của Lý Ngọc cũng không tệ lắm, đã có thể áp súc được toàn bộ pháp lực của Hỏa linh mạch về bên trong mười lăm cái huyệt vị.

Dựa theo Huyền Chân tổ sư nói, phải áp súc về năn cái huyệt vị nữa, thì hắn có thể thử nghiệm phục dụng TRúc Cơ Đan để Trúc Cơ.

Hôm nay thì Lý Ngọc không tu hành, hắn rời khỏi Tử Vân Phong, tính đi tham gia kiểm tra tấn cấp Luyện Đan Sư nhị phẩm.

Lúc trước Lý Ngọc từng thử luyện Thông Mạch Đan qua một lần, nhưng dùng ba phần linh dịch mới có thể luyện chế ra một viên đan dược hạ phẩm.

Bây giờ pháp lực của hắn đã thâm hậu gấp mấy lần lúc đó, lại còn thêm cô đọng hơn nữa, lò đan trong người cũng hấp thu rất nhiều hồn lực, nên năng lực cũng mạnh hơn nữa, Lý Ngọc cảm thấy mình có thể luyện ra được Thông Mạch Đan thượng phẩm.

Sau khi tấn cấp Luyện Đan Sư nhị phẩm, có thể đạt được đãi ngột tốt hơn, nên đương nhiên tấn cấp càng sớm càng tốt, mà cũng có thể dùng Thông Mạch Đan đổi lấy Trúc Cơ Đan cho tông môn, cho dù vậy sẽ không có lời, nhưng vì tu hành, hắn cũng đành phải cắn răng mà nhịn thua lỗ.

Chẳng bao lâu, hắn đã tới Lăng Vân Phong.

Nhìn thấy Lý Ngọc, một vị đệ tử chấp sự tiến tới nhiệt tình chào đón :"Lý sư đệ tới lấy linh dược tháng Sau sao?"

Lý Ngọc lắc đầu cười cười :" lần này ta tới không phải lấy linh dược, mà là tới kiểm tra tấn cấp Luyện Đan Sư nhị phẩm."

Vị đệ tử này sửng sốt, hỏi hắn :"Sư đệ Trúc Cơ rồi sao?"

Lý Ngọc lắc đầu :"Vẫn chưa, nhưng ta có nắm chắc sẽ luyện chế được đan dược cấp hai."

Vị đệ tử chấp sự này dẫn Lý Ngọc đến một toàn đại điện trống trải, chỗ này cũng không phải là nơi mà lần trước hắn kiếm tra tấn cấp Luyện Đan Sư nhất phẩm, chỗ đại điện này có diện tích nhỏ hơn, trong này vắng vẻ không có tới một bóng người.

Lý Ngọc chờ khoảng ba mươi phút, thì vị đệ tử chấp sự kia mới dẫn một ngươi trung niên có mặc áo choàng Luyện Đan Sư tam phẩm tới, đang chậm rãi bước vào trong điện.

Luyện Đan Sư tam phẩm ở trong tông môn, Lý Ngọc cũng chỉ biết vài vị, mà người đàn ông trung niên này thì Lý Ngọc lại có quen biết sơ, vì vị này chính là người dẫn hắn tới gặp Chưởng Giáo chân nhân, khi kết thúc thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm.

Lý Ngọc nhớ được, hình như tên của vị này là Vương Hoa.

Kiểm tra tấn cấp Luyện Đan Sư nhị phẩm, cần phải có một vị Luyện Đan Sư tam phẩm ở bên cạnh.

Lý Ngọc chắp tay hành lễ :"Gặp qua Vương trưởng lão!"

Vương Hoa nhìn hắn, rồi nhẹ giọng nói :"Chuyện của Triệu trưởng lão, thật sự là tiếc nuối..."

Lý Ngọc cũng cảm khái một câu :"Tiên Đạo khó khăn, mọi thứ đều là số mệnh!"

Vương Hoa phất tay, nói :'Không nhắc chuyện buồn này nữa, ta nghe đệ tử chấp sự nói, ngươi muốn tiến hành kiểm tra tấn cấp Luyện Đan Sư nhị phẩm à, nhưng mà ngươi vẫn chưa TRúc Cơ mà?"

Lý Ngọc hỏi :"Chưa Trúc Cơ thì không thể tham gia kiểm tra tấn cấp Luyện Đan Sư nhị phẩm sao?" Vương Hoa lắc đầu, nói :"Cũng không phải như vậy, chỉ là nếu chưa Trúc Cơ, thì pháp lực chưa đủ cô đọng, hùng hậu, nhiệt độ đan hỏa không đủ, nhưng mà nếu như là ngươi thì cũng có khả năng, ta có thể phá lệ cho ngươi một lân, nhưng ngươi đã nghĩ sẽ luyện chế ba loại đan dược cấp hai nào chưa?”

Chuyện này tất nhiên Lý Ngọc đã tính trước, bèn nói :"Hồi Khí Đan cấp hai, Tụ Khí Đan cấp hai, và Thông Mạch Đan."

Hồi Khí Đan chỉ là tên gọi chung của đan dược hồi phục pháp lực, cũng không phải chỉ có một loại phẩm cấp, đệ tử Luyện Khí Kỳ phục dụng, thì sẽ dùng vật liệu bình thường để luyện chế, đan dược sẽ tương đương với cấp một, nhưng dùng cho tu sĩ có tu vi Trúc Cơ Kỳ, thì phải dùng vật liệu đẳng cấp cao luyện chế, đương nhiên sẽ là đan dược cấp hai.
Bình Luận (0)
Comment