Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 141 - Chương 106 : Bí Điển Của Hợp Hoan Tông (2)

Chương 106 : Bí điển của Hợp Hoan Tông (2) Chương 106 : Bí điển của Hợp Hoan Tông (2)Chương 106 : Bí điển của Hợp Hoan Tông (2)

Lý Ngọc nghĩ lại cái bí thuật song tu kia của mình, căn bản là không có chú ý nhiêu như vậy, còn không chia nam nữ gì đó, Hợp Hoan Tông quả nhiên là hiểu đến tận cùng chuyện song tu này, nhìn qua cũng đã thấy chuyên nghiệp rồi.

Lý Ngọc mở bộ Lưỡng Nghi Kinh này ra cẩn thận nghiên cứu, quả nhiên phát hiện ra, bí thuật song tu của Hợp Hoan Tông này, cao cấp hơn không biết bao nhiêu lần cái bản bí quyết song tu cùi bắp kia của hắn, bảo sao hắn và Chu Tử Tuyền song tu nhiều như vậy mà không hiệu quả gì mấy, không phải là do thiên phú của bọn họ kém, mà chỉ là do không có phương pháp song tu chính xác mà thôi.

Lý Ngọc dùng trí nhớ siêu cấp của mình nhớ kỹ lại toàn bộ bí thuật song tu này, sau đó đưa trả lại nó cho Điền Tà.

Sau đó hắn cũng hẹn với Điền Tề, sẽ tiến hành giao dịch ở chỗ này sau ba ngày nữa, trong ba ngày này, Điền tề sẽ đi thu thập tử kim, còn Lý Ngọc thì trở lại tông môn để luyện đan, vì để cảm ơn Điền Tề đã cho hắn xem qua cuốn bí thuật song tu Lưỡng Nghi Kinh, Lý Ngọc đã tặng hắn một viên Bảo Nguyên Đan cực phẩm.

Đãi ngộ hắn cho Điền Tề cũng giống như Từ Dị, một cân tử kim đổi hai viên Bảo Nguyên Đan, mỗi mười cân được thêm một viên, còn hắn làm sao chia cho đám đệ tử Hợp Hoan Tông, thì Lý Ngọc không quan tâm.

Loại chuyện này tất nhiên hai người họ cũng phải có được chút ít lợi ích gì đó, vậy thì bọn họ mới tận tâm làm việc giúp mình.

Sau khi trở lại Côn Luân, Lý Ngọc đi tới Thiên Trụ Phong trước tiên.

Trong một gian phòng đá, Lý Ngọc lấy một trăm cân tử kim từ trong nhẫn trữ vật ra, vị đệ tử chấp sự kia liền ngẩn cả người, thốt lên với vẻ khó tin :"Nhanh như vậy?"

Hắn vẫn nhớ rõ ràng, mấy hôm trước Lý Ngọc còn ngồi đây nhờ hắn cố vấn xem nên nhận nhiệm vụ nào để đổi lấy Trúc Cơ Đan, bây giờ còn chưa tới chục ngày, thế mà hắn đã gom đủ một trăm cân tử kim, đây cũng quá là nhanh rồi.

Đệ tử bình thường, nếu muốn luyện ra được một trăm cân tử kim thì cũng phải ba đến bảy năm, nhiều thì mười năm, cứ cho là pháp lực thâm hậu đến mấy đi chăng nữa, thì cũng không thể nhanh như vậy, trừ khi hắn cực kỳ may mắn, đã tìm được một chỗ quặng mỏ tử kim chưa bị phát hiện, khai thác...

Nhưng chuyện này còn không đáng tin hơn, vì trong ngàn năm qua, các đời tiền bối của hai đạo Chính Ma, đã sớm vơ vét sạch sẽ cả cái tử kim động thiên rồi, làm gì còn lọt lại khối tử kim lớn nào nữa đâu.

Lý Ngọc nhìn vị đệ tử chấp sự này rồi hỏi :'Những tử kim này có thể đổi được một viên Trúc Cơ Đan không?”

Lúc này vị đệ tử chấp sự mới lấy lại tinh thần, lập tức gật đầu trả lời hắn :"Có thể, đương nhiên có thể..."

Nói xong hắn nhận lấy những tử kim này, rồi đi tới một căn phòng đá lớn hơn ở trong chủ điện, rồi nhanh chóng câm một cái bình thuốc ra, dưa cho Lý Ngọc và nói :"Đây là một viên TRúc Cơ Đan, mời Lý sư đệ nhận lấy."

Lý Ngọc cất viên Trúc Cơ Đan này đi, rồi quay người rời khỏi đại điện.

Còn vị đệ tử kia vẫn đứng tần ngần tại chỗ, nghĩ mãi vẫn không hiểu nổi...

Tử Vân Phong. Lý Ngọc sau khi trở vê liền lập tức rủ Chu Tử Tuyên nghiên cứu bí thuật song tu mới...

Còn lúc này, ở Luyện Hồn Tông, cách nơi này hơn vạn dặm ở bên ngoài.

Một tệ đệ tử Luyện Hồn Tông nhận lấy một viên Hồi Khí Đan cực phẩm từ tay Từ Dị, cầm đan dược trong tay rồi mà hắn vẫn còn ngạc nhiên ra mặt, hắn thật không dám nghĩ, Từ sư huynh bảo một cân tử kim đổi một viên Hồi Khí Đan cực phẩm, là chuyện thật.

Nhìn năm đạo đan văn xinh đẹp lộng lẫy trên viên đan dược, hắn lập tức cảm thấy, đan dược của tông môn mình, đều là đồ bỏ đi.

Thật vất vả tinh luyện ra một cân tử kim, mà chỉ có thể đổi lấy một viên Hồi Khí Đan trung phẩm có hai đạo đan văn, uống xong pháp lực chẳng những không hồi đầy lại, mà còn phải tốn thời gian để luyện hóa đan độc, quả nhiên là đan dược bỏ đi, chó cũng không muốn ăn.

Hắn tươi cười nhìn Từ Dị, nói chắc như đinh đóng cột :"Từ sư huynh, từ tháng sau, tử kim ta tinh luyện ra đều giao cho ngài."

Từ Dị gật đầu nói :"Nếu như ngươi có bạn bè gì, mà có tử kim tỏng tay, thì cũng có thể giới thiệu cho ta.

Mà lúc này, bên trong một nhà đá vắng vẻ của Luyện Hồn Tông, một tên đệ tử chấp sự phụ trách thu tử kim nhìn nhà đá trống rỗng, cực kỳ khó hiểu.

Lạ thật!

Mỗi lần đến cuối tháng cũng là lúc đám đệ tử đến đổi đan dược, tháng trước đệ tử xếp hàng đổi đan dược còn đứng từ chỗ này dài đến tận cửa ra vào, còn tháng này thì hai ngày trước còn bình thường, hôm nay chỉ được nửa ngày, mà đệ tử tới đây còn chưa đến chục người...

Bên Hợp Hoan Tông lúc này.

Điền Tề đi từ trong phòng ra, vẻ mặt vui hết cỡ.

Sáu canh giờ.

Dược hiệu của Bảo Nguyên Đan cực phẩm này thế mà đạt đến sáu canh giờ, gấp hẳn sáu lần so với Bảo Nguyên Đan trung phẩm.

Cơ thể hắn bị bào rỗng cực độ, vốn chỉ có thể thỏa mãn được một vị đạo lữ, cũng không đến một canh giờ thì đã không thể tu hành thêm nữa, nhưng ngày hôm nay, sau khi phục dụng viên Bảo Nguyên Đan cực phẩm này, hắn và mấy vị đạo lữ của mình liên tục tu hành trong sáu canh giờ, lập nên một kỷ lục mới vô cùng đáng nhớ.

Bây giờ bảo hắn lại đi phục dụng mấy loại Bảo Nguyên Đan phẩm chất thấp kém kia, hắn thực sự không muốn chút nào.

Nghĩ tới những đan dược kia của tông môn, sau khi phục dụng còn phải tốn thời gian luyện hóa đan độc, khuôn mặt của Điền Tề lại đen lại...

Hừ, cái thứ đồ đan dược bỏ đi, chó cũng không ăn!

Điền Tê không trì hoãn thời gian nữa, lập tức kiên hệ một đám đệ tử tu Hỏa linh mạch và Kim linh mạch, Lý Ngọc cho hắn hai viên Bảo Nguyên Đan cực phẩm đổi một cân tử kim, còn hắn chỉ cần cho bọn họ một viên, cũng sẽ có cả đống người bằng lòng...

Bảo Nguyên Đan, vốn là đan dược cực kỳ quan trọng với đệ tử Hợp Hoan Tông. ...

Côn Luân động thiên, Tử Vân Phong. Lý Ngọc ôm một cỗ thân thể mềm mại ở trong ngực, trong lòng thì đang kinh ngạc không thôi, Hợp Hoan Tông quả nhiên là Hợp Hoan Tông, quả nhiên không hổ danh là tông môn có thể dùng đạo song tu dương danh tu tiên giới, hiệu quả sau khi tu hành bằng Lưỡng Nghi Kinh, tốt hơn rất nhiều so với bản bí thuật song tu trước đây của hắn, ít nhất cũng tiết kiệm được hai phần mười thời gian tu hành của hắn.

Điều này có nghĩa là, nếu năm tháng hắn mới có thể đả thông được một cái huyệt vị, thì chỉ cần song tu bằng bí thuật này, có thể rút thời gian xuống còn bốn tháng.

Hai phần mười nhìn thì không nhiều lắm, nhưng tu vi của tu tiên giả đột phá một cái đại cảnh giới dùng cả trăm năm mà tính, về sau này thậm chí còn cần mấy trăm năm mới có thể đột phá, khi đó hai thành của một trăm năm, rồi hai thành của mấy trăm năm... cũng không phải là ít nữa rồi.

Mà đây còn chưa phải là cực hạn của song tu.

Càng nhiều đạo lữ, thì càng tăng cái thời gian rút ngắn trong tu hành kia lên, có vài cường giả tinh thông đạo song tu, thậm chí còn có thẻ giảm một nửa thời gian tu hành xuống, cũng chính là dùng đạo song tu, đem thiên phú của mình gấp đôi lên.

Bảo sao một số cường giả của tông môn, đều có một nhóm đạo lữ, tăng thiên phú lên gấp đôi, đây chẳng phải là hấp dẫn cực lớn đổi với bất kỳ vị tu tiên giả nào sao?

Nhưng mà điều này cũng không có ý nghĩa lớn đối với những thiên tài thực sự kia, tác dụng của song tu không quá lớn đối với họ.

Nên song tu cũng chỉ là một loại thuật bổ sung kém cỏi.

Vì Thiên Phú có cực hạn của nó, còn Thiên Linh Mạch chính là cực hạn thiên phúc của tu tiên giả.

Giả sử thiên phú của Thiên Linh Mạch là một trăm, thì người thông qua song tu, nhiều nhất cũng chỉ có thể tăng lên được hai mươi điểm thiên phú, nó chỉ có ý nghĩa với người có thiên phú ở tâm ba đến bốn mươi điểm, còn từ người có thiên phú năm mươi điểm trở lên, thì biên độ song tu tăng lên lại càng có hạn, nên người mà tự có thiên phú max level là một trăm rồi, thì song tu cũng chẳng có bất kỳ tác dụng gì với họ.

Nhưng mà cái vô dụng này cũng chỉ dành cho người có năm cái Thiên Linh Mạch mà thôi, trong tu tiên giới còn chưa tồn tại người như vậy, nên chỉ cần một cái linh mạch của bọn họ không phải là Thiên Linh Mạch, thì bí thuật song tu vẫn có tác dụng tăng tốc độ tu hành lên.

Đan dược, phù lục, trận pháp, luyện khí, ... thực ra cũng đều giống nhau, đều dùng để bù đắp chênh lệnh thiên phú và thực lực, nên người bình thường có nhu cầu với những cái này, vẫn luôn lớn hơn nhiều so với những thiên tài kia.

So với loại đỉnh cấp thiên tài như Tần sư tỷ, Khương Ly, thì Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền chính là người bình thường.

Thiên phú của bọn họ cho dù tăng lên gấp đôi, cũng không thể so được với Thiên Linh Mạch, nhưng sau khi song tu thì bọn họ vốn chỉ có hy vọng Kim Đan, nhưng bây giờ lại có thể chờ mong một cái Nguyên Anh.

So sánh với đám thiên tài con cưng của trời kia, người có thiên phú bình thường phải suy nghĩ hết các loại biện pháp, để bù đắp lại chênh lệch kém cỏi trời sinh của bọn họ.

Song tu cũng hao phí tinh lực rất nhiều, nên sau khi "xong việc" thì Chu Tử Tuyền đã mệt mỏi ngủ thiếp đi, còn Lý Ngọc thì lặng lẽ mặc quần áo vào, rồi đi ra bên ngoài.

Hai hôm nay hắn chỉ chăm lo tu hành, đan dược đáp ứng người ta còn chưa luyện được tí nào. Nhưng mà dùng tốc độ của hắn, thì chỉ cần một ngày cũng đủ rồi, Lý Ngọc đi tới phòng luyện đan, sau mấy canh giờ mới ra khỏi đó, một lò đan dược nhất phẩm không mất mấy thời gian, nhưng liên tiếp luyện hơn hai mươi lò, thì thời gian cộng lại cũng không ngắn.

Cũng may mà cổng vào Tử Kim động thiên cũng không xa tông môn mấy, Lý Ngọc cưỡi linh thuyền một lúc đã tới.

Trong Tử Kim động thiên, Từ Dị và Điền tê đang ngồi chờ Lý Ngọc ở trên một đỉnh núi, đã qua thời gian ước định rồi mà vẫn chưa thấy Lý Ngọc đâu, Điền tê quay lại hỏi Từ Dị :"Liệu hắn có tới không?"

Điền Tề đã đáp ứng rất nhiều đệ tử trong tông môn, một cân tử kim đổi một viên Bảo Nguyên Đan cực phẩm, nếu Lý Ngọc không tới, hắn cũng không biết ăn nói thế nào với các đệ tử kia nữa.

Từ Dị vẫn đang kiên nhẫn ngồi nướng một cái đùi hươu, an ủi Điền Tề :"Chắc chắn tới, chỉ là bận gì đó nên tới chậm thôi."

Hắn vừa nói xong thì một bóng người đã đáp xuống trước mặt hai người.

Lý Ngọc ôm quyền đối với hai người, nói ra :"Xin lỗi, đan dược lần này quá nhiều, ta phải liên tục luyện đan trong ba ngày mới xong, đã tới chậm..."

Điền tê đáp lễ, nói :'Không sao, không sao, chúng ta cũng vừa mới tới thôi..."

Điên Tề đã mang đến một trăm cân tử kim, nên Lý Ngọc giao cho hắn hai trăm viên Bảo Nguyên Đan cực phẩm, rồi lại đưa cho Từ Dị một trăm viên Hồi Khí Đan lần trước còn nợ hắn nữa, ba người lại hẹn nhau ngày này tháng sau lại tới đây giao dịch, rồi mỗi người về một hướng.

Côn Luân động thiên.

Thiên Trụ Phong.

Vị đệ tử chấp sự kia nhìn một trăm cân tử kim trước mặt mình, vừa mờ mịt vừa rung động.

Mới có ba ngày, lại một trăm cân nữa.

Thí Luyện Ảo cảnh nhanh vậy cũng đành thôi, vì sao hắn tinh luyện tử kim cũng nhanh như thế? Chẳng lẽ hắn thật sự phát hiện ra một cái quặng mỏ tử kim sao?
Bình Luận (0)
Comment