Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 140 - Chương 106 : Bí Điển Của Hợp Hoan Tông (1)

Chương 106 : Bí điển của Hợp Hoan Tông (1) Chương 106 : Bí điển của Hợp Hoan Tông (1)Chương 106 : Bí điển của Hợp Hoan Tông (1)

Lý Ngọc đã hẹn với Từ Dị, ba ngày sau sẽ gặp lại ở chỗ này.

Trong ba ngày này hắn sẽ giúp Lý Ngọc thu mua tử kim trong tay đệ tử Luyện Hồn Tông, đến lúc đó, Lý Ngọc chỉ cần dùng hai viên Hồi Khí Đan đổi một cân tử kim, mỗi mười cân lại trích phần trăm cho Từ Dị thêm một viên Hồi Khí Đan nữa là được.

Thế là thời gian của Lý Ngọc liên được giải phóng từ đây.

Lúc trước hắn quyết định mở rộng quan hệ sang bên Ma Đạo quả là chính xác, bây giờ chẳng phải đã dùng đến sao.

Lý Ngọc nhanh chóng rời khỏi Tử Kim động thiên để trở lại Côn Luân.

Hồi Khí Đan trên người hắn không còn mấy, nên phải về tông môn mua vật liệu để luyện chế thêm mấy lô nữa.

Lúc Lý Ngọc trở lại Tử Vân Phong thì ba tỷ muội Triệu thị cũng đang chuẩn bị quay về Nga My, có một vị trưởng lão đã tới Côn Luân để đón mấy nàng ấy về.

Thiên phú của ba tỷ muội Triệu thị cũng khá tốt, so ra thì cũng chỉ kém hơn Khương Ly và Hứa sư tỷ một chút, trình độ cũng nằm trong nhóm đệ tử hạch tâm của đại môn phái, chỉ là gia nhập tông môn hơi muộn một chút, nhưng bên phái Nga My cũng vô cùng quan tâm đến chuyện tu hành của các nàng.

Lúc đưa các nàng ra ngoài, Lý Ngọc cũng khách khí nói :“Có thời gian lại tới chơi nữa nhé!"

Triệu Hinh Nhi cười hì hì, đáp lại “được ạ, vậy tháng sau chúng ta lại tới, Lý sư huynh, Chu sư tỷ, tháng sau gặp lại!"

Lý Ngọc cũng cạn lời, thực ra hắn cũng chỉ khách sáo nói một câu như thế, nhưng lời đã nói ra rồi thì không rút lại được nữa, đành phải cười trừ, vẫy vẫy tay :"Tháng sau gặp..."

Tiễn mấy nàng đi rồi, Lý Ngọc và Chu Tử Tuyên lại vuốt ve an ủi nhau một lúc, rồi mới đi tới phòng luyện đan.

Với pháp lực bây giờ của hắn, thì luyện chế loại đan dược như Hồi Khí Đan này đã rất thuận tay, lò nào cũng đều là mười viên cực phẩm, lò đan thần bí kia chắc chắn có khả năng tăng trình độ cũng như kinh nghiệm luyện đan lên diện rộng, nên Lý Ngọc càng luyện đan nhiều, thì độ thuần thục ngày càng cao, thậm chí đến luyện đan dược có độ khó cao như Trú Nhan Đan, cũng có thể luyện ra được mười viên cực phẩm, mà không cần ủy thác.

Thêm nữa là, cũng không biết nguyên nhân có phải do lực lượng linh hồn của hắn tăng lên một khoảng lớn hay không, mà bây giờ hắn ủy thác cho lò đan luyện, cũng sẽ không còn bị triệt để lâm vào trạng thái thất thần nữa, mà vẫn còn giữ lại được ý thức của bản thân.

Điều này cũng có nghĩa là, bây giờ hắn có thể "tiến nhập cảnh giới thiên nhân" bất cứ lúc nào, mà không cần lo lắng bị người khác phát hiện.

Cái loại tình trạng ngẩn người đó của hắn, rất dễ bị người khác chú ý, một hai lân còn đỡ, chứ ba, năm, hay tám, mười lần "tiến nhập", thì đừng nói là Triệu Quang Huyền, mà e là cả tổ sư Nguyên Anh lẫn lão tổ Hóa Thần trong tông môn, cũng không nhịn được phải sưu hồn hắn mất.

Ba ngày sau, Lý Ngọc đi tới Tử Kim động thiên một lần nữa.

Từ Dị đã sớm đứng chờ hắn ở trên đỉnh núi lần trước.

Lý Ngọc vừa mới đáp xuống đất, Từ Dị đã không nhịn được bước đến, vừa đi vừa nói :"Lý đạo hữu, ta đã thu thập đủ một trăm cân tử kim rồi."

Lý Ngọc cũng kinh ngạc với tốc độ thu thập tử kim này của hắn :"Nhanh thế à?"

Từ Dị cười cười :"Hai ngày này đúng dịp cuối tháng, nhiều đệ tử vẫn còn giữ tử kim trong tay, chưa kịp về tông môn đổi đan dược, đều bị ta nhanh tay giao dịch trước, còn lần sau muốn kiếm đủ một trăm cân, thì nhanh nhất cũng phải chờ đến tháng sau..."

Lý Ngọc nói :"Thời gian có hạn, ta mới chỉ luyện được một trăm viên đan dược, vẫn còn thiếu một trăm viên nữa, thế này vậy, ta trở về tông môn luyện thêm một trăm viên nữa, ba hôm sau chúng ta lại gặp nhau ở đây, rồi giao dịch."

Từ Dị lấy từ trong túi trữ vật ra một trăm cân Tử Kim, sau đó đưa cho Lý Ngọc rồi nói :"Nhân phẩm của Lý đạo hữu chúng ta tin được, ngươi cứ cầm tử kim này về trước, rồi lúc nào luyện đan dược xong thì đưa cho bọn ta là được..."

Đối phương đã rộng rãi như vậy, Lý Ngọc cũng không khách khí nữa, bèn đưa cho hắn mười bình đan dược trước rồi nói :"Ba ngày sau vẫn ở nơi này, ta sẽ đưa số còn lại cho ngươi."

Từ Di nhận lấy đan dược xong, nghĩ nghĩ một chút lại hỏi :"Không biết Lý đạo hữu có luyện được Bảo Nguyên Đan hay không?”

Lý Ngọc cười cười :"Không giấu gì ngươi, ta am hiểu nhất chính là Bảo Nguyên Đan."

Từ Dị lúc này mới kể :"Là thế này, ta có một vị bằng hữu ở Hợp Hoan Tông, hắn muốn đổi mấy bình Bảo Nguyên Đan, có thể dùng tử kim để đổi không?"

Lý Ngọc đáp :"Đương nhiên có thể, mà giá cả vẫn giống nhau, một cân tử kim đổi hai viên Bảo Nguyên Đan."

Từ Dị ngập ngừng, rôi nói :"Vị bằng hữu Hợp Hoan Tông kia của ta, bây giờ cũng đang ở Tử Kim động thiên, hay là ta gọi hắn đến đây để Lý đạo hữu có thể bàn bạc trực tiếp cùng hắn, trong Tử Kim động thiên này cũng có rất nhiều đệ tử Hợp Hoan Tông, nếu như có thêm bọn họ, thì không đầy một tháng, cũng gom đủ một trăm cân tử kim..."

LÝ Ngọc đương nhiên đồng ý, đứng tại chỗ chờ đợi, để Từ Dị đi mời vị bằng hữu của hắn ở Hợp Hoan Tông kia.

Hắn cũng chẳng lo có âm mưu gì ở đây, chỗ này là Tử Kim động thiên, không ai có thể uy hiếp được hắn.

Mà Từ Dị cũng chẳng nghĩ đến chuyện kia, hắn đi một lúc rồi dẫn theo một người nữa, cùng bay tới chỗ này.

Người thanh niên kia nhìn hơi gầy gò, sau khi đáp xuống thì cũng bước nhanh về phía trước, ôm quyền với Lý Ngọc, chào hỏi :"Tại hạ là Điền Tê của Hợp Hoan Tông, ngưỡng mộ đại danh của Lý đạo hữu đã lâu!"

Lý Ngọc cũng ôm quyền đáp lễ :"Khách khít"

Lý Ngọc quét vọng khí thuật qua, thì thấy tu vi của người này cũng giống như Từ Dị, đều là song linh mạch Luyện Khí đỉnh phong, nhưng có khác Từ Dị một chút là, thân thể của hắn rất yếu ớt, đến Trân Minh còn không yếu ớt bằng hắn, nhìn qua cũng biết là do hậu quả của việc túng dục quá độ.

Nhưng mà trách sao được, người ta là đệ tử của Hợp Hoan Tông cơ mà.

Chuyện nam nữ đối với đệ tử Hợp Hoan Tông, đã sớm mất đi giá trị vốn có của nó, mà đây chính là một phương thức tu hành.

Điền Tề nói với Lý Ngọc :"Nghe Từ đạo hữu nói, có thể mua được Bảo Nguyên Đan ở chỗ Lý đạo hữu” Lý Ngọc không nói gì, lấy ra một chai Bảo Nguyên Đan đưa cho hắn.

Điền Tê mở chai thuốc ra, nhìn qua một cái thì con mắt như bị dán chặt vào đó luôn.

Bảo Nguyên Đan, còn là Bảo Nguyên Đan cực phẩm, đây là lần đầu tiên trong đời hắn nhìn thấy Bảo Nguyên Đan cực phẩm.

Đối với đệ tử Hợp Hoan Tông thì, song tu chính là tu hành, đan dược mà bọn họ thiếu nhất không phải là Hồi Khí Đan, mà là Bảo Nguyên Đan, tông môn cũng có Luyện Đan Sư, nhưng luyện ra Bảo Nguyên Đan chỉ là có phẩm chất là trung phẩm, có rất ít thượng phẩm, chứ đừng nói đến siêu phẩm hay cực phẩm.

Nhiều đệ tử Hợp Hoan Tông cũng giống hắn, cơ thể bị móc gần như rỗng, nên có muốn cần cù tu hành, cũng lực bất tòng tâm.

Nhưng nếu có đầy đủ Bảo Nguyên Đan thì khác, cơ thể không chỉ không bị móc rỗng, mà còn có thể tu hành trong thời gian dài, hắn đã từng phục dụng qua Bảo Nguyên Đan thượng phẩm mấy lần, cảm giác kia đúng là không giống nhau, Bảo Nguyên Đan thượng phẩm đã có hiệu quả như thế, thì Bảo Nguyên Đan cực phẩm có hiệu quả như thế nào, thì hắn thực sự không tưởng tượng được...

Điền Tề lưu luyến đóng chai thuốc rồi đưa lại cho Lý Ngọc, liếm liếm bờ môi rồi hỏi :"Một cân tử kim có thể đổi hai viên Bảo Nguyên Đan đúng không?”

LÝ Ngọc gật đầu :"Đúng vậy, không tin ngươi hỏi Từ đạo hữu."

Từ Dị cũng coi như vị khách đầu tiên của Lý Ngọc, cực kỳ phối hợp lấy ra một chai Hồi Khí Đan cực phẩm, cho Điền Tề xem qua.

Bấy giờ Điền Tề mới nói :"Lý đạo hữu, sau này tử kim của đệ tử Hợp Hoan Tông ở trong Tử Kim bí cảnh này, ta đều giao cho ngươi, nhưng ngươi có nhiều Bảo Nguyên Đan như vậy để đổi không?"

Đan dược cấp hai trở lên đắt đỏ, vì thiếu hụt tài liệu chính, nên Lý Ngọc không luyện được, nhưng đan dược cấp một thì nguyên có thể gieo trồng, nên Luyện Đan Sư nhất phẩm cũng đã dễ dàng kiếm được tiền, Lý Ngọc cười cười nói với hắn:"Ngươi có bao nhiêu tử kim, ta có bấy nhiêu Bảo Nguyên Đan."

Thế là, Lý Ngọc cũng rất nhanh thỏa thuận xong việc buôn bán với cả đội Hợp Hoan Tông.

Nhin vị đệ tử Hợp Hoan Tông này, Lý Ngọc bỗng nghĩ tới một chuyện, bèn hỏi hắn :"Điền đạo hữu, ta có một yêu cầu quá đáng, nói ra thì hơi mạo muội một chút..."

Điền Tề đang có việc cầu người, nên rất hăng hái :"Lý đạo hữu không cần phải khách khí, có gì cứ nói, đừng ngại."

Lý Ngọc bèn nói :"Thực ra ta vẫn rất luôn hứng thú với bí thuật song tu của quý tông, không biết đạo hữu có thể cho ta mượn để xem qua không?"

Điền Tề hơi lộ vẻ khó xử, nhưng rất nhanh đã quyết đoán, hắn lấy hai quyển sách từ trữ vật không gian ra, đưa cho Lý Ngọc, nói :”Ta tu chính là bí điển hạch tâm của tông môn, trên nguyên tắc thì không cho phép truyền ra ngoài, nhưng nếu Lý đạo hữu cảm thấy hứng thú, tất nhiên cũng không có vấn đề gì..."

Nguyên tắc của tông môn thì vẫn là nguyên tắc, nhưng Bảo Nguyên Đan cực phẩm thì hắn vẫn rất là cần, dù sao thì cũng có ai biết là hắn truyền cho Lý Ngọc đâu mà sợ.

Điền Tề liếc Từ Dị một cái, Từ Dị cũng hiểu ý nhìn sang chỗ khác, nói ra :"Nhìn ta làm gì, ta không thấy gì hết!"

Lý Ngọc nhận lấy hai quyển sách, nghi ngờ hỏi :"Sao lại có hai quyển vậy?"

Điền Tề cười giải thích :"Lưỡng Nghi Kinh là bí thuật song tu đỉnh cấp, được chia thành Âm Kinh và Dương Kinh, trong đó Dương Kinh là dành cho nam tu luyện, còn Âm Kinh thì dành cho nữ tu luyện, âm dương kết hợp lại, chính là phương pháp song tu lưỡng nghi..." Lý Ngọc sáng mắt lên. Tuyệt vời! Cái gì gọi là chuyên nghiệp? Đây chính là chuyên nghiệp.
Bình Luận (0)
Comment