Chương 112: Yêu nữ lại đến (1)
Chương 112: Yêu nữ lại đến (1)Chương 112: Yêu nữ lại đến (1)
Lý Ngọc trở vê Tử Vân Phong nghỉ ngơi hai ngày, Luyện Đan Sư tam phẩm Vương Hoa liên đến đây.
Hắn tiếp nhận mệnh lệnh của Chưởng giáo chân nhân, tới bàn bạc với Lý Ngọc về chuyện Thanh Huyền Phong.
Lý Ngọc tuy là Luyện Đan Sư nhị phẩm, nhưng ở trên phương diện luyện chế đan dược cấp hai, trình độ của hắn có thể đè ép được cả Luyện Đan Sư tam phẩm, nên đem Thanh Huyền Phong giao cho hắn, không chỉ được các vị tổ sư Nguyên Anh phụ trách quyết sách tông môn không phản đối, mà nhiều phong đan đạo cũng không có ý kiến gì.
Mặc dù đám bọn họ cũng rất thèm muốn tài nguyên của Thanh Huyền Phong, nhưng để Lý Ngọc quản lý một phong, rất nhiêu Luyện Đan Sư tam phẩm đều tâm phục khẩu phục.
Thứ nhất, Lý Ngọc vốn có quan hệ khá tốt với nhiều phong đan đạo, hắn cũng vừa nói sau này có thể miễn phí giúp bọn họ luyện đan, không cần thù lao, bọn họ lại phản đối hắn, chẳng khác gì lấy oán trả ơn, lòng lang dạ sói...
Thứ hai, sau này bọn họ có việc, khả năng còn phải nhờ đến Lý Ngọc, nên trừ khi vị Luyện Đan Sư tam phẩm nào đó bị điên rồi, thì mới cùng hắn đối nghịch, huống chỉ là, trưởng lão đoàn đã quyết định chuyện đó, có phản đối cũng vô dụng.
Lùi một vạn bước mà nghĩ lại, thì với quan hệ của hắn và Triệu trưởng lão, thì việc hắn kế thừa di sản của Triệu trưởng lão, là chuyện hoàn toàn hợp lẽ, còn Triệu trưởng lão ở dưới suối vàng có biết được chuyện này, chắc cũng sẽ vui mừng không ngớt.
Dưới sự sắp đặt của chưởng giáo chân nhân, quá trình Lý Ngọc tiếp quản Thanh Huyền Phong, diễn ra rất thuận lợi.
Bên trong Côn Luân động thiên, một phong và một cái biệt viện, tự nhiên là khác nhau một trời một vực.
Thanh Huyền Phong bị trận pháp phòng hộ bao trùm, nếu không trải qua cho phép, thì người ngoài không có cách nào tiến vào, cả ngọn núi đều là lãnh địa cá nhân của Lý Ngọc.
Ở Côn Luân, một ngọn núi có thể được coi như là lãnh địa cá nhân, thì chủ của nó hoặc là có tu vi Nguyên Anh kỳ trở lên, hoặc là Luyện Đan Sư tam phẩm, có thể dùng thực lực TRúc Cơ Kỳ quản lý một ngọn núi, cả Côn Luân cũng chỉ có một mình hắn.
Đối với Lý Ngọc mà nói, Thanh Huyền Phong và biệt viện ở Tử Vân Phong có khác biệt duy nhất là diện tích.
Trong quần thể cung điện trong núi, có chỗ đặc biệt để luyện đan, cũng có khu luyện tập pháp thuật, mỗi cung điện đều có trận pháp cường lực phòng hộ bên ngoài, nên có làm gì ầm ï, thì cũng sẽ không truyền ra bên ngoài.
Tiếp đó chính là khu dược điền, từng mảnh ruộng trông đầy linh thảo, linh dược này đều là tài sản cá nhân của Triệu Quang Huyền, sau khi hắn chết, tông môn tạm thời quản lý một thời gian, bây giờ lại giao cho Lý Ngọc kế thừa.
Nhưng mà loại cường giả như Triệu Quang Huyền, thứ quan trọng nhất chắc chắn đều để ở trong pháp bảo trữ vật không gian, Lý Ngọc vẫn đang chờ mong tiến độ phá giải của bên yêu nữ kia.
Trước khi rời xa Tử Vân Phong, Lý Ngọc thiết yến ở Phiêu Hương Các, cáo biệt những lão hàng xóm kia. Thời gian vừa qua, hắn đã học được rất nhiều điều từ bọn họ, có vài thứ liên quan đến tu hành, có vài thứ liên quan đến nhân sinh, cũng giúp ích không nhỏ cho hắn.
Mặc dù sau này Lý Ngọc không còn ở Tử Vân Phong nữa, nhưng những chuyện đã đáp ứng đám lão nhân đó, vẫn như cũ giữ lời.
Đến Thanh Huyền Phong được vài ngày, Lý Ngọc liền xin với Chưởng giáo chân nhân, muốn đổi tên Thanh Huyền Phong thành Ngọc Tuyền Phong.
Trong Côn Luân động thiên, trừ mấy ngọn núi lớn ra, thì những ngọn núi nhỏ đều có thể thay đổi tên, thường thì mỗi phong chủ sẽ đặt tên ngọn núi của mình, theo ý thích của họ.
Lý Ngọc đưa ra lý do là, cái tên Thanh Huyên Phong này là do trưởng lão Triệu Quang Huyền lấy, nên mỗi lần hắn nghe được cái tên Thanh Huyền Phong lại "nhìn vật nhớ người", nghĩ đến hình ảnh giọng nói Triệu trưởng lão, khiến trong lòng luôn có cảm giác rất bi thương...
Đối với cái lý do vô cùng hợp lý này của hắn, Chưởng giáo chân nhân đương nhiên đồng ý.
Vì thế mà kể từ hôm nay, Côn Luân động thiên không còn Thanh Huyền Phong, mà chỉ có cái tên Ngọc Tuyền Phong, mà ngọn núi này cũng rất nhanh chóng được các đệ tử của Côn Luân biết đến, vì phong chủ Lý Ngọc.
Nhiệm vụ mỗi tháng của Lý Ngọc, là luyện chế đan dược cấp hai cho tông môn, mà tông môn thì yêu cầu hắn phải luyện chế ra đan dược có chất lượng cực phẩm, chứ không yêu cầu số lượng.
Dù sao thì Luyện Đan Sư có thể luyện chế ra đan dược cấp hai ở Côn Luân không thiếu, nhưng người có thể ổn định luyện chế ra đan dược cấp hai có phẩm chất Cực Phẩm, thì chỉ có một mình Lý Ngọc.
Loại đan dược không có chứa một chút đan độc nào như này, sẽ dùng để đặc biệt cung cấp cho những thiên kiêu có thiên phú xuất chúng của tông môn, tăng thêm tốc độ tu hành cho bọn họ.
Nhiệm vụ luyện đan mỗi tháng của Lý Ngọc cũng không nặng nề gì, hắn chỉ cần luyện hai mươi lò Thông Mạch Đan cho tông môn, và số định mức của một số phong đan đạo khác, nếu nhiều hơn nữa, tức là sẽ phải tranh giành tài nguyên cùng họ, mà trên hắn không có bối cảnh, nên cũng không tranh thủ được thêm nữa.
Sau khi được Lý Ngọc cho phép, Chu Tử Tuyên đến Bích Vân Phong nhận về một số đệ tử nữ, để giúp nàng công việc phụ trách công việc bảo vệ và chăm sóc dược điền của Ngọc Tuyền Phong, đây cũng là công việc đầu tiên khi nàng gia nhập Côn Luân, nên công việc này giao cho nàng, là cực kỳ phù hợp.
Vậy là bây giờ, cho dù là lúc Lý Ngọc không ở trong tông môn, thì nàng cũng không phải cô đơn một mình, không ai nói chuyện nữa.
Ngày hôm nay, trên sườn núi của Ngọc Tuyên Phong, một chỗ bên dòng suối nhỏ có phong cảnh xinh đẹp, thi thoảng truyên đến tiếng thiếu nữ vui vẻ trêu đùa, cười nói, trong không khí cũng tràn ngập mùi thơm mê người.
Bạch sư tỷ của Nga My không dễ dàng gì mang được ba tỷ muội Triệu thị sang đây chơi, Lý Ngọc bèn đi Ngọc Châu Phong gọi cả Hứa sư tỷ và Khương Ly đến, cùng tụ tập ở chỗ này dã ngoại ngắm cảnh, nướng đồ ăn, tay nghê nướng đồ này Lý Ngọc học từ chỗ Từ Dị, đồng thời cũng đã nhận được chính bản thân Từ Dị đánh giá cao về tay nghề.
Linh Nhi chạy tới chạy lui ở bên người Lý Ngọc, thi thoảng lại lăn lộn trên bãi cỏ rộng rãi, lát lại nhảy xuống suối đạp nước, xong lại chạy về chỗ Lý Ngọc nướng đồ, để xin một miếng thịt ăn, sau khi Lý Ngọc chuyển tới đây, nó chính là đối tượng vui vẻ nhất.
Dù sao thì biệt viện ở Tử Vân Phong không thể so sánh được với nơi này, hoàn cảnh sinh hoạt ở đây rất phù hợp với nó, không còn bị không gian nhỏ hạn chế, thiên tính của nó liền hoàn toàn bị phóng xuất ra.
Bỗng một lúc, Hứa Khuynh Tâm đi tới bên cạnh Lý Ngọc, hỏi hắn :"Ngươi đã Trúc Cơ rồi, có nghĩ kỹ sẽ †u loại thuộc tính công pháp nào chưa?”
Lý Ngọc lắc đầu, thật thà đáp :"Còn chưa có!"
Hắn vừa mới Trúc Cơ xong, thời gian này lại bị những việc khác quấn thân, còn chưa có thời gian suy nghĩ đến chuyện công pháp.
Đối với đơn linh mạch thì, công pháp Trúc Cơ Kỳ và Luyện Khí Kỳ cũng không khác nhau là mấy, chỉ khác nhau về cường độ pháp thuật, Trúc Cơ Kỳ khi thi triển pháp thuật sẽ mạnh mẽ hơn, nhưng nhiều linh mạch thì lại khác.
Sau khi Trúc Cơ Kỳ, pháp lực sẽ càng thêm cô đọng, tổ hợp ngũ hành khác biệt sẽ có biến hóa khác nhau, như Thủy Hỏa dung hợp sẽ ra Loi, Thủy Mộc dung hợp sẽ là Phong, Thủy thuộc tính cơ sở, kết hợp với Thổ thuộc tính cấp cao, sẽ dung hợp thành Băng thuộc tính, Hỏa thêm Thổ thì lại tạo ra một chiêu "Mưa Thiên Thạch”, cũng sẽ mạnh hơn rất nhiều so với chiêu Hỏa Vũ đơn thuần.
Lý Ngọc hỏi Hứa Khuynh Tâm :"Khuynh Tâm sư tỷ có đề nghị ta nên tu loại thuộc tính nào không?”
Đối với đề nghị của Hứa sư tỷ, Lý Ngọc thật sự rất tin phục.
Hứa Khuynh Tâm nói :"Trong các loại thuộc tính, thì uy lực mạnh nhất tự nhiên là Lôi Pháp, công pháp thuộc tính Phong cũng không tệ, ngươi có thể chọn chủ tu một loại, một loại khác thì là phụ tu, nhiều hơn nữa thì ta không đề nghị ngươi chọn, vì u hành càng nhiều công pháp, thì yêu cầu bỏ ra càng nhiều thời gian, nếu không có người hướng dẫn, thì sẽ phải đi đường vòng rất nhiều, nếu ngươi lựa chọn thuộc tính Phong, thì hàng ngày ta còn có thể chỉ điểm cho ngươi tu hành được..."
Lý Ngọc nhớ là, Khuynh Tâm sư tỷ tu ba linh mạch là Thủy, Hỏa, Mộc, nên đối với thuộc tính Phong, Lôi, đều rất tinh thông.
Hứa Khuynh Tâm cho Lý Ngọc hai quyển pháp quyết, một quyển tên là "Tử tiêu bí quyết" và một quyển tên là "Ngự Phong Quyết", đều là công pháp đỉnh cấp của thuộc tính Phong, Lôi, nếu như đi Tử Tiêu Phong mua, thì Lý Ngọc phải bỏ ra ít nhất hai vạn linh tệ.
Nhưng mà Lý Ngọc vẫn đi tới phường thị Tử Tiêu Phong một phen.
Khuynh Tâm sư tỷ chỉ tu hai loại công pháp này, là bởi vì nàng cũng chỉ có thể tu hành hai loại công pháp này, còn Lý Ngọc có càng nhiều lựa chọn hơn, vì hắn tu cả năm cái linh mạch, có thể tu bất kỳ tổ hợp nào, nên nếu không học thêm vài loại pháp thuật, chẳng phải là lãng phí?
Còn về phần học quá nhiều không có ai hướng dẫn, đây không phải là vấn đề hắn phải lo lắng.
Chưởng giáo chân nhân, Huyền Chân Tổ Sư, còn có cả Tần sư tỷ, vị nào mà chẳng phải là Ngũ Hành Linh Mạch, có vấn đề gì chỉ cần hỏi bọn họ là xong.
Lý Ngọc đi vào một tòa đại điện trên tử Tiêu Phong, nơi này là nơi đặc biệt bán công pháp tu hành, một đệ tử nữ nhìn thấy Lý Ngọc đi vào, lập tức chạy ra, xúc động nói :"Lý sư huynh, ngài là đến lựa chọn công pháp sao?"
Lý Ngọc gật đầu đáp :"Có công pháp gì phù hợp Trúc Cơ Kỳ tu hành, ngươi giới thiệu giúp ta một chút..."
Có thể ở đây làm đệ tử hướng dẫn mua bán, trước khi tới cũng cần phải trải qua một phen huấn luyện chuyên nghiệp, nên họ đều rất quen thuộc với các loại công pháp, đệ tử nữ này dẫn Lý Ngọc vào, bắt đầu giới thiệu từng cái công pháp :"Mấy bản này là công pháp cơ sở ngũ hành, công pháp cơ sở có giá rẻ nhất, mỗi quyển là một ngàn linh tệ, chỗ này là công pháp ngũ hành theo bậc, năm ngàn linh tệ một quyển, còn những thứ này là công pháp cấp cao, một quyển là một vạn linh tệ..."
Tốc độ tu hành của tu tiên giả, đa số quyết định bởi thiên phú của bản thân, công pháp cao cấp có thể hơi tăng lên tốc độ tu hành một chút, nhưng sẽ không quá nhiêu, nhưng mà công pháp cao cấp hơn, thì ghi chép pháp thuật càng cao thâm hơn, trong lúc đấu pháp cũng sẽ chiếm được ưu thế nhất định.
Đối với pháp tu mà nói, đương nhiên họ sẽ lựa chọn công pháp có đẳng cấp cao hơn thì tốt hơn, còn người tu chức nghiệp khác, ít khi đấu pháp cùng người khác như Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư các loại... thì hay tu hành công pháp cơ sở, tốc độ cũng sẽ không chậm hơn là bao.
Công pháp không cùng đẳng cấp, khác biệt lớn nhất là hạn mức tu đến đâu.
Công pháp cơ sở thì tu hành đến Kim Đan không có vấn đề gì, công pháp trung giai, có thể tu hành đến Nguyên Anh, công pháp đẳng cấp cao thì có thể tu hành đến tận Hóa Thần Kỳ, còn từ Hóa Thần Kỳ về sao tu hành cái gì, thì ở đây cũng không có bán.