Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 154 - Chương 113 : Cuộc Gặp Gỡ Của Hai Thiếu Nữ Thiên Tài (1)

Chương 113 : Cuộc gặp gỡ của hai thiếu nữ thiên tài (1) Chương 113 : Cuộc gặp gỡ của hai thiếu nữ thiên tài (1)Chương 113 : Cuộc gặp gỡ của hai thiếu nữ thiên tài (1)

Thái độ của Lý Ngọc với yêu nữ luôn biến hóa.

Nếu nàng mang phiền phức đến cho hắn, thì đó là yêu nữ.

Còn nếu như nàng đưa đan dược cho hắn, thì nàng là Thiền Thiền tốt nhất trên đời.

Mười viên Thác Mạch Đan, cũng không phải là mười viên Thông Mạch Đan, coi như hắn song tu hết cỡ, thì cũng có thể tiết kiệm mười năm khổ tu.

Lý Ngọc trở lại Ngọc Tuyền Phong, vừa tập luyện pháp thuật, vừa chờ đợi Nam Cung Thiền đến.

Ba ngày sau, đệ tử thủ phong Ngọc Tuyền Phong đưa tin, Chưởng giáo chân nhân truyền Lý Ngọc đi Ngọc Hư Cung.

Tại Ngọc Hư Cung, ngoài yêu nữ nửa năm không gặp ra, Lý Ngọc còn thấy cả hai vị cường giả Nguyên Anh của Huyền Âm Giáo.

Lần này yêu nữ tới không chỉ vì đưa đan dược cho hắn, mà theo câu chuyện của cường giả Huyền Âm Giáo và Chưởng giáo chân nhân nói với nhau, Lý Ngọc biết được, hình như là hai phái mới phát hiện ra một cái bí cảnh cấp một, mà bí cảnh này lại mới chỉ liên thông với Đại Thế Giới lần đầu tiên, nên trước đây chưa từng bị khai thác qua, trong đó sinh trưởng không ít linh dược, mặc dù phẩm giai không cao, nhưng số lượng rất nhiều, lần này hai vị cường giả Huyền Âm Giáo tới Côn Luân, là để thương lượng vấn đề phân phối tài nguyên.

Tu tiên giới phát triển đến bây giờ đã không còn là thời đại man hoang thượng cổ nữa, vì tài nguyên mà các môn phái với nhau, thường sẽ đánh đến mức núi thây biển máu, cho tới bây giờ, mới có thể sử dụng phương pháp hòa đàm để giải quyết sự tình, rất ít sử dụng đến võ lực.

Đương nhiên, nguyên nhân có thể ngồi xuống hòa đàm với nhau, điều kiện tiên quyết là hai phái phải có thực lực gần bằng nhau, không kém nhiều lắm, chứ nếu một trong hai môn phái là tông môn nhỏ, thì cho dù có phát hiện cửa vào bí cảnh trước cổng sơn môn, thì họ cũng chẳng có tư cách mà khai thác.

Mà trao đổi kiểu này, bình thường cũng không thể kết thúc trong thời gian ngắn.

Thế nên mấy vị tổ sư Nguyên Anh của hai phái, phải trải qua thảo luận mấy ngày, xen lẫn trao đổi vô số lợi ích khác, mới có thể đưa đến kết quả cuối cùng.

Trong thời gian này, dưới sự sắp đặt của Chưởng giáo chân nhân, Lý Ngọc đại biểu Côn Luân, phụ trách tiếp đãi Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, bồi nàng cùng ăn, cùng uống, cùng chơi, ngay cả chỗ ngủ nghỉ, cũng sắp xếp trên Ngọc Tuyền Phong của Lý Ngọc.

Có mười viên Thác Mạch Đan, nên Lý Ngọc cũng không thấy phiền chút nào.

Nhưng mà Chu Tử Tuyền thì lại không thích vị Thánh Nữ Huyền Âm Giáo này chút nào.

Hai ngày nay vị này ở Ngọc Tuyên Phong, chuyện gì cũng hất hàm sai khiến Lý Ngọc, hơi tí là kêu đánh kêu hét, làm như Lý Ngọc là tiểu đệ của nàng ta không bằng, Chu Tử Tuyền là đạo lữ của Lý Ngọc, nên nàng nhìn không thuận mắt chút nào, nhưng người ta là Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, nàng cũng không có biện pháp gì.

Vì tránh cho bản thân nổi giận, mắt không thấy, tâm không phiền, Chu Tử Tuyền dứt khoát dọn đi Ngọc Châu Phong tìm Khương Ly.

Bên trên Ngọc Hư Phong, hai bóng người từ trê trời giáng xuống, Lý Ngọc hoang mang hỏi yêu nữ :"Cô nương, chúng ta tới đây làm gì, nơi này cũng không có gì đẹp mắt hất..." Chẳng hiểu sao yêu nữ lại muốn tới Ngọc Hư Phong, mà Tần sư tỷ lại ở ngay tại đây, nếu hai người các nàng gặp mặt, đối với Lý Ngọc đương nhiên không có chuyện gì tốt.

Nam Cung Thiền liếc hắn một cái, hỏi :"Tùy ý xem một chút, không được à?"

Lý Ngọc nhún vai, nói :“Được rồi, cô nương là khách, cô nương nói đi đâu thì đi."

Ý chỉ của Chưởng giáo chân nhân đối với Lý Ngọc là, tận lực thỏa mãn mọi yêu cầu của nàng hết sức có thể, còn nếu không thể thì đi xin chỉ thị của hắn, vị Chưởng giáo Côn Luân này có thể nói là, dung túng yêu nữ Huyền Âm Giáo đến cực điểm.

Điều này cũng cho thấy rõ, hồi xưa Chưởng giáo chân nhân đã coi trọng phụ thân của nàng đến mức nào.

Lý Ngọc lúc này chỉ biết thâm cầu nguyện trong lòng, Tần sư tỷ bây giờ tốt nhất là đang ở chỗ của mình †u hành, ngàn vạn đừng chạy ra ngoài...

Nhưng trên đời này, rất nhiều chuyện, người tính không bằng trời tính.

Lý Ngọc và Nam Cung Thiền vừa xuyên qua một tòa đại điện, thì nhìn thấy một bóng hình quen thuộc, đang đứng ở chỗ quảng trường phía sau.

Một cô gái dùng lụa mỏng che mặt, cũng nhìn thấy bọn họ.

Ánh mắt của nàng quét qua trên người Lý Ngọc, rồi dừng lại trên người của Nam Cung Thiền.

Trong nháy mắt đó, Lý Ngọc cũng cảm giác được, khí tức của Nam Cung Thiền và Tần Khả Nhân, đều biến mất.

Hắn cảm thấy rất lúng túng.

Nam Cung Thiền và Tần Khả Nhân đều bất ngờ.

Rõ ràng bọn họ tu hành Vọng Khí Thuật, ngay cả tu vi Nguyên Anh Kỳ cũng có thể nhìn thấu, vậy mà không nhìn thấu được đối phương, giống như các nàng đều nhìn không thấu tu vi của Lý ngọc vậy.

Xuất hiện loại tình huống này, nguyên nhân chỉ có một.

Đó là đối phương, cũng sử dụ Ẩn Tức Thuật.

Ánh mắt Tần Khả Nhân nhìn về phía Lý Ngọc, còn ánh mắt của Nam Cung Thiền thì lại đang nhìn nàng, nói ra :"Không thể tưởng tượng được, ngươi cũng am hiểu Ẩn Tức Thuật."

Tần Khả Nhân thản nhiên nói :"Đây là bí thuật dành riêng cho Ma Đạo hay sao? Ngươi có thể biết, vì sao người khác không thể biết?"

Diễn xuất của yêu nữ, có thể xưng là ảnh hậu được rồi, Lý Ngọc phản ứng cũng rất nhanh, kịp thời phối hợp với nàng, kinh ngạc nói: "Nam Cung cô nương cũng biết Ẩn Khí Thuật?"

Nam CUng Thiền liếc hắn một cái, xéo xắt :"Đây cũng chẳng phái bí thuật dành riêng cho Chính Đạo các ngươi, vì sao bổn cô nương không thể biết?"

Câu này của nàng bao hàm thâm ý, Lý Ngọc hiểu rõ, đừng nhìn bây giờ không sao, tí nữa trở về hắn còn không có lời giải thích cụ thể, thì hẳng biết.

Mới đầu Tần Khả Nhân còn nghĩ, Ẩn Tức Thuật của Nam Cung Thiền là do Lý Ngọc dạy, những nghĩ lại thì cảm thấy không có khả năng này, phản ứng của bọn họ cũng xác nhận điều này.

Các nàng đều là thiên kiêu nổi danh ở tu tiên giới, bình thường cũng hay bị xách lên so sánh với nhau, thật vất vả mới gặp nhau được một lần, đương nhiên muốn nhìn đối phương tu hành đến loại trình độ nào rồi, nhưng không ai ngờ tới, các nàng đều biết Ẩn Tức Thuật.

Sau khi Tần sư tỷ và Yêu nữ gặp nhau, bầu không khí xung quanh liền tràn ngập một loại nguy hiểm, sợ cứ tiếp tục như vậy sẽ xảy a chuyện, Lý Ngọc chủ động nói với Tân Khả Nhân :"Chưởng giáo chân nhân lệnh ta dẫn Nam Cung cô nương đi du lãm Côn Luân, vừa vặn tới Ngọc Hư Phong, ta dẫn nàng đi phía trước xem một chút, Nam Cung cô nương, xin mời...'

Tần Khả Nhân khẽ gật đầu, quay người đi vào một tòa đại điện.

Nam Cung Thiền liếc Lý Ngọc một cái kiểu "Lát nữa tính sổ với ngươi”, rồi mới tiếp tục đi về phía trước.

Vị trí của bọn họ bây giờ là nội điện của Ngọc Hư Cung, trên lý thuyết thì nơi này chỉ có Chưởng giáo chân nhân và đệ tử thân truyền của ngài ấy, mới có tư cách ở lại nơi này, nhưng Chưởng giáo chân nhân chỉ có một vị đệ tử, cũng chính là Tần sư tỷ, nên hầu hết tất cả cung điện ở nơi này đều không có ai ở, cũng không biết vì sao Tần sư tỷ lại ở chỗ này tu hành một mình, ở lâu dài một mình như vậy, cũng không biết sư tỷ có cảm giác cô quạnh hay không...

Nếu đổi lại là Lý Ngọc, khẳng định hắn sẽ không chịu được, hắn luôn muốn có người bên cạnh cùng mình trò chuyện, nếu thực sự không có người, thì nuôi chó mèo, hay một con hổ cũng có thể.

Nam Cung Thiền tạm thời chưa tính toán vụ Ẩn Tức Thuật, lúc đi tới một chỗ cung điện, nàng dừng bước, ánh mắt nhìn chăm chú thật lâu vào tòa cung điện này.

Lý Ngọc ngẩng đầu nhìn thoáng qua, bên trên cung điện có một tấm bảng lớn viết ba chữ "Trường Thanh Điện.

Chỗ ở của tu tiên giả, thường sẽ để tên mình theo thói quen, ví dụ như Lý Ngọc là Ngọc Tuyên Phong, chính là tên hắn và Chu Tử Tuyền hợp lại, còn chỗ cung điện này có một chữ "Thanh', lại còn ở nội điện Ngọc Hư Phong, cũng không khó đoán ra chủ nhân trước đây của nó, hắn là phụ thân của yêu nữ.

Đối với vị Trần sư huynh này, Lý Ngọc đã nghe qua được uy danh của hắn ở rất nhiều nơi, nhưng đối với việc cụ thể, hắn là hạng người như thế nào, thì lại không rõ ràng.

Lý Ngọc hỏi Nam CUng Thiền :"CÔ nương, Trần sư huynh thật sự là phụ thân của ngài sao?"

Nam Cung Thiền thản nhiên đáp :”Ta không có phụ thân."

Lý Ngọc sững sờ.

Chẳng lẽ lời đồn đại là nhầm lẫn, nhưng Chưởng giáo chân nhân đã chính miệng nói qua, chẳng lẽ trong này còn có nội tình khác nữa?

Nam Cung Thiền thản nhiên nói :"Từ lúc ta sinh ra đến giờ cũng được hai mươi năm, cũng chưa gặp qua hắn mấy lần, dưới gầm trời này có phụ thân nào như vậy sao?"

Sống gần hai mươi năm, chưa gặp qua phụ thân được mấy lần, yêu nữ đúng là có chút đáng thương.

Khó trách lúc nàng nhắc tới phụ thân, không có chút tôn kính nào.

Bảo sao, không có gì ngạc nhiên về tính cách của nàng, trong suốt quá trình từ thơ ấu đến thiếu niên, bên cạnh nàng thiếu thốn tình thương của người cha, nên tính cách không thể giống như một cô gái có tuổi thơ viên mãn được.

Lúc trước Lý Ngọc học trong trường cảnh sát, môn Tâm Lý Học là môn bắt buộc đấy.

Trẻ em thiếu hụt tình thương của cha lúc nhỏ, sau này lớn lên, để bù đắp tình cảm thiếu thốn lúc nhỏ của mình, sẽ càng thêm khát vọng nhận được sự yêu mến, biểu hiện trực tiếp nhất là hay lo được lo mất, nhạy cảm, đa nghi, có tính khống chế mạnh mẽ, và dục vọng chiếm hữu rất mạnh. Những đặc điểm này, yêu nữ đều có.

Nhìn tòa đại điện này, trên gương mặt đẹp của yêu nữ xuất hiện ra một chút mờ mịt, lẩm bẩm nói :"Chẳng lẽ Chính Đạo các ngươi tốt đẹp đến mức như vậy, còn Ma Đạo chúng ta quá là chịu không nổi, để hai mươi năm trời, hắn thậm chí không muốn đến Huyền Âm Giáo thăm ta một lần?"

Lý Ngọc chỉ có thể an ủi nàng, nói :"Thực sự Chính Tà vốn khó phân, Chính Đạo không phải tất cả đều là người tốt, Ma Đạo cũng chẳng phải ai cũng là ác nhân, Trần sư huynh có lẽ là có gì khác khổ tâm..."

Nam Cung Thiền bèn hỏi :"Nỗi khổ tâm, cái gì khổ tâm mà khiến cho hắn hai mươi năm không nhìn con gái ruột?"

Lý Ngọc rất bất đắc dĩ, thầm nghĩ, ta cũng chẳng phải là cha ngươi, làm sao ta biết.

Hắn chỉ biết là, nếu hắn có con gái, vậy nhất định sẽ nâng niu đến mức ngậm trong miệng sợ tan, cầm trong tay sợ rơi mất, ai không để hắn gặp con gái, hắn nhất định sẽ dốc sức liều mạng cùng đối phương.

Nhưng mà yêu nữ cũng thật là đáng thương, cho dù thực lực mạnh thì thế nào, địa vị cao thì sao, có rất nhiều thứ chưa từng có được, chính là chưa từng có được, trải nghiệm này của nàng làm cho tính cách của nàng trở nên đa nghi, nhạy cảm, dục vọng chiếm hữu mạnh mẽ.

Đứng ở chỗ này một lúc, Yêu nữ không nhìn "Trường Thanh Điện" lần nào nữa, như là mất hết hứng thú với nó, cùng Lý Ngọc trở lại Ngọc Tuyên Phong.
Bình Luận (0)
Comment