Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 173 - Chương 122 : Trao Đổi Đan Đạo (2)

Chương 122 : Trao đổi đan đạo (2) Chương 122 : Trao đổi đan đạo (2)Chương 122 : Trao đổi đan đạo (2)

Lý Ngọc còn được Ngô Thông cho biết thêm, Linh Nguyên Giới cũng giống như Huyền Thiên Giới, họ đều có dân bản địa, hai cái Đại Thế Giới đều có tu tiên giả, nên mỗi lần hai thế giới liên thông, đều rất dễ bộc phát một hồi đại chiến.

Mà nguyên nhân đại chiến thì cũng rất đơn giản, tài nguyên của hai cái Đại Thế Giới đều bị khai thác đến khô kiệt, nên cũng chẳng có hay ho mà tranh đoạt, nhưng Kim Đan, Nguyên Anh của tu tiên gia hai bên, thậm chí là Nguyên Thần, đều là vật đại bổ đối với đối phương, còn thuận tiện hơn là ăn đan dược... vì thế chỉ cần hai thế giới gặp nhau một cái, sẽ trở thành thời gian giết chóc cuồng hoan.

Trước mắt thì thời kỳ hòa bình của tu tiên giới cũng đã khá dài.

Mà dựa theo lời của Ngô Thông nói, thì quy luật gặp nhau của hai Đại Thế Giới cũng không cố định, có lúc cách mấy trăm năm đã gặp nhau, cũng có lúc một ngàn năm hoặc hơn mấy ngàn năm cũng sẽ không gặp lại nhau, nhưng chắc chắn sẽ có lúc gặp.

Thực lực của Đại Thế Giới Linh Nguyên, cũng chẳng kém hơn bọn họ, nên một khi khai chiến nổ ra, bất kể là Chính Đạo, Ma Đạo, Phật Môn hay Yêu Đình, kể cả Hoàng triều Trung Ương, đều không thể may mắn thoát khỏi.

Mà nếu thật sự đến lúc đó, đừng có nói là TRúc Cơ Kỳ, cho dùng là trưởng lão Kim Đan của tông môn, hay tổ sư Nguyên Anh, thì cũng chỉ có thể lo cho thân mình, vì mỗi lần đại chiến xảy ra, thậm chí còn có cả cường giả Hóa Thần vẫn lạc.

Điều này khiến trong lòng Lý Ngọc nảy sinh ra một cảm giác nguy cơ, vẫn là phải mau chóng tăng thực lực lên mới tốt, bằng không lúc nguy cơ phủ xuống, e là ngay cả tự vệ cũng chẳng đủ sức.

Ngô Thông nhìn bộ dáng trầm tư của hắn, cười nói :"Ngươi lo lắng gì chứ, coi như đại chiến bạo phát thì làm sao, loại người tài giỏi như ngươi cũng chỉ làm công tác hậu cần, phụ trách luyện đan là ổn, cũng không cần phải dốc sức liều mạng như đám pháp tu kia..."

"Nếu thật đến lúc đó, sợ là không ai có thể chỉ lo cho thân mình..."

"Nói cũng đúng, thật đến lúc đó, không có cường giả Phá Hư trấn thủ, thì cho dù là tông môn lớn như Côn Luân, Thục Sơn, Nga my, cũng có thể có nguy cơ bị diệt tông..."

"Ngươi nói xem lão tổ Phá Hư của tông môn đến cùng là đang ở đâu, mà mấy trăm năm rồi vẫn không lộ diện?"

"Nhất định là đang bế quan tu hành để tìm kiếm đột phá, đến loại cảnh giới đó, khoảng cánh đến Thiên Nhân Hợp Đạo chỉ còn cách chút xíu, người nào cam tâm phí hoài công sức tu hành mấy nghìn năm, quy về bụi đất chứ? Tông môn với họ bây giờ mà nói, cũng chỉ là vật ngoài thân..."...

Đang nói chuyện câu được câu chăng với Ngô Thông, ánh mắt Lý Ngọc bỗng nhếch lên, nhìn thấy một vị đệ tử Côn Luân đang vội vàng chạy qua chỗ bọn họ, vào trong đại điện, chỗ của mấy vị tổ sư Nguyên Anh.

Một lát sau lại thấy hắn đi ra khỏi đại điện, lúc đối phương đi qua chỗ bọn hắn, Lý Ngọc bèn giơ tay ra cản hắn lại, tò mò hỏi :"Hàn sư huynh, nhìn ngươi chạy vội vàng như thế, đã xảy ra chuyện gì sao?"

Vị đệ tử Côn Luân kia cười nói :"đây là chuyện tốt đối với Côn Luân chúng ta, tỷ thí Luyện Đan Sư tam phẩm ngày mai, Thiên Đạo Tông thế mà lấy ra một viên Dựng Anh Đan làm ban thưởng..."

Lý Ngọc nghe vậy thì sửng sốt, Dựng Anh Đan là đan dược cấp năm, trừ Côn Luân ra thì nơi khác không luyện ra được, Thiên Đạo Tông chẳng lẽ có người tấn thăng Luyện Đan Sư Ngũ phẩm? Mà coi như có thì bọn họ lấy nguyên vật liệu từ đâu mà luyện chế?

Vị đệ tử này nói tiếp :"Theo Thiên Đạo Tông nói, bọn họ vừa nhân được mười viên Dựng Anh Đan từ một chỗ bí cảnh thượng cổ, ngày mai nếu ai có thể đoạt được thủ lĩnh của tỷ thí Luyện Đan Sư tam phẩm, có thể nhận được một viên Dựng Anh Đan này."

Lý Ngọc nghe chuyện này xong, ý nghĩ đầu tiên là sau khi đại hội tiên đạo xong, chỉ sợ sẽ có rất nhiều tu tiên giả có thiên phú tốt, bằng lòng gia nhập Thiên Đạo Tông, trong đó thậm chí sẽ không thiếu cả cường giả Kim Đan.

Đan dược có thể trợ giúp ngưng kết Nguyên Anh, gia tăng năm trăm năm tuổi thọ, có thu hút chí mạng đối với bất kỳ mọt tu tiên giả nào, nhất là những cường giả Kim Đan hậu kỳ thì hấp dẫn lại càng mãnh liệt.

Sau đó hắn lại nhanh chóng nghĩ tiếp, vậy có nghĩa là, bọn họ có mười phần nắm chắc sẽ đoạt được vị trí thủ lĩnh của tỷ thí Luyện Đan Sư tam phẩm?

Nếu không, bọn họ sẽ không thể thiết trí ban thưởng quý trọng như vậy.

Nhưng mà bọn họ lấy đâu ra tự tin đó chứ, cái gì cho bọn họ lòng tin sẽ đoạt được giải nhất của tỷ thí Luyện Đan Sư tam phẩm?

Phải biết là Luyện Đan Sư tam phẩm của tu tiên giới, hơn một nửa đều đang ở Côn Luân, thực lực luyện đan của họ cũng hơn xa các thế lực bên ngoài.

Tặng không Dựng Anh ĐAn cho Côn Luân à? Thiên ĐẠo Tông cũng chẳng có lòng tốt đến vậy.

Nhặt được một lúc hơn chục viên Dựng Anh Đan, Lý Ngọc nghe thôi mà cũng ghen tị muốn chết, nếu hắn có thể may mắn như vậy, thì không chỉ chẳng cần lo lắng đến việc ngũ linh mạch của mình Kết ANh, thậm chí ngay cả Khương Ly, Chu Tử Tuyền, và cả Linh Nhi cũng đều có phần.

Lý Ngọc nhịn không được, chửi thề :"ở bên trong những bí cảnh thượng cổ này, sao cái gì tốt cũng có hết vậy?"

Ngô Thông cười nói :"Dĩ nhiên rồi, các đại tông môn Đan Đạo, Phù Đạo, Luyện Khí, Trận Pháp, Cơ QUan Thuật, và cả Thiên Đạo Tông, tất cả đều nhận được truyền thừa từ các tông môn thượng cổ, thậm chí ngay cả tông môn cũng là được truyền thừa từ người khác..."

Lý Ngọc nghi ngờ hỏi :"Nếu như tông môn thượng cổ mạnh mẽ như vậy, tại sao bây giờ chẳng còn nhìn thấy cái nào thế?"

Ngô Thông gãi gãi đầu, nói :"điều này à, qua nhiều năm như thế nhưng tu tiên giới vẫn chưa có kết luận chính xác, lúc các đại tông môn phát hiện ra những bí cảnh thượng cổ này, nơi đó sớm đã chẳng còn người, bây giờ đa số mọi người đều cho rằng, bọn họ lưu lại truyền thừa, rồi sau đó ... dọn nhà."

Lý Ngọc ngạc nhiên :"Dọn nhà á, dọn đi nơi nào mới được chứ?”

Ngô Thông nói :"Thì dọn đến nơi linh khí càng đậm đặc hơn chẳng hạn, dù sao linh khí của một cái thế giới, sẽ ngày càng ít dần đi, tu tiên giả càng muốn tu hành đến cấp độ cao thâm hơn lại càng khó, giống như các đại tông môn đều ở từng cái bí cảnh động thiên vậy, những tông môn thượng cổ kia chắc là cũng sẽ di chuyển đến một cái thế giới khác mà linh khí sung túc hơn, chỉ để lại truyên thừa của tông môn, cho người hữu duyên sau này..."

Mà “Người hữu duyên" mà Ngô Thông nói, chính là Thiên Đạo Tông và các tông môn bây giờ.

Ý nghĩ của những tông môn thượng cổ này, thế mà lại giống với những lão hữu gần hết thọ nguyên kia của Lý Ngọc, cho dù là chính mình sẽ mất đi, những phải lưu lại một phần truyền thừa cho hậu nhân.

Cũng không biết bọn họ chuyển đến nơi nào, bên ngoài Huyền Thiên giới cùng Linh Nguyên Giới, rõ ràng là còn có những Đại Thế Giới khác nữa.

Lý Ngọc phát hiện, hắn càng trò chuyện nhiều với Ngô Thông, thì lại phát hiện mình hiểu biết về tu tiên giới càng ít, trước khi trò chuyện chỉ thắc mắc mấy vấn đề, trò chuyện xong thì hay rồi, lại càng nhiều thắc mắc hơn.......

Sáng sớm ngày hôm sau, môn tỷ thí được chú ý nhất đại hội tiên đạo, không tính tỷ thí Pháp Tu, là trao đổi đan dạo, chính thức bắt đầu.

Trình độ đan đạo của tu tiên giới, cùng nhịp thở của mỗi vị tu tiên giả, mỗi lần đại hội trao đổi đan đạo diễn ra, cũng sẽ khiến rất nhiêu người chú ý đến, lúc mọi người phái Côn Luân tới sân bãi tỷ thí, thì cỉ còn cách bay từ trên trời xuống, vì xung quanh đã bị người ta vây chặt như nêm cối.

Trên bình đài tỷ thí, ở vị trí thuộc về Côn Luân, Lý Ngọc nhìn thấy không ít người quen.

Ngoài Triệu Vô Lượng, Trân Thuật, Phương Tiến, Hoàng Nguyên Cát là những người đang chờ đợi tham gia tỷ thí đan đạo, thì pháp tu nhất mạch cũng có không ít gương mặt quen, không chỉ có Chu Hàn, Thường Trạch, Thái Tinh... là những thiên kiêu mà Lý Ngọc quen biết khi còn tu vi Luyện Khí Kỳ, thì Côn Luân Thất Tử, trừ Hứa sư tỷ đang bế quan, và Tần sư tỷ chả bao giờ ló mặt, thì những người khác đều ở đây.

Tần sư tỷ không ở đây thì Lý Ngọc hiểu được, nàng chỉ thích thanh tịnh, nên không thích xuất hiện ở những nơi có quá nhiều người, trừ lúc ra ngoài tham gia tranh đoạt Thiên Kiêu Bảng, thì thời gian còn lại đều ở trong tông môn tu hành.

Nhưng trong năm người còn lại của Côn Luân Thất Tử, Lý Ngọc chỉ biết mỗi Lục Hành Chu, à còn một vị là Hoa Vân có gặp một lần ra nữa, thì ba vị còn lại hắn vẫn là lần đầu tiên gặp.

Bình thường người ta đàm luận Côn Luân Thất Tử, vẫn đem bẩy vị nói cùng một chỗ, những thực ra giữa bọn họ có chênh lệch rất lớn.

Thiên phú của Tần sư tỷ thuộc về top một, đặt ở trong toàn bộ tu tiên giới cũng là thiên kiêu top một †op hai.

Hứa sư tỷ thì thiên phú tuy so không bằng Tần sư tỷ, nhưng cũng tiệm cận Thiên Linh Mạch, danh khí của nàng không chỉ giới hạn ở trong Côn Luân, mà tính cả Thiên Đạo Tông, cũng tìm không thấy được mấy người có thiên phú tốt hơn so với nàng.

Trừ hai vị này ra, thì năm người còn lại chỉ có chút danh khí ở trong Côn Luân, người biết rõ bọn họ cũng không nhiều lắm.

Tỷ thí đan đạo là sân nhà của Côn Luân, lần này đệ tử Côn Luân đến Thiên Đạo Tông, bất kể là Pháp Tu, hay Trận Pháp Sư, Phù Lục Sư, ... nói chung là toàn bộ mọi người nếu không có chuyện gấp, đều đến nơi này để tạo thanh thế cho đồng môn.

Phía sau đám người, Ngô Thông cầm một cái linh loa trong tay, nói vào đó :”Ta là Ngô Thông, nơi này là hiện trường tỷ thí đan đạo của đại hội tiên đạo, bây giờ tỷ thí Luyện Đan Sư nhất phẩm sắp bắt đầu, phái Côn Luân xuất ra đội hình là Trân Thuật của Thúy Vi Phong, Phương Tiến của Bạch Vân Phong, Trương Tín của Cửu Hoa Phong, ...'

Ở Côn Luân động thiên xa xôi, trên bình đài quảng trường của Thông Thiên Phong, Thiên Trụ PHong, Phi Lai Phong, ... đều được bố trí trận pháp cách âm, bên trong trận pháp có vô số đệ tử Côn Luân đang ngồi khoanh chân, nghiêm túc lắng nghe âm thanh được phát ra từ trên một cái linh loa to lớn, đang lơ lửng trên đầu bọn họ.

"Tỷ thí Luyện Đan Sư nhất phẩm đã bắt đầu, mười vị Luyện Đan Sư nhất phẩm của tông môn đã vào bàn, vòng thứ nhất luyện chế là Hồi Khí Đan, trước mắt thì vẫn chưa có người nào luyện chế xong, nên tính huống tiếp sau, ta sẽ báo cáo đến cho quý vị..."

Một đám đệ tử Côn Luân đang ngồi im lặng ở trong trận pháp, cùng theo dõi từng diễn biến của cuộc tỷ thí đan đạo từ Thiên Đạo Tông xa xôi, cho dù đang ở Côn Luân, nhưng cũng có thể biết đến tin tức ở ngay hiện trường.

Mặc dù phí tổn để vào bên trong trận pháp cách âm này là năm mươi linh tệ, phí tổn như vậy cũng không thấp, nhưng đại hội tiên đạo thì năm năm mới có một lần, có thể cảm nhận được sự vinh dự mà tông môn đem lại, ai cũng bằng lòng bỏ số tiên này ra...

Thành Thiên Đạo, hiện trường tỷ thí Đan Đạo.

Cũng giống như những môn khác, tỷ thí đan đạo cũng được tiến hành từng cấp bậc, bây giờ đang là tỷ thí Luyện Đan Sư nhất phẩm, nên Lý Ngọc đang ở trên khán đài quan sát.

Tỷ thí Luyện Đan Sư nhất phẩm này, tổng cộng có hai trăm thí sinh.

Trong đó thập đại tông môn Chính Đạo, mỗi tông môn có mười vị Luyện Đan Sư dự thi, có thể ít hơn mười người, nhưng không được nhiều hơn, một trăm người khác thì là người của một số tông môn nhỏ, hoặc tán tu, mỗi lần đại hội tiên đạo diễn ra, Thiên Đạo Tông cũng sẽ cho bọn họ cơ hội, điều này cũng vô hình làm cho sức ảnh hưởng và uy vọng của Thiên Đạo Tông trong lòng tán tu rất lớn.

Đối với kết quả tỷ thí của bậc thi đấu này, người Côn Luân thực ra cũng không lo lắng, tại bên trên Đan ĐẠo, Côn Luân vẫn còn đang đứng ở vị trí áp đảo tuyệt đối các tông môn khác, Luyện Đan Sư nhất phẩm xuất sắc, lại càng nhiêu vô số kể, rất nhiều Luyện Đan Sư nhất phấp xuất sắc cũng không lấy được một xuất tham gia.

Có thể nói, sự cạnh tranh trong thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm của Côn Luân, thậm chí còn quyết liệt hơn so với trao đổi Luyện Đan Sư nhất phẩm ở đại hội tiên đạo.

Một nơi hẻo lánh trên khán đài, Lý Ngọc đang ngồi đọc sách.

Thi đấu Luyện Đan Sư nhất phẩm, cần liên tục luyện chế năm lò đan dược, trong đó Hồi Khí Đan là đan dược mọi người đều bắt buộc phải luyện, bốn loại đan dược khác thì Luyện Đan Sư được phép lựa chọn loại đan dược cấp một mà mình am hiểu nhất.

Loại quy tắc này càng thêm công bằng, giảm bớt nhân tố ngẫu nhiên ảnh hưởng đến kết quả, cũng không thể xuất hiện thao tác gian lận.

Luyện chế năm lò đan dược, cộng thêm thời gian điều chỉnh nghỉ ngơi, tính ra cũng phải mất cả một ngày mới xong, Khương Ly, Chu Tử Tuyền, và ba tỷ muội Nga My sớm đã không thể ngồi yên, dẫn theo Linh Nhi ra ngoài đi dạo rồi.

Lý Ngọc cũng không làm khó các nàng, mà đang tập trung nghiên cứu bút ký của vị Trận Pháp Sư tứ giai của Hoa Sơn.

Đạo Trận Pháp hoàn chỉnh, thực tế cũng bao hàm cả phù lục và Luyện KHí, nhưng cũng giống như Luyện Đan Sư không phải trực tiếp tự mình bồi dưỡng linh thảo cùng linh dược, cũng chẳng cần tự tay chiết xuất linh dịch, việc luyện chế trận bàn, trận kỳ, khắc họa trận văn... đều có thể giao cho Luyện Khí Sư và Phù Lục Sư có tay nghề cao hoàn thành.

Mà đã có trận bàn cùng trận kỳ, thì chỉ cần có tay nghề bày trận là được, những loại trận pháp này đều là vật chết, trận pháp thực sự lợi hại, có thể được điều khiển bởi Trận Pháp Sư, biến ảo khôn lương, uy lực cũng lợi hại hơn nhiều so với trận pháp cố định.

Nếu muốn điều khiển trận pháp, trước hết phải hiểu trận pháp, đây cũng là điểm yếu của Lý Ngọc, nhưng để mà khống chế những trận pháp tương đối đơn giản, thì đã có bút ký trận pháp này, Lý Ngọc sẽ nhanh chóng nắm bắt được.

Điều thực sự khó khăn là, trong trận pháp biến ảo vô tận đó, phải tìm được mắt trận.

Điều này cần tính toán một cách chính xác, cộng với việc phải nắm bắt thời cơ khống chế một cách hoàn mỹ, nên giới trận pháp đa số đều cho rằng, loại năng lực này chủ yếu nhờ vào thiên phú, cũng giống như Luyện Đan Sư vậy, tất nhiên sự cố gắng cũng là điều quan trọng, nhưng quan trọng hơn chính là thiên phú đan đạo bẩm sinh.

Cũng may một bước này Lý Ngọc có thể nhảy cóc qua được, chuyện phá trận đối với Lý Ngọc là chuyện chẳng khác gì vào phòng thi được mở tài liệu cả.

Hắn chỉ cần nhớ kỹ những loại trận pháp đẳng cấp cao này, thì kiến thức lý thuyết của Lý Ngọc có thể đạt tới trình độ Trận Pháp Sư tứ giai.

Mấy vị Luyện Đan Sư của Côn Luân nhìn thấy Lý Ngọc đang chăm chú đọc sách đến nhập thần, tò mò nhìn thoáng qua thì thấy bên trên trang sách kia là chi chít đồ hình trận pháp, cùng biểu thức số học, khiến cho bọn họ nhìn mà to cả đầu.

Điều này càng làm cho bọn họ thêm bội phục Lý Ngọc.

Trước khi tỷ thí đan đạo, hắn thế mà còn đang ngồi đọc sách trận pháp, bảo sao hắn có thể đoạt thủ lĩnh của cả tỷ thí trận pháp sư nhị giai và tam giai, chăm chỉ như thế thì đó cũng là điều mà người ta xứng đáng nhận được.

Lý Ngọc đắm chìm trong biển kiến thức mênh mông, không hề cảm giác được thời gian trôi qua, cho đến khi đệ tử Côn Luân bên người truyền đén bạo động, ảnh hưởng tới việc đọc sách của hắn, thì mưới đưa sự chú ý của Lý Ngọc từ quyển sách trong tay dời đi.

"Xảy ra chuyện gì thế?"

"Luyện Đan Sư nhất phẩm của Thiên Đạo Tông khi nào thì lợi hại như vậy?"

"Xong rồi xong rồi, lân này tỷ thí Luyện Đan Sư nhất phẩm, chỉ sợ chúng ta bị Thiên Đạo Tông đánh bại mất."

Nghe âm thanh mọi người đang nghị luận, Lý Ngọc bèn ngẩng đầu nhìn lên thoáng qua màn nước đang lơ lửng tại hư không, phía trên đó là bài danh của người dự thị, vị trí thứ nhất lúc này đang là Tống Tri Huyền của Thiên Đạo Tông.

Tạo nghệ đan đạo của Tống Tri Huyền, Lý Ngọc đã được lĩnh giáo qua, hắn từng dùng lực lượng đè toàn bộ thiên tài Luyện Đan Sư nhất phẩm của Côn Luân, khẳng định là đã sớm có năng lực tấn thăng lên nhị phẩm, có lẽ vì lần đại hội tiên đao này mà hắn mới không có tấn thăng.

So với tỷ thí Luyện Đan Sư nhị phẩm và tam phẩm, thì tỷ thí Luyện Đan Sư nhất phẩm, Côn Luân cũng không thể nắm chắc một trăm phần trăm, dù sao độ khó của đan dược cấp một có hạn, không dễ dàng kéo ra chênh lệch.

Nhưng mà xếp hạng của top mười trước mắt, trừ một vị đến từ Nga My ra, thì Thiên Đạo Tông thế mà chiếm đến sáu vị trí, còn Côn Luân chỉ có ba vị trí, quan tọng hơn chính là, top ba đều là đệ tử của Thiên Đạo Tông, bảo sao mà khiến cho thật nhiều người bất ngờ đến vậy.

Trong đám người, có một vị trung niên mang theo bầu rượu, đứng trong góc liếc mắt ra khinh thường lẩm bẩm :"Loại tràng thi đấu nhỏ như thế này, mà Hóa Thần Kỳ đích thân bố cục, Thiên Đạo Tông thật sự là mặt ngày càng dày..." *Chú thích một chút về chuyện phẩm cấp trong truyện này, mình xin để thống nhất một kiểu là : đối với nghề nghiệp thì phẩm cấp sẽ là Nhất Nhị Tam Tứ... còn đối với phẩm cấp đồ vật mà họ là ra thì sẽ là một hai ba bốn.

Ví dụ như Luyện Đan Sư nhất phẩm, Trận Pháp Sư nhất giai..., còn Đan dược cấp một, Trận bàn cấp hai... kiểu như vậy nhé.

Trước mình để cũng hơi loạn, mà chưa có thời gian sửa. Khi nào rảnh mình sẽ ra soát lại một lượt rồi sửa cho thống nhất.
Bình Luận (0)
Comment