Chương 122 : Trao đổi đan đạo (1)
Chương 122 : Trao đổi đan đạo (1)Chương 122 : Trao đổi đan đạo (1)
Thực tế thì không chỉ có đám người kia mới mộng, mà đến tận lúc đi nhận ban thưởng giải nhất tỷ thí linh thú nhị giai, Lý ngọc cũng sửng sốt rất lâu.
Hắn thực sự không nghĩ tới, Linh Nhi dùng tu vi vừa mới Trúc Cơ, thế mà là con linh thú thắng cuối cùng.
Trao đổi linh thú lần này, biểu hiện chói mắt cuối cùng không phải là Ngự Thú Môn, cũng không phải là Thiên Đạo Tông, mà là một con tiểu Bạch Hổ đến từ Côn Luân, một màn tỷ thí lúc đó, khiến rất nhiều người được mở rộng tâm mắt, khiến cuộc tỷ thí linh thú tam giai ngay tiếp đó, cũng không còn thấy hứng thú nữa.
Lý Ngọc, Chu Tử Tuyên, Khương Ly... đều bị bao vây xung quanh.
Nhưng mà lúc này, mọi người không phải đến vì Lý Ngọc, mà là vì Linh Nhi.
Cho dù là nam nữ, hay già trẻ, đối mặt với tiểu Bạch Hổ vừa thông minh, lại vừa đáng yêu như vậy, đều muốn đến sờ rồi ôm một cái, Lý Ngọc không chịu nổi sự nhiệt tình này của họ, Linh Nhi cũng tỏ ra không thích ứng được hoàn cảnh này, nên Lý Ngọc chỉ có thể nhanh chóng bế nó ra khỏi nơi đây.
Côn Luân động thiên.
Lúc Vương Đạo Huyền nhận được tin tức, đã không còn lời nào để nói.
Đại hội tiên đạo lần này, Lý Ngọc mang niêm vui đến cho hắn quá nhiều, vui vẻ liên tiếp, thậm chí khiến hắn có chút chết lặng.
Đây cũng là lần đầu tiên, trước khi trao đổi đan đạo bắt đầu, Côn Luân đã xuất ra danh tiếng của mình trên đại hội tiên đạo.
CÓ thể nói, cho dù là năm nay CÔn Luân không tham gia trao đổi Luyện Đan Sư, thì bằng thành tích trước mắt này, cũng đã có thành tựu vượt qua khỏi những lần đại hội trước đây, xứng đáng với danh xưng một trong mười đại môn phái hùng mạnh nhất.
Thành Thiên Đạo.
Sau khi trở lại nơi đóng quân của Côn Luân, Lý Ngọc lập tức phục dụng luôn mấy viên Thác Mạch Đan mà Linh Nhi mới thắng được.
Mặc dù nói đây là do Linh Nhi thắng được, nhưng Lý Ngọc cũng không cần khách khí với nó làm gì.
Chỉ cần hắn Kết Đan, tài nguyên tu hành của mọi người mới có càng nhiều.
Trận giao lưu hội này, hắn đến quả thực là chính xác, trao đổi đan đạo còn chưa bắt đầu, hắn đã thu hoạch được hai mươi viên Thác Mạch Đan, còn chưa tính đến khoản ban thưởng thêm từ tông môn, đại hội tiên đạo này được tổ chức năm năm một lần, vậy cũng có nghĩa, cứ năm năm là hắn lại có thể tới đây để thu hoạch một lần.
Tiếp đó là trao đổi Luyện Khí, rồi trao đổi Cơ Quan thuật, Lý Ngọc ôm mục đích đi xem để biết thêm kiến thức, nên trận nào hắn cũng tới làm khán giả, mặc dù Lý Ngọc chỉ ngồi ở bên trên khán đài, nhưng một ít đệ tử của Thiên Đạo Tông, Thanh Thành, và phái Thiên Cơ, đều giống như đang lâm đại địch, chỉ sợ hắn lại nhảy ra tham gia tỷ thí... cũng may mà Lý Ngọc rất thành thực làm khán giả, cũng không có ý định tham gia tỷ thí.
Thực ra Lý Ngọc cũng đã thầm nghĩ, sau khi trở về, có nên đi nghiên cứu tập luyện thêm môn Luyện Khí hay không, dù sao Luyện Đan và Luyện Khí cũng khá giống nhau, bản thân hắn lại đầy đủ ngũ hành linh mạch, năng lực khống hỏa cũng ổn, nên tính ra Luyện Khí cũng không tính là rất khó đối với hắn...
Thiên Đạo Tông không hổ là tông môn siêu cấp toàn năng, ngự thú đè Ngự Thú Môn, Luyện Khí cân sức ngang tài với Thanh Thành, mà ngay cả Cơ Quan Thuật cũng không kém bao nhiêu so với phái Thiên Cơ, lại thêm TRận pháp và Phù Đạo tỷ thí trước đó nữa, cơ bản đều là Thiên Đạo Tông tranh đoạt cùng các tông môn, điều này làm cho các tu tiên giả tước đây thiếu khuyết hiểu biết về Thiên Đạo Tông, lần đầu thấy được thực lực thật sự của cái gọi là tông môn siêu cấp.
Kết thúc trao đổi Cơ QUan Thuật được một ngày, chính là tới lúc trao đổi Đan Đạo.
Đây cũng là sân nhà của Côn Luân.
CÔn Luân vào thời kỳ đỉnh phong, ba cuộc tỉ thí trong trao đổi đan đạo, tất cả mười thứ hạng đầu đều là đệ tử của Côn Luân, là thánh địa độc nhất vô nhị của đan đạo.
Nhưng mà mấy năm gần đây, Thiên Đạo Tông bồi dưỡng ra không ít hạt giống, Nga My cũng xuất hiện một vài Luyện Đan Sư xuất sắc, Côn Luân không thể lũng đoạn tuyệt đối về mảng đan đạo này nữa, nhất là hai lần trao đổi gần nhất, Thiên Đạo Tông thậm chí có địa vị ngang hàng với Côn Luân ngay trên mảng đan đạo.
Đối với Thiên Đạo Tông mà nói, dù họ có thua tỷ thí Đan Đạo, cũng không có gì tổn thất.
Bọn họ vốn không phải lấy đan đạo mà nổi danh.
Nhưng nếu CÔn Luân thua trận thì lại khác, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, nhiều môn phái nhỏ và tán tu, vẫn luôn ủy thác cho Côn Luân luyện chế đan đạo cho bọn họ, vì tin tưởng vào thực lực và thanh danh của bọn họ, còn một chút tu tiên giả có thiên phú không tồi, muốn học tập dan đạo, cũng sẽ bái nhập CÔn Luân vì tên tuổi của bọn họ.
Nhưng giả sử Côn Luân bị thua bởi Thiên ĐẠo Tông trên tỷ thí Đan ĐẠo, khí đó lực ảnh hưởng trong mảng này của CÔn Luân sẽ bị hạ xuống thẳng tắp, những thứ ưu ái vốn thuốc về CÔn Luân, cũng sẽ bị chuyển đến Thiên Đạo Tông.
Các nghệ bên trong tu tiên, đều chỉ là ngoại vật, chỉ có ĐAn ĐẠo là có thể trực tiếp tăng tu vi lên, cũng đồng nghĩa với tăng trưởng tuổi thọ, cho dù là tài nguyên của CÔn Luân không bằng Thiên Đạo Tông, nhưng một số tu tiên giả có thiên phú không tồi, vẫn bằng lòng trở thành đệ tử của Côn Luân.
So với Thiên Đạo Tông, thì ưu thế lớn nhất của Côn Luân bây giờ chính là, có được Ngũ phẩm, thậm chí là Luyện Đan Sư lục Phẩm, trước đây có thể luyện chế được ra loại đan dược nghịch thiên như Dựng Anh Đan, nên một bộ phận thiên kiêu và Luyện Đan Sư tam phẩm của tu tiên giới, nhìn trúng điểm này, nên mới lựa chọn gia nhập CÔn Luân.
Dù sao Thiên Đạo Tông mặc dù mạnh thì mạnh thật, nhưng họ không có Luyện Đan Sư ngũ phẩm, không thể cung cấp trợ giúp quá lớn cho tu hành của bọn họ sau này.
Nhưng cùng với sự biến mất cũng như tuyệt chủng của một số loại nguyên liệu luyện đan, Côn Luân cũng gặp phải khốn cảnh "không bột đố gột nên hồ!”
Không có nguyên vật liệu, thì những vị Luyện ĐAn Sư cấp cao kia cũng chẳng thể tay không mà luyện chế ra Dựng Anh Đan được, bởi như vậy mà ưu thế lớn nhất của Côn Luân cũng không còn nữa.
Bình thường Lý Ngọc đi Ngọc Hư Cung, nhiều lúc gặp được chưởng giáo chân nhân và nhóm tổ sư Nguyên ANh nghị sự, hắn cũng sẽ nghe được vài câu, chẳng hạn như từ khi tông môn đưa một viên Dựng Anh Đan cuối cùng cho Khương Ly, thì tông môn sẽ rất khó tuyển được đệ tử có thiên phú hết sức xuất chúng nữa.
Tài nguyên của Thiên Đạo Tông, nhiêu hơn Côn Luân gấp mười lần, mất đi ưu thế đan dược cấp năm, nên người khác càng thêm có lý do để chọn Thiên Đạo Tông thay vì chọn bọn họ.
Nếu như tình hình như vậy không có cách nào thay đổi, chuyện Côn Luân suy tàn, cũng chính là chuyện sẽ xảy ra trong vòng mấy trăm năm nữa.
Vì thế mà lần tỷ thí đan đạo trong đại hội tiên đạo lần này, được CÔn Luân vô cùng coi trọng, thề phải đoạt được thủ lĩnh của cả ba cấp bậc tỷ thí, và cố gắng để càng nhiều người tiến nhập được vào top mười càng tốt, dùng điều này để khuếch trương lực ảnh hưởng của đại tông môn, từ đó thu hút đền càng nhiều nhân tài.
Ngày mai trao đổi đan đạo mới bắt đầu, hôm nay cũng không có môn nào tỷ thí, nên Lý Ngọc và Ngô Thông ngồi ở trên bậc thêm trước cửa đại điện chỗ đóng quân, tán gẫu với nhau trong lúc rảnh rỗi.
Hắn vẫn luôn thích ngồi nói chuyện phiếm với Ngô Thông, chủ yếu là để thu nạp thêm nhiều kiến thức.
Ngay cả bát quái của tổ sư Phá Hư trong tông môn, hắn cũng có thể thăm dò được, đối với bí văn thượng cổ càng thuộc như lòng bàn tay, vấn đề nào của Lý Ngọc, hắn cũng đều có thể giải đáp.
Mỗi lần nói chuyện với Ngô Thông xong, Lý Ngọc đều thu hoạch được không ít kiến thức cũng như bát quái.
Lúc trên đường tới Thiên Đạo Tông, hai người luôn hàn huyên ở trên linh thuyền với nhau, Lý Ngọc còn chưa kịp hỏi rất nhiêu vấn đề, hôm nay nhân tiện hai người đều rảnh rỗi, nên Lý Ngọc lại sắp xếp một cái bàn giữa hai người, bên trên có hạt dưa và đồ ăn vặt, hỏi hắn :"Đúng rồi, lần trước ngươi nói tàn đảng của Thiên Diễn vương triều trốn đi nơi nào, là một cái bí cảnh động thiên nào đó sao?"
Ngô Thông cắn một hạt dưa, ung dung đáp :"Linh Nguyên Giới."
Lý Ngọc nghi ngờ nói :"Linh Nguyên Giới á, sao ta chưa từng nghe qua nhỉ?"
Ngô Thông cười đáp :"Ngươi chưa nghe qua cũng rất bình thường, Linh Nguyên Giới và Huyền Thiên Giới của chúng ta đã hơn một ngàn năm nay, không còn liên thông với nhau nữa, ta dám cá rất nhiều vị tổ sư Nguyên ANh cũng không biết đến sự tồn tại của Linh Nguyên Giới, số ít Hóa Thần còn có khả năng có ấn tượng đối với cuộc chiến kia, khi dó tàn đảng của vương triều Thiên Diễn tập kết cường giả của Linh Nguyên Giới, muốn ngóc đầu trở lại, bị Thiên Đạo Tông dẫn đầu các phái đánh bật trở về, nhưng mà trận chiến đó mặc dù chúng ta thắng lợi, nhưng các môn phái cũng bị tổn thất vô cùng nghiêm trọng, cường giả vẫn lạc vô số kể, mấy trăm năm sau mới hồi lại được chút..."
Thấy Lý Ngọc vãn còn chưa hiểu lắm, Ngô Thông giải thích thêm :"Thực ra thế giới của chúng ta và cả những cái bí cảnh động thiên kia, đều giống nhau cả, chỉ là diện tích khác biệt, động thiên có diện tích lớn gọi là đại thế giới, diện tích nhỏ bị gọi là động thiên bí cảnh, những thế giới lớn nhỏ này đều trôi nổi tỏng hư không, mà còn đang một mực di động, có một số thể giới nhỏ liên thông cùng Đại Thế Giới, hoặc cũng có thế giới cũng không có liên thông, mà đã liên thông rồi thì về sau cũng có thể sẽ tách ra, còn chưa liên thông có thể sau này sẽ liên thông, kiểu như vậy đó, mà Linh Nguyên Giới và Huyên Thiên Giới là hai cái Đại Thế Giới, cách nhau khá gần, trong hư không vẫn vận hành cùng nhau một cách có quy luật, cứ cách một đoạn thời gian, lại có thể có lúc gặp nhau..."
Trước lúc Ngô Thông nói cho hắn biết những tin tức này, Lý Ngọc thậm chí còn không biết, vị trí Đại Thế Giới của bọn họ , thậm chí còn có cả tên.
Thêm nữa là, rõ ràng cứ cách một đoạn thời gian, thì Huyền Thiên Giới lại liên thông cùng Linh Nguyên Giới.