Chương 125: Vượt cấp xuất thủ (2)
Chương 125: Vượt cấp xuất thủ (2)Chương 125: Vượt cấp xuất thủ (2)
Không biết bắt đầu từ lúc nào, đã có rất ít người chú ý đến trên sân bãi tỷ thí Luyện Đan Sư tam phẩm, giống như kết quả của trận tỷ thí này cũng không còn quan trọng nữa, ánh mắt của mọi người, chỉ dõi theo một bóng hình đơn bạc kia.
Sau khi trở về sân bãi thi đấu, Lý Ngọc lại tiếp tục chậm rãi luyện chế.
Dù sao hắn cũng không cần vội vàng, xem mọi người luyện ra phẩm chất đan dược như thế nào lại tính tiếp.
Độ khó của Trúc Cơ Đan khó hơn so với Hồi Khí Đan cấp ba, cho dù là Luyện Đan Sư tam phẩm thì không phải lò nào cũng bảo đảm thành công, qua năm canh giờ, lại có vài vị Luyện Đan Sư bị loại bỏ, trên sàn chỉ còn lại hai mươi tư vị Luyện Đan Sư, Lý Ngọc cũng ở trong số đó.
Một vòng này, tỷ lệ đan dược thượng phẩm càng thấp hơn.
Chỉ có bốn người luyện chế được đan dược thượng phẩm, còn lại đều là Trung phẩm và hạ phẩm.
Bốn vị này đều đến từ CÔn Luân, nhưng mà chỉ có Vương Hoa là đại biểu của CÔn Luân, ba người còn lại thì một ngày trước vẫn là Luyện Đan Sư của CÔn Luân, nhưng hiện tại đã là người của Thiên Đạo Tông.
Tu vi của Lý Ngọc thấp nhất, nên thời gian luyện chế cũng dài hơn so với những người khác là chuyện rất bình thường, hắn cũng là người cuối cùng mở lò, đan dược luyện chế ra vẫn là thượng phẩm như cũ.
Dùng tu vi Trúc Cơ Kỳ, vẫn có thể đè ép đa số Luyện Đan Sư tam phẩm, từ lúc có đại hội tiên đạo đến nay, hắn cũng là người thứ nhất.
Nhưng cái giá phải trả là sau khi mở lò xong, hắn đã nằm bẹp trên mặt đất, trên mặt cũng chẳng còn tí huyết sắc nào, được tổ sư Nguyên Anh của Côn Luân mang về khán đài, luân phiên dùng pháp lực khôi phục cho hắn.
So với sự bình tĩnh thản nhiên khi tỷ thí Luyện Đan Sư nhị phẩm, lần này hắn vượt cấp luyện chế đan dược cấp ba, hiển nhiên là quá sức của hắn.
Giờ phút này, cách lượt tỷ thí thứ ba chỉ còn có mấy canh giờ, mà lượt này là luyện chế Thác Mạch Đan, còn khó luyện hơn so với hai loại đan dược trước đó, cho dù là tạo nghệ Đan Đạo của hắn có thể luyện chế được Thác Mạch Đan, nhưng thân thể của hắn liệu có còn chịu nổi?
Trong lòng vô số người đều đang xuất hiện cái vấn đề này.
Lý Ngọc từ giấc ngủ tỉnh dây, thì các vị đệ tử Côn Luân cho hắn biết, những vị Luyện Đan Sư tam phẩm kia, đã bắt đầu luyện chế từ một canh giờ trước rồi.
Bọn họ đều có tu vi Kim Đan Kỳ, nên linh hồn cũng mạnh mẽ hơn, luyện chế xong một lò đan dược, chẳng mấy chốc đã khôi phục tâm thần, sẽ không bị tiêu hao quá mức như Lý Ngọc.
Lý Ngọc chống cơ thể đứng lên, bên tai mọi người đều nói .
"Lý sư huynh, được rồi!"
"Đúng vậy, chẳng qua chỉ là một trận tỷ thí mà thôi!"
"Thiên Đạo Tông muốn cái giải nhất rách này, cho bọn hắn là được!"...
Một đám đệ tử Côn Luân trên mặt đều lộ vẻ không đành lòng, trên đại hội tiên đạo lân này, hắn đã mang về quá nhiều vinh dự cho CÔn Luân, hắn không nên, cũng không cần thiết phải gánh vách những thứ mà hắn còn chẳng đủ sức cũng như chẳng phải trách nhiệm gánh vác này. Khương Ly và Chu Tử Tuyền cũng rất đau lòng, Triệu Hinh Nhi thì tràn đầy hối hận, vừa rồi là nàng quá xúc động, không nên đưa ra tối kiến này, nếu lỡ Lý sư huynh xảy ra chuyện gì, nàng sẽ áy náy chết mất.
Đối mặt với sự khuyên can của mọi người, Lý Ngọc chỉ mỉm cười, vỗ vỗ bàn tay của Khương Ly và Chu Tử Tuyền, sau đó vẫn làm việc nghĩa không chùn bước, đi ra bên ngoài.
Loại chuyện này, nào có đạo lý bỏ dở giữa chừng.
Đan dược cấp năm, Thiên Đạo Tông dám cho, hắn liên dám lấy.
Lượt tỷ thí cuối cùng của Luyện Đan Sư tam phẩm, không thể nghi ngờ chính là lượt được chú ý nhất, đại hội tiên đạo những lần trước, người nào có được đệ nhất trong cuộc tỷ thí này, đều là Luyện Đan Sư tam phẩm đệ nhất nhân, danh xứng với thực.
Vài lần tỷ thí trước, thì người đứng nhất luôn là Triệu Quang Huyền.
Nhưng mà thời gian trước, Triệu Quang Huyền bất ngờ vẫn lạc, nên kết quả của lượt tỷ thí này cũng thành không thể đoán trước.
Thiên Đạo Tông Ngô Bá Ung, Tư Mã Ngạn, Cao Uyên, hay Côn Luân Vương Hoa, đều là Luyện Đan SƯ tam phẩm xuất sắc trong nhóm nổi bật, cuộc tỷ thí này vốn chỉ là lượt biểu diễn độc đại của Côn Luân, nhưng đáng tiếc là mấy vị Luyện Đan Sư ưu tú nhất của CÔn Luân, đều bị Thiên Đạo Tông đào đi mất, chỉ còn lại mình Vương Hoa một cây chống chẳng vững nhà.
Mặc dù còn rất nhiều người đem hy vọng ký thác vào Lý Ngọc, nhưng dù sao hắn cũng chỉ có tu vi Trúc Cơ Kỳ, đã liên tiếp luyện chế ba lò đan dược cấp hai, lại vượt cấp luyện chế liên tục hai lò đan dược cấp ba nữa, lúc luyện chế lò Thác Mạch Đan cuối cùng này, toàn bộ cơ thể đã lung lay sắp đổ, toàn bộ thân thể mặc dù đã đến cực hạn, nhưng thân thể hắn vẫn đang đứng thẳng tắp, chỉ là hơi hơi run rẩy, mồ hôi trên trán cũng đã nhìn thấy rõ.
Dù vậy thì ánh mắt của hắn vẫn kiên định như cũ.
Giờ phút này, ngay cả đệ tử Thiên Đạo Tông đều bắt đầu nghiêm nghị kính nể hắn.
Đàn ông đích thức chính là như vậy!
Thời gian chậm rãi trôi qua.
Một canh giờ.
Hai canh giờ.
Ba canh giờ. ...
Cho đến hơn sáu canh giờ, mới có Luyện Đan Sư lần lượt mở lò. Ngoài Luyện Đan Sư Côn Luân và Thiên Đạo Tông ra, thì Luyện Đan Sư các thế lực khác đều chỉ luyện chế ra một viên đan dược hạ phẩm, mấy vị Luyện Đan Sư của Côn Luân cũng chỉ cho ra lò một viên đan dược trung phẩm có hai đạo đan văn.
Thác Mạch Đan trung phẩm, cho dù ở Côn Luân cũng đã đạt yêu cầu.
Thác Mạch Đan thượng phẩm, bình thường đều xuất xứ từ tay của các vị Luyện Đan Sư tứ phẩm.
Vương Hoa thu đan hỏa, mở lò đan ra, sắc mặc có chút khó coi.
Mặc dù hắn rất ít khi luyện ra phế đan, nhưng tỷ lệ thượng phẩm cũng không cao lắm, chỉ khoảng xác suất ba thành, nhưng đó là dưới tình huống hắn có tâm trạng thất tốt, ngày hôm nay Côn Luân bị đâm sau lưng vào ngay thời khắc mấu chốt, trong lòng của hắn tức giận khó bình, nên luyện đan cũng có chút bị ảnh hưởng, chỉ luyện chế ra một viên trung phẩm.
Hai người Ngô Bá Ung, Tư Mã Ngạn cũng rất nhanh mở ra lò đan. Mỗi người một viên đan dược Thượng Phẩm, không thể nghi ngờ đã tuyên bố kết quả của lượt tỷ thí này.
Hồi Khí Đan, Trúc Cơ Đan, Thác Mạch Đan, đều không ngoại lệ , tất cả đều là thượng phẩm, ngay cả một viên trung phẩm cũng không có, mặc dù cũng không cho ra được viên siêu phẩm nào, nhưng có thể thấy bọn họ đã luyện chế các loại đan dược này tới lô hỏa thuần thanh.
Lý Ngọc vẫn như hai lượt trước, còn đang luyện chế, nhưng hắn đã rất khó thay đổi được kết quả.
Tính là hắn cũng luyện chế ra được đan dược thượng phẩm, nhưng thời gian luyện chế của hắn lại lâu hơn những vị cường giả Kim Đan này, dựa theo quy tắc thì nếu cùng số lượng đan văn và phẩm chất, thì sẽ đánh giá dựa vào thời gian hoàn thành luyện chế, ai ngắn hơn người đó thắng.
Một vị Luyện Đan Sư tam phẩm cũng đã kết thúc luyện chế, trên sân đấu chỉ còn lại một mình Lý Ngọc vẫn đang luyện chế.
Giờ phút này hắn đã đến cực hạn.
Thân thể của hắn đã đứng không vững nữa, mồ hôi cũng đã chảy thành từng vệt, nhưng hỏa diễm dưới tay hắn vẫn cực kỳ ổn định.
Không biết qua bao lâu, hắn chậm rãi thu hỏa diễm.
Nhưng mà hắn còn chưa kịp mở ra lò đan, đã thẳng tắp ngã uống.
Mọi người cũng chẳng suy nghĩ gì nhiều, dùng tu vi Trúc Cơ Kỳ của hắn, liên tục luyện chế ra sáu lò đan dược, mà ba lò trong đó còn là vượt cấp luyện chế, cơ thể và tâm thần của hắn sớm đã đến cực hạn, chỉ là một mực kiên trì chống đỡ xuống đến hiện tại.
Hắn đem cơn tức này giải tỏa xong, cũng bởi vì tâm thần tiêu hao mà lâm vào hôn mê.
Đây là một loại tự bảo vệ của cơ thể tu tiên giả.
Tổ sư Nguyên Anh của CÔn Luân trước tiên đem hắn về khán đài, thậm chí còn không mở ra lò đan của hắn.
Mặc kệ hắn có luyện ra đan dược hay không, hắn vẫn là anh hùng của Côn Luân.
Nhưng đây dù sao cũng đang là tỷ thí, nên vẫn có một vị trọng tài đi tới, thay Lý Ngọc mở ra lò đan.
Nhưng mà lúc nhìn về phía lò đan, thân thể của hắn chấn động cực mạnh.
Phía trên viên đan dược mặc dù chỉ có hai đạo đan văn.
Nhưng đan dược lại là hai viên.
Hai viên Thác Mạch Đan trung phẩm, bốn đạo đan văn.
Cuộc tỷ thí này, hắn luyện chế ra ba lò bốn viên đan dược, tổng cộng mười đạo đan văn, vượt qua tất cả Luyện Đan Sư tam phẩm ở đây.
Hình ảnh trên màn nước chiếu đến lò đan của Lý Ngọc, xung quanh yên tĩnh vài giây, sau đó triệt để nổ tung rồi.
"Hai viên đan dược!"
"Hắn lại luyện chế ra hai viên đan dược!"
"Hai viên đan dược trung phẩm, bốn đạo đan văn!"
"Hắn không theo đuổi phẩm chất đan dược, ngay từ đầu đã tính dùng số lượng để giành thắng lợi." Tất cả mọi người khó có thể tin, mà chính tổ sư Nguyên Anh và trưởng lão Kim Đan Kỳ của Côn Luân, cũng không dự liệu được, Lý Ngọc thế mà thực sự dùng thân phận Luyện Đan Sư nhị phẩm, lực lường đè tất cả Luyện Đan Sư tam phẩm, sáng tạo ra một kỳ tích mới.
Mà mấy vị Luyện Đan Sư tam phẩm vừa rời khỏi Côn Luân, để gia nhập Thiên Đạo Tông kia cũng đang ngơ ngác đứng tại nguyên chỗ, thật lâu cũng không có cách nào hoàn hồn.
Bọn họ thế mà lại thua, còn thua bởi một vị Luyện Đan Sư nhị phẩm, một hậu bối TRúc Cơ Kỳ.
Mấy người này cũng không xa lạ gì với Lý Ngọc, cũng công nhận thiên phú Đan Đạo siêu quần của hắn, vô địch trong đám Luyện Đan Sư trẻ tuổi, nhưng chưa từng nghĩ tới sẽ thua bởi hắn, ở trên cuộc tỷ thí Luyện Đan Sư tam phẩm.
Côn Luân động thiên.
Trên các đỉnh núi truyên tới từng tiếng hô hoán đinh tai nhức óc, vô số đệ tử Côn Luân đều hưng phấn tới tột đỉnh.
Mặc kệ Thiên Đạo Tông có bao nhiêu thủ đoạn hèn hạ, Côn Luân chỉ cần một người là đủ.
Sự thật lần nữa chứng miinh, vô luận lúc nào, người kia cũng đều đáng giá tín nhiệm.
Ngọc Hư CỦng.
Vương Đạo Huyền suy nghĩ trong chốc lát, nhìn từng giương mặt tươi cười vui vẻ của các vị tổ sư Nguyên Anh ở trên đại điện này, trong lòng đã làm ra một cái quyết định.
Bí cảnh Thiên Đạo.
Mấy vị cường giả Hóa Thân, đều lâm vào trâm mặc thật lâu.
Vì lần trao đổi Đan Đạo này, Thiên Đạo Tông đã làm hết sức chu đáo, sắp đặt kín kẽ mọi chỗ.
Mấy vị cường giả Hóa Thần cũng không ngại đích thân bố cục.
Tiêu phí một cái giá to lớn, để xúi giục mấy vị Luyện Đan Sư tam phẩm ưu tú nhất của Côn Luân làm phản.
Dưới tình huống khan hiếm vật liệu luyện đan dược đẳng cấp cao, ba vị Luyện Đan Sư ngũ phẩm của Côn Luân tồn tại cũng không có mấy giá trị, nếu lần trao đổi Đan Đạo này, có thể áp chế toàn diện Côn Luân, Đan Đạo nhất mạch của Thiên Đạo Tông sẽ có bước chuyển mình mạnh mẽ, mời chào đến càng nhiều Luyện Đan Sư hơn nữa, thu nạp càng nhiều cường giả, có thể thong dong mà ứng đối đại kiếp nạn sắp đến.
Nhưng lại không ai ngờ đến, kế hoạch chu toàn của bọn họ, sẽ bị hủy trên tay một tiểu tu sỹ Trúc Cơ Kỳ.
Một vị cường giả Hóa Thần nói :"Một người không thể nào vô dục vô cầu, hắn không muốn thực lực thì cho hắn quyền lực, hắn không muốn quyền lực thì cho hắn nữ nhân, mấy vạn nữ đệ tử của Thiên Đạo Tông mặc hắn chọn lựa, bổn tọa còn không tin, hắn có thể trung thành với Côn Luân đến mức nào?"
Chưởng giáo Thiên Đạo Tông khoát tay áo nói ra :"Bổn tọa đã thông qua ám tử Côn Luân điều tra qua hắn, với tính cách của người này, rất không có khả năng vì tông chúng ta sử dụng, không cần lại phí tổn sức lực, nếu lại chủ động tới cửa rồi bị cự tuyệt lần nữa, thể diện Thiên Đạo Tông cũng chẳng còn chỗ mà để"
Cường giả Hóa Thần kia nghe vậy, cũng không nói gì thêm nữa.
Chưởng giáo nói cũng có đạo lý, đối với Thiên Đạo Tông mà nói, thể diện của tông môn quan trọng hơn xa so với một hai vị nhân tài. Dù hắn có thiên phú phi phàm ở cả trận pháp lẫn đan đạo, nhưng Thiên Đạo tông cũng không thiếu nhân tài, mục đích của đại hội tiên đạo lần này đã đạt đến, mặc dù gặp ngăn trở nho nhỏ ở chỗ Côn Luân, nhưng cũng là không ảnh hưởng đến đại cục.
Nhưng mà vị cường giả Hóa Thần này cẩn thận suy nghĩ một chút, sau đó lại nói :"Đúng là không tốt đi chủ động mời chào hắn, nhưng nếu là hắn chủ động xin gia nhập thì sao?"
Chưởng giáo Thiên Đạo Tông hỏi :"Làm sao mà hắn chủ động được?"
Vị cường giả Hóa Thần này ung dung nói :"Chúng ta có thể cho hắn ngũ linh mạch Kim Đan, Côn Luân cũng có thể cho hắn, đúng là không phải dụ hoặc quá lớn, nghe nói khuyết điểm duy nhất của người này là háo sắc, mà Côn Luân tới bây giờ vẫn chưa có ai thu hắn làm đồ đệ, giả sử để cho một vị Hóa Thần của tông môn chúng ta thu hắn làm đồ đệ, mỗi lần hắn gặp bình cảng đều giúp đỡ đột phá, lại giúp hắn tìm kiếm mấy vị đạo lữ thiên phú và dung mạo xuất chúng, hắn sẽ còn cự tuyệt sao?"
"Nếu như hắn vẫn không đồng ý thì sao?"
"ha ha! Lần này cũng không cần chủ động đi tìm hắn, chỉ để đám đệ tử cấp thấp truyền tin tức ra, tính là hắn không đồng ý thì tông môn cũng không có tổn thất gì, ngược lại còn thể hiện rõ chúng ta cầu hiền như khát nước, loại đệ tử như này, Côn Luân còn không có biểu hiện gì, bổn tọa muốn nhìn Côn Luân còn có thể lưu lại được bao nhiêu người..."