Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 183 - Chương 128: Nam Cung Thiên Suy Đoán

Chương 128: Nam Cung Thiên suy đoán Chương 128: Nam Cung Thiên suy đoánChương 128: Nam Cung Thiên suy đoán

Sau khi nhóm thiên kiêu Côn Luân trở về, tông môn bố trí tiệc tẩy trần thịnh soạn ở Tử Tiêu Phong, chúc mừng thành công của chuyến đi này.

Đại hội tiên đạo lần này, thu hoạch của Côn Luân trên cái hạng mục tỷ thí, đầu vượt qua tất cả những lần đại hội trước đây, mặc dù cũng mất đi năm vị Luyện Đan Sư tam phẩm, nếu đổi lại là các tông môn khác chỉ sợ là đoạn tuyện với Đan Đạo luôn, nhưng Côn Luân thì khác, ở đây không thiếu nhất chính là Luyện Đan Sư, thêm năm vị cũng không nhiều, bớt đi năm vị cũng chẳng ít.

Đối với nhiều phong Đan Đạo mà nói, thậm chí còn rất vui mừng nhìn thấy chuyện này.

Dù sao thì ít đi năm người tức là sẽ bớt đi năm phần tài nguyên bị chia, đương nhiên là chuyện tốt đối với bọn họ.

Còn đối với Lý Ngọc thì là như thế này.

Mỗi tháng trước kia, hắn chỉ cần luyện hai mươi viên Thông Mạch Đan, bây giờ tăng thêm là bốn mươi lò, hơn nữa vẫn chỉ là giao một lò một viên cực phẩm, còn dư đều là của hắn.

Côn Luân bây giờ Luyện Đan Sư nhiều, vật liệu thì ít, nên thiếu đi năm vị Luyện Đan Sư tam phẩm, gần như chẳng có chút ảnh hưởng nào.

Những tông môn khác không có nội tình thâm hậu như Côn Luân, dưới tuyên bố cường giả Kim Đan Kỳ nếu muốn có thể trực tiếp gia nhập Thiên Đạo tông, được tu hành ở bí cảnh Thiên Đạo, thì có chút bị thương gân động cốt.

Nhiều trưởng lão Kim Đan, thậm chí là tổ sư Nguyên Anh còn rời khỏi tông môn của mình, để gia nhập Thiên Đạo Tông.

Nhưng chiêu rút củi dưới đáy nồi này của Thiên Đạo Tông, cũng trực tiếp chọc giận nhiều người, các đại môn phái như Nga My, CÔn Luân, Thanh Thành, Thục Sơn, Hoa Sơn, sau khi đại hội tiên đạo kết thúc, còn đoạn tuyệt quan hệ buôn bán qua lại với Thiên Đạo Tông.

Lý Ngọc rất nghi ngờ mục đích của Thiên Đạo Tông khi làm như vậy.

Bọn họ vốn đã đủ mạnh mẽ rồi, nhưng vẫn không ngại đắc tội những tông môn khác, khắp nơi đào góc tường của người khác, tiếp tục làm mạnh thêm nữa thực lực của tông môn, rút cục là muốn làm gì...

Tiếp tục như vậy nữa, dưới tình huống cường giả Phá Hư không ra như bây giờ, dùng thực lực một mình Thiên Đạo Tông, cũng có thể quét sạch toàn bộ tu tiên giới, chẳng lẽ họ lại muốn làm cái vương triều Thiên Diễn thứ hai, chiếm lấy tất cả tài nguyên, để các tông tu tiên giả khác làm trâu làm ngựa cho bọn họ?

Bất kể là xuất phát từ mục đích gì, nhưng đại hội tiên đạo này, đã mơ hồ thành một cái chuyển hướng.

Một tháng trước, Thiên Đạo Tông coi như đệ nhất đại tông Chính Đạo, dù hành động bá đạo một chút, nhưng vẫn là thủ lĩnh mà các tông công nhận.

Nhưng sau đại hội tiên đạo, những môn phái Chính Đạo này, đã ngày càng xa lánh đối với Thiên Đạo Tông.

Còn đối với Lý Ngọc, lần đại hội tiên đạo này, cũng là một cái chuyển hướng.

Thu hoạch của hắn không chỉ là những cái giải nhất, hay những viên Thác Mạch Đan kia.

Những điều kiện mà Thiên Đạo Tông mở ra với hắn, khiến cho Côn Luân không còn lựa chọn nào khác, nên từ hôm nay cho đến lúc Kết Đan, Lý Ngọc không cần phải lo lắng ưu phiên về vấn đề đan dược tu hành nữa.

Không chỉ là Thác Mạch Đan, mà ngay cả Phá Cảnh Đan trợ giúp lúc Kết Đan, tông môn cũng đã chuẩn bị cho hắn.

Mà thân phận đệ tử chưởng môn, mặc dù không đem đến lợi ích cụ thể gì cho hắn luôn, nhưng ít ra hắn có thể tùy ý ra vào Ngọc Hư Cung, không cần phải thông bẩm nữa, cũng có thể tìm Tần sư tỷ để hỏi về các vấn đề tu hành, bất cứ lúc nào.

Dù sao sư tôn của bọn hắn là chưởng giáo, thường ngày bận trăm công ngàn việc, chuyện chỉ điểm Lý Ngọc tu hành, đương nhiên rơi vào tay vị sư tỷ duy nhất này rồi.

Ở chung nhiều hơn với Tần sư tỷ, Lý Ngọc từ từ phát hiện ra, tính tình của nàng, thực ra cũng không phải quá lạnh nhạt như tưởng tượng.

Cô gái bình thường sẽ có nhiều tâm sự, nàng cũng là có, tu hành không thuận cũng buồn bực, gặp chuyện vui vẻ, ví dụ như tu vi đột phá, pháp thuật thành công, cũng sẽ mừng rỡ, chỉ là nàng không biểu hiện quá rõ ràng như những người khác.

Cũng là thiên phú tuyệt đỉnh song Thiên Linh Mạch, Tần sư tỷ thì như tiên tử một lòng tu hành, không hỏi phàm trần, tính tình cực kỳ đơn thuần, Nam CUng Thiền thì hoàn toàn trái lại, nàng là ma nữ hành tẩu tại nhân gian, chắc chắc sẽ có nhiều ý nghĩ cổ quái hiếm lạ, từ lúc gặp gỡ nàng đến bây giờ, giữa Lý Ngọc và nàng đã có nhiều dây dưa không rõ.

Sau khi rời khỏi chỗ Tần sư tỷ, Lý ngọc trở lại Ngọc Tuyên Phong, rồi lại chủ động liên hệ Nam Cung Thiền.

Rất nhanh, giọng nói lười biếng của yêu nữ liền vang lên trong lòng hắn.

"Chuyện gì?"

Lý Ngọc nói :"Không có việc gì, chỉ là muốn hỏi một chút, cô nương đang làm gì vậy?"

Nam Cung Thiền tức giận nói :"tu hành chứ làm gì, ngươi cho rằng bản cô nương giống như ngươi một dạng, mỗi ngày đều mặc kệ chính sự..."

Lý Ngọc cũng không có mặc kệ chính sự, luyện đan là chuyện đứng đắn, song tu cũng là chuyện đứng đắn, chỉ là yêu nữ cứ cho là hắn trầm mê nữ sắc, lần nào cũng có ý kiến đủ thứ.

Nàng một đứa FA, làm sao hiểu được sự vui vẻ của người từng trải.

Hắn cũng chẳng muốn tính toán cùng nàng những chuyện nhỏ nhặt này, tùy ý hàn huyên vài câu xong, Lý Ngọc lại đi bận bụi chuyện khác luôn.

Trước kia hắn đều chờ yêu nữ chủ động liên hệ với mình, nhưng dạo này hắn cứ hai ngày lại chủ động đi liên hệ với yêu nữ, cho du không có chuyện gì cũng sẽ tùy ý tâm sự với nàng vài câu.

Lý Ngọc là lo, với tính cách đa nghi của nàng, nếu lâu dài không liên hệ, nàng sẽ rất dễ liên tưởng lung tung.

Mà sau khi biết được thân thế cũng như quá khứ của nàng, Thực ra Lý Ngọc cũng thêm phần yêu thương nàng.

Thân là người có chức vị cao, nhưng suy cho cùng cũng chỉ là một cô gái nhỏ thiếu khuyết sự quan tâm.

Lý Ngọc làm người có ân tất báo, vì vậy mặc dù hắn lấy được Ất Mộc linh tủy mà mình cũng rất cần, nhưng lại không chút do dự tặng cho Hứa sư tỷ, Yêu nữ không thiếu mấy thứ này, nên Lý Ngọc chỉ có thể cho nàng, cảm giác an toàn cùng sự quan tâm. Mà muốn nói ân tình, dùng ân tình của yêu nữ đối với hắn, cho dù là để hắn lấy thân báo đáp, cũng là hợp tình hợp lý.

Ba lần ân cứu mạng, hắn phải báo đáp nàng thật nhiều.

Vì thế mỗi lần hắn rảnh rỗi lại liên hệ yêu nữ một cái, thể hiện cho nàng thấy hắn luôn nghĩ đến nàng, bớt cho nàng lúc nào cũng lo lắng chuyện hắn phản bội.

Huyền Âm Tông, trên bảo tọa to lớn, thiếu nữ khoanh chân ngồi co ro ở trong góc, trên mặt biểu lộ rất bất ngờ.

Không đúng.

Rất là không đúng.

Đối với sự hiểu rõ của nàng với Lý Ngọc, nếu không có chuyện gì, hắn sẽ tuyệt đối không đi chủ động liên hệ nàng.

Chính xác mà nói, hắn chỉ tìm nàng mỗi khi cần hỗ trợ gì đó, hoặc muốn xin xỏ chỗ tốt gì đó, mới sẽ chủ động gọi nàng, trước kia đều là như nàng tìm hắn trước, hắn còn cực kỳ miễn cưỡng.

Nhưng thời gian này, hắn lại cực kỳ hay chủ động liên hệ, mà lần nào cũng đều không có chuyện quan trọng gì, không phải hỏi nàng đang làm gì, thì chính là chủ động chia sẻ cho nàng một chút chuyện lý thú.

Chuyện bất thường chắc chắn có vấn đề!

Tiểu tử này có vấn đề!

Nam Cung Thiền tự nghĩ mãi mà không rõ, nên hướng về phía góc hành lang vẫy vẫy tay, gọi:"Thanh Nhi, ngươi tới đây!"

Một thiếu nữ mặc váy mầu lục đi tới, hỏi :"Cô nương, có gì phân phó!"

Nam CUng Thiền một tay chống cằm, hỏi :"Thanh Nhi, nếu như một người nam rất thích tìm ngươi nói chuyện, nhưng lại không phải nói chuyện quan trọng gì, thì khả năng là nguyên nhân gì?"

Thiếu nữ váy lục ngạc nhiên, sau đó nói :'A. ta không biết, cũng không có nam nhân nào tìm ta nói chuyện..."

Nam Cung Thiền thở dài :"Nếu Như, ta nói là nếu như..."

Thiếu nữ váy lục cẩn thận suy nghĩ trong chốc lát, lại nói :"Vậy hẳn là bởi vì ưa thích đi, một người nếu mà có được người mình ưa thích, sẽ muốn tìm nàng nói chuyện, hận không thể mỗi ngày đều dính ở chung một chỗ, cha ta chính là như vậy đối với mẹ ta, vì thế nên mẹ ta suốt ngày chê hắn phiền..."

Nam Cung Thiền nghe vậy thì sửng sốt.

Chẳng lẽ Lý Ngọc ưa thích mình sao?

Hình như... không phải là không được.

Nàng xinh đẹp như vậy, thiên phú cũng cao như vậy, cứu hắn nhiều lần như vậy, cũng tốt với hắn như vậy, đổi vị trí suy nghĩ một cái, nếu nàng là Lý Ngọc, khả năng nàng cũng sẽ thích chính mình.

Dù sao hắn còn háo sắc như vậy.

Nhưng nàng cũng không thể khẳng định, cân nhắc một lúc, nàng vẫn quyết định nên thử một phen xem Sao.

Trước kia lúc Lý Ngọc đang trâm mê nữ sắc, hắn sẽ không để ý nàng, chỉ xong xuôi rồi mới liên hệ lại nàng. Chờ đến lúc trong linhh hồn truyền đến cảm giác khác thường, Nam Cung Thiền lập tức bắt đầu liên hệ Lý Ngọc.

Côn Luân động thiên.

Ngọc Tuyên Phong.

Lúc này chỉ có hai người trong hoa viên, Lý Ngọc đang ôm Chu Tử Tuyền đi đến bàn du dây, nhưng đột nhiên cảm nhận được yêu nữ kêu gọi.

Nếu là trước đây, hắn chắc chắn sẽ mặc kệ, nhưng lo lắng yêu nữ có chuyện gì gấp, nên vẫn đáp lại nàng trước, hỏi :"Cô nương có chuyện gì sao?"

Thấy Lý Ngọc thế mà thực sự trả lời nàng luôn, Nam Cung Thiền sửng sốt mất một lúc, rồi mới nói :"Ta tính toán đi Côn Luân một chuyến, có thể sẽ ở chỗ của ngươi hai ngày."

Trước kia nếu Lý Ngọc nghe thấy nàng nói như vậy, nhất định sẽ hết sức từ chối, nỗ lực tìm mọi cách khuyên nàng thay đổi ý định.

Đối với yêu cầu của nàng, Lý Ngọc rất dứt khoát đáp ứng :"Tốt, ta ở Côn Luân đợi cô nương, lần này tới nếu không ngại ở thêm vài ngày... cô nương, cô nương?"

Lý Ngọc có chút cạn lời, gọi thế nào cũng không thấy thanh âm đáp lại, liên hệ linh hồn giữa hai người cũng đã tách ra.

Không biết nàng lại định làm gì, Lý Ngọc lắc đầu, tâm tư của yêu nữ khó đoán, hắn cũng chẳng suy nghĩ gì thêm, lại tiếp tục công việc trên bàn đu dây.

Huyền Âm Giáo.

Nam Cung Thiền tựa trên bảo tọa, vẫn đang khó có thể tin.

Lý Ngọc đối với nàng thực sự thay đổi tốt hơn.

Tốt tới mức nàng cũng khó mà thích ứng.

Chẳng lẽ hắn thực sự thích nàng.

Lại nói tiếp, hắn ngoại trừ thiên tư tu hành kém một chút, nhưng thiên phú Đan Đạo lại rất lợi hại, bê ngoài cũng rất là dạng chó hình người, được người ta ưa thích, nếu không lúc ấy nàng cũng sẽ không tâm huyết dâng trào mà đi cứu hắn.

Nhưng loại ưa thích này của nàng, cũng không phải là tình yêu nam nữ.

Nàng chưa từng suy nghĩ qua chuyện sẽ tìm một đạo lữ.

Huống chỉ Lý Ngọc đã có đạo lữ, nàng cũng không thích chia sẻ nam nhân với người khác, trừ khi Lý Ngọc bằng lò buông bỏ đạo lữ bây giờ của hắn.

Hừ, như vậy cũng không được!

Thiên phú hai người chênh lệch quá nhiều, dùng thiên phú của hắn, có thể Kết Anh hay không còn rất khó nói, nàng cũng không muốn hai người ở chung mấy trăm năm, rồi sau đó phải thủ tiết hơn một ngàn năm, thậm chí càng lâu...

Nghĩ tới đây, suy nghĩ của nàng lại bay xa.

Khi còn bé, nàng nuôi dưỡng một con chó nhỏ, thế nhưng nó không có thiên phú tu hành, làm bạn với nàng mười năm rồi mất đi.

Tính là Lý Ngọc sau này có ở bên người nàng, nhưng cuối cùng vẫn phải rời xa, nghĩ tới đây, tỏng lòng nàng bỗng luẩn quẩn ưu thương nhàn nhạt,

Khí đó sẽ chẳng còn có người nào mỗi ngày hỏi nàng đang làm cái gì nữa.

Nàng không phải không thừa nhận, Lý Ngọc bây giờ đúng là có đáng ghét một chút, nhưng so với trước kia, càng làm cho người khác ưa thích hơn.
Bình Luận (0)
Comment