Chương 127: Tân sư tỷ, thân sư tỷ
Chương 127: Tân sư tỷ, thân sư tỷChương 127: Tân sư tỷ, thân sư tỷ
Tranh đoạt Thiên Kiêu Bảng, chỉ có một lần cơ hội.
Xông qua một lần thì không thể xông lại lần thứ hai.
Theo lý thuyết thì không đến ngày cuối cùng, Thiên Kiêu Bảng vẫn có khả năng biến động.
Nhưng chủ yếu là từ ba ngày trước, top một trăm trên Thiên Kiêu Bảng đã không có biến động gì, đệ tử có thực lực chân chính của các phái, cũng đã sớm lên sân khấu từ ba ngày đầu tiên rồi, còn hơn chục ngày sau là thời gian dành cho tán tu và đệ tử các môn phái nhỏ đến trải nghiệm mà thôi.
Xếp hạng của Lý Ngọc một mực ổn định cho tới lúc tỷ thí kết thúc, cũng không có ai vượt qua.
Trong thời gian này, hắn luôn ở thành Thiên Đạo, nhưng cũng không phải chỉ rảnh rỗi ở lì nơi đóng quân, chính xác mà nói, thì mỗi ngày hắn đều bộn bề nhiều việc.
Nơi đóng quân của Nga My, Lý Ngọc đặc biệt đến thăm hỏi một lần, chủ yếu là đến cảm tạ Sư tôn của Bạch Sư Tỷ và ba tỷ muội Triệu Thị, nếu không phải có bà xuất thủ tương trợ, đem đạo Tử Vi linh hỏa cho hắn mượn, thì tỷ thí Luyện Đan Sư tam phẩm đó, Lý Ngọc dù có lòng cũng vô lực.
Nơi đóng quân của các môn phái khác, cũng không xa nơi đóng quân của Côn Luân, mà Lý Ngọc đều có bạn bè ở các tông, nhất là ở các tông môn như Thục Sơn, Hoa Sơn, Thanh Thành, hắn đều liên lạc gặp gỡ trao đổi giao lưu, để tăng thêm tình cảm, thuận tiện kết giao với thiên kiêu của các phái như Thục Sơn Thất Kiếm, Hoa Sơn Tứ Tú, Thanh Thành Lục Nghệ, ...
Những vị thiên kiêu này và những thiên kiêu của các tông môn khác, cơ bản cũng đều là bạn bè của nhau, nên cứ thế bắc cầu làm quen, khiến Lý Ngọc lại quen biết thêm được Thiên Âm Ngũ Luật, Mao Sơn Lục Đạo, Thiên Cơ Tứ Uẩn, Ngự Thú Tam Kiêu, ... thế là vòng bạn bè chẳng mấy chốc đã tăng lên gấp bội.
Tu tiên giới đều có các vòng tròn.
Đệ tử bình thường có vòng tròn của đệ tử bình thường, đệ tử hạch tâm có vòng tròn của đệ tử hạch tâm, thiên kiêu đương nhiên có vòng tròn của thiên kiêu, Lý Ngọc thì vòng nào hắn cũng lăn lộn được, mặc dù không thể gọi là giao tình sâu đậm gì, nhưng đều lăn lộn đến quen mặt.
Ngoài việc mỗi ngày đều vội vàng xã giao ra, Lý Ngọc cũng không quên Yêu nữ.
Cứ hai ngày hắn lại chủ động liên hệ với Yêu nữ một lần, cho dù là không có chuyện gì.
Không có chuyện nhưng vẫn liên hệ với nàng, để tránh việc trái tim nhạy cảm đa nghỉ kia của nàng lại nảy số lung tung.
Hai ngày sau, đại họi tiên đạo lần này chính thức kết thúc.
Thiên Đạo Tông không thể nghi ngờ chính là vai chính trong lần đại hội này, hầu hết các loại tỷ thí đầu có thu hoạch, lần nữa phô bày thực lực mạnh mẽ của tông môn siêu cấp.
Đệ tử Thiên Đạo Tông cũng chiếm sáu thành trong top một trăm Thiên Kiêu Bảng, trừ vị trí đệ nhất bị vị thiên chi kiều nữ của Côn Luân chiếm mất, thì vị trí thứ hai đến mười một đều là Thiên Đạo Thập Thánh, thể hiện được rõ sự thống trị lực lượng tuyệt đối của bọn họ trên Thiên Kiêu Bảng.
Mà tại các đạo khác, Thiên Đạo Tông cũng đều có biểu hiện không kém, vô luận là Luyện Đan, Luyện Khí, Phù Lục, Trận Pháp, Cơ Quan Thuật hay Ngự Thú, cũng đều rút ngắn chênh lệch với các đại tông môn khác, thậm chí còn vượt qua.
Trên tràng thịnh hội lớn nhất của tu tiên giới này, là sân khấu thí đấu thể thao của thiên kiêu các phái, có người bừa bãi vô danh một trận chiến thành danh, cũng có thiên tài từ đó mà vẫn lạc, Thiên Kiêu Bảng chính là thứ được chú ý nhất, cũng chính là chủ đề nóng bỏng nhất, được nghị luận náo nhiệt trong thời gian này.
Thiên chi kiêu nữ của Côn Luân nhất chi độc tú, chỉ bằng một mình nàng lực ép cả Thiên Đạo Thập Thánh, lần đầu tiên tham gia đại hội tiên đạo, đã chiếm cứ đầu bảng.
Song kiều môn hạ của Huyền Chân tổ sư biểu hiện cũng cực kỳ bất phàm, nhất là vị thiếu nữ Thiên Linh Mạch kia, không thể nghi ngờ chính là một ngôi sao mới, đang từ từ bay lên của tu tiên giới, Côn Luân là đại tông thứ hai của tu tiên giới, danh bất hư truyền.
Thực lực của thiên tài kiếm đạo của Thục Sơn Thượng Quan Hạo, và Bạch Thanh Ảnh đứng đầu Nga My Tứ Mỹ của Nga My cũng không kém chút nào, lân đầu sát nhập top hai mươi, mà với tuổi của bọn họ, vẫn có thể tham dự lần đại hội tiên đạo tiếp theo, ít nhất có thể kéo dài mười năm huy hoàng.
Những vị thiên kiêu này cũng chính là những ngôi sao mới sáng chói của tu tiên giới.
Nhưng hào quang của bọn họ trên đại hội tiên đạo này, so sánh với tên của một người còn lại, thì cũng không chói mắt bằng.
Lý Ngọc mặc dù chỉ có xếp hạng thứ hai mươi sáu trên Thiên Kiêu Bảng, nhưng thành tích này cũng không phải là thành tích duy nhất của hắn, Đan Đạo và Trận Pháp mới là hắn chủ tu, một mình hắn ôm đồm tất cả ban thưởng của tỷ thí Trận Pháp Sư và Luyện Đan Sư.
Nhiều năm sau, mọi người có thể đã sớm quên mất tên những vị đã bài danh trên Thiên Kiêu Bảng hôm nay.
Nhưng bọn họ nhất định sẽ nhớ được, một lần đại hội tiên đạo này, có một vị kỳ tài như vậy, dùng tu vi Trúc Cơ Kỳ lực ép tất cá Luyện Đan Sư tam phẩm, Trận Pháp Sư tam giai, đoạt hai cái đệ nhất của cả hai Đạo Trận Pháp và Đan Đạo, mà ngay cả linh sủng do hắn nuôi dưỡng, đều không hề tâm thường. ...
Côn Luân động thiên.
Đại hội tiên đạo năm năm một lần đã kết thúc từ một ngày trước.
Ngày hôm nay là ngày mà nhóm thiên kiêu trên đường trở về, bên trên quảng trường lớn phía ngoài của Côn Luân Động Thiên , dã sớm đứng chật kín đệ tử Côn Luân, nhiều người tới muộn không còn chỗ đứng, phải di chuyển tới những đỉnh núi gần đó.
Đại hội tiên đạo lần này, danh tiếng của CÔn Luân thậm chí còn có lúc lấn át cả Thiên Đạo Tông.
Bọn họ đi tới nơi này sớm như vậy, là để nghênh đón những vị thiên kiêu đã vì tông môn lấy được vinh dự kia.
Nhất là Lý Ngọc.
Lúc thi đấu Luyện Đan Sư tam phẩm, dưới tình huống tông môn bị năm người kia phản bội, hắn đã không để ý thân thể của mình, đứng ra gánh vác, lấy được phần thắng vô cùng quan trọng trong cuộc thi đấu này cho tông môn, chính mình thì mệt mỏi té xỉu ngay tại phía trước lò đan.
Giây phút Ngô Thông truyền tin tức từ hiện trường về, đã khiến rất nhiêu nữ đệ tử cảm động lã chã rơi lệ.
Mà ngay cả các nam đệ tử, lúc ấy vành mắt cũng đỏ...
Lúc trước Côn Luân đối xử với hắn như thế nào, rất nhiều đệ tử đều biết, chưởng giáo chân nhân muốn tăng một ít đan dược cho hắn, còn bị nhóm tổ sư Nguyên Anh trưởng lão đoàn cự tuyệt tập thể.
Thiên Đạo Tông cho hắn đãi ngỗ không tưởng, nhưng hắn vẫn lựa chọn đứng về Côn Luân, có thể nói là tấm gương của tất cả các đệ tử Côn Luân bọn họ. Nên bọn họ tự nguyện đứng ở chỗ này, vì hắn mà nghênh đón.
Khi mấy chiếc linh thuyên xuất hiện ở phía xa chân trời, xung quanh Côn Luân động thiên đã triệt để sôi trào, khiến chim thú trong phạm vi hơn mười dặm bên trong, kinh hãi chạy trốn tứ phía.
Phía trên linh thuyên, nhóm thiên kiêu chưa tới gân tông môn, đã nghe được chúng đệ tử hô tên Lý Ngọc, trong lòng đều rất hâm mộ, e là toàn bộ Côn Luân này, chỉ có hắn mới có lực lượng hiệu triệu quần chúng như vậy.
Nhưng đây cũng là điều hắn xứng đáng có được.
Mấy cái linh thuyên cũng không đáp xuống trên quảng trường, mà trực tiếp xuyên qua cổng tông môn, tiến nhập Côn Luân động thiên.
Đây là điều lần đầu tiên xảy ra từ trước tới nay.
Nhưng đây cũng chẳng phải là không có cách nào sao, quảng trường phía trước tông môn bị đệ tử đứng chật như nêm cối, linh thuyền biết đáp ở chỗ nào, thanh thế như vậy để ngay cả mấy vị tổ sư Nguyên Anh sống mấy trăm năm, cũng là lần đầu tiên thấy được.
Ngọc Hư Cung.
Nhóm đệ tử Côn Luân đi tham gia đại hội tiên đạo lần này trở về, được đích thân chưởng giáo chân nhân tiếp kiến.
Chưởng giáo chân nhân tán dương bọn họ đạt được thành tích tốt ở trên đại hội tiên đạo lần này, cũng tiến hành động viên với từng vị đệ tử, cho dù là không lấy được thứ tự cũng đều có ban thưởng.
Sau đó chưởng giáo chân nhân cũng chính miệng tuyên bố, danh sách Côn Luân Thất Tử mới của CÔn Luân.
Đây cũng là lệ cũ sau khi kết thúc đại hội tiên đạo, nhân tuyển Côn Luân Thất Tử, vốn chính là căn cứ vào xếp hạng của đệ tử Côn Luân trên Thiên Kiêu Bảng để quyết định ra.
Sau tranh đoạt Thiên Kiêu Bảng lần này, dựa theo xếp hạng trên Thiên Kiêu Bảng, Côn Luân Thất Tử mới của theo thứ tự là Tần Khả Nhân, Hứa Khuynh Tâm, Khương Ly, Lý Ngọc, Lục Hành Chu, Hoa Vân và Vương Trực.
Trong bày người này, trừ Lý Ngọc ra thì sáu người còn lại đều là đệ tử hoặc đời sau của một vị đại trưởng lão Nguyên Anh Hậu Kỳ, Tân Khả Nhân còn là người thừa kế của Chưởng giáo chân nhân.
Loại chuyện này cũng chưa từng xuất hiên qua trước giờ, dù sao có thể lên được Thiên Kiêu Bảng thì đều là thiên kiêu mà tông môn chồng chất tài nguyên bồi dưỡng ra, mà bọn họ thường là những người đã sớm bị tổ sư Nguyên Anh nhìn trúng, thu làm môn hạ, sẽ không chờ tới tận sau khi đại hội tiên đạo kết thúc.
Đối với Lý Ngọc, Côn Luân nhất định phải có biểu hiện cụ thể.
Dù sao Thiên Đạo Tông cũng có nói qua, chỉ cần Lý Ngọc đồng ý gia nhập Thiên Đạo Tông, thậm chí sẽ có cường giả Hóa Thần thu hắn làm đồ đệ.
Côn Luân cho dù không thể hào khí được bằng Thiên Đạo Tông, nhưng ít nhất cũng phải sắp xếp cho hắn một vị sư tôn Nguyên Anh hậu kỳ chứ nhỉ.
Tất cả mọi người đều suy đoán, liệu có phải là Huyền Chân Tổ Sư không, dù sao Lý Ngọc đã có mối quan hệ rất thân thiết với Ngọc Châu Phong rồi, lại còn mập mờ với cả Khương sư muội nữa, có rất nhiều người ở thành Thiên Đạo đã nhìn thấy hai người họ hôn môi trước mặt rất nhiêu người, nếu như hắn bái Huyền Chân Tổ Sư làm sư phụ, đó chính là thân càng thêm thân. Lúc này, Vương Đạo Huyền đột nhiên nhìn về phía Lý Ngọc, hỏi hắn :"Lý Ngọc, ngươi có đồng ý bái bổn tọa làm sư phụ không?”
Nghe lời nói này, mọi người ở đây đều giật nảy cả mình.
Bọn họ nghĩ ngược nghĩ xuôi, cũng không ai nghĩ tới, chưởng giáo chân nhân lại có thể đích thân thu Lý Ngọc làm đồ đệ.
Mặc dù tu vi đều là Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng thực lực của chưởng giáo chân nhân ở trong tông môn chỉ dưới cường giả Hóa Thần, so với Huyền Chân tổ sư hay Thái Nhất tổ sư, cũng đều mạnh hơn một đường, mà hắn còn cực kỳ ít thu đồ đệ, đệ tử trước mắt chỉ có duy nhất Tân Khả Nhân.
Lý Ngọc cũng phản ứng kịp, ôm quyền nói :"Đệ tử đồng ý!"
Có một vị sư tôn Nguyên Anh hậu kỳ, là chuyện mà biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ, sau này hắn ở tông môn và cả trong tu tiên giới, coi như là đã có một chỗ dựa trực tiếp.
Chỉ là nếu như vậy , quan hệ sẽ có chút rối loạn.
Vì dụ như, từ giờ trở đi, Tần sư tỷ biến thành thân sư tỷ*
Mà quan hệ của hắn và yêu nữ lại càng thêm rối rắm.
Trước kia Lý Ngọc chỉ có thể coi như là tiểu đệ của nàng.
Nhưng bây giờ cẩn thận tính toán lại, chưởng giáo chân nhân là sư tổ của yêu nữ, cách hai bối phận ở giữa, mà hắn là đệ tử của chưởng giáo chân nhân, cũng chính là cùng bối phận với phụ thân của nàng, dựa theo quy củ thì chẳng phải yêu nữ nên gọi hắn là Sư thúc?
* Thân sư tỷ - kiểu như chị ruột ấy ạ.