Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 181 - Chương 126: Lần Đầu Trèo Lên Thiên Kiêu Bảng (2)

Chương 126: Lần đầu trèo lên Thiên Kiêu Bảng (2) Chương 126: Lần đầu trèo lên Thiên Kiêu Bảng (2)Chương 126: Lần đầu trèo lên Thiên Kiêu Bảng (2)

Địa điểm tỷ thí Pháp tu là tại đỉnh núi chính giữa nơi đóng quân của các tông môn, các loại trao đổi Trận Pháp, Phù Đạo, Luyện KHÍ, Đan đạo... các thứ, đêu chỉ là những hoạt động khởi động trước đại hội, tỷ thí thuộc về đám thiên kiêu các phái này, mới là cao trào của mỗi lần đại hội tiên đạo.

Tỷ thí Trận Pháp, Phù Đạo, Đan Đạo ngắn thì nửa ngày, lâu thì ba ngày là xong, nhưng tỷ thí Pháp tu cuối cùng này, phải tiến hành lâu đến nửa tháng, nó không chỉ là cuộc tỷ thí có nhân số tham gia đông nhất, mà cũng là cuộc tỷ thí được mọi người chú ý nhất.

Có thể trong cuộc thi này thể hiện và leo được lên Thiên Kiêu Bảng, thì đều là một đời tuổi trẻ thiên kiêu của các phái.

Từ bừa bãi vô danh đến bỗng nhiên nổi tiếng, chỉ là trong chốc lát.

Cũng không phải là tu vi đến tâm nào là có thể tham gia cuộc thi này, muốn tham gia tranh đoạt Thiên Kiêu Bảng, mặc dù không có yêu cầu gì với thực lực, Luyện Khí, Trúc Cơ, hay Kim Đan đều có thể, nhưng người tham gia tỷ thí đều phải có tuổi chưa quá ba mươi.

Vai chính tỏng những lần tranh đoạt Thiên Kiêu Bảng, chính là đám thiên kiêu trẻ tuổi của các phái, bọn họ đại biểu chính là tương lai của môn phái.

Đối với đệ tử Côn Luân mà nói, mỗi lần đại hội Tiên Đạo diễn ra, còn có thể ra một đời Côn Luân Thất Tử mới.

Vị trí trong Côn Luân Thất Tử cũng không phải là cố định không thay đổi, nếu quá ba mươi tuổi sẽ tự động mất đi danh hào, hoặc thất bại trong tranh đoạt vị trí trên Thiên Kiêu Bảng, thì vị trí cũng sẽ bị người khác cướp đi.

Lần đại hội tiên đạo này, vị trí của Côn Luân Thất Tử nhất định sẽ có biến hóa, Khương Ly có tu vi Kim Đan kỳ chắc chắn sẽ dễ dàng tiến vào một trăm thứ hạng đầu trong Thiên Kiêu Bảng, chính là không biết vị nào sẽ bị nàng thay thế.

Thiên kiêu của các tông môn khác, như Thiên Đạo Thập Thánh, Thục Sơn Thất Kiếm, Nga My Tứ Mỹ, ... các loại, cũng sẽ cần phải biểu hiện thật tốt, kiếm được bài danh cao trên Thiên Kiêu Bảng, mới có thể bảo trụ vị trí của mình.

Mà bọn họ cũng chính là đối tượng, được tất cả mọi người chú ý.

Lý Ngọc dắt tay Chu Tử Tuyền bay đến đỉnh núi, còn chưa rơi xuống đất đã nhìn thấy mọt cái màn nước thật lớn.

Phía trên màn nước sáng rọi lưu động, mỗi cái tên được viết trên đó đều là vị trí hiện tại, đây là bảng xếp hạng một nghìn thiên kiêu, trong đó có một trăm hạng đầu sẽ được biểu hiện bằng cỡ chứ lớn và sáng rực rõ, để mọi người càng thêm dễ nhìn.

Thiên tài tham gia tranh đoạt Thiên Kiêu Bảng rất nhiều, các đệ tử có chút thực lực của các phái cũng nô nức đến thử nghiệm, tán tu và những đệ tử trong môn phái nhỏ, cũng có một số ít người có thiên phú và thực lực không tệ, muốn tại trên bảng lưu lại tên tuổi, biết đâu được đại môn phái nhìn trúng, thì con đường tu hành sau này, sẽ càng thêm thuận buồm xuôi gió.

Lý Ngọc nhìn thấy tên của Tần sư tỷ trên bảng đầu tiên.

Bởi vì tên của nàng xếp tại vị trí thứ nhất.

Phõng nhãn ra toàn bộ tu tiên giới, dù là Thiên Đạo Tông có rất nhiều thiên kiêu, nhưng nàng vẫn là tồn tại độc nhất vô nhị, nghiêm chính mà nói thì cũng không tính là độc nhất vô nhị, bởi vì có Yêu nữ có thể làm đối thủ của nàng.

Vị trí thứ hai đến thứ mười, tất cả đều là đệ tử của Thiên Đạo Tông, Vương Hằng xếp tại vị trí thứ mười một.

Thiên Kiêu Bảng của Pháp tu thực ra chính là bài danh của thực lực các đệ tử Thiên Đạo Tông, theo như Lý Ngọc biết, thì Thiên Đạo Thập Thánh đều không có ngoại lệ, ai cũng là ngũ mạch đồng tu, mà còn là đầu được Thiên Đạo Tông chồng chất đan dược đến Kim Đan Kỳ, môn phái khác không thể so được với họ.

Trừ vị trí thứ nhất do Tần Khả Nhân chiếm giữ, mười vị phía sau đều là tên của Thiên Đạo Thập Thánh, dựa theo thứ tự đủ cả mười người.

Hứa Khuynh Tâm song linh mạch Kim Đan, xếp tại vị trí thứ mười hai, Lý Ngọc ngủ hai ngày đó, nàng cũng đã xuất quan, Luyện hóa xong bình Ất Mộc linh tủy, thì Mộc linh mạch của nàng cũng Kết Đan thành công, dùng thực lực song linh mạch Kim Đan, vẻn vẹn xếp ngay sau Thiên Đạo Thập Thánh.

Thục Sơn Thượng Quan Hạo, xếp ở vị trí thứ mười ba.

Nga My Bạch Thanh Ảnh xếp thứ mười bốn, Côn Luân Khương Ly xếp ngay vị trí thứ mười lăm sau đó, đây cũng đều là tu sỹ Kim Đan trong hàng đệ tử trẻ tuổi của các phái.

Ngoại trừ Thiên Đạo Tông, và ba đại cự đầu của Chính Đạo là Côn Luân, Thục Sơn cùng Nga my ra, thì các phái khác muốn bồi dưỡng được tu sỹ Kim Đan Kỳ trước ba mươi tuổi, nhất là Ngũ linh mạch Kim Đan, gân như là điêu không thể nào, bởi vì đây không phải là do thiên phú mà là do tài nguyên.

Nếu như không phải Côn Luân có Tần Khả Nhân nhất chỉ độc tú, thì mười thứ hạng đầu của Thiên Kiêu Bàng sẽ đều là đệ tử của Thiên Đạo Tông rồi.

Ngoại trừ mấy vị thiên kiêu này, thì trước sau top hai mươi, cũng đều là đệ tử đến từ Thiên Đạo Tông, phía trên màn nước, trước mỗi cái tên đều có tiêu ký của tông môn, lý Ngọc nhìn lướt qua một trăm thứ hạng đầu, thì có sáu thành là đệ tử Thiên Đạo Tông.

Côn Luân xếp thứ hai.

TRong đó có Tần sư tỷ vị trí thứ nhất, Hứa sư tỷ thứ mười hai, Khương Ly thứ mười lăm, sau càng nàng thì có Lục Hành Chu xếp thứ ba mươi Hai, Hoa Vân thứ năm mươi sáu, Vương Trực tám mươi ba, là ở trong top một trăm bảng xếp hạng.

Thực lực của Lục Hành Chu đại khái vào khoảng tam linh mạch TRúc Cơ Đỉnh phong, thế mà ngay cả top ba mươi cũng chưa chen vào được, vì đứng phía trước hắn hầu hết đều là đệ tử Thiên Đạo Tông tu tứ linh mạch hoặc Ngũ linh mạch.

Những đệ tử này thiên phú chưa chắc đã tốt bao nhiêu, nhưng Thiên Đạo Tông năm giữ rất nhiều bí cảnh động thiên, tài nguyên đầy đủ, nên bọn họ bồi dưỡng những đệ tử này với mục đí đi chiếm cứ vị trí trên Thiên Kiêu Bảng.

Đương nhiên, những đệ tử tu nhiều linh mạch này ở những bí cảnh cấp thấp thường không có đối thủ, nên càng thêm thuận tiện cho việc cướp đoạt tài nguyên.

Nhìn lướt qua Thiên Kiêu Bảng xong, Lý Ngọc và Chu Tử Tuyền ởi tới vị trí của Côn Luân, tụ họp cùng Khương Ly và Hứa Khuynh Tâm.

Lý Ngọc sờ sờ đầu Khương Ly trìu mến, sau đó thì chắp tay với Hứa Khuynh Tâm, nói ra :“Chúc mừng Hứa sưu tỷ!" Hứa Khuynh Tâm nói :"Còn phải cảm ơn ngươi, nếu không phải ngươi tặng bình Ất Mộc linh tủy đó cho ta, thì ta cũng không thể nhanh chóng kết thành viên Kim Đan thứ hai nhanh như vậy."

Lý Ngọc xua tay nói :"Người một nhà, khách khí gì chứ!”

Hứa Khuynh Tâm nhìn Lý Ngọc, hỏi hắn :”Ngươi có nên đi thử một chút không, dùng thực lực bây giờ của ngươi, cũng có cơ hội tiến nhập một trăm thứ hạng đầu đấy, nếu có thể bài danh Thiên Kiêu Bảng, nhất định có thể trở thành Côn Luân Thất Tử, trước khi ngươi kết Đan sẽ được tông môn cung cấp mỗi tháng ba viên Thác mạch Đan nữa."

Số lượng Thác Mạch Đan định mức mỗi tháng của Lý Ngọc đã không ít, nhưng nhiều thêm mấy viên hắn cũng không ghét bỏ.

Huống hồ hắn cũng muốn biết, thực lực của hắn bây giờ so với những vị thiên kiêu kia, sẽ xếp ở vị trí như thế nào.

Tranh đoạt Thiên Kiêu Bảng, cũng lấy hình thức thí luyện ảo cảnh để tỷ thí, loại phương thức này sẽ không làm tu sỹ bị thương, lại có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian là công sức, nhiều người cùng tỷ thí một lúc cũng sẽ không bị ảnh hưởng lẫn nhau, trong nửa tháng này, bất kể là đệ tử của đại tông môn hay vẫn là tán tu đến đệ tử của môn phái nhỏ, cũng đều có cơ hội một lần tham gia thí luyện.

Nhưng mà bởi vì nhân số tham gia quá nhiều, nên đệ tử của đại môn phái có thông đạo đặc thù, tán tu và đệ tử môn phái nhỏ đều phải xếp hàng theo thứ tự.

Lý Ngọc lấy được một cái ngọc bài từ trong nơi trưởng lão Côn Luân phụ trách ở đây, đứng chờ đợi ở phía trước một họa quyển khổng lồ treo trên bầy trời, trùng hợp chính là có mấy vị đệ tử của đại môn phái khác cũng đang chờ đến lượt, Lý Ngọc nhận ra mấy người quen ở đây.

Ngày đầu tiên hắn tới thành Thiên Đạo, đã nảy sinh xung đột với người này.

Người này tên là La Ngạn, trước đó muốn ép mua Linh Nhi, nhưng sau đó không chịu được sức ép của đám đông nổi giận, nên cùng cô gái kia xám xịt rời đi trước mắt bao người.

Thực lực của La Ngạn này cũng không kém chút nào, tam linh mạch Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong, lúc ấy nếu thực sự động thủ, không cần phù lục cấp cao, thì Lý Ngọc rất có khả năng chịu thiệt.

Nhưng mà trước khác nay khác, hơn nửa tháng qua thực lực của Lý Ngọc đã có biến hóa nghiêng trời lệch đất, cho dù pháp lực không thâm hậu bằng hắn, nhưng nếu thực sự động thủ, hắn cũng hoàn toàn không sợ.

La Ngạn cũng không nghĩ tới, lại gặp phải Lý Ngọc ở chỗ này.

Thời gian này, Lý Ngọc chính là nhân vật thành danh nổi tiếng nhất thành Thiên Đạo này, hai cái giải nhất tỷ thí Trận Pháp, hai cái giải nhất trao đổi Đan Đạo, La Ngạn nhìn thấy hắn lấy được những thành tựu này, trong lòng cũng vừa ghen ghét mà vừa tức giận.

Ân oán của hai người bọn họ cũng không chỉ là một sự kiện kia.

Bình Ất Mộc linh tủy được đem đi làm ban thưởng của tỷ thí Trận Pháp Sư tam giai kia, vốn là của phụ thân chuẩn bị cho hắn, nếu có nó thì La Ngạn đã có thể kết thành Kim Đan trước cuộc tỷ thí này.

Vậy thì hắn có thể dùng thực lực Kim Đan Kỳ, ít nhất cũng có thể đi vào Thiên Kiêu Bảng vị trí trước mười lăm.

Nhưng hắn tuyệt không nghĩ tới, bình linh tủy kia cuối cùng bị Lý Ngọc lấy được.

Điều này khiến cho ngày Kết Đan của hắn, phải chậm lại ít nhất năm năm.

Hôm nay nhìn thấy Lý Ngọc, làm hắn lại thấy tức giận, lúc này có người tỷ thí từ bên trong họa quyển đi ra, La Ngạn cầm ngọc bài quyết đoán bước chân vào bên trong Họa Quyển.

Nếu hắn có thể lọt vào top ba mươi, tông môn sẽ có cường giả Hóa Thần giúp hắn áp súc pháp lực, không cần Ất Mộc linh tủy, hắn cũng có thể nhanh chóng Kết Đan, coi như là đền bù tổn thất lúc trước.

Thiên Đạo Tông La Ngạn tiến nhập không gian thí luyện một cái, bầu không khí xung quanh dường như dễ thở hơn rất nhiều.

Lý Ngọc mặc dù không quen biết những vị thiên tài của các tông môn khác, nhưng vẫn có thể trò chuyện với nhau thật vui.

Không biết qua bao lâu, thân ảnh của La Ngạn xuất hiện trở lại.

Mà bên trên Thiên Kiêu Bảng, vị trí tương đối cao cũng xuất hiện ba động.

Thiên Đạo Tông La Ngạn, Thiên Kiêu Bảng vị trí thứ ba mươi.

Cái tên này xuất hiện khiến xung quanh sinh ra xôn xao không nhỏ.

Các tông môn khác, đệ tử có thể lọt vào top một trăm, đều là đệ tử hạch tâm bên trong đệ tử hạch tâm, còn Thiên Đạo Tông thì khác, nhưng tên của họ ít nhất mọi người cũng có nghe qua, còn người tên La Ngạn ở vị trí thứ ba mươi này, thì bọn họ lần đầu tiên nghe thấy.

Thiên Đạo Tông có quá nhiều thiên tài, nhưng đều bị hào quang của Thiên Đạo Thập Thánh che đi hết.

Nhìn thấy tên của mình trên bảng xếp hạng, La Ngạn thở phào nhẹ nhõm, mặc dù chỉ vừa vặn ở vị trí thứ ba mươi, nhưng nhóm thiên kiêu của các tông môn khác cũng đã sớm tham gia tỷ thí, vị trí của top một trăm cơ bản sẽ không có thay đổi gì.

Kế tiếp La Ngạn là Lý Ngọc, hắn cũng cầm thẻ bài , tiến nhập không gian tỷ thí.

Vừa mới tiến vào không gian tỷ thí, trước mắt của hắn liền huyễn hóa ra một vị đơn linh mạch Luyện Khí đỉnh phong, Lý Ngọc dùng một đạo lôi pháp thuấn gian miểu sát, đối thủ tiếp theo lập tức hiện ra, ba động tỏa ra trên người tương đương với song linh mạch Luyện Khí đỉnh phong.

Đối phó với đối thủ có thực lực thua xa mình như này, thì dùng Lôi pháp là thuận tiện nhất, Lý Ngọc lần lượt xuất thủ đánh bại từng đối thủ được huyễn cảnh huyễn hóa ra, theo thứ tự tu vi từ đơn linh mạch Luyện Khí đỉnh phong, đến Ngũ linh mạch Luyện Khí đỉnh phong, đều bị hắn giải quyết thoải mái, đối thủ tiếp theo xuất hiện đã có ba độ của pháp lực Trúc Cơ Kỳ.

Tranh đoạt Thiên Kiêu Bảng từ Luyện Khí đến Kim Đan đều có thể tham gia, vì chiếu cố đến cảm giác thử nghiệm của đại bộ phận người tỷ thí, mà đối thủ ảo cảnh huyễn hóa ra có thực lực, từ Luyện Khí đến Trúc Cơ, rồi lại Kim Đan, là tiến hành theo chất lượng.

Nếu ngư ngay đối thủ đầu tiên xuất hiện đã là Kim Đan Kỳ, thì ngoại trừ mấy vị thiên kiêu ra, những người khác cũng không có cơ hội trải nghiệm gì luôn.

Dùng thực lực bây giờ của Lý Ngọc, sau khi liên tiếp đánh bại đơn linh mạch Trúc Cơ đỉnh phong và Song linh mạch Trúc Cơ đỉnh phong, thì đối thủ tiếp theo đã cho hắn cảm nhận được độ khó.

Thực lực của mỗi vị đối thủ trong cuộc tỷ thí này đều là ngày càng mạnh, đánh bại đối thủ càng mạnh thì bài danh trên bảng xếp hạng càng cao, chứ không phải tính tốc độ càng nhanh càng tốt, mà ngược lại, thời gian kiên trì càng lâu, mới càng thể hiện thực lực càng tốt.

Đối mặt với đối thủ tam linh mạch Trúc Cơ đỉnh phong, Lý Ngọc biết rõ pháp lực của mình so với đối phương có hơi kém hơn, nên quyết đoán từ bỏ pháp thuật mà lựa chọn cận chiến, khiến đối phương không có biện pháp phóng thích pháp thuật, cuối cùng lấy chân khí võ đạo đánh bất ngờ, một đạo kình khí đánh xuyên cổ họng, khiến đối thủ này chậm rãi tiêu tán. Nhưng mà đối thủ kế tiếp huyễn hóa ra, tương đương với tu sĩ tứ linh mạch Trúc Cơ đỉnh phong, khiến cho áp lực của hắn tăng gấp đôi.

Nhờ vào các hệ pháp thuật và võ đạo thuần thục, Lý Ngọc cuối cùng vẫn thuận lợi thông qua cửa này, nhưng pháp lực cũng hao hết toàn bộ, vô lực ứng đối với đối thủ xuất hiện sau cùng của tu vi Trúc Cơ, bị nó một chiêu đánh bại.

Hắn mặc dù có thể đánh được với đối thủ này, nhưng pháp lực không đủ, cũng không có cách nào bù đắp, nên tạm thời dừng bước trước đối thủ ngũ linh mạch Trúc Cơ đỉnh phong.

Sau khi Lý Ngọc xuất hiện trở lại không gian hiện thực, Thiên Kiêu Bảng đang bình tĩnh lại một lần nữa xuất hiện ba động.

Vị trí thứ hai mươi sáu trên Thiên Kiêu Bảng, đã bị một cái tên mới thay thế.

"Lý Ngọc, lại là hắn!"

"Hắn thế mà vào được Thiên Kiêu Bảng, còn là trước ba mươi!"

"Hạng thứ hai mươi sáu Thiên Kiêu Bảng, ít nhất cũng phải là tử linh mạch Trúc Cơ đỉnh phong, còn phải tinh thông hết các hệ pháp thuật, chẳng phải hắn mới vừa Trúc Cơ chưa được bao lâu à?"...

Đám người nghị luận không ngớt, tinh lực một người là có giới hạn, hắn tinh thông nghiên cứu Trận Pháp, Đan Đạo, thế mà vẫn còn có thể đi vào top ba mươi của Thiên Kiêu Bảng, loại nhân tài phát triển toàn diện này, mấy trăm năm chưa chắc đã có thể xuất hiện một người.

Lan Ngạn đứng trong đám người, trơ mắt nhìn tên của mình từ vị trí ba mươi trượt xuống thứ ba mươi mốt, biểu lộ trở nên ngốc trệ, Kim Đan đã gần trong gang tấc, lại chậm rãi rời hắn đi xa...

Hứa Khuynh Tâm đang đứng một chỗ ở trên khán đài, gương mặt lộ ra nụ cười, nàng suy đoán Lý Ngọc có thể tiến nhập được vào một trăm thứ hạng đầu, xem ra vẫn là coi thường thực lực của hắn.

Lục Hành Chu thì sắc mặt càng thêm phức tạp, hắn nhìn cái tên kia, Lý Ngọc xếp hạng thứ hai mươi sáu Thiên Kiêu Bảng, còn bài danh cao hơn so với hắn.

Chẳng phải nói là, bây giờ hắn đã không còn là đối thủ của Lý Ngọc nữa?

Nghĩ lại mấy năm trước, vị kia ở Bạch Vân Quán mới chỉ bước vào Luyện Khí Kỳ, hắn còn khinh thường không thèm chú ý, nhưng bây giờ Lý Ngọc đã vượt qua một trong Côn Luân Thất Tử là hắn lúc đó, khiến tỏng lòng Lục Hành Chu vô cùng phức tạp.

Nhưng thời điểm này, hắn đối với Lý Ngọc cũng không còn cảm giác như trước nữa.

Hắn thừa nhận trước đây mình cũng không thích Lý Ngọc.

Nhưng nhìn Lý Ngọc vì tông môn mang về bao nhiêu vinh dự, vượt cấp khiêu chiến rất nhiều Luyện Đan Sư tam phẩm, tiêu hao tâm thần cực độ đến mức mệt mỏi té xỉu tại chỗ, trong lòng của hắn chỉ còn lại sự kính nể...
Bình Luận (0)
Comment