Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 202 - Chương 145: Ngươi Hiểu Ý Tứ Của Bổn Tọa Chứ? (2)

Chương 145: Ngươi hiểu ý tứ của bổn tọa chứ? (2) Chương 145: Ngươi hiểu ý tứ của bổn tọa chứ? (2)Chương 145: Ngươi hiểu ý tứ của bổn tọa chứ? (2)

Không thể không nói, hắn thực sự là nhân tuyển thích hợp nhất.

Có điều, đây là chuyện tốt đối với các Luyện Đan Sư khác, nhưng với Lý ngọc thì chưa hẳn.

Phải biết rằng, Lý Ngọc không chỉ riêng là Luyện Đan Sư tam phẩm, thiên phú tu hành cũng thuộc dạng nghịch thiên, nhưng địa vực Ma Đạo linh khí mỏng manh, Lý Ngọc còn phải bỏ rất nhiều thời gian để Luyện Đan nữa, nên sẽ trì hoãn tốc độ tu hành của hắn.

Đối với tu tiên giả, thì tu hành vĩnh viễn xếp ở vị trí đầu tiên.

Nên chưa chắc hắn đã đồng ý.

Vương Đạo Huyền thầm cảm khái không ngớt, thường ngày mà gặp phải chuyện như này, thì mấy người này phải tranh luận không ngớt, thế mà hôm nay lại thống nhất ý kiến một cách thần kỳ, cũng chẳng có một lời dị nghị nào, hắn quản Lý tông môn nhiều năm như vậy, cũng là lần đầu tiên thấy chuyện này.

Vương Đạo Huyền quay sang nhìn Lý Ngọc đang đứng bên cạnh, hỏi :"Ngươi có bằng lòng đi tới Huyền Âm Giáo hay không?"

Lúc nãy mọi người một mực thảo luận liên quan tới hắn, còn Lý Ngọc thì từ đầu đến cuối vẫn bảo trì trâm mặc.

Lúc này, đối mặt với câu hỏi của sư tôn, hắn ôm quyền, rất nghiêm túc nói ra :"vì tông môn, đệ tử nghĩa bất dung từ."

Nhìn sắc mặt nghiêm nghi, không chút chối từ của Lý Ngọc, một đám tổ sư Nguyên Anh cũng cảm thấy xúc động trong lòng.

Thực tế thì không phải bọn họ muốn tốt cho Lý Ngọc, mà chỉ là vì muốn đưa hắn đi.

Đối với thiên tài như vậy, loại nhiệm vụ này sẽ ảnh hưởng đến tu hành của hắn.

Nhưng hắn lại không có nửa câu oán hận với sự an bài này, mà đáp ứng cực kỳ dứt khoát, không một chút do dự.

Tại tu tiên giới bây giờ, loại thiên kiêu có thể kính dâng tất cả vì tông môn như hắn, liệu có được mấy người?

So sánh ra, tâm tư của bọn họ, thật là xấu xa, thật là bỉ ổi.

Về phần huynh đệ Diêu thị, cùng những đám thiên tài vì leo lên Thiên Đạo Tông mà phản bội lại chính tông môn bồi dưỡng ra mình, so với hắn... không, bọn họ căn bản không xứng đánh đồng cùng Lý Ngọc.

Tài nguyên của tông môn, chỉ nên dùng vào những đệ tử như vậy. ...

Sau khi nghị sự ở Ngọc Hư Phong chấm rứt, chuyện Lý Ngọc phải đi Huyền Âm Giáo luyện đan, rất nhanh được truyền ra trong đám đệ tử Côn Luân.

Đây cũng là chuyện mà trưởng lão đoàn cố ý gây nên, thậm chí còn ra sức thúc đẩy truyền bá tin tức.

Huyền Âm Giáo là Ma Đạo, đây là lần đầu tiên kể từ trước đến giờ, Côn Luân và bên Ma Đạo mới có sự hợp tác chiều sâu như thế này, bọn họ cũng không thể mặc kệ không để ý tới cảm nhận của đệ tử bình thường, nên mới thả tin tức này ra trước thời điểm Lý Ngọc chính thức đi tới Huyền Âm Giáo, để xem dư luận phản ứng thế nào.

Đệ tử Côn Luân nghe chuyện này, phản ứng đầu tiên là kinh sợ. "Cái gì, Lý sư huynh phải đi luyện đan cho Huyền Âm Giáo?"

"Vì cái gì vậy?"

"Tại sao chúng ta phải giúp đỡ Ma Đạo luyện đan?"

"Bọn họ không phải tư địch sao?"

Cao tâng của Côn Luân sớm đã ngờ tới đệ tử bình thường sẽ có phản ứng như vậy, nên cũng đã sớm chuẩn bị, đặc biệt an bài một số người, phân tán ở bên trong đám đệ tử, giải thích nghi hoặc cho bọn chúng.

"Là như thế này, Huyền Âm Giáo đáp ứng chúng ta, chỉ cần phái một vị Luyện Đan Sư tam phẩm qua giúp bọn họ luyện đan, sẽ đưa tặng tông môn chúng ta ba cái bí cảnh động thiên, có phong phú tài nguyên linh thảo linh dược, tới lúc đó mỗi tháng tông môn có thể luyện chế nhiều thêm ba thành đan dược cấp thấp, sau này mọi người mua sắm Chỉ Huyết Đan, Hồi Khí Đan, Bảo Nguyên Đan các loại, giá cả cũng có thể rẻ hơn so với trước đây..."

"Tông môn còn có một cái hiệp nghị cùng Huyền Âm Giáo nữa, đó là không cho phép đệ tử Huyền Âm Giáo ở bên ngoài xuất thủ đối với đệ tử Côn Luân chúng ta, nếu có vi phạm, sẽ dừng lại hợp tác cùng bọn họ, đây là chuyện đều có lợi cho mọi người..."

"Hợp tác lần này, cũng có thể giúp hòa hoãn mối quan hệ cùng Ma Đạo, chúng ta cùng Huyền Âm Giáo đôi bên cùng có lợi, nhìn thì chỉ là Lý sư huynh đi một bước nhỏ, nhưng thực tế lại là một bước dài phá băng mối quan hệ Chính Ma hai đạo..."

"Các ngươi ngẫm lại một chút, những năm gần đây Thiên Đạo Tông càng ngày càng bá đạo, chẳng thèm để các tông môn khác vào mắt chút nào, ai cũng không biết sau này bọn họ còn làm ra chuyện gì, hôm nay có thể đoạt đệ tử chúng ta, ngày mai có thể đoạt bí cảnh động thiên của chúng ta, nói không chừng, ngày nào đó bọn họ còn có thể chiếm đoạt cả tông môn của chúng ta nữa..."

"Trong thời điểm này, hơn một người bạn đương nhiên tốt hơn thêm một địch nhân, Huyền Âm Giáo là đệ nhất đại tông của Ma Đạo, tông môn có một vị cường giả Phá Hư, mấy vị Hóa Thần, giao hảo cùng mấy đại tông môn loại này, đến lúc nào đó, coi như Thiên Đạo Tông nghĩ muốn làm cái gì với chúng ta, bọn họ cũng phải cân nhắc kỹ..."

Trải qua những lời giải thích này, đệ tử Côn Luân mới hiểu hết được dụng tâm lương khổ của tông môn.

Bọn họ căn bản cũng không có nghĩ nhiều như vậy.

Như vậy có nghĩa, đây là một chuyện tốt.

Nhưng vẫn có một đệ tử dò hỏi thêm :'vậy tại sao lại là Lý sư huynh đi, hắn thế nhưng là đại diện crưởng giáo?"

Có Lý Ngọc ở Côn Luân, hắn coi như là tâm phúc của đám đệ tử cấp thấp, bây giờ hắn đi Huyền Âm Giáo, nếu bọn họ có gì oan khuất, thì biết tìm ai mà giúp đỡ?

Đệ tử được an bài giải thích, lại kiên nhẫn nói thêm.

"Chính vì Lý sư huynh là đại diện chưởng giáo, địa vị bất phàm, nên hắn đi mới thể hiện rõ thành ý của chúng ta."

"Mặc dù chuyện này sẽ để lỡ chuyện tu hành của Lý sư huynh, nhưng nghe trưởng lão đoàn nói, khi Lý sư huynh nhận nhiệm vụ này, hắn vẫn đáp ứng không hề do dự."

"Lý sư huynh cũng là vì tông môn, vì đệ tử Côn Luân."

Biết được chuyện xảy ra lúc đó, các đệ tử Côn Luân cảm giác cực kỳ cảm động. Nhất là một vài nữ đệ tử, lại càng đau lòng cho hắn.

"Lý sư huynh vì chúng ta, hy sinh quá nhiều!"

"Hắn thực sự, ... ta khóc chết mất"...

Lý Ngọc còn chưa rời khỏi Ngọc Hư Cung, đã cảm nhận được lực tín ngưỡng nồng đậm, đang tràn ngập khắp Côn Luân động thiên.

Lò Càn Khôn trong cơ thể hắn điên cuồng vận chuyển, hấp thu toàn bộ nhưng lực lượng này.

Lý Ngọc có chút cảm khái, nếu như không phải chín thành lực lượng trở lên đều bị lò đan này hập thu, thì đám lực tín ngưỡng này, ít nhất có thể đưa Kim Đan của hắn tăng tới nhị chuyển.

Tạm thời rời khỏi tông môn, cũng không thể hấp thu lực tín ngưỡng nữa, nhưng mà Lý Ngọc cũng không lo lắng.

Trải qua một thời gian tu hành, hắn đã hiểu rất rõ đối với loại lực lượng này.

Tín ngưỡng sẽ tích lũy, sẽ không bởi vì hắn rời khỏi tông môn mà biến mất, nếu như hắn mội ngày đều chạy đi chạy lại tỏng tông môn, thì mỗi ngày đều hấp thu đến một chút, nhưng nếu như hắn bế quan mười ngày, thì vừa xuất hiên trở lại trước mắt chúng đệ tử, sẽ hấp thu được đồng thời lực tín ngưỡng được tích góp trong mười ngày.

Nên hắn rời khỏi tông môn một thời gian, thì tổng sản lượng mà lực tín ngưỡng sản sinh ra trong thời gian này, sẽ không thay đổi.

Đến Huyền Âm Giáo, hắn có được đại lượng linh thảo linh dược để tu hành.

Phía sau Ngọc Hư Phong, trong lúc Lý Ngọc và Tân Khả Nhân học pháp thuật, Vương Đạo Huyền đi tới, hỏi hắn :"Ngươi thực sự quyết định đi Huyền Âm Giáo rồi?"

Lý Ngọc nói :"Có thể dễ dàng có thật nhiều vật liệu để luyện tập như thế, lại nói, nhóm tổ sư kia đều nói đến mức đó, đệ tử cũng không tiện cự tuyệt."

Vương Đạo Huyền gật đầu, nói ra :"Toàn bộ tông môn, đúng là không có ai thích hợp hơn ngươi đi thật."

Hắn vỗ bả vai Lý Ngọc nhè nhẹ, nói ra :'Mặc dù Huyền Âm Giáo là Ma Đạo, nhưng ngươi cũng không cần lo lắng, vì ngươi đến nơi đó của bọn họ, chính là vị khách tôn quý nhất của bọn họ, nếu như bị ấm ức điều gì, bất cứ lúc nào bổn tọa cũng có thể phái người tới tiếp ngươi vê tông môn..."

Mặc dù đây là đang an ủi Lý Ngọc, nhưng Vương Đạo Huyền cũng chẳng lo lắng Lý Ngọc sẽ bị ấm ức ở Huyền Âm Giáo chút nào.

Khỏi cần phái nói, chỉ riêng thân phận đệ nhất nhân Luyện Đan Sư tam phẩm, hắn đến bất kỳ tông môn Ma Đạo nào, bọn họ cũng đều coi hắn như tổ tông mà cung phụng.

Hắn rút tay về, lại nói tiếp :'Kỳ thực lần nay ngươi tới Huyền Âm Giáo, cũng không chỉ vì một cái nhiệm vụ Luyện Đan..."

Đuôi lông mày Lý Ngọc nhảy lên, hỏi :"Còn gì nữa ạ?”

Trong lòng Lý Ngọc kinh nghi bất định, lần này hắn thế mà còn có cả nhiệm vụ đặc thù bí mật, nói vê một mức độ nào đó, thì hắn vốn chính là nội ứng của Huyền Âm Giáo, tông môn sẽ không để hắn ngược lại đi làm nội ứng bên Huyền Âm Giáo chứ?

Nhưng hắn có thể làm cái gì, hạ độc bên trong đan dược?

Vương Đạo Huyền không biết tâm tư của Lý Ngọc, hỏi :"Ngươi cảm thấy Thánh Nữ Huyền Âm Giáo thế nào?” Lý Ngọc suy nghĩ một chút rồi nói ra :”Ngang ngược, tùy hứng, không nói đạo lý..."

Vương Đạo Huyền khoát tay áo, nói :"COn gái tùy hứng một chút là chuyện rất bình thường, ta hỏi ngươi phương diện khác, ví dụ như tướng mạo, dáng người, thiên phú gì đó...'

Cái này thì Lý Ngọc cũng chẳng cần nghĩ gì, nói ra :'tướng mạo của Nam Cung Cô nương tự nhiên không có gì để chê, là tuyệt đỉnh bên trong tuyệt đỉnh, dáng người cũng ổn, thiên phú thì không cần phải nói, ngoại trừ Tần sư tỷ ra thì làm gì có ai trong tu tiên giới này, so được với nàng..."

Vương Đạo Huyền cười cười, xem ra thẩm mỹ của Lý Ngọc là bình thường.

Hắn vuốt vuốt chòm râu ngắn, hạ giọng nói :"Mỗi lần nàng tới Côn Luân đều tìm ngươi, trong lòng nhất định là có chút ý khác với ngươi, vừa rồi ngươi cũng nói, thiên phú của nàng chỉ có Khả Nhân mới có thể so sáng được, thành tựu tương lai ít nhất cũng là Hóa Thần, có khả năng rất lớn sẽ Phá Hư, mà thiên kiêu như vậy, vốn là người của Côn Luân chúng ta, nếu như nàng có thể trở lại Côn Luân, thì không thể tốt hơn được nữa...

Hắn nhìn Lý Ngọc một cái, lại hỏi :”Ngươi hiểu ý tứ của bổn tọa chứ?"
Bình Luận (0)
Comment