Chương 156: Sính lễ?
Chương 156: Sính lễ?Chương 156: Sính lễ?
Ngọc Tuyên Phong.
Lý Ngọc ngồi ở một chỗ trong đình nhỏ, ba tỷ muội Triệu thị đang chơi đùa cùng Linh Nhi trên cỏ, Bạch Thanh Ảnh thì đang tán gẫu cùng Hứa Khuynh Tâm.
Ánh mắt của nàng nhìn về phía Chu Tử tuyền, hơi kinh ngạc một chút, hỏi :"'Chu sư muội Cũng Kết Đan rồi?"
Nàng đến Côn Luân khá thường xuyên, nên cũng rất quen thuộc với Chu Tử Tuyền, cũng biết rõ thiên phú của Chu sư muội như thế nào, mặc dù nàng đã là Trúc Cơ viên mãn, nhưng chắc là cũng không thể Kết Đan nhanh như vậy mới đúng, cho dù có đan dược phá cảnh, thì quá trình áp súc pháp lực trước đó, ít nhất cũng phải mất mười năm trở lên.
Nhưng lúc này dựa vào ba động pháp lực trên người Chu Tử Tuyền, thì đúng là cảm thụ được ba động pháp lực của cùng giai.
Chu Tử Tuyên gật đầu, Hứa Khuynh Tâm mỉm cười, nói ra :"Đây có gì kỳ lạ, ngươi cũng không nhìn xem đạo lữ của Chu sư muội là ai."
Bạch Thanh Anh nhìn Lý Ngọc ở cách đó không xa, thầm nghĩ đúng vậy, Côn Luân thế nhưng là đệ nhất tông môn Đan Đạo, Lý Ngọc lại là thiếu chưởng giáo, nàng là thiếu chưởng giáo phu nhân danh xứng với thực, có thể đạt được một số tài nguyên thiên vị nhất định, cũng là chuyện bình thường.
Ánh mắt của Bạch Thanh Ảnh lại nhìn về phía Khương Ly, rồi dần trở nên nghi hoặc.
Khương Ly mặc dù ngũ mạch đồng tu, nhưng lần trước gặp nàng, thì nàng mới chỉ có một cái linh mạch Kết Đan, bây giờ vẫn chưa tới một tháng, mà linh áp bây giờ của Khương Ly cho nàng, không kém hơn Tần Khả Nhân của mấy năm trước.
Linh áp của ngũ linh mạch, nàng rất quen thuộc, Bạch Thanh Ảnh hơi ngờ ngợ, hỏi :"Chẳng lẽ Khương sư muội cũng đã Kết Đan cả năm cái linh mạch?”
Khương Ly cười hì hì gật đầu.
Bạch Thanh Ảnh càng nghi hoặc hơn, các nàng Kết Đan nhanh như vậy, chỉ có một khả năng là dùng số lượng lớn Kim Linh Đan, để giúp rút ngắn thời gian Kết Đan.
Cho đến lúc nàng phát hiện, khí tức của Hứa Khuynh Tâm cũng mạnh hơn vài phần, so với lần trước gặp, thì trong lòng càng thêm mờ mịt, chẳng lẽ trong một tháng qua, CÔn Luân mới phát hiện ra một cái động thiên bí cảnh, chưa hề bị khai quật, sau đó lấy được số lượng lớn đan dược trân quý trong đó ra?
Cách đó không xa, Lý Ngọc ngồi ở tỏng đình, đang suy nghĩ một việc trong lòng.
Đan dược nhiều hơn nữa, ở tỏng tay hắn cũng chỉ là một con số, đan dược phải được dùng, mới sản sinh ra giá trị thực tế.
Hắn chỉ có năm cái linh mạch, mà đều đã Kết Đan, phục dụng những đan dược đặc thù này, cũng chẳng thể khiến bản thân tăng lên pháp lực, nên hắn chỉ có thể đem cho người khác dùng.
Nhưng dùng ở trên người ai, lại phải cẩn thận suy tính một phen.
Chuyện vong ân phụ nghĩa, lấy oán trả ơn ở tu tiên giới, cũng không thiếu ví dụ, hao tổn số lượng lớn tài nguyên, bồi dưỡng ra mấy vị Kim Đan Kỳ bạch nhãn lang, chẳng phải khiến bản thân ngột ngạt?
Huynh đệ Diêu thị, cùng những đệ tử hạch tâm phản bội tông môn kia, chính là vết xe đổ. Nhân tuyển phục dụng những đan dược này, không chỉ đáng giá tín nhiệm, mà còn phải hiểu rõ nữa.
Tri nhân tri diện bất tri tâm, muốn bồi dưỡng một nhóm thế lực thuộc về mình, cũng không phải chuyện dễ dàng.
Ánh mắt của Lý Ngọc, nhìn về phía Bạch sư tỷ, cùng ba tỷ muội Triệu thị.
Nhận biết các nàng đã nhiều năm, Lý Ngọc tự nhiên biết rõ các nàng là hạng người gì, trên tiên đạo đại hội, Bạch sư tỷ còn sảng khoái cho hắn mượn Kim Đan không chút do dự, chính là tuyệt đối tín nhiệm hắn, ân tình lần đó, Lý Ngọc còn chưa có hoàn lại.
Tích thủy chi ân, dũng tuyên tương báo.
Đây là nguyên tắc làm người của hắn.
Huống chi đây cũng không chỉ là báo ân, mà còn là đầu tư.
Đệ tử trẻ tuổi của Nga My, thiên phú và thực lực cao nhất chính là Bạch sư tỷ không thể nghi ngờ.
Sau này nàng có không phải là chưởng giáo Nga My, thì cũng là trưởng lão có tiếng nói quan trọng trong tông môn.
Ba nhóc kia thì thiên phú không yếu, chỉ bị hạn chế bởi tài nguyên của Nga My, nếu ở Côn Luân thì sợ đã sớm Trúc Cơ đỉnh phong, thậm chí thành công Kết Đan rồi, sau khi Kết Đan thì chính là thời điểm các nàng thể hiện thiên phú của mình ra.
Quan trọng là... tâm tư các nàng đơn thuần, bây giờ tốt với các nàng một chút, tương lai tuyệt đối không lỗ.
Lý Ngọc huýt sáo một cái, một bóng trắng trên đồng cỏ bay nhào tới, rơi vào trong ngực Lý Ngọc.
Hắn ôm Linh Nhi vào trong ngực, vuốt vuốt nó, Kim Linh Đan hắn có đầy đủ, có thể giúp nó Kết Đan luôn, nhưng cái ấn tượng Hóa Hình không hoàn chỉnh, nửa người nửa yêu kia, để lại bóng ma trong lòng hắn khá lớn, Lý Ngọc thà để Linh Nhi tạm thời không Kết Đan, cũng không muốn nó biến thành cái loại quái vật như vậy.
Linh Nhi đã chạy tới, nên ba tỷ muội Triệu thị cũng cùng theo tới trong đình nhỏ.
Lần đầu tiên Lý Ngọc gặp các nàng, các nàng còn là mấy cô nhóc, bây giờ đã trổ mã thành thiếu nữ xinh đẹp.
Nhưng tính cách của các nàng vẫn như trước đây, Triệu Phán Nhi trầm ổn, Triệu Liên Nhi rụt rè, Triệu Hinh Nhi hoạt bát, ba chị em sinh ba giống nhau như đúc, nhưng tính tình khác biệt, quay xung quanh Lý Ngọc bên người, cũng là một loại phong cảnh.
Lý Ngọc vận chuyển Vọng Khí Thuật, dễ dàng nhìn thấu tu vi của các nàng.
Ba chị em không chỉ có vẻ ngoài giống nhau như đúc, mà tu vi cũng không khác gì nhau, đều là Trúc Cơ trung kỳ, linh mạch mở rộng gấp khoảng bốn mươi lần, ở Nga My thì mỗi tháng hẳn là nhận được định mức hai viên Thác Mạch Đan.
Suy nghĩ một lúc, Lý Ngọc nhìn các nàng nói :Lâu rồi không gặp, tặng các muội chút quà."
Triệu Hinh Nhi hoạt bát nhất, nghe được có quà thì mắt sáng lên, chạy tới trước mặt Lý Ngọc, mong chờ hỏi :"Quà gì vậy?"
Lý Ngọc khẽ vuốt bàn tay, trên bàn đá có thêm mấy cái hộp ngọc.
Bên trong mỗi cái hộp ngọc đặt ba mươi viên Thác Mạch Đan, năm cái hộp ngọc cũng chính là một trăm năm mươi viên Thác Mạch Đan. Cho dù hoạt bát như Triệu Hinh Nhi, nhìn thấy đám đan dược này, khuôn mặt xinh đẹp cũng ngốc trệ, không biết phải nói gì lúc này.
Triệu Phán Nhi và Triệu Liên Nhi thì càng sững sờ tại chỗ.
Mỗi tháng Nga My sản xuất ra Thác Mạch Đan, còn chưa tới một trăm viên, đám Thác Mạch Đan trên bàn này, cũng phải bằng số định mức hai tháng của Nga My, đủ để cho hai vị đệ tử vừa mới Trúc Cơ, trong vòng một đêm đột phá tới Trúc Cơ đỉnh phong.
Nàng lớn đến chừng này, còn chưa nhìn thấy Thác Mạch Đan nhiều như thế trong một lúc, mặc dù với thiên phú của các nàng, nhưng mỗi tháng cũng chỉ nhận được hai viên từ tông môn.
Mãi lâu, nàng mới run giọng hỏi :"Lý sư huynh, đây thật sự là quà cho chúng ta?”
Lý Ngọc đáp :"Ta đã bao giờ lừa gạt các ngươi chưa. Những đan dược này, hẳn là đầy đủ để các ngươi Trúc Cơ viên mãn."
Ánh mắt Triệu Hinh Nhi nhìn về phía Lý Ngọc, Lý sư huynh đối xử với các nàng thực sự vô cùng tốt, lúc ở Luyện KHí đã cho các nàng mười mấy viên Thông Mạch Đan để tăng tu vi.
Ân tình tặng đan lần đó, các nàng còn chưa có hồi báo.
Bây giờ hắn lại còn tặng các nàng hẳn một trăm năm mươi viên Thác Mạch Đan trân quý, là sản lượng mà Nga My cả hai tháng mới gom đủ chừng đó, phần lễ vật này thật sự quá quý trọng, khiến các nàng không biết phải làm sao.
Triệu Hlnh Nhi yết hầu giật giật, thử hỏi dò Lý Ngọc :"Lý sư huynh, đây không phải ngươi đưa sính lễ cho Nga My chứ?”
LÝ Ngọc sửng sốt hỏi lại :"Sính lễ á, sính lễ gì cơ?"
Triệu Hinh Nhi nói :"Sính lễ lấy chúng ta đó, không thì sư huynh đưa nhóm chúng ta nhiều đan dược như vậy làm gì?”
Lý Ngọc nhìn các nàng, hỏi :"Chẳng lẽ giá trị của các ngươi chỉ bằng chừng đó đan dược?"
Triệu Hinh Nhi cười hì hì nói :Đó còn phải xem là ai đưa, người khác đương nhiên là không được, nhưng nếu là Lý sư huynh, thì phần sính lễ này đã đầy đủ rồi, sư tôn nhất định sẽ đồng ý."
Lần trước các nàng nói Lý Ngọc tới Nga My cầu hôn đi, phần lớn là nói đùa thôi.
Khi đó với thân phận và thiên phú tu hành của Lý Ngọc, Nga My sẽ không thể nào đáp ứng, cho dù thiên phú Đan Đạo của hắn có xuất sắc bao nhiêu chăng nữa.
Nhưng bây giờ hắn đã là thiếu chưởng giáo của Côn Luân, tương lai chính là người cầm lái Côn Luân, không chỉ có Đan Đạo vô song, mà còn hiển lộ thiên phú tu hành cực cao, nhìn toàn bộ tu tiên giới, thì người có thiên phú địa vị để xứng đôi với hắn, chỉ có Côn Luân Tần sư tỷ, và vị yêu nữ Ma Đạo kia.
Dù hạ thấp một chút yêu cầu nữa, thì đạo lữ của hắn cũng có thể là thiên kiêu nữ Bạch sư tỷ.
Ba tỷ muội các nàng, lại thành trèo cao.
Nhưng các nàng cũng không phải là không có ưu thế.
Dù sao ai có thể cự tuyệt sự hấp dẫn của ba chị em sinh ba chứ?
Lý Ngọc phất phất tay nói :"Chính là lâu không gặp, đưa các ngươi ít quà tặng, các ngươi không thích thì ta thu lại...'
Hắn làm bộ muốn thu hồi đan dược lại, Triệu HInh Nhi lập tức ôm lấy tay của hắn, nói ra :Đưa đồ cho người khác, nào lại thu hồi chứ."
TRiệu Phán Nhi giật giật ống tay Hinh Nhị, nói :"Hinh Nhi, không được vô lễ."
Thác Mạch Đan mặc dù rất quan trọng đối với các nàng, nhưng nhiều đan dược như vậy thực sự là quá quý trọng, đúng như Hinh Nhi nói, với thân phận của Lý sư huynh, dùng những đan dược này đưa tới Nga My, đã đủ thành sính sẽ để cưới các nàng về.
Người Thiên Đạo Tông lúc trước đến Nga My cầu thân, sính lễ đưa ra, cũng chỉ như này.
Sau đó, nàng hướng về Lý Ngọc, nói :"Lý sư huynh, lễ vật này quá quý trọng, chúng ta không thể nhận."
Hơn một trăm viên Thác Mạch Đan, đối với người khác là cực kỳ quý giá, nhưng đối với Lý Ngọc bây giờ, lại chính là chiếm chỗ trong túi trữ vật của hắn, không chia bớt ra, sau này còn không có chỗ mà để Kim Linh Đan.
Triệu Hlnh Nhi bất đắc dĩ nhìn chị cả của mình.
Sao chị ấy lại không biết, có một số thời điểm, khách khí chính là tỏ ra xa cách.
Cũng không biết ai lúc nằm mơ còn thân thiết gọi tên người ta, mà trong hiện thực lại tỏ vể xa cách như vậy.
Những đan dược này tuy quý giá, nhưng cảm tình của sư huynh, chẳng lẽ không quý giá hơn?
Bạch Thanh Ảnh vừa bước tới đây, lúc nấy ba tỷ muội nói chuyện, nàng cũng nghe được từ phía xa, đồng thời cũng cảm thấy kinh sợ vì sự hào phóng của Lý Ngọc.
Trong lòng nàng đã sẵn có hoài nghi, có phải hắn thật sự có ý gì với ba con nhóc này rồi.
Nếu như vậy, thì Nga My và Côn Luân chẳng phải thân càng thêm thân.
Dù sao nàng cũng đã sớm nhìn ra tâm tư của ba con nhóc kia, không thì làm sao tháng nào cũng mè nheo nàng dẫn qua đây chơi.
Chỉ trách Lý Ngọc quá đẹp trai, thiên phú Đan Đạo lại độc nhất vô nhị, thiên phú tu hành cũng làm cho đa số thiên kiêu đuổi theo không kịp, tuổi còn trẻ thân đã chức vị cao, lại còn cực kỳ chiêu chuộng ba con nhóc kia, rồi còn cứu tính mạng của các nàng những hai lần, nếu đặt mình vào vị trí của các nàng ngẫm lại, khéo mình cũng...
Tự dưng đỏ mặt lên, Bạch Thanh Ảnh phải cưỡng ép xóa đi những suy nghĩ vớ vẩn này, rồi nói với Triệu Phán Nhi :"Nếu là lễ vật Lý sư huynh đưa các ngươi, thì các ngươi cứ nhận đi."
Có thể sớm Kết Đan này nào, đối với các nàng sẽ là chuyện tốt ngày đó.
Sư tỷ cũng đã nói vậy, Triệu Phán Nhi cũng không còn biết nói gì nữa, ba chị em cùng ngọt ngào nói tiếng "Cảm ơn Lý sư huynh!", sau đó chạy về chỗ ở của mình trên Ngọc Tuyền Phong, để luyện hóa đan dược.
Sau khi đóng cửa phòng, ba chị em tụ họp chung một chỗ, nhìn số Thác Mạch Đan kia, cảm giác như đang nằm mơ vậy.
Triệu Phán Nhi nhìn Triệu Hinh Nhị, nói “Ngươi nói nếu người khác tặng đồ quý giá cho, thì không nên từ chối, nhưng nếu lần sau hắn lại chọn đồ quý hơn nữa để tặng, mà lần trước còn chưa hoàn lễ, vậy bây giờ ngươi nói xem, phải trả làm sao?"
Triệu Hinh Nhi cười cười, nói :"Cùng lắm thì ta đem mình trả lại cho Lý sư huynh, vậy là được rồi."
Triệu Phán Nhi câm nín. Triệu Hinh Nhi nhìn nàng, hỏi :'Chẳng lẽ ngươi không thích Lý sư huynh?”
Triệu Phán Nhi đỏ bừng mặt, chối luôn :"Ngươi đừng có mà nói lung tung."
Triệu Hinh Nhi nhếch miệng, không tha :"Chỗ này không có người ngoai, ngươi thẹn thùng gì chứ, cũng chẳng biết là ai tối nằm mơ còn gọi tên người ta, nhưng bây giờ lại không thừa nhận, ngươi nói có đúng hay không, Liên Nhi tỷ tỷ..."
"Ngươi còn nói...'
Tỏng phòng nhanh chóng truyên đến âm thanh huyên náo cười đùa, còn phía ngoài lúc này, Bạch Thanh Ảnh vẫn đang ngồi trong đình nhỏ cùng Lý Ngọc, tò mò hỏi hắn :"Ngươi thực sự có ý gì với các nàng?”
Lý Ngọc cười :"Tặng đan dược cho các nàng, chính là có ý với các nàng sao?”
Bạch Thanh Anh nói :"Chẳng lẽ không phải?"
Lý Ngọc lấy ra mấy viên Kim Linh Đan, đưa cho Bạch Thanh Ảnh, nói ra :"Đây là quà tặng chuẩn bị cho Bạch sư tỷ, chẳng lẽ đây cùng là có ý với Bạch sư tỷ sao?”"...
Ngọc Tuyền Phong.
Bạch Thanh Ảnh bước ra từ một đại điện nào đó, khí chất trên người đã có sự khác biệt cùng lúc nãy.
Ba cái Linh mạch Kim Đan, và đơn Linh Mạch Kim Đan, vẫn có sự khác biệt rất lớn.
Nàng tu ba cái linh mạch, lúc trước chỉ có Mộc Linh Mạch kết thành Kim Đan, ngày hôm nay, dưới sự trợ giúp của bốn viên Kim Linh đan Lý Ngọc tặng, hai cái linh mạch khác của nàng, cũng Kết Đan thành công.
Mặc dù trước đó, nàng chỉ cách tam linh mạch Kết Đan có bốn viên Kim Linh Đan thôi, nhưng Nga My không thể so với Côn Luân, động thiên bí cảnh mà Nga My khống chế, ít hơn Côn Luân, tuy tông môn cũng có một vị Luyện Đan Sư tứ phẩm, nhưng hàng năm luyện chế ra Kim Linh Đan cũng chỉ tâm mười viên, nên mặc dù thiên phú của nàng có cao, thì cũng không còn Kim Linh Đan dư thừa nào, để cấp cho nàng cả.
Nàng cũng biết rõ Côn Luân, cho dù là Côn Luân thì Kim Linh Đan mỗi tháng cũng không nhiều hơn ba viên, Lý ngọc lấy ra nhiều Kim Linh Đan như vậy từ đâu?
Một lúc sau, ba chị em Triệu Hinh Nhi cũng đi ra từ một tòa đại điện.
Trên mặt ba cô gái đều không giấu được vẻ tươi cười.
Thác Mạch Đan Lý sư huynh cho các nàng, đều có năm đạo đan văn cực phẩm, không có bất kỳ tác dụng phụ nào, ngay cả quá tình luyện chế đan độc cũng không cần.
Tu vi của các nàng cũng đã tới Trúc Cơ viên mãn, có thể bắt đầu áp súc pháp lực, để chuẩn bị Kết Đan.
Triệu Phán Nhi trả lại Thác Mạch Đan còn thừa cho Lý Ngọc, sắc mặt còn hơi đỏ hồng, lí nhí nói :“Cảm ơn Lý sư huynh..."
Lý Ngọc khoát tay áo nói :'Người một nhà khách khí gì chứ." sau đó lại đưa cho nàng một cái hộp ngọc, nói :"Kim Linh Đan này các ngươi cũng cầm lấy, không đủ lại tới tìm ta..."
Bạch Thanh Ảnh ngạc nhiên nhìn hộp ngọc kia.
Lại là mười viên Kim Linh Đan.
Có mười viên Kim Linh Đan này, ba chị em các nàng cũng không cần tự mình áp súc pháp lực, mà có thể Kết Đan luôn. Lúc này trong lòng Bạch Thanh Ảnh đã cực kỳ hâm mộ ba vị sư muội của mình.
Chỉ vì đến một chuyến Côn Luân, đã giúp các nàng tiết kiệm mười năm khổ tu.
Cho dù là sư tôn, cũng không chiều chuộng các nàng bằng Lý Ngọc.
Không thể không nói, Lý Ngọc là người hào phóng nhất mà nàng từng gặp qua.
Cho dù là làm đạo lữ, hay bạn bè của hắn, đều là một chuyện cực kỳ hạnh phúc.
Thiên kiêu như hắn, là đối tượng cực kỳ thu hút với những cô nhóc chưa có nhiều kinh nghiệm sống như ba vị sư muội của nàng, nhìn ánh mắt của các nàng lúc này, Bạch Thanh Ảnh biết rõ, ba vị sư muội đời này coi như chạy không thoát rồi.