Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 219 - Chương 160: Chỉ Mỗi Ta Có (2)

Chương 160: Chỉ mỗi ta có (2) Chương 160: Chỉ mỗi ta có (2)Chương 160: Chỉ mỗi ta có (2)

Đối với yêu cầu này của nàng, Lý Ngọc do dự một chút rồi đáp ứng.

Lúc trước hắn mượn linh hỏa của nàng, cũng đã nói muốn chia chỗ tốt cho nàng rồi.

Mà Yêu nữ căn bản không biết hắn có thể luyện chế được bao nhiêu đan dược, năm viên Kim Linh Đan, mười viên Trúc Cơ Đan, Năm mươi viên Thác Mạch Đan, một trăm viên Thông Mạch Đan, cho dù số này nhân đôi lên, hắn cũng có thể chấp nhận được.

Thấy Lý Ngọc còn không thèm trả giá, Nam Cung Thiền suy nghĩ một chút lại nói :"Có phải ta đòi chia hơi ít?"

Lý Ngọc dùng một viên cá bạc viên, chặn miệng của nàng lại, rồi chậm rãi giải thích :" Không ít, toàn bộ Côn Luân, mỗi tháng cũng chỉ sản xuất ra được ba viên Kim Linh Đan, có khi còn chẳng có nổi ba viên."

Hắn lại gắp cho nàng một đĩa rau, để nàng không thể mở miệng và thời gian rảnh rỗi suy nghĩ về chuyện cò kè mặc cả nữa.

Yêu nữ ngũ linh mạch Kết Đan, cũng không tự mình dùng được những đan dược này, nhóm đan dược đầu tiên Lý Ngọc đưa cho, nàng dùng cho một vị thị nữ bên người, tên là "Thanh Nhi".

Đó là một tiểu nha đầu Luyện Khí Kỳ, là thị nữ theo hầu bên người nàng, Lý Ngọc thường xuyên gặp được nàng ở Linh Thiền Phong, sau khi nàng Trúc Cơ thành công, lại không đủ Thác Mạch Đan, Lý Ngọc tiếp tục bổ sung cho nàng năm mươi viên nữa, sau đó dùng năm viên Kim Linh Đan, giúp nàng Kết Đan Thủy linh mạch.

Cơ sở thiên phú của cô nhóc này so với Chu Tử Tuyền, còn tốt hơn một chút.

Đan dược Lý Ngọc cho nàng đều là cực phẩm, trong thời gian ngắn có thể ăn liên tiếp, mà không cần lo lắng vấn đề đan độc.

Ngắn ngủi hai ngày thời gian, Lý Ngọc đã nhìn thấy tu vi của nàng, từ luyện khí tâng năm, lên thắng tới Kim Đan nhất chuyển, cho dù là đệ tử Thiên Linh Mạch của Côn Luân cũng không được đập tài nguyên nhiều như vậy một lúc.

So sánh với nàng, lại nghĩ đến quá trình tu hành của mình, Lý Ngọc không khỏi cảm khái.

Nghĩ đến Tôn trưởng lão, cùng mấy vị lão hữu đã qua đời ở Tử Vân Phong kia, Lý Ngọc lại càng thêm cảm khái.

Nếu như bọn họ có thể chờ thêm vài năm, thì bây giờ đã có thể Kết Đan.

Đáng tiếc hai chữ vận mệnh, không có nếu như.

Những ngày tiếp theo, Lý Ngọc lại bắt đầu bận rộn luyện đan.

Tháng này ngoài nhiệm vụ luyện đan cho Huyền Âm Giáo, hắn còn nhận được không ít đơn riêng lẻ, đều là của những vị tổ sư Nguyên Anh kia của Huyền Âm Giáo.

Mỗi một vị tổ sư Nguyên Anh, ít nhất cũng đã sống hơn năm trăm năm, nên họ cũng tích góp được rất nhiều linh dược, trước đây bọn họ còn âm thầm đi tìm Luyện Đan Sư của CÔn Luân và Thiên Đạo Tông để luyện chế, nhưng những người kia chào giá quá đắt, bọn họ luyện một viên đan dược, đủ cho Lý Ngọc luyện được hẳn mấy viên, phẩm chất còn chẳng cao bằng Lý Ngọc luyện, chỉ cần không ngu thì cũng biết nên chọn ai luyện giúp.

Đan dược của tông môn là thuộc về tông môn, do trưởng lão đoàn thống nhất phân phối. Vật liệu bọn họ cung cấp để luyện chế đan dược, đều là đồ riêng của bọn họ, nên có thể tùy ý dùng ở trên người đệ tử hoặc hậu nhân của mình.

Trải qua hơn một tháng tiếp xúc, Lý Ngọc phát hiện ra, người ta đều nói Ma Đạo nghèo, nhưng những vị tổ sư Nguyên Anh của Huyền Âm Giáo này, thân gia còn muốn phong phú hơn so với Chính Đạo, vật liệu Kim Linh Đan, vị nào vị nấy lấy ra đều là mấy chục phần.

Lý Ngọc dám khẳng định, cho dù là chưởng giáo của Côn Luân, một lần cũng không lấy ra được nhiều vật liệu như vậy.

Rất nhanh hắn đã nghĩ lại, cũng không phải thực sự Ma Đạo giàu có hơn so với Chính Đạo, mà những vị cường giả Chính Đạo kia đều là Nguyệt tộc, nhất là CÔn Luân, có vật liệu sẽ lập tức mang đi luyện chế ngay, nên trong tay tự nhiên không có đồ tích trữ, so với Chính Đạo thì những vị cường giả của Huyền Âm Giáo này, đều là những vị có tiền mà không có chỗ tiêu, nên đành phải tích lũy lại, dân dân thành nhiều...

Lý Ngọc tự nhiên vui vẻ giúp bọn họ luyện đan, nhiều linh dược đẳng cấp cao như vậy, một đám lại một đám đưa tới cửa, hắn ngồi không hốt kinh nghiệm cũng chỉ đến thế.

Lại có một vị tổ sư Nguyên Anh sơ kỳ của Huyền Âm Giáo tới cửa, vốn đang định tán dương một phen Lý Ngọc, kiểu như là "Thiếu niên anh tài" "Hình dáng đường đường" gì đó, sau đó mới nói mục đích mình đến, rồi nhắc tới việc luyện đan, đồng thời hỏi thăm hắn xem mỗi loại đan dược, yêu cầu mấy phần vật liệu... gì đó.

Lý Ngọc còn chưa mở miệng, Nam Cung Thiền đã nói :"Đan dược cấp hai năm phần, đan dược cấp ba năm phần, đan dược cấp bốn tám phần."

Vị tổ sư Nguyên Anh kia sửng sốt hỏi lại :'Không phải đan dược cấp hai và cấp ba chỉ cần ba phần, đan dược cấp bốn bảy phần sao?"

Nam Cung Thiền nhìn lão một cái, sau đó nói ra :“Đan dược cấp hai cần ít nhất ba phần vật liệu mới có thể luyện chế được một viên, đan dược cấp bốn thì cần những bảy phần, còn phải tốn hơn mười canh giờ, hao phí bao nhiều tâm thần, trì hoãn bao nhiêu thời gian tu hành, chẳng lẽ muốn chúng ta phải giúp tổ sư luyện không công?”

Vị tổ sư Nguyên Anh này im lặng một lúc, không biết nói gì.

Thánh Nữ nói không sai, Luyện Đan Sư cũng không phải là công cụ luyện đan cho mọi người, hắn cùng tông môn ước định mấy phần, là giao dịch của hai tông môn, nhưng luyện đan cho bọn họ, lại là buôn bán,

Đan dược cấp hai và cấp ba chỉ cần năm phần, đan dược cấp bốn chỉ cần tám phần, đây đã là giá cả cực kỳ có lương tâm trong giới luyện đan.

Nhưng mà...

Lão nhìn sang Nam Cung Thiền.

Lúc này lão còn sinh ra ảo giác, nàng không phải là Thánh Nữ của Huyền Âm Giáo, mà là phu nhân của Thiếu Chưởng Giáo Côn Luân đấy.

Thiếu Chưởng giáo Côn Luân còn chưa nói gì, mà cánh tay của Thánh Nữ đã rẽ ngoặt ra ngoài rồi.

Quả nhiên con gái hướng ngoại, chuyện của Thiếu chưởng giáo Côn Luân và Thánh Nữ, sợ là đúng tám chín phần mười rồi, nhanh như vậy đã suy nghĩ cho gia đình nhỏ của mình.

Cái giá tiền này lão đương nhiên có thể tiếp nhận, cười nói :'cứ dựa theo Thánh Nữ nói."

Vị tổ sư Nguyên Anh này dứt khoát để lại vật liệu rồi rời đi, Nam Cung Thiền lâm vào hoài nghi bản thân, hỏi Lý Ngọc :"Có phải ta báo giá thấp đi rồi không?” Lý Ngọc cười :"Không thấp!"

Giá cả nàng báo, đúng đến một cái điểm giới hạn, thực ra Luyện Đan Sư của Thiên Đạo Tông, luyện chế đan dược cấp ba, cũng có thể làm được ba phần vật liệu một viên, chỉ là không có phẩm chất cao như Lý Ngọc, nếu như muốn sáu phần vật liệu một viên, thì đa số mọi người sẽ lựa chọn lấy hai viên đan dược trung phẩm, chứ không phải là một viên siêu phẩm.

Thế là Lý Ngọc thuận thế, đẩy nhiệm vụ tiếp đón những vị tổ sư Nguyên Anh này giao cho yêu nữ.

Hai người một người phụ trách việc bên ngoài, một người phụ trách việc bên trong.

Nàng phụ trách nhận linh dược, và liên hệ cùng các vị tổ sư Nguyên Anh kia, còn Lý Ngọc chỉ phụ trách luyện đan, công việc phân công rõ ràng, hiệu suất cũng tăng lên không ít.

Một tháng sau, lại đến thời gian Lý Ngọc trở vê Côn Luân.

Luyện xong một lò đan dược cuối cùng của tháng này, Lý Ngọc đi ra khỏi phòng luyện đan, Nam Cung Thiền đứng ở cửa ra vào, nhìn hắn hỏi :"Ngươi lại phải đi vê rôi?"

Lý Ngọc gật đầu.

Nhận thấy tâm tình của nàng không tốt lắm, hắn lại hỏi :'Dù sao ngươi cũng nhàn rỗi, có muốn cùng ta đi về Côn Luân không?"

Nam Cung Thiền khẽ động trong lòng, nhưng ngoài miệng lại nói :"ta nhàn rỗi đâu ra, còn bận rộn tu hành đây này..."

"Vậy ta đi về đây."

Lý Ngọc nói xong câu này, thì xoay người đi thẳng, cũng không quay đầu lại.

Nam Cung Thiền dững sờ tại chỗ, khẽ cắn bờ môi, hận không thể đảo ngược thời gian trở lại.

Đang lúc nàng còn hối hận, thì bước chân của Lý Ngọc dừng lại, hắn quay đầu nhìn nàng thoáng qua một cái, gọi :'Còn đứng ngây ra đó làm gì, đi thôi, ở Côn Luân tu hành còn chẳng tốt hơn chỗ này nhiều à?"

Nam Cung Thiền rất nghiêm túc gật đầu, đuổi theo Lý Ngọc nói :"Có lý, Côn Luân động thiên linh khí nồng đậm hơn, thích hợp tu hành hơn nơi này..."...

Ngọc Tuyền Phong.

Cuối cùng cũng đợi đến lúc Lý Ngọc trở về, Chu Tử Tuyên đương nhiên rất vui, nếu bình thường thì nàng đã sớm dán lên ngực Lý Ngọc, nhưng bên người hắn còn có Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, nàng chỉ có thể bảo trì rụt rè.

Trước đây đúng là nàng rất không ưa vị Yêu nữ Ma Đạo này.

Bởi vì nàng cứ hay sai kiến Lý Ngọc giống như sai tiểu đệ của nàng vậy.

Nhưng bây giờ nàng cũng không đối xử với Lý Ngọc kiểu đó nữa, nên Chu Tử Tuyên cũng không còn chán ghét nàng nữa, nàng cũng giống như Tần sư tỷ, là người đứng trên đỉnh của tất cả nữ tu trong tu tiên giới, thân là nữ tu, trước mặt nàng, Chu Tử Tuyền khó tránh khỏi tự ti mặc cảm.

Phát hiện ra trên đâu của Nam Cung Thiền, đã thay một cây trâm có hình dáng đặc biệt khác, Chu Tử Tuyền chủ động tán dương :"TRâm cài đầu của Nam Cung cô nương rất đẹp!"

Đối mặt với sự tán dương của người khác, Nam Cung Thiền cũng mỉm cười nhẹ nhàng nói ra :"Cảm ơn."

Nhưng mà trong lòng nàng thì đang kiêu ngạo hừ một tiếng, thâm nghĩ.

Xinh đẹp chứ? Đạo lữ của ngươi tự tay chế tạo đấy. Chỉ mỗi ta có.
Bình Luận (0)
Comment