Chương 160: Chỉ mỗi ta có (1)
Chương 160: Chỉ mỗi ta có (1)Chương 160: Chỉ mỗi ta có (1)
Thánh Nữ cuối cùng cũng trở về Linh Thiên Phong.
Lại cùng thiếu chưởng giáo của Côn Luân trở về, trong miệng còn ngâm nga một điệu hát dân gian, nhìn bộ dạng rất vui vẻ.
Điều này làm cho không ít người Huyền Âm Giáo thở phào nhẹ nhõm.
Lý Ngọc đến Huyền Âm Giáo mới chỉ ngắn ngủi một tháng, mà tu vi của đệ tử hạch tâm trong giáo đã tăng vọt, điều này cũng có nghĩa là, trong một thời gian ngắn nữa, cường giả Nguyên Anh Kỳ trong phái cũng sẽ tăng nhiều.
Tầm quan trọng của hắn đối với Huyền Âm Giáo cũng không cần phải nói nữa, nên mọi người đều hy vọng hắn cùng Thánh Nữ có quan hệ tốt đẹp.
Tốt nhất là hai người cô nam quả nữ, ở chung một phong lâu ngày sẽ phát sinh rơm bén lửa.
Tốt hơn nữa là sinh thêm mấy nhóc, hoàn mỹ kế thừa thiên phú tu hành của Thánh Nữ và thiên phú Đan Đạo của Lý Ngọc, như vậy thì Huyền Âm Giáo lớn mạnh chỉ ở trong tầm tay, một số năm sau có hy vọng tay đánh Côn Luân, chân đạp Thiên Đạo...
Không đúng, khi đó Côn Luân chính là người nhà, đến lúc đó hai nhà liên thủ, chẳng phải là vô địch tu tiên giới?
Đương nhiên, hai người quay về là chuyện tốt, nhưng cũng có một vài người rất thất vọng.
Vị thiếu chưởng giáo của Côn Luân này, bản thân hắn chính là một báu vật vô giá, bên trong Huyền Âm Giáo này, không biết có bao nhiêu người muốn cùng hắn nhấc lên quan hệ, mà muốn tăng lên mức độ thân thiết trong một mối quan hệ giữa người với người, hoặc thế lực này với thế lực kia, thì phương pháp hữu dụng nhất, chính là quan hệ thông gia.
Người sáng suốt đều nhìn ra, quan hệ của hắn với Thánh Nữ cực kỳ không bình thường, hai người này đồng thời ở chung, những người khác có muốn mạnh mẽ xen vào, cũng không có một chút cơ hội nào.
Mấy ngày vừa rồi, Lý Ngọc và Thánh Nữ ở riêng mỗi người một đỉnh núi, chính là cơ hội tốt nhất cho nhóm bọn họ.
Thừa dịp Thánh Nữ không có ở đây, một số vị tổ sư Nguyên Anh của Huyền Âm Giáo, trong lúc đến nhờ hắn hỗ trợ luyện đan, sẽ dẫn theo mấy đứa cháu gái xinh đẹp trẻ trung, hy vọng Lý Ngọc vừa ý, nhưng Thánh Nữ trở về, thì bọn họ chẳng còn cơ hội nào nữa.
Linh Thiên Phong.
Đã xóa tan hiểu lầm cùng yêu nữ, Lý Ngọc cuối cùng cũng có thể yên tâm luyện đan.
Yêu nữ mặc dù dễ dàng nổi giận, nhưng cũng dễ dàng dụ dỗ.
Kiểu con gái như nàng là kiểu dễ lừa nhất.
Nhưng mà sau này, Lý Ngọc vẫn có ý định sẽ đối với nàng chân thành một chút, không lỡ ngày nào đó dỗ không nổi, thì hối hận cũng không kịp.
Không có nàng, Lý Ngọc đã sớm chết vài lần, nhân sinh của hắn chuyển hướng quan trọng, từ một dược đồng nho nhỏ, tới bây giờ thành thiếu chưởng giáo của Côn Luân, cũng là bắt đầu từ lúc gặp nàng.
Thực ra trong lòng của hắn, không biết từ lúc nào, yêu nữ đã chiếm một vị trí tọng yếu và đặc thù.
Hắn mong nàng có thể vui vẻ mỗi ngày, giống như lúc nãy hắn nói với nàng vậy. ... Lò Càn Khôn chữa trị càng nhiều, thì tốc độ luyện đan của Lý Ngọc càng nhanh.
Nhưng vì để biểu hiện không quá khoa trương, nên hắn cũng không dám lấy quá nhiều vật liệu mỗi lần.
Tháng này hắn dứt khoát luyện cho bọn họ cả đan dược cấp hai là Thông Mạch Đan.
Tu vi của hắn tăng lên, yêu cầu phẩm cấp linh dược cũng ngày càng cap. Vật liệu Thông Mạch Đan, đã không thể sản sinh ra trợ giúp, đối với tu hành của hắn, nhưng Thông Mạch Đan vẫn là đan dược hắn cần có.
Sau khi thay lò đan, loại đan dược cấp hai này, một lò hắn có thể luyện ra trên trăm viên.
Thời gian cần thiết cũng không cao hơn một khắc đồng hồ.
Tại tu tiên giới, đan dược có thể tăng tu vi lên, mới là đồng tiền mạnh, không có bất cứ gì tệ có thể so sánh bằng.
Thông Mạch Đan, Trúc Cơ Đan, Thác Mạch Đan, Kim Linh Đan, sau khi tập hợp đủ, có thể khiến một người đi một mạch, từ Dẫn Khí đến tận Kim Đan nhất chuyển.
Linh Thiên Phong.
Từng đợt mùi thơm lan tỏa từ trong điện truyền ra.
Lý Ngọc dùng tài liệu luyện khí lần trước, chế tạo ra một cái nồi uyên ương, thường xuyên cùng Yêu nữ ở đây bắc nồi lẩu, vừa luyện đan vừa tu hành, mãi như vậy sẽ không thú vị.
Tay nghề làm đồ ăn của Lý Ngọc, đã tăng lên rất nhiều so với lúc trước.
Đâu chỉ tăng lên đơn giản, mà là một trời một vực.
Trước đây hắn sẽ không nấu ăn, những tay nghề này đều học được từ vị đệ tử Luyện Hồn Tông Từ Dị, thiên phú làm đồ ăn của Từ Dị so với thiên phú tu hành của hắn, cao hơn rất nhiều, lúc đó Lý Ngọc cũng chỉ học được sơ sơ, mà ngẫu nhiên xuống bếp, đã nhận được chúng nữ nhất tí tán thưởng.
Nồi lẩu nhìn như đơn giản, nhưng phải nhìn chỉ tiết mới đánh giá được tay nghề.
Lấy ví dụ đơn giản như món mà yêu nữ thích nhất là Cá Bạc Viên đi, hắn phải mất một tháng không tu hành gì, dùng gần vạn con cá bạc để tiến hành vô số lần thí nghiệm, mới tìm được tỷ lệ và vật liệu pha trộn cân đối, và thời gian nấu thích hợp nhất.
Lý Ngọc tính toán thời gian, rồi gắp một miếng cá Viên cho Yêu nữ.
Nam Cung Thiền ăn miếng cá viên này xong, trên mặt đẹp lộ ra một biểu lộ không rõ ràng lắm.
Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng nàng thấy Lý Ngọc gắp đồ ăn cho mình, ngon hơn đồ nàng tự nhúng.
Mặc dù có khác biệt rất nhỏ, nhưng vẫn có khác biệt.
Để trả lễ, nàng cũng gắp cho Lý Ngọc một miếng đậu hũ.
Nhìn Lý Ngọc ăn miếng đậu hũ kia, khóe miệng của nàng không khỏi nhếch lên một nụ cười.
Mấy ngày hôm nay, là thời gian vui vẻ nhất của nàng ở Huyền Âm Giáo, tính từ nhỏ đến giờ.
Trước đây nàng chỉ có một mình, ở trong đại điện âm u này, nhàm chán tu hành, mười năm cũng như một ngày, nên bình thường nàng hay một mình chạy ra ngoài, nhưng thời gian này, nàng không muốn rời khỏi Linh Thiên Phong một bước.
Tu hành nhàm chán thì đi ra bên ngoài ngắm nhìn phong cảnh, nếu như Lý Ngọc không luyện đan, thì sẽ dạy nàng Võ Đạo, hoặc hai người sẽ cùng đi câu cá bạc, thịt cá Bạc cực kỳ tươi ngon, chế biến kiểu nào cũng đều ăn ngon cả, nhất là món cá viên Lý Ngọc làm, nàng chỉ cần hai ngày không ăn sẽ lại thèm.
Cuộc sống như vậy, nàng có thể trải qua trăm năm, cũng không thấy phiền.
Thậm chí nàng còn có chút hối hận, nếu như lúc ấy nàng không đem Lý Ngọc đến Bạch Vân Quán, mà trực tiếp đưa hắn về Huyền Âm Giáo, thì hai người sẽ không có kết cục như bây giờ.
Nếu như thế, hắn căn bản sẽ không biết Khương Ly, Chu Tử Tuyền gì đó, cũng sẽ không trở thành sư đệ của Tần Khả Nhân, càng sẽ không dây dưa không rõ cùng Hứa Khuynh Tâm và mấy cô gái Nga My kia, mà chỉ thuộc về một mình nàng.
Đáng tiếng là không có nếu như.
Nghĩ đến đây, Nam Cung Thiền thở dài một cái.
Lý Ngọc hơi sững sờ, vội hỏi :"Sao thế?"
Nam Cung Thiền lắc đầu, nói ra :'Không có gì!"
Nghĩ tới nhóm Chu Tử Tuyền, Nam Cung Thiền bỗng hỏi hắn :"Lần trước ở Côn Luân, sao ta không nhìn thấu tu vi của Hứa Khuynh Tâm và Khương Ly nhỉ, còn có cả Chu tử Tuyền nữa, dù các nàng mặc Tiên Y, nhưng cũng không thể không có chút xíu pháp lực nào ba động ra, chẳng lẽ các nàng đều học được Ẩn Tức Thuật sao?"
Khi đó nàng chỉ mải chú ý đến những cây trâm kia, mặc dù cũng nghĩ tới chuyện này, nhưng dưới tình huống máu dồn lên não kia, thì cũng không để ý gì thêm nữa.
Bây giờ nghĩ lại, nàng mới thấy có chút không đúng.
Đối mặt với vấn đề của yêu nữ, Lý Ngọc khẽ gật đầu.
Vết xe đổ còn rõ ràng, Lý Ngọc cũng không có ý định lừa dối yêu nữ.
Nam Cung Thiền lộ vẻ mặt nghi hoặc, thắc mắc :"Ấn Tức Thuật cần ngũ hành cân đối mới có thể dùng, chẳng lẽ Hứa Khuynh Tâm cũng ngũ linh mạch Kết Đan rồi?"
Lý Ngọc tiếp tục gật đầu.
Nam Cung Thiền nhìn về phía Lý Ngọc hỏi tiếp :"Chu Tử Tuyên?"
Lý Ngọc vẫn gật đầu.
Nam Cung Thiền cuối cùng cũng ý thức được cái gì, cau mày lại, hỏi hắn :“Ngươi trộm tài nguyên Huyền Âm Giáo chúng ta, đi nuôi dưỡng nữ nhân của ngươi?"
Lý Ngọc thẳng thắn nói :"Chuyện Luyện Đan Sư, không thể nói là trộm được, cái giá tiền này của ta đã cực kỳ có lương tâm, ngươi có thể đi ra ngoài thuận miệng hỏi một cái, xem những vị Luyện Đan Sư khác lấy giá như thế nào."
Giá cả hắn đưa cho Huyền Âm Giáo là cực kỳ có lương tâm, đan dược cấp ba chỉ cần ba phần vật liệu, đan dược cấp bốn cũng chỉ lấy bảy phần, cái số này cho dù nhân đôi lên, tìm toàn bộ tu tiên giới, cũng không có mấy vị Luyện Đan Sư bằng lòng.
Nam Cung Thiên có chút tức giận, không phải tức giận vì hắn trung gian kiếm lời riêng, mà tức giận vì hắn đang ở chỗ của nàng, mà trong lòng vẫn nghĩ vê những nữ nhân ở Côn Luân kia.
Mà hắn luyện chế đan dược cấp bốn, còn dùng linh hỏa của nàng, nói ở mức độ nào đó, thì chẳng phải nàng gián tiếp giúp hắn nuôi dưỡng những vị kia sao?
Lế nào lại như vậy? Lý Ngọc nhìn nàng đang nhíu chặt mày lại, kẹp một miếng cá viên vừa chín ngon, đưa tới bên miệng nàng nói ra :"Viên này vừa chín này.
Không cam lòng thì không cam lòng, đồ ăn ngon thì vẫn phải không được phụ lòng, Nam Cung Thiền cắn viên cá viên kia, giống như đang cắn Lý Ngọc vậy, Lý Ngọc nhìn nàng, cuối cùng bất đắc dĩ nói :"Nếu không, ta luyện nhiều thêm một chút, lại chia cho ngươi một phân?”
Nam Cung Thiền nghe vậy lông mày nhướng lên :"Chia bao nhiêu?"
Một lúc sau, nồi lẩu còn chưa ăn xong, Lý Ngọc và Yêu nữ đã thương lượng tốt chia của như thế nào.
Mỗi Tháng Lý Ngọc cho nàng năm viên Kim Linh Đan, mười viên Trúc Cơ Đan, năm mươi viên Thác Mạch Đan, một trăm viên Thông Mạch Đan, còn nàng giúp Lý Ngọc giấu giếm Huyền Âm Giáo chuyện Lý Ngọc trộm tài nguyên.