Chương 162: Mua rồi thì thôi
Chương 162: Mua rồi thì thôiChương 162: Mua rồi thì thôi
Côn Luân sơn mạch.
Ở trên tầng mây, trên không vạn trượng.
Lý Ngọc điều khiển linh thuyền, bay đi hướng Nga My, bên cạnh hắn bao quanh các loại hương thơm.
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua, Chu Tử Tuyền đang dùng linh bối để đưa tin cho Triệu Hinh Nhi, báo trước cho các nàng là bọn họ sẽ tới Nga My, Khương Ly thì đang ở trong khoang thuyên, hỏi sư tỷ Hứa Khuynh Tâm mấy vấn đề tu hành, yêu nữ tựa trên vách thuyền, ngẩn người nhìn chân trời nơi xa...
Khiến Lý Ngọc đến lúc này vẫn còn bât ngờ, là một người khác đang ngồi ở tỏng khoang thuyền kia.
Hắn thế nào cũng không nghĩ tới, Yêu nữ thế mà thuyết phục được Tần sư tỷ đi cùng.
Tần sư tỷ sẽ đi ra cùng các nàng, đã là chuyện khó thể tin.
Mà khó tin hơn, là Yêu nữ lại chủ động mời nàng, còn nàng lại đồng ý.
Lý Ngọc rất hoài nghi động cơ của Yêu nữ.
Tuy nàng nói là đi ra ngoài một chút, sẽ giúp tăng lên tâm cảnh, nhưng hắn biết, nàng không thể nào có ý tốt với Tần sư tỷ, nhất là lại còn đến mức đó.
Dưới sự hiểu rõ về nàng của Lý Ngọc, nhiều lúc hắn cũng cảm thấy tâm tư của nàng thật khó đoán.
Nhưng lời nàng nói, đúng là rất có đạo lý.
Qúa trình phá đan thành anh, dựa vào tích lũy pháp lực là không đủ, tâm cảnh cũng rất quan trọng, mặc dù Lý Ngọc còn chưa thực sự hiểu rõ với điều này, nhưng ngẫu nhiên đi ra ngoài buông lỏng tâm tình một chút, vẫn tốt hơn là cứ một mực khổ tu tại tông môn.
Nga My và Côn Luân vốn khá gần, có thể nói là tông môn hàng xóm, với tốc độ của linh thuyền, chẳng mấy chốc đã tới.
Chu Tử Tuyên đã sớm báo cho các nàng biết, nên linh thuyền vừa đáp xuống lối vào Nga My động thiên, thì đã thấy Bạch Thanh Ảnh và ba vị Triệu sư muội đã đứng chờ sẵn ở đó.
Nhìn Tần Khả Nhân cũng bước xuống từ linh thuyền, Bạch Thanh Ảnh còn tưởng mình hoa mắt.
Trên thế giới này, nàng là một trong những người hiểu Tân Khả Nhân nhất, cho nên nàng nghĩ mãi không hiểu, tại sao Tân Khả Nhân không ở Côn Luân tu hành, mà lại theo đám Lý Ngọc tới Nga My chơi.
Dưới sự hướng dẫn của các nàng, đoàn người đến từ Côn Luân, thuận lợi đi vào Nga My.
Lý Ngọc đã tới Nga My rất nhiều lần, nên rất quen thuộc với mọi thứ ở nơi này, những người khác đều là lần đầu tiên đến, Bạch Thanh Ảnh dẫn các nàng đi du ngoạn một vòng, xung quanh Nga My động thiên.
Nga My không chỉ là địa điểm mơ ước của nhó nam tu trong tu tiên giới, mà còn là thánh địa của nhóm nữ tu.
Nơi này sản xuất Tiên Y, Trang Sức, và Pháp Khí, đều đo các nữ tu đích thân chế tạo, nên không chỉ có thẩm mỹ đứng đầu tu tiên giới, mà còn dẫn dắt xu hướng mốt thời thượng, có một ngày có thể đi dạo một vòng Nga My động thiên, chính là mộng tưởng của biết bao nữ tu bên ngoài Nga My.
Khương Ly và Chu Tử Tuyền lần đầu tiên tới đây, đến lúc đi dạo ở phường thị Nga My, đã bị vô số kiểu dáng và số lượng và mầu sắc Tiên Y ở đây, làm cho mê mẩn đến ngây người.
Mặc dù các nàng cũng đều có Tiên Y phòng hộ, còn có thể tùy tâm sở dụng biến ảo kiểu dáng, nhưng không có nữ tu nào sẽ ghét bỏ mình nhiều y phục cả.
Huống hồ Tiên Y có tác dụng bảo vệ làm chủ, sau khi thay đổi kiểu dáng, các chi tiết của nó vẫn hơi kém một chút, những tiên y có kiểu dáng cố định này, cho dù là chế tác hay hoa văn tổng hợp, đều tinh xảo hơn rất nhiều.
Giống như Bạch sư tỷ, nàng xuất thân Nga My, lại mà một tỏng Nga My Tứ Mỹ, địa vị tôn quý, nên Tiên Y đều rất đẹp, ngoài Tiên Y phòng hộ, còn có cả Tiên Y thông thường.
Mỗi lần Lý Ngọc thấy nàng, đều là quần áo không giống nhau, hắn còn nghi ngờ, không gian trữ vật của nàng, hơn nửa chính là để quần áo.
Tỷ lệ dáng người của Bạch sư tỷ cũng rất đẹp, nhất là nàng có một đôi chân dài, giống như mắc áo di động, lần đầu tiên gặp mặt đã khiến Lý Ngọc khắc sâu ấn tượng, mặc gì cũng đều đẹp, ngoài tinh thông Đan Đạo ra, nàng còn là nhà thiết kế Tiên Y nổi danh của Nga My.
So với model hàng đầu Bạch sư tỷ, Tần sư tỷ và yêu nữ mặc dù có thiên phú tu hành rất cao, nhưng về chuyện quần áo thì xa xa không bằng nàng.
Tần sư tỷ lúc nào cũng mặc đồ màu trắng, Yêu nữ thì ngược lại, lúc nào cũng là một bộ đen tuyền, có lẽ nàng cảm thấy mầu đen mới có thể thể hiện ra thân phận Yêu nữ Ma Đạo của nàng, Lý Ngọc cũng chưa thấy nàng mặc quần áo mầu khác lần nào.
Thậm chí áo khoác ngoài của nàng cũng là mầu đen.
Lý Ngọc đã sớm muốn phê bình thẩm mỹ của bàng.
Lý Ngọc dẫn nhóm các nàng đến Nga My, đúng là đã tới đúng nơi, đi qua ba cửa hàng, Chu Tử Tuyền và Khương Ly đã mua được mấy bộ Tiên Y, nhưng không phải là hắn trả tiền, Bạch Sư tỷ chỉ cần vung tay lên, ngày hôm nay chỉ phí ở đây đều do nàng bao hết.
Lý Ngọc nhìn thấy, ánh mắt của yêu nữ cũng dừng một lúc trên mấy bộ Tiên Y.
Nhưng mà nàng không có tiên của Nga My, nên không mua được những thứ này.
Tính cách nàng cao ngạo, nên dù Bạch Thanh Ảnh nói sẽ bao hết chi phí cho mọi người ở đây, nhưng nàng cũng sẽ không mở miệng.
Đệ tử Nga My, tuy đều chưa từng gặp qua Côn Luân Tần sư tỷ và Thánh Nữ Huyền Âm Giáo trong truyền thuyết, nhưng cũng không xa lạ gì với bức họa của các nàng, chẳng mấy mà các nàng đã bị người khác nhận ra.
Hai vị tuyệt đại thiên kiêu đến, đưa tới oanh động không nhỏ ở Nga My.
Đệ tử Nga My có chín thành trở lên là nữ, hai người bọn họ có danh khí cực cao trong đám nữ tu, còn là thân tượng của những nữ đệ tử trẻ tuổi nữa, nên đi tới đâu, cũng gặp phải rất nhiều đệ tử vây xem.
Nên Lý Ngọc chỉ có thể dẫn các nàng đi trước.
Đấn lúc trở lại đỉnh núi cư trú của Bạch sư tỷ và ba vị Triệu sư muội, lỗ tai của Lý Ngọc mới được yên bình.
Linh khí ở Nga My động thiên cũng không khác gì so với Côn Luân động thiên, nhưng cảnh sắc nội bộ của Nga My lại đẹp hơn một chút so với Côn Luân, hoa nở khắp nơi, thác nước bay chảy, so với Ngọc Tuyền Phong và Linh Thiên Phong mà Lý Ngọc tỉ mỉ chế tạo, còn đẹp hơn rất nhiều.
Lý Ngọc dẫn các nàng đi tới vườn hoa phía sau ngọn núi.
Nơi này nở rộ rất nhiều giống hoa quý hiếm, toàn bộ vườn hoa được trận pháp bao trumg, trong không khí tràn ngập hương hoa nhàn nhạt, trong vườn hoa này còn có một cái linh tuyên, nước suối trong veo mang theo linh khí nông đậm, khiến cho nơi này có linh khí cực kỳ sung túc.
Lý Ngọc đã đi qua bí cảnh Thiên Đạo, độ dày linh khí ở nơi đó, cùng lắm cũng chỉ ngang chỗ này.
Sau khi tới đây, Tần sư tỷ lại bắt đầu tu hành.
Yêu nữ thấy vậy cũng không cam lòng yếu thế, nàng xếp bằng trên một khối đá bên cạnh dòng suối, cũng bắt đầu nhắm mắt tu hành.
Chẳng mấy chốc, Lý Ngọc liền thấy được một hình ảnh, để cho hắn không ngừng hâm mộ.
Cùng với hai người tu hành, linh khí xung quanh hai người bắt đầu mỏng manh dần, bọn họ giống như hai cái vòng xoáy, điên cuồng hút linh khí trôi nổi xung quanh về phía mình, linh khí biến thành như nước lũ cuôn cuộn, tràn vào thân thể của các nàng.
Lý Ngọc cũng thử vận chuyển công pháp.
Chết cười, hắn không đoạt được chút linh khí nào.
Linh khí xung quanh đều bị các nàng hút đi, hắn hút không được một chút nào.
Thiên Linh Mạch chính là bá đạo như thế.
Bên người các nàng, tu hành cũng không làm nổi, Lý Ngọc rảnh rỗi không có việc gì, ngồi ngắm Tần sư tỷ một lúc, lại ngắm Yêu nữ một lúc.
Cũng không biết dưới tấm lụa mỏng kia, là một khuôn mặt như thế nào.
Vọng Khí Thuật rất nhạy cảm trong việc dò xét năng lượng, nhưng không có cách nào nhìn thấy khuôn mặt nàng, dưới tấm khăn che mặt mỏng manh kia, lúc nào cũng bao phủ một đoàn sương mù nhàn nhạt.
Ánh mắt Lý Ngọc lại nhìn sang phía Nam Cung Thiền.
Thường ngày mặc dù nhìn Yêu nữ không ôn nhu chút nào, nhưng bộ dạng nghiêm túc tu hành của nàng, vẫn rất là đáng yêu.
Lý Ngọc ngắm chưa được bao lâu, thì chúng nữ đi mua sắm đã thắng lợi trở về, Triệu Hinh Nhi đề nghị mang nhóm các nàng đi ngâm linh tuyền.
Thứ quan trọng nhất của Ngọc Chân Phong chính là chỗ linh tuyên này, nghe nói nó đến từ một cái bí cảnh động thiên, mấy trăm năm trước, một vị tổ sư Phá Hư của Nga My, đã đích thân xuất thủ chuyển cả một ngọn núi về, để mang nó về Nga My.
Linh khí bên trong linh tuyền cực kỳ nồng đậm, ngâm trong nước suối tu hành, có thể tăng nhanh tốc độ tu hành.
Không chỉ như vậy, nước suối này còn khiến cơ thể thoải mái, thường xuyên ngâm bên trong nước suối này, da thịt cũng sẽ mềm mại căng mịn.
Đến Ngọc Chân Phong, nếu không tự nghiệm linh tuyên một phen, cũng giống như chưa từng đến đây vậy.
Qua sự miêu ta của nàng, chúng nữ đều hết sức động tâm.
Lý Ngọc rất thấu hiểu, nói ra :'Các ngươi ở đây, ta ra ngoài dạo chơi một lúc."
Nếu như chỉ có một mình Chu Tử Tuyền ở đây, hắn không những còn ở lại, mà còn có thể cùng nhau tắm, nếu như Khương Ly cũng ở đây, hắn ít nhất có thể đứng ở trên ngắm hai người, nhưng có Hứa sư tỷ, Bạch Sư tỷ, rồi cả ba tỷ muội Triệu thị cũng ở đây nốt, thì hắn nhất định phải tránh đi. Sau khi Lý Ngọc rời đi, chúng nữ cuối cùng cũng buông lỏng.
Ba tỷ muội Triệu thị cởi Tiên Y ra, chỉ mặc quần áo lót, đi vào trong linh tuyền, sau đó đứng vẫy vẫy tay với mấy vị sư tỷ đứng phía trên :"Các tỷ mau xuống đây!"
Bạch Thanh Ảnh, Hứa Khuynh Tâm và Chu Tử Tuyền cũng bắt đầu cởi đồ ra, Khương Ly vốn đang vui vẻ, nhưng mà ánh mắt lơ đãng quét qua một vòng, thì trong lòng bắt đầu phiền muộn.
Chu sư tỷ vòng một dưới áo căng phồng, Bạch sư tỷ và Hứa sư tỷ cũng không kém, ba vị sư muội cũng có đường cong khiến cho nàng hâm mộ, nhân lúc mọi người không để ý, nàng nhanh chóng cởi quần áo, rồi tiến vào trong nước, đi tới chỗ sâu của dòng suối, đem cả thân mình núp vào trong nước, chỉ thò mỗi cái cổ trở lên.
Trên bờ, Tân Khả Nhân và Nam Cung Thiền vẫn ngồi xếp bằng như cũ.
Các nàng biết rõ, hai người đều sẽ không xuống nước, nên cũng không có lời mời.
Triệu Hinh Nhi và Khương Ly chơi đùa bên trong linh tuyên, khiến bọt nước văng tung tóe, một giọt nước suối rơi vào trên cổ tay Nam Cung Thiền.
Yêu nữ chậm rãi mở to mắt, ánh mắt nhìn về phía dòng suối bên cạnh.
Trong lòng nàng có chút chần chừ.
Nếu tu hành ở trong nước suối này, chắc chắn sẽ có hiệu quả hơn bên ngoài rất nhiều, nàng có thể nhanh chóng đuổi kịp Tân Khả Nhân.
Nhưng cởi đồ trước mặt nhiều người như vậy, cho dù có mặc quân áo lót bên trong, thì vẫn là chuyện nàng chưa từng làm.
Sau khi trải qua một phen đấu tranh tâm lý, nàng vẫn quyết định cởi.
Dù sao đều là con gái, chẳng có gì mà phải băn khoăn cả.
Lý Ngọc cũng chẳng ở đây.
So với những chuyện nhỏ nhặt này, tăng lên tu vi mới là điều quan trọng nhất.
Đối với nàng thì , nàng có thể chấp nhận được việc Lý Ngọc có thể đè ép nàng, nhưng cũng không thể để cho Tần Khả Nhân đè ép mình.
Nàng nhanh chóng quyết định, sau đó chậm rãi cởi váy dài mầu đen ra, chỉ mặc quần áo lót bên trong, đôi chân dài trắng như ngọc bước vào trong dòng suối.
Lúc này ở bên trong dòng suối, bảy đôi mắt đồng loạt nhìn về phía nàng.
Chúng nữ nhìn Nam Cung Thiền, đều hơi kinh ngạc.
Đương nhiên không phải kinh ngạc về thân hình của nàng, tu tiên giả Kim Đan Kỳ, trừ khi triệt để phóng túng, không thì đều bảo trì dáng người vô cùng đẹp, dáng người của Thánh Nữ Huyền Âm Giáo đương nhiên không có chỗ nào để chê, Vòng một căng phồng, eo nhỏ nhắn, còn vòng ba phía dưới thì khỏi phải bàn, trừ Chu Tử Tuyền ra thì đường cong đó khiến chúng nữ đều phải hâm mộ.
Mặc dù nàng thích mặc đồ đen, nhưng da thịt lại trắng nõn như ngọc, vô cùng mịn màng, nói là thanh †ao thoát tục cũng không có gì quá đáng.
Không ai nghĩ đến, dưới lớp đồ đen kín mít kia, là một thân thể hoàn mỹ như vậy.
Chỉ là, trên thân thể mềm mại hoàn mỹ kia, có một khiếm khuyết nhỏ nhặt.
Phía dưới vai trái, trên ngực một chút của nàng, có một vết sẹo, vết sẹo này xuất hiện trên thân thể hoàn mỹ, khiến mọi người đều chú ý đến.
Với thực lực và địa vị của nàng, cho dù vết sẹo lớn đến mức nào, cũng vẫn có thể xóa đi một cách dễ dàng, nhưng không biết vì sao nàng lại để lại nó.
Nam Cung Thiền cúi đầu nhìn nhìn, chầm chậm đi về phía nước sâu trong suối, cũng không quan tâm đến vết sẹo kia nữa.
Vết sẹo này là nàng để lại để nhắc nhở bản thân.
Mỗi khi nhìn thấy nó, nàng sẽ nhớ là, vĩnh viễn không nên tin tưởng bất kỳ ai.
Trước đây nàng cũng không cảm thấy nó có vấn đề gì.
Nhưng lúc này, nhìn vô số thân thể hoàn mỹ ở trong dòng suối, nàng thừa nhận trong lòng sinh ra một cảm giác khác thường.
Vết sẹo nàng vốn chẳng thèm để ý kia, bây giờ có chút chướng mắt.
Ánh mắt của chúng nữ rất nhanh rời khỏi người Nam Cung Thiền, các nàng cũng không thân thiết mấy với vị yêu nữ Ma Giáo này, cũng không tiện hỏi thăm, chỉ là trong lòng không tránh khỏi hiếu kỳ một chút...
Triệu Hinh Nhi ở trong nước, bỗng bất ngờ tập kích Khương Ly, khiến nàng giật mình hét lên một tiếng, sau đó bắt đầu phản kích, rất nhanh chiến tranh đã lan đến những người khác, khiến toàn bộ dòng suối náo loạn thành một đoàn.
Bỗng một lúc, Tân Khả Nhân ngồi khoanh chân tu hành trên bờ, cũng đột nhiên mở mắt.
Bên trong linh tuyên truyên đến một đạo pháp lực ba động.
Nam Cung Thiên chậm rãi đi tới bên bờ, mặc đồ tử tế vào, sau đó nhìn về phía Tân Khả Nhân, chiến ý dào dạt. ...
Lý Ngọc đi dạo ở phường thị Nga My đến lúc trời tối đen, mới trở lại Ngọc Chân Phong.
Không thể không nói, ở phương diện này, Nga My động thiên có nhân tính hơn Côn Luân động thiên, nơi này cũng vốn không có ngày đêm khác biệt, nhưng cao tâng Nga My cảm thấy, nếu cứ không có ngày đêm như vậy, nhiều đệ tử mới sẽ không thích ứng, mà tu hành ở trong loại hoàn cảnh này quá lâu, sẽ khiến cho tâm cảnh chết lặng...
Cho nên bọn họ đã dùng trận pháp, để Nga My động thiên cũng phân chia đêm ngày, giống như ngày đêm ở đại thế giới.
Bầu trời ban đêm của Nga My động thiên, cũng sẽ có ánh trăng và ngôi sao được huyễn hóa ra.
Như vậy những đệ tử mới nhập môn kia, cũng không cần thích ứng biến hóa, nên cũng có lợi với việc ổn định tâm cảnh của bọn họ.
Lý Ngọc cảm thấy chuyện này rất là nhân tính hóa, Côn Luân hẳn cũng nên noi theo, sống lâu ở Côn Luân động thiên, hắn cũng phải đi ra ngoài hít thở không khí, Linh Nhi càng không thích ở lâu trong đó quá.
Trở lại Ngọc Chân Phong, các nàng đã ra khỏi dòng suối.
Lý Ngọc nghe Chu Tử Tuyền và Khương Ly nói, Yêu nữ đã đột phá ở chỗ linh tuyên, sau đó cùng Tần sư tỷ đi ra ngoài làm gì, mà một lúc lâu sau mới về.
Lý Ngọc đương nhiên biết rõ các nàng đã làm gì.
Lúc đánh không lại thì lúng ba lúng búng, lúc đánh được thì đánh luôn, đây chính là Yêu nữ mà hắn biết.
Hắn đi tới phòng của Yêu nữ, nàng đang đứng cạnh cửa sổ ngắm những ngôi sao.
Lý Ngọc cũng không hỏi ai thắng ai bại, miễn cho nàng lại hỏi hắn hy vọng ai thắng.
Hắn đi tới bên giường, nói ra :'Mua cho ngươi mấy bộ đồ, thử một chút xem có thích hợp hay không."
Lý Ngọc phất tay một cái, trên giường liền xuất hiện mười mấy bộ Tiên Y, cũng không có bộ nào mầu đen cả.
Đây là đồ hắn chọn cho nàng, lúc đi dạo ban ngày.
Đối với thẩm mỹ toàn thân mầu đen của nàng, hắn đã sớm khó chịu.
Nam Cung Thiền nhìn Tiên Y màu sắc rực rỡ trên giường, bên trong còn có cả mấy bộ đồ lót, sắc mặt đỏ lên, xấu hổ nói :“Ai bảo ngươi mua cho ta những thứ này... ?"
Lý Ngọc không nói gì, phất tay chuẩn bị thu lại.
Nam Cung Thiền kịp thời chặn tay hắn lại, im lặng vài giây rồi nói ra :'Được rồi, mua rồi thì thôi..."