Chương 168: Gặp lại người quen cũ (1)
Chương 168: Gặp lại người quen cũ (1)Chương 168: Gặp lại người quen cũ (1)
Yêu Đan cửu chuyển mặc dù quý giá.
Nhưng vì một hoặc mấy viên Yêu Đan Cửu Chuyển, mà để Lý Ngọc rời khỏi Côn Luân, rồi gia nhập Huyền Âm Giáo, là chuyện không thể nào.
Đạo lữ và bạn bè của hắn, cũng như mọi thành tựu của hắn, đều lấy được từ bên Chính Đạo, chỉ chờ Chưởng giáo Côn Luân vẫn lạc, hoặc Hóa Thần, thì hắn có thể thành chưởng giáo chính thức của Côn Luân, là người quản lý đại tông thứ hai của Chính Đạo, làm sao có thể buông bỏ những thứ đó.
Kết hôn với một cô gái Ma Đạo, chuyện này thì đúng là có thể suy nghĩ một chút.
Thậm chí không cân lấy thật, mà chỉ giả vờ lấy cũng được.
Xong Ma Đạo đại điển, lại công khai ly dị, đây cũng là chuyện bình thường.
Chuyện tình yêu, có hợp có tan, đâu có gì lạ.
Ánh mắt Lý Ngọc bất giác nhìn về phía Yêu nữ.
Nam Cung Thiền nhìn ánh mắt của Lý Ngọc, không khỏi lộp bộp trong lòng, vô thức bật thốt lên :"Này, ngươi đừng mơ tưởng có ý đồ gì với bổn cô nương, ta cũng không muốn chia sẻ đạo lữ với người khác, trừ khi...
Lý Ngọc nhìn nàng, nói ra :"Ngươi nghĩ đi đâu thế, ý của ta là ngươi cho ta mượn Thanh Nhi, chúng ta có thể giả làm đạo lữ, dù sao đây cũng là mấy viên Yêu Đan cửu chuyển, ngu sao mà không muốn."
Thanh Nhi là thị nữ theo hầu của nàng, một tháng trước tu vi cũng được tăng lên tới Kim Đan Kỳ.
Dùng tu vi của cô nhóc đó, cũng có thể vào được Cửu U Bảng, xem như là đệ tử hạch tâm bên trong đệ tử hạch tâm của Huyền Âm Giáo, là nhân tuyển thích hợp nhất để thành đôi với hắn, không thể nghi ngờ.
Còn chuyện giả làm đạo lữ với yêu nữ, Lý Ngọc không nghĩ tới, nàng chắc chắn sẽ không đồng ý, nên hắn cũng lười nói.
Nam Cung Thiền sửng sốt :"Thanh Nhi?"
Nàng còn tưởng rằng Lý Ngọc cùng với nàng... , Yêu nữ liếc Lý Ngọc một cái, nói ra :“Ngươi muốn, nhưng Thanh Nhi chưa chắc đã muốn, ngươi đã nghĩ qua chưa, nàng giả làm đạo lữ của ngươi rồi, sau này còn làm sao mà lập gia đình?”
Hình như nghĩ tới điều gì nữa, nàng nhíu đôi lông mày lại, nhìn Lý Ngọc hỏi :'Mấy viên Yêu Đan cửu chuyển á, ngươi có ý gì, ngươi cảm thấy ngươi có thể thắng được bổn cô nương?"
Năm viên Yêu Đan là phần thưởng của đệ nhất Cửu U Bảng, nghe ý của câu vừa nãy hắn nói, thì có vẻ chỉ cần hắn được tham gia, thì mấy viên Yêu Đan cửu chuyển này chính là đồ trong túi của hắn rồi.
Đó căn bản chính là không để nàng vào mắt chút nào.
Lý Ngọc chỉ muốn năm viên Yêu Đan kia, vô thức quên mất Yêu nữ.
Trong mắt nàng, hắn mới chỉ vừa Kết Đan không lâu, lại thực sự không biết, dưới sự "tận lực bồi dưỡng” hết mực của HUyền Âm Giáo trong hai tháng qua, hắn đã có thực lực để có thể đơn đấu được cùng với nàng hoặc Tần sư tỷ.
Qua hai ba tháng nữa, chấp cả hai nàng cùng lên, hắn vẫn có thể ứng đối ung dung.
Vì để không chạm tới lòng tự ái của nàng, Lý Ngọc giải thích nói :"ý của ta là, chúng ta liên thủ có thể ôm hết Yêu Đan tới tay, không thì chẳng phải là tiện nghi cho người khác?"
Nam Cung Thiên nhìn hắn một cái, nói ra :"Ngươi muốn leo lên hạng hai Cửu U Bảng cũng không phải chuyện dễ dàng, Ma Đạo mặc dù không bằng Chính Đạo các ngươi, nhưng tông môn nào cũng đều sẽ tập trung tài nguyên, để bồi dưỡng ra vài tên đệ tử lợi hại, Luyện Hồn Tông và Khôi Lỗi Tông, đã có đệ tử có tu vi lên tới Kim Đan cửu chuyển, dùng thực lực bây giờ của ngươi, còn chưa thể là đối thủ của bọn hắn, ăn may thì miễn cưỡng vào được top mười, còn xui thì có khi còn chẳng lọt nổi top mười..."
Sợ là cảm thấy những lời này sẽ đả kích Lý Ngọc, nên nàng lại an ủi hắn :"Nhưng mà những ngươi kia gấp đôi tuổi ngươi, tu vi của họ đa số dựa vào Yêu Đan hoặc Kim Đan của người khác để tăng lên, chẳng mấy chốc, ngươi sẽ vượt qua được bọn họ..."
Lý Ngọc cũng không nói gì nữa.
Chuyện của Ma Đạo, hắn không biết nhiều lắm, chỉ từng quen biết với một số đệ tử Luyện Khí Kỳ ở chỗ Vạn Độc Quật, nháy mắt cái hắn đã Kết Đan, nên chưa thể biết được mấy vị thiên kiêu cấp cao của Ma Đạo.
Tổng thể lực lượng của Ma Đạo không bằng Chính Đạo, nhưng đệ tử hạch tâm của bọn họ, chưa chắc đã yếu hơn Chính Đạo bao nhiêu, dưới sự tập trung tài nguyên vào nữa, cũng có thể đắp ra được mấy vị cường giả.
Hai người câu cá được hai canh giờ, lại trở vê Linh Thiền Phong, Lý Ngọc như cũ làm món cá bạc viên, nhưng mà Yêu nữ chỉ ăn vài miếng.
Nàng rất thích ăn cá bạc viên do Lý Ngọc làm, bình thường đều có thể ăn hai đến ba bát lớn.
Lý Ngọc nhìn bộ dáng mất hết hứng thú của Yêu nữ, hỏi :"Sao thế, hôm nay ta làm không ngon à?”
Nam Cung Thiền lắc đầu nói :'Hương vị vẫn giống như trước, chỉ là ăn mỗi ngày cũng sẽ có chút ngán...
Lý Ngọc liếc nàng một cái, thản nhiên bóc mẽ :"Ngán gì mà ngán, lúc trước ta làm cho ngươi ăn, sao không nói ngán?”
Thật đúng là một cô gái có mới nới cũ, Lý Ngọc không để ý tới nàng nữa, đi luyện đan.
Mấy ngày hôm trước còn nói muốn hắn làm đồ ăn cho cả đời, mới vài ngày đã nói ngán rồi, cô gái này thật là...
Nhưng mà ăn mãi một món, ăn lâu rôi sẽ ngán cũng là chuyện bình thường.
Nhưng lần trước Lý Ngọc mới chỉ học được cách làm mỗi một món cá bạc viên này của Từ Di.
Đây cũng là món sở trường nhất của hắn, cũng là món ăn duy nhất hắn làm có kỹ thuật nhất.
Sau khi Lý Ngọc rời đi, Nam Cung Thiền nhìn Thanh Nhi đang ôm bát ngọc, ngấu nghiến ăn, hỏi :"Ngon không?”
Thiếu nữ ngẩng đầu lên, vẻ mặt hạnh phúc đáp :"Ngon ạI"
Trước kia thiếu chưởng giáo làm đồ ăn, đều bị Thánh Nữ ăn hết sạch, hôm nay nàng không ăn, nên những thứ này đều là của nàng.
Nam Cung Thiền nhìn nàng, nhớ tới lời lúc nấy Lý Ngọc mới nói, bỗng hỏi :"Thanh Nhi, nếu ta gả ngươi cho Lý Ngọc, ngươi có muốn hay không?"
Thiếu nữ ngẩng đầu lên, ngơ ngác hỏi :"Thánh Nữ, ngài không muốn Thanh Nhi hầu hạ nữa sao?"
Nam Cung Thiền nhìn bộ dáng lưu luyến không dời của Thanh Nhị, thiếu nữ này đã theo nàng nhiều năm như vậy, thực sự nàng cũng không nỡ đưa đi.
Yêu nữ xoa đầu thiếu nữ, nói ra :"yên tâm, ta chỉ là nói..."
Nàng còn chưa nói hết, thiếu nữ đã ngượng ngùng nắm góc áo của nàng, nói ra :"Thánh nữ muốn ta làm gì, ta sẽ làm cái đó, Thánh Nữ yên tâm, cho dù là tới Côn Luân, ta cũng sẽ thường xuyên trở lại thăm ngài...
Nam Cung Thiền trầm mặt một lúc, sau đó ôm lấy hai má bầu bĩnh của thiếu nữ, cả giận nói :"Ta đối tốt với ngươi như thế, ngươi lại muốn chạy cùng Lý Ngọc, ngươi mới biết hắn chưa đến ba tháng..."...
Lý Ngọc luyện xong mấy lò đan dược, thì thấy yêu nữ đang tu hành, cũng không có quấy rây nàng nữa.
Hắn đi dạo một mình ở Huyền Âm Giáo, vì chuyện Ma Đạo Đại Điển, nên Ma Đạo Thập Tông đều tề tụ tại đây, khắp nơi trên Huyền Âm Sơn Mạch đều có đệ tử bay tới bay lui, trong đó cũng không thiếu khí tức Kim Đan trở lên.
Trên một ngọn núi, chỗ sườn núi bị phạt mấy một góc, đệ tử các phái Luyện Hồn Tông, Hợp Hoan Tông, Khôi Lỗi Tông, Ma Diễm Môn... tê tụ, đang dùng linh dược linh thảo bọn họ cất giữ được, đổi lấy một số đan dược cần thiết cho tu hành.
Có thể dùng linh dược để đổi đan dược ở phường thị Huyền Âm Giáo, tin tức này vừa truyền ra, đệ tử các phái tới đây tham gia Ma Đạo đại điển, đã vội vàng chạy tới.
Tông môn của bọn họ cũng có thể dùng linh dược đổi đan dược, nhưng phẩm chất đan dược của tông môn hết sức bình thường, còn cung không đủ cầu, nên rất khó đổi được, đan dược ở phường thị Huyên Âm Giáo này, mặc dù giá cả đắt hơn một chút, nhưng phẩm chất lại cực cao, tất cả đều là siêu phẩm trở lên, nên bọn họ đều muốn đổi ở đây.
Lý Ngọc đi qua chỗ này, cũng bay xuống nhìn xung quanh một lần.
Huyền Âm Giáo đúng là biết buôn bán, dùng đan dược Lý Ngọc luyện chế, để đổi lấy linh dược trong tay đệ tử, sau đó lại giao cho hắn luyện chế tiếp, nên lượng linh dược tồn kho lại càng ngày càng nhiều.
Linh dược gì bọn họ cũng thu, nhưng lại không bán đan dược Phá Cảnh Đan cho đệ tử phái khác, chỉ đổi được những đan dược thuộc loại tiêu hao như Hồi Khí Đan.
Nhưng mà đám linh dược đó cuối cùng cũng vẫn giao về tay hắn.
Lý Ngọc thả thân thức ra, vốn định xem qua xem có đào được gì tốt hay không, nhưng kết quả lại không như ý, Ma Đạo năm giữ động thiên bí cảnh vốn đã ít, tài nguyên bên trong cũng cẳằn cỗi, giao dịch ở đây, đều là linh dược cấp thấp.
Đột nhiên sắc mặt của hắn khẽ động.
Lý Ngọc cảm nhận được một đạo khí tức quen thuộc, ở trong đám người. ...
Từ Dị đang ở trong phường thị Huyền Âm Giáo, hắn mới dùng linh dược tích góp vài năm qua, để đổi mấy viên Hồi Khí Đan.
Mặc dù người Huyền Âm Giáo ỷ vào đan dược phẩm chất cao, để lấy giá cắt cổ, nhưng hắn vẫn cố nhịn đau đi đổi.
Mấy năm nay, hắn mấy lần thân hãm hiểm cảnh, nếu không phải đan dược của hắn luôn sung túc, thì đã sớm trở thành linh thi hay linh quỷ của người khác rồi, nên hắn hiểu rõ tâm quan trong của đan dược.
Nhắc đến đan dược, Từ Dị không nhịn được khẽ thở dài, nhớ đến một người. Hắn đã từng hăng hái biết bao, thông qua giao dịch đan dược với Lý Ngọc, mà kiếm được đầy bồn đầy bát, danh tiếng trong hàng đệ tử Luyện Khí Kỳ nhất thời đại thịnh, tùy tùng đi theo thành đàn.
Nhưng đó là đã từng.
Bây giờ hắn dĩ nhiên đã Trúc Cơ thành công, dựa vào hai viên Trúc Cơ Đan mà Lý Ngọc tặng cho ngày đó, vượt qua rất nhiều đệ tử cùng tuổi để tiến vào tầng lớp tu sỹ tiếp theo, nhưng phong quang của hắn cũng theo đó mà mất đi.
Vì không có bối cảnh, nên bây giờ hắn chỉ là đệ tử Trúc Cơ ở tâng dưới nhất.