Chương 176: Vợ chông đồng tâm (1)
Chương 176: Vợ chông đồng tâm (1)Chương 176: Vợ chông đồng tâm (1)
Cùng là thiên kiêu của Chính Đạo, nhưng năm người Thiên Đạo Tông đột ngột xuất hiện, thì dẫn tới sự kinh sợ của mọi người.
Nhưng khi Lý Ngọc xuất hiện ở thêm đá, đám người Ma Đạo ở đây lại cảm thấy đây là chuyện đương nhiên.
Vài vị nữ tu kia cũng không xứng đáng với mấy vị thiên kiêu của Thiên Đạo Tông, họ thu các nàng làm đạo lữ, chỉ vì lấy môn cái thân phận hợp lệ, để đến đại điển của Ma Đạo quấy rối mà thôi.
Còn Lý Ngọc thì lại danh chính ngôn thuận.
Không thấy thị nữ bên mình của Thánh Nữ đang thân mật ôm cánh tay của hắn kia sao?
Nghe nói ngay cả bản thân Thánh Nữ cũng đều đang mang thai con của hắn, nói hắn là một nửa cái đệ tử của Huyền Âm Giáo, cũng không quá đáng.
Lý Ngọc xuất hiện, hấp dẫn sự chú ý của mọi người trong chốc lát, nhưng rất nhanh, sự chú ý của mọi người lại tập trung về đám người của Thiên Đạo Tông.
Trong thời gian một lúc, mà bọn họ đã đuổi kịp nhóm Liễu Dương, Tần Tùng và Âu Dương Long.
“Quá chậm!"
"Cố gắng nữa, cố gắng lên!"
"Bọn ta lên trước chờ các ngươi!"
Năm người cười bí hiểm với ba người bọn họ, rồi dọc theo thêm đá, tiếp tục đi về phía trước.
Lúc vượt qua ba người, mặc dù bọn họ không giễu cợt gì quá đáng, chỉ nói đơn giản vài câu có vẻ như là đang kích lệ, nhưng so với trực tiếp giễu cợt, thì còn có cảm giác vũ nhục mạnh hơn.
Ba người ở tông môn của mình, đều là đệ tử quan trọng nhất, có bao giờ chịu qua nhục nhã lớn như này, mặc dù có lòng muốn đuổi theo rửa nhục, nhưng khoảng cách so với năm người kia lại càng lúc càng xa.
Cùng là đơn linh mạch Kim Đan cửu chuyển, cùng là tu ngũ linh mạch, nhưng giữa bọn họ vẫn có khoảng cách thực lực nhất định.
Đám người Âu Dương Long đều là Kim Đan cửu chuyển, nhưng cũng không phải là Kim Đan cửu chuyển đỉnh phong, khoảng cách đến Kim Đan viên mãn còn ít nhất phải mười năm tu hành nữa, hoặc là mấy viên Yêu Đan cửu chuyển cùng thuộc tính.
Kim Đan cửu chuyển của đám người Đường Uyên thì không giống bọn họ, bọn họ đều được tu hành trong bí cảnh Thiên Đạo, là tiểu thế giới có linh khí dồi dào bậc nhất trong tu tiên giới, mà bọn họ tiến vào Kim Đan cửu chuyển đã rất lâu rồi, nên e là đã có người đã đến Kim Đan cửu chuyển đỉnh phong, bắt đầu thử nghiệm ủ Đan thành Anh, pháp lực cũng thâm hậu hơn so với ba người bọn họ.
Lúc này mọi người đều chú ý đến mấy vị khách không mời mà đến, cũng chính là năm vị đệ tử Thiên Đạo Tông này.
Lý Ngọc tạm biệt Thanh Nhị, lại tiếp tục cùng Nam CUng Thiền đi dọc theo thêm đá về phía trước.
Không bao lâu, bọn họ đã đi tới chỗ của nhóm tiên nhị đại Kim Đan lục chuyển.
Những vị thiên kiêu Ma Đạo này, cùng với những người theo dõi bọn họ ở trong Ma Đạo, đối với chuyện hắn xuất hiện ở vị trí này cũng không có suy nghĩ gì nhiều, đây chính là thiếu chưởng giáo của Côn Luân, tương lai là tôn sư nhất phái, mặc dù mới chỉ Kết Đan không lâu, thực lực dĩ nhiên không thể bằng đám người Liễu Dương, nhưng mạnh hơn so với những người Huyết Âm Môn, Thiên Sát Cung... là chuyện cũng rất bình thường.
Nam Cung Thiền cũng chẳng quan tâm đến đám người này, tiếp tục leo lên từng bậc.
Lý Ngọc nhìn thấy mấy người đang xếp bằng ở đây, vận chuyển pháp lực toàn thân, bộ dáng cực kỳ vất vả để chống cự uy áp, bèn dừng bước chân lại một chút, lấy ra một chai Hồi KHí Đan cực phẩm cấp ba, rồi ném cho bọn hắn mỗi người một viên.
Đám thiên kiêu tiên nhị đại này theo bản năng tiếp lấy đan dược mà Lý Ngọc ném tới, xong nhìn lại đầu ngẩn cả người.
Hồi Khí Đan cấp ba đương nhiên bọn họ cũng nhìn thấy qua, nhưng cực phẩm thì còn là lần đầu tiên thấy được.
Mặc dù Hồi KHí Đan không giúp bọn họ đột phá đến bậc cao hơn, nhưng lại giúp bọn họ có thể nhanh chóng khôi phục pháp lực, thoải mái chống cự uy áp của tầng này.
Chính bọn hắn cũng có Hồi Khí Đan, nhưng đều để lại lúc tính mạng nguy cấp, như là một thủ đoạn nghịch chuyển thế cục, dù sao Ma Đạo cũng không có Luyện Đan Sư tam phẩm, mỗi một viên đan dược cấp ba có được, là chuyện không phải dễ dàng gì.
Tranh đoạt Cửu U Bảng, mặc dù cũng rất quan trọng, nhưng khẽ cắn răng lại cũng có thể kiên trì được, không cần thiết phải lãng phí đan dược quý giá làm gì.
Nhưng bọn họ không nghĩ tới, chỉ là sơ giao, nhưng thiếu chưởng giáo của Côn Luân lại đưa đan dược trân quý như vậy cho bọn họ, người này qua nhiên là một người bạn đáng giá thâm giao, mấy người liên nhao nhao ôm quyền mở miệng.
"Cảm ơn!"
"Sau khi chấm dứt đại điển, Lý Huynh có hứng thú tới làm khác ở Huyết Âm Môn chúng ta không?"
"Nghe nói Lý huynh thích ăn ngon, không bằng tới Ngũ Độc Giáo chúng ta, mỹ thực của Ngũ Độc Giáo chúng ta, phải nói là đặc biệt nhất trong Ma Đạo."
"LÝ huynh đừng có tin hắn, mỹ thực của Ngũ Độc giáo gì chứ, toàn món ăn từ côn trùng ấy..."
"Đám tâm thường các ngươi, làm sao hiểu được món ăn từ Côn Trùng mỹ vị như thế nào?”"...
Trong lúc leo núi, Lý Ngọc cũng sẽ duy trì những mối quan hệ mà hắn vừa mới lập được không lâu.
Mấy viên Hồi Khí Đan chẳng đáng tiền, có thể khiến mối quan hệ với đám tiên nhị đại này được gần hơn một bước.
Cái quý không phải là đan dược này, mà là phần tâm tư khó có được này của hắn.
Đi qua bên người đám tiên nhị đại này xong, Lý Ngọc tiếp tục đi nhanh về phía trước, chẳng mấy chốc đã đến chỗ hai vị Kim Đan thất chuyển của Huyền Âm Giáo và Khôi Lỗi Tông, thậm chí là vị duy nhất Kim Đan bát chuyển của Luyện Hồn Tông, cũng bị Lý Ngọc bỏ lại sau lưng.
Tận lúc này, hắn mới nhận được sự chú ý của mọi người thêm lần nữa.
"Hắn thậm chí còn vượt qua cả Trương Thanh kìa!"
"Trương Thanh là Kim Đan bát chuyển đấy nha."
"Hắn hình như vừa mới Kết Đan không lâu mà nhỉ..." "Này có gì lạ chứ, cũng không nhìn xem Côn Luân là tông môn gì, Huyền Âm Giáo là tông môn gì, hắn là chưởng giáo tương lai của Côn Luân, lại là đạo lữ của Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, tài nguyên tu hành mà người ta có thể lấy được, là chuyện mà chúng ta tưởng tượng được sao?"
Một đám đệ tử Ma Đạo, cùng với một số trưởng lão Ma Đạo, rất kinh ngạc đối với thực lực mà Lý Ngọc bày ra.
Dù sao hắn chỉ mới vừa hai mươi lăm tuổi, còn những người bị hắn vượt qua kia thì tuổi còn gấp đôi hắn, còn được tông môn bồi dưỡng mấy chục năm, mới có được thực lực nhu bây giờ, cho dù là Côn Luân cũng không thể đem nhiều tài nguyên như vậy, mà trút xuống người của hắn trong một thời gian ngắn như thế.
Trừ hắn ra, Côn Luân cũng không thiếu thiên kiêu.
Nhưng nghĩ lại thì tương lai hắn sẽ thừa kế vị trí Chưởng giáo của Côn Luân, lại là đạo lữ của Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, cùng lúc có vốn của cả hai cự đầu Chính lẫn Ma, có thể nói là độc nhất vô nhị trong tu tiên giới, nên tài nguyên mà hắn có thể hưởng dụng đến, cũng không phải đám thiên kiêu của các tông môn nhị lưu, như Ma Diễm Môn có thể so sánh được.
Lúc này, Huyền Nguyên trưởng lão cũng đứng nhìn cảm khái.
Lý Ngọc cũng đâu có nhận được mấy tài nguyên tu hành từ Huyền Âm Giáo đâu, không thể tưởng tượng được, Côn Luân lại coi trọng hắn đến vậy, cam lòng tốn nhiều tài nguyên vào hắn như thế...
Trên một chỗ thêm đá.
Nam Cung Thiền nhìn người bắt đầu đi cùng nàng, vẫn đang đi bên cạnh nàng lúc này, trong lòng có chút kinh ngạc và khó hiểu.
Tu vi Lý Ngọc nàng biết rõ ràng.
Hắn là ngũ linh mạch Kim Đan nhất chuyển, mặc dù nhiều hơn nàng một viên Chân Đan của Võ Đạo, thì tính pháp lực đơn thuần, hẳn vào khoảng giữa Kim Đan lục chuyển và Kim Đan thất chuyển, nhưng uy áp của tầng này, ít nhất cũng phải Kim Đan cửu chuyển mới có thể chịu đựng được đấy.
Cũng không phải nói Lý Ngọc sẽ không chịu nổi uy áp của nơi này, hắn kiêm tu Võ Đạo và tu thành Chân Đan Võ Đạo, nên uy áp của Pháp Tu đối với hắn không có ảnh hưởng quá lớn, nhưng cũng không thể nhẹ nhàng như vậy.
Chẳng mấy chốc, trên trán Lý Ngọc xuất hiện mồ hôi lấm tấm, bước chân đi ra cũng nặng nề hơn nhiều so với lúc trước.
Nam Cung Thiên không nghi ngờ gì nữa, trợn mắt lên nhìn Lý Ngọc một cái, nói ra :"Ta đi lên trước."
Nàng không nói thêm gì, vì vẫn còn đang hờn dỗi vụ Lý Ngọc tỉa mất Thanh Nhi của nàng mà chạy.
Nha đầu Thanh Nhi kia nữa, người ta chẳng qua cho nàng một chút đan dược, chải đầu cho nàng mấy lần nữa thôi, đã bị tỉa mất trái tim đi rồi, còn chẳng thèm đếm xỉa đến tình cảm chủ tớ bao nhiêu năm nay...
Lý Ngọc còn chẳng mua cho nàng một đống Tiên Y xinh đẹp, cũng chẳng tự tay làm cho nàng một cái trâm cài tóc độc nhất vô nhị... , đúng là một nha đầu ngốc chưa trải sự đời.
Đợi lát nữa quay về phải giáo huấn nha đầu kia một trận, còn bây giờ quan trọng là phải tiếp tục trèo lên đã.
Vị trí phía trước là ba người Liễu Dương, bọn họ nhìn về đám đệ tử Thiên Đạo Tông đang cách mình mười đến hai mươi bậc, triệt để mất đi ý định đuổi theo bọn họ. Chênh lệch mười bậc nhìn như rất ít, nhưng đi đến nơi này thì bọn họ đã cảm nhận được pháp lực cự hạn, đi thêm một bậc còn khó khăn, chứ nói gì đến mười bậc trở lên.
Mặc dù điều này cũng chưa đại biểu cho xếp hạng cuối cùng trên Cửu U Bảng, nhưng trong kiếp sống tu hành của bọn họ, đã luôn bị đám người này áp chế thì chớ, thực chiến gần như cũng không phải là đối thủ của bọn họ, chênh lệch giữa bọn họ bây giờ, thậm chí còn lớn hơn so với hồi trước.
Lúc này, sau lưng của bọn họ truyền đến tiếng bước chân ổn định.
Bước chân rất chậm, nhưng rất ổn định.
Ba người quay đầu lại, nhìn thấy một người, đang đi tới hướng của bọn họ.
"Sư muội!"
“Nam Cung cô nương!"
Liễu Dương, Âu Dương Long và Tần Tùng, đều vô cùng kinh sợ bật thốt lên.
Ba người bọn họ tu hành nhiều hơn nàng tận hai chục năm, cũng được tông môn bồi dưỡng cực kỳ nhiều, mới có được thực lực như bây giờ.
Thiên Phú của Nam Cung Thiền đương nhiên rất mạnh, nhưng dù sao tuổi của nàng vẫn còn quá nhỏ, tương lai mới là thời đại của nàng, lần này trước khi bắt đầu đại điển, Liễu Dương mới xác nhận qua ở tông môn, tu vi của nàng là Ngũ Linh mạch Klm Đan nhị chuyển, mặc dù đã vượt qua những người khác, nhưng vẫn còn chênh lệch tận ba chuyển so với bọn họ.
Chính vì như vậy, nên bọn họ cũng không đem nàng trở thành đối thủ cuối cùng.
Nhưng không nghĩ tới, nàng dùng pháp lực Kim Đan thập chuyển, thế mà cũng có thể đi tới nơi này.
Hình như bọn họ đã coi thường sự khủng bố của song Thiên Linh Mạch.