Chương 176: Vợ chông đồng tâm (2)
Chương 176: Vợ chông đồng tâm (2)Chương 176: Vợ chông đồng tâm (2)
Nam Cung Thiên dừng ở hai bậc thêm đá khoảng chừng mười lăm phút.
Ở phía dưới một bậc đá, ba người Liễu Dương khoang chân ngồi xuống, hiển nhiên đã bỏ ý định tiếp tục đi về phía trước, chỉ tập chung chống cự uy áp của tầng này.
Nếu như cứ không biết tự lượng sức mình đi về phía trước, rất có thể sẽ có tác dụng ngược lại, khiến ngay cả uy áp tâng này cũng không chống cự được, mà rớt xuống bậc dưới, những lần tranh đoạt Cửu U Bảng trước, đã từng có người đã tiến vào top mười, nhưng bởi vì đánh giá quá cao thực lực của chính mình, tiếp tục đi lên phía trước, cuối cùng bị hao hết tinh lực, rơi ra khỏi top mười.
Lại mười lăm phút sau, Nam Cung Thiền lại bước ra một bước nữa, nặng nề đặt chân lên bậc đá phía trên một bậc nữa.
Giống như bị nàng kích động lây, Âu Dương Long của Luyện Hồn Tông cũng quyết tâm thử nghiệm, nhưng ngay lúc hắn vừa bước vào bậc kia một cái, liền bị một đạo uy áp cực mạnh đập thẳng vào mặt, khiến hắn phải lùi lại mấy bước, khiến không chỉ thất bại trong việc trèo lên một bậc nữa, mà còn bị lùi về phía sau mất một bậc, đứng phía sau Liễu Dương và Tần Tùng.
Liễu Dương và Tần Tùng thấy tấm giương chói lọi này, lại càng quyết tâm không dám hành động thiếu suy nghĩ nữa.
Sắc mặt Âu Dương Long có chút khó coi.
Bỗng phía sau hắn, lại truyên đến tiếng bước chân nữa.
Sắc mặt hắn trở nên nghi hoặc, theo hắn biết được thì, người có thể đi được tới vị trí này, đã không còn ai, chẳng lẽ lại là một vị đệ tử Thiên Đạo Tông nữa?
Hắn quay đầu lại, vừa đúng lúc nhìn thấy Lý Ngọc đang bước đến bậc thang này của hắn.
Âu Dương Long ngẩn cả người.
Hắn thực sự không nghĩ tới, Lý Ngọc cũng có thể đi tới nơi đây.
Âu Dương Long lớn hơn Lý Ngọc hai mươi tuổi, hắn kết giao với Lý Ngọc chẳng qua là vì thân phận Luyện Đan Sư tam phẩm và Chưởng giáo CÔn Luân tương lai, chứ cũng chưa từng để ý xem thực lực của Lý Ngọc mạnh bao nhiêu, có hơn hay kém mình không.
Lý Ngọc nhìn thấy Âu Dương Long đang có bộ dạng khí tức bất ổn, lại ném ra cho hắn một viên Hồi Khí Đan.
Âu Dương Long tiện tay nhận lấy, phát hiện ra đây là một viên Hồi Khí Đan cực phẩm, thì rất bất ngờ, hắn nhìn Lý Ngọc một cái, rồi quyến đoán cho vào miệng, sau đó chắp tay nói với Lý Ngọc :"Cảm ơn!"
Đưa ra một viên đan dược, Lý Ngọc cũng không nói thêm gì, sau khi nghỉ ngơi một lát, lại tiếp tục leo lên bậc tiếp theo.
Uy áp nơi này, còn chưa tới mức hắn chưa chịu đựng được.
Nhưng hắn vẫn tỏ ra như mình đang cố hết sức, nhấc chân lên mãi, mà chưa hạ xuống.
Âu Dương Long thấy vậy thì suy nghĩ một chút, sau đó tiêu sái nói :"Lý huynh, để ta giúp ngươi một tay!"
Dứt lời thì Lý Ngọc cảm giác được có một bàn tay đặt lên phần lưng của hắn, sau đó thì có một lực đẩy cực mạnh truyền đến, tống hắn lên bậc đá phía trên.
Ngay sau đó thì Âu Dương cũng khôi phục xong pháp lực của mình, lại bước lên bậc này một lần nữa. Bạn bè của Âu Dương Long Hai đạo Chính Ma cũng không nhiều lắm, Lý Ngọc cũng coi như một người, cho dù bọn họ mới chỉ gặp nhau lần này là lân thứ hai, nhưng ngôn hành cử chỉ của Lý Ngọc, hắn cực kỳ tán thưởng.
Lý Ngọc chắp tay nói với Âu Dương Long :"Cảm ơn Âu Dương huynh!"
Âu Dương Long khoát tay áo, nói :"Chỉ là tiện tay thôi, đừng khách khí, đại điển lần này kết thúc, ta đi tìm ngươi uống rượu..."
LÝ Ngọc cười cười đáp :"Bất cứ lúc này cũng xin đợi."
Âu Dương Long nhìn về phía trước, hỏi hắn :"Lý huynh còn muốn tiếp tục không?"
Lý Ngọc nhìn Nam Cung Thiền đang ở bậc đá phía trước, gật đầu một cái.
Âu Dương Long nhìn thấy biểu hiện này của hắn, cảm khái, đúng là đàn ông, lúc nào cũng chỉ bại dưới tay phụ nữ, nhưng vẫn cười nói :"Ta đã không có ý định tiếp tục, chẳng bằng lại giúp Lý huynh lần nữa."
Tần Tùng cười cười, chậm rãi đi tới.
Liễu Dương vẫn đứng nguyên tại chỗ, chưa động, chỉ là ôm quyền nói :"Lúc nữa ta còn muốn thử xem..."
Đây cũng có ý là cự tuyệt giúp đỡ Lý Ngọc.
Thực ra Liễu DƯơng cũng không tính thử lại, chỉ là không muốn giúp đỡ Lý Ngọc mà thôi.
Người kia tuổi trẻ tài cao, ngay cả tổ sư Nguyên Anh của tông môn, cũng đều khách khí đối đãi với Lý Ngọc, làm hắn có chút hơi ghen ghét, quan trọng hơn chính là, ặc dù hắn biết rõ lời đồn bên ngoài, nói về sư muội của hắn và Lý Ngọc là giả, nhưng thực ra trong lòng hắn vô cùng khó chịu.
Đối với sự giúp đỡ của Âu Dương Long và Tần Tùng, mặc dù Lý Ngọc chẳng cần đến sự giúp đỡ của bọn họ, nhưng vẫn nhận lấy, vì đây là đạo lý đối nhân xử thế.
Hắn lại lấy ra mấy viên Hồi KHÍ Đan, ôm quyền nói :"Cảm ơn hai vị!"
Tất nhiên mấy viên đan dược này, sẽ không có phần của Liễu Dương rồi.
Âu Dương Long và Tần Tùng cũng rứt khoát nhận lấy đan dược, vị trí trên thềm đá cũng chưa phải là xếp hạng cuối cùng trên Cửu U bảng, dù sao bọn họ cũng đã vô duyên với top năm, còn chẳng bằng đưa cho Lý Ngọc một món nhân tình.
Hai người liên thủ, nhanh chóng đẩy được LÝ Ngọc lên một bậc nữa.
Màn này khiến cho mọi người vây xem xôn xao một hồi.
Khiến cho bọn họ bất ngờ chính là, thiếu Chưởng giáo của Côn Luân, vậy mà cũng có thể đi tới được vị trí kia.
Càng làm cho mọi người ngoài ý muốn chính là, Âu DƯơng Long trước giờ vẫn nổi tiếng bướng bỉnh, ngay cả tổ sư Nguyên Anh của tông môn hắn cũng chẳng để vào mắt, thế mà lại bằng lòng giúp Lý Ngọc.
Phải biết rằng, bọn họ chính là đối thủ cạnh tranh.
Còn cả vị Tần Tùng của Khôi Lỗi Tông kia nữa, hai vị này đều có bối cảnh Hóa Thần, thực lực cũng vượt xa cùng thế hệ, tương lai nhất định là người cầm lái của Luyện Hồn Tông và Khôi Lỗi Tông, nhưng đều cam nguyện làm phụ trợ cho một vị đệ tử Chính Đạo.
Lý Ngọc kia có ma lực gì, mà có thể khiến cho những vị thiên kiêu Ma Đạo này, bất kể nam hay nữ, đều cam nguyện hy sinh cho hắn. Trên Thâm Đá.
Lý Ngọc lại lân nữa đứng song song cạnh Nam Cung Thiền.
Nam Cung Thiền nhất thời câm nín, nàng còn chưa thể tưởng tượng được, Lý Ngọc còn có thể leo lên bằng cách này.
Lý Ngọc liếc nàng một cái, hỏi :'Còn đứng ngây ra đó làm gì, xoay người lại, ta giúp ngươi lên."
Hắn rất hiểu rõ Yêu nữ, với cái tính tranh cường háo thắng của nàng, thì làm chuyện gì cũng không muốn thua người khác chút nào.
Âu Dương Long đã cho hắn dẫn dắt rất lớn, để giúp nàng, hắn cũng chỉ đành dùng tạm biện pháp này.
Dính bug, hắn là dân chuyên nghiệp.
Nam Cung Thiền xoay người lại, Lý Ngọc đặt tay lên lưng nàng, hai người cùng lúc vận chuyển pháp lực, Lý Ngọc chỉ dùng không đến ba thành lực lượng của mình, đã đẩy nàng lên được bậc tiếp theo.
Sau đó hắn nhìn Nam Cung Thiền còn đang ngơ ngác đứng ở đó, vươn tay ra nói :"Kéo ta nào!"
Sau khi Nam Cung Thiền phục hồi tinh thần lại, nắm lấy tay Lý Ngọc, nhẹ nhàng kéo hắn lên.
Nàng vẫn đang nhìn Lý Ngọc ngơ ngác, dùng phương thức như này treo lên bậc, nàng còn chưa nghĩ qua bao giờ, mà trước đây cũng chưa có ai làm như vậy.
Hợp sức đưa một người lên trước một bậc, sau đó lại kéo người còn lại lên, điều này tương đương với chuyện, mỗi lần di chuyển là cả hai người cùng nhau gánh chịu uy áp của nơi này.
Nàng có thực lực Kim Đan thập chuyển, thực lực của Lý Ngọc cũng trên Kim Đan lục chuyển, bọn họ hợp lực thì thấy, uy áp ở chỗ này, cũng không đáng kể chút nào.
Đám khán giả Ma Đạo đang vây xem xung quanh núi, cũng nhìn ngây cả người.
Còn có thể như vậy?
Vị Nguyên Anh tóc đỏ của Ma Diễm Môn kia nhìn về phía Huyền Nguyên trưởng lão, ngạc nhiên nói :"Như này không hợp quy củ nhỉ..."
Năm người Thiên Đạo Tông kia, thực lực không đều nhau, đứng cách nhau cũng toàn hai bậc trở lên, nên có muốn noi theo cách này, cũng làm không được.
Huyền Nguyên trưởng lão nhún vai nói :"Quy củ của đại điển, cũng không cấm chuyện này."
Một vị trưởng lão Luyện Hồn Tông lạnh nhạt nhìn vị Nguyên Anh tóc đỏ của Ma Diễm Môn kia, nói ra :"Người ta vợ chồng đồng tâm, giúp đỡ lẫn nhau, cũng rất bình thường mà."
Sau đó lão nhìn về phía Huyền Nguyên trưởng lão, tò mò hỏi :”Ta nghe mấy vị đệ tử môn hạ nói, Thánh Nữ các ngươi mang thai con của thiếu Chưởng giáo Côn Luân, được mấy tháng rồi vậy, đứa bé là con trai hay là con gái...'