Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 245 - Chương 177: Đạo Lữ Tình Thâm

Chương 177: Đạo lữ tình thâm Chương 177: Đạo lữ tình thâmChương 177: Đạo lữ tình thâm

Trên thềm đá nối thẳng lên đỉnh núi, đã xảy ra một chút thay đổi nho nhỏ.

Thiếu Chưởng giáo Côn Luân và Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, vợ chồng đồng tâm, giúp đỡ lẫn nhau, cùng leo lên từng bậc đá một, hành động của hai người, cũng không thấy các vị trưởng lão ngăn trở gì cả, nên những người khác lần lượt noi theo.

Đám người vốn đã ổn định vị trí ở trên đường núi, lại lần nữa có dấu hiệu di chuyển.

Có một vài vị là đồng môn quen biết với nhau, thậm chí kết thành đoàn ba người, năm ngươi lại, đồng thời chống cự uy áp, thoải mái di chuyển trên thêm đá.

"Đây...

"Rối loạn, tất cả rối loạn!"

"KHông được, không thể tiếp tục để như vậy nữa.'...

Tranh đoạt Cửu U Bảng trước đây, chưa bao giờ xảy ra sự kiện loại này, nơi nghiêm túc như vậy, cho dù là không có quá nhiều quy củ, nhưng tất cả mọi người cũng chưa bao giờ gặp qua chuyện dìu dắt nhau lên kiểu "đạo lữ tình thâm' như thế này.

Nhưng mà phản ứng dây chuyền liên tiếp sau đó, nếu không ngăn lại, thì tranh đoạt Cửu U Bảng lần này, tất cả sẽ loạn cào cào lên.

Không cần phải đi xin chỉ thị, các vị tổ sư Nguyên Anh của các phái, phụ trách đại điển lần này, đã có quyết định nhanh chóng.

Một vị tổ sư Nguyên Anh của Luyện Hồn Tông, bay tới phía trên ngọn núi này, mở miệng thông báo, giọng nói của lão vang vọng cả ngọn núi :"Tất cả phải tự trèo lên bàng chính thực lực của mình, không thể nhờ người khác giúp đỡ, nếu có người vi phạm sẽ bị hủy bỏ tư cách!"

Thông báo này vừa ra, đám thiên kiêu đang có ý định đi tìm trợ thủ, lập tức bỏ đi ý tưởng trong lòng.

Mà những người vừa liên thủ trèo lên bậc, cũng buông tay nhau ra.

Chỉ là chỗ thêm đã vừa leo lên, uy áp mạnh hơn rất nhiều, không có người cùng chống cự áp lực một cái, thì không còn ai tự đứng lại trên này được cả, liên tiếp lùi lại phía sau, thậm chí vài người bị lùi theo quán tính, còn lùi về tận phía sau vị trí vừa nấy của mình trên thêm đá, lập tức hối hận không thôi.

Tổ năm người Thiên Đạo Tông đang dẫn đầu thấy vậy cũng yên tâm.

Giả sử những vị trưởng lão Ma Đạo này không dùng biện pháp hạn chế gì, thì bọn họ cũng phải tính đến phương pháp cùng tiến cùng lùi trên này.

Lý Ngọc và Nam Cung Thiền hỗ trợ nhau leo lên một bậc cầu thang liền bị gọi ngừng lại.

Nam Cung Thiền thấy Lý Ngọc đứng vững được ở đây, rốt cuộc không nhịn được hỏi: "Ngươi đến cùng là có tu vi gì rôi?"

Lý Ngọc đáp :"Cũng không kém hơn ngươi bao nhiêu."

Nam Cung Thiền trừng to mắt lên, hỏi :"Sao tu vi của ngươi lại tăng nhanh như vậy?"

Tốc độ tu hành của Thiên Linh Mạch là cực hạn, ở chỗ có linh khí mỏng manh như Huyền Âm Giáo này, nếu không mượn nhờ Kim Đan, Yêu Đan mà nói, phải mất ít nhất năm năm, mới có thể tu từ Kim Đan nhất chuyển đến Kim Đan nhị chuyển, mà đây còn chỉ là tính tốc độ tu hành của một cái linh mạch. Nàng có thể có tu vi như bây giờ, thứ nhất bởi vì hai cái Thiên Linh Mạch của nàng có thể tự hấp thu linh khí trong thiên địa, nàng chỉ cần phải tu ba cái linh mạch khác là được rồi.

Lý Ngọc vừa mới Kết Đan chưa được bao lâu, lại không phải Thiên Linh Mạch, thế mà còn đuổi kịp tu vi của nàng và Tần Khả Nhân?

Lý Ngọc nhún vai nói :"Ta là Luyện Đan Sư đấy, dùng Kim Linh Đan đổi chút Yêu Đan cấp thấp lại chẳng đơn giản à, huống chỉ ta còn có Chân Đan Võ Đạo, mà Chân Đan Võ Đạo lại cực kỳ có hiệu quả trong việc chống cự loại uy áp của pháp lực này."

Nam Cung Thiền giật giật bờ môi, mãi mà không biết phản bác như nào.

Luyện Đan Sư khác khó mà có đan dược dư thừa, nhưng Lý Ngọc thì khác, đan dược đẳng cấp cao hắn lại có rất nhiều.

Chỉ là, thấy tu vi của hắn tăng lên nhanh như vậy, trong lòng nàng có chút bấp bênh...

Lý Ngọc là do một tay nàng đưa vào tu tiên giới, mấy năm này nàng làm lão đại, trước mặt hắn oai phong biết bao, dùng tu vi đè hắn bấy lâu nay thật sảng khoái, nhưng bây giờ ngay cả cái ưu thế duy nhất này cũng không còn nữa, nàng ở trước mặt hắn, chẳng còn gì đáng giá để kiêu ngạo nữa.

Lý Ngọc ngẩng đầu nhìn một cái, khoảng cách giữa bọn họ và người đứng dưới cùng của Thiên Đạo Tông, ước chừng còn khoảng mười bậc nữa.

Còn cách vị đứng cao nhất của nhóm Thiên Đạo Tông, là hai mươi bậc.

Mấy người kia dường như cũng đã đến cực hạn, lúc này đều đang lấy đan dược ra để phục dụng, sau đó ngồi tại chỗ xếp bằng nghỉ ngơi.

Nam Cung Thiền cũng ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua, trên mặt lộ ra vẻ không thể chịu thua được, lần nữa bước ra một bước, đứng lên chỗ bậc đá tiếp theo.

Lý Ngọc suy đoán, Thiên Linh Mạch hình như cũng có tác dụng chống cự nhất định, đối với loại uy áp này.

Hắn cũng bước lên theo nàng.

Mặc dù pháp lực của Yêu nữ không thâm hậu bằng những người kia, trong lúc vượt qua từng bậc đá, đều phải vận chuyển toàn bộ pháp lực để chống cự uy áp, thậm chí ngay cả động tác phục dụng đan dược đều làm không được.

Nên Nam Cung Thiền đi một bước, Lý Ngọc lại theo một bước, hắn tuy không thể ra tay giúp nàng, nhưng lại thình thoảng đút cho nàng một viên đan dược, hoặc giúp nàng sửa sang lại mấy sợi tóc lộn xộn.

Cứ như vậy diễn ra, trong mắt người khác, thì đây chính là bộ dáng phụ xướng phu tùy.

Chẳng còn mấy người chú ý đến nhóm người Thiên Đạo Tông nữa, các đệ tử Ma Đạo đứng bên ngoài xem lúc này, đều chú ý đến hình ảnh hai người đang chậm chạp di chuyển từng bước trên thêm đá kia.

Trong mắt Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, dường như chỉ có thêm đá, nàng đang một mực cố gắng leo lên.

Mà trong mắt của thiếu Chưởng giáo Côn Luân, dường như chỉ có mình nàng.

Hắn vẫn luôn yên lặng đi theo phía sau nàng, trong lúc nàng tập trung trèo lên bậc, không rảnh chú ý tới hắn, nhưng hắn lại làm hậu thuẫn kiên cố nhất cho nàng, giúp nàng ăn đan dược khôi phục pháp lực, giúp nàng vén sợi tóc vướng trước mặt ra sau tai...

Trong lòng nhiều đệ tử Ma Đạo, dường như cũng đã hiểu ra điều gì.

Khó trách. Thánh Nữ Huyền Âm Giáo trước giờ nổi danh, không để bất kỳ vị thiên kiêu xuất sắc nào vào mắt, cũng chẳng dùng sắc thái nào khác ngoài vẻ lạnh lùng xa cách đối với đám đàn ông, cuối cùng lại động tâm với Lý Ngọc.

Hắn vừa đẹp trai, thiên phú tu hành cực cao, có thể luyện đan, có thể xuống bếp nấu ăn, có thể trang điểm, lại còn ôn nhu quan tâm hết lòng như vậy, nữ tu bình thường nào lại không động tâm?

Một ít nữ tu Ma Đạo, thậm chí chỉ thử đem mình thay vào vị trí của Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, mà trong lòng cũng đã cảm nhận được vị ngọt ngào.

Có đạo lữ như thế, dường như Trường Sinh cũng chẳng còn quá quan trọng nữa.

Mà đám nam tu Ma Đạo, lại giống như có điều suy nghĩ.

Vì sao bọn họ không thể ôm mỹ nhân vê? Chưa bàn đến thiên phú tu hành, cũng chưa bàn đến luyện đan, chỉ là những hành động bình thường, ai có thể làm được như Lý Ngọc?

Còn Lý Ngọc đang cùng yêu nữ một đường đi thẳng lên phía trước, đã vượt qua bốn vị đệ tử Thiên Đạo tông.

Trước nàng, chỉ còn lại một vị nữa.

Cũng vừa kém một bậc đá.

Tuy chỉ là một bước ngắn ngủi, nhưng Lý Ngọc nhìn ra, đã tới cực hạn của Yêu nữ.

Thiên Linh Mạch miễn dịch đối với uy áp không phải là vô hạn, gân như lên mỗi một bậc, pháp lực của nàng lại đều bị hao gân hết sạch, nếu không kịp thời bổ sung, thậm chí không có cách nào bảo trì vị trí hiện tại.

Nếu đổi lại là người khác, bây giờ đã bỏ cuộc.

Nhưng nàng vẫn như cũ không dừng lại.

Đối với phương diện nghị lực này của nàng, Lý Ngọc cũng không khỏi bội phục.

Dưới tình huống pháp lực chẳng còn mấy, có thể đi tới một bước này, phần lớn dựa vào sự kiên định và tinh thần không chịu thua của nàng.

Lý Ngọc nhìn thân thể đã run lên nhè nhẹ, hỏi Nam Cung Thiền :"Còn tiếp tục được không?”

Nam Cung Thiền khẽ cắn bờ môi, nàng không cam lòng nhận thua, đương nhiên không muốn buông bỏ, nhưng uy áp nơi này quá mạnh, nàng chỉ là đứng đấy đã phải dùng mười phần đi ứng phú, một bậc thang này chẳng khác gì là một cái lạch trời đối với nàng.

Yêu nữ lắc đầu, khoanh chân ngồi xuống thềm đá.

Sau đó nàng đưa mắt nhìn Lý Ngọc, nói ra :"Ngươi cứ lên một mình đi."

Nàng biết Lý Ngọc còn dư sức.

Lý Ngọc cũng khoanh chân ngồi xuống nói ra :”Ta ở đây cùng với ngươi."

Vị trí nơi này cũng không phải là kết quả xếp hạng cuối cùng của Cửu U Bảng, chính xác thì chỉ cần đi vào top hia mươi, sẽ đạt được một cơ hội khiêu chiến, nên có đứng nhất hay thứ mười, cũng chẳng có gì khác nhau.

Nam Cung Thiền ăn một viên đan dược khôi phục thể lực vào, nói ra :"Ta không muốn để vị trí thứ nhất thuộc về người Thiên Đạo Tông."

Lý Ngọc nhìn nàng, đành phải đứng dậy một lần nữa. Hắn chậm rãi bước ra một bước, nhanh chóng xuất hiện trên thêm đá tiếp theo.

Nam Cung Thiên nhìn Lý Ngọc ở cách mình một bậc đá, trong lòng không biết cảm giác gì.

Từng hình ảnh hồi ức, từ Bạch Vân Quán, dường như đang xuất hiện ở trước mắt nàng.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, hắn đã không còn cần nàng bảo vệ nữa.

Điều này khiến cho trong lòng Yêu nữ, có một nỗi buồn vô cớ mất mát.

Các đệ tử Ma Đạo đang đứng xung quanh ngọn núi, cũng xuất hiện thanh âm nghị luận một hồi.

Tranh đoạt Cửu U Bảng lần này, khiến cho bọn họ thấy rõ, sự chênh lệch của bọn họ và Chính Đạo.

Ba vị thiên kiêu kiệt xuất nhất của Ma Đạo, bị hất ra rất xa, ngay cả Thánh Nữ Huyền Âm Giáo có thiên phú ngàn năm khó gặp, cũng bị người của Thiên Đạo Tông và Côn Luân bỏ lại sau lưng.

Lý Ngọc nhìn vị đệ tử Thiên Đạo Tông đang ngồi xếp bằng ở bậc đá này, người này đúng là có thực lực rất mạnh, Ngũ linh mạch Kim Đan, ngoài Hỏa linh mạch Kim Đan cửu chuyển ra, thì Thủy Linh mạch cũng đã là nhị chuyển.

Còn nhóm Âu Dương Long bọn họ, thì những Kim Đan khác lại không tiếp tục tu hành, vẫn chỉ dừng lại ở nhất chuyển.

Bình thường thì sau khi Kim Đan Kỳ, không có mấy người sẽ cố gắng đi tu hành cái linh mạch khác ngoài cái chủ tu, khó trách vị này có thể chống cự được uy áp chỗ này, đứng cao hơn hẳn mấy bậc so với những người khác.

Lý Ngọc cũng chỉ nhìn hắn một cái, lại chuẩn bị bước lên một bậc nữa.

Nhưng cử động này của hắn, lại khiến cho vị đệ tử Thiên Đạo Tông này cảm nhận được áp lực.

Hắn cũng không muốn xếp ở vị trí thứ hai.

Sẽ không có ai nhớ đến vị trí thứ hai.

Hắn cũng đã nghỉ ngơi đủ lâu, chậm rãi đứng dậy, hướng về bậc đá tiếp theo, mạnh mẽ đi lên.

Nhưng tiếc là hắn vẫn quá xem thường sự chênh lệch giữa hai bậc đá này, một bước này bước ra, hắn không chỉ không thể leo lên, mà bị uy áp cắn trả, toàn bộ cơ thể bay ngược trở về, lùi xuống tận ba bậc, thậm chí còn kém hơn Nam Cung Thiền một bậc.

Một màn này không chỉ để cho Lý Ngọc bất ngờ, mà đám đệ tử Ma Đạo đang vây xem cũng ngạc nhiên trong nháy mắt.

Vị thiên kiêu Thiên Đạo Tông này rõ ràng không có kinh nghiệm tranh đoạt Cửu U Bảng, thế mà dám nỗ lực khiêu chiến cực hạn, trước lúc thời gian leo bậc chuẩn bị kết thúc.

Thời gian đã sắp hết, hắn sẽ không thể trở lại vị trí cũ nữa.

Thiếu Chưởng giáo Côn Luân, đang tạm thời đứng vị trí thứ nhất trên Cửu U Bảng, Thánh Nữ Huyền Âm Giáo thứ hai, thứ ba đến thứ bảy là đệ tử Thiên Đạo Tông, Âu Dương Long, Liễu Dương, Tần Tùng, xếp cuối bảng top mười.

Nhưng bỗng mọi người lại truyền đến một trận xôn xao nữa.

Họ thấy Lý Ngọc đang đứng trên thêm đá cao nhất, lại chủ động bước xuống một bậc, đi tới bên người Thánh Nữ Huyền Âm Giáo.

Nam Cung Thiền ngạc nhiên nhìn Lý Ngọc, hỏi hắn :"Ngươi làm gì vậy?"

Lý Ngọc nhún vai nói ra :”Ta không thích ở trên kia, ở đó uy áp quá mạnh, không thoải mái chút nào... Dưới chân núi, sau thời gian yên lặng ngắn ngủi, bầu không khí dĩ nhiên đạt tới cao trào.

"Mẹ nóiI"

"Ta biết rồi!"

"Đệ nhất thì sao chứ, làm sao quan trọng bằng ở chung một chỗ với đạo lữ!"

"Cuối cùng ta cũng hiểu, vì sao mình còn chưa có đạo lữ"

"Cái này là đạo lữ tình thâm, nếu ta là Nam Cung cô nương, ta cũng sẽ bằng lòng sinh con cho hắn, mấy đứa cũng được..."...

Cùng một thời gian.

Ở Côn Luân động thiên.

Ngô Thông đang ngôi trên một ngọn núi, trong tay hắn cầm lấy một cái linh loa, kích động nói với đám đệ tử Côn Luân đang vây xem xung quanh :"Tin tức mới nhất đây, Thiếu chưởng giáo cùng Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, tạm thời đang cùng song song đứng ở vị trí thứ nhất của Cửu U Bảng, nghe nói Thánh Nữ Huyền Âm Giáo đã mang thai con của thiếu chưởng giáo... , bên trái con trai, bên phải con gái, ở giữa sinh đôi, mọi người nắm chắc đặt cược, mua xong rời tay..."
Bình Luận (0)
Comment