Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 253 - Chương 182 : Cầu Thiếu Chưởng Giáo Thu Lưu!

Chương 182 : Cầu Thiếu Chưởng Giáo thu lưu! Chương 182 : Cầu Thiếu Chưởng Giáo thu lưu!Chương 182 : Cầu Thiếu Chưởng Giáo thu lưu!

Lý Ngọc nghe nàng hỏi xong, thì sững sờ cả người.

Thiên Đạo Tông quấy nhiễu phong vân, Ma Đạo gặp biến đổi lớn, Huyền Âm Giáo tràn ngập nguy cơ, nàng là Thánh Nữ, không những không lo lắng cho tương lai của tông môn, mà còn đang xoắn xuýt hắn sẽ cứu nàng hay Tần Khả Nhân, khi cả hai cùng gặp nguy hiểm, mà cái vấn đề này lại còn chỉ là giả thiết nữa.

Bảo sao hai ngày nay nàng chẳng nói lời nào, lúc nào cũng có bộ dạng nặng nề đầy tâm sự.

Thì ra là đang suy nghĩ cái này.

Lý Ngọc lắc đầu nói :"Ai ta cũng không cứu!"

Nam Cung Thiền kiên định nói:"Ngươi nhất định phải cứu một người."

Lý Ngọc vẫn lắc đầu :"Ta đi bằng chịu chết."

Nam Cung Thiền vẫn không tha :"Vậy ngươi muốn cùng chế với người nào?"

Lý Ngọc im lặng một lúc, rồi bất đắc dĩ nói :"Ta muốn sống..."

Một người vừa là thầy vừa là bạn vừa là thân sư tỷ, một người là ân nhân cứu mạng, nếu bỏ mặc Tần sư tỷ, hắn sẽ chẳng có mặt mũi nào trở về Côn Luân, nếu bỏ mặc yêu nữ, hắn sẽ càng áy náy cả đời.

Lòng bàn tay hay mu bàn tay cũng đều là thịt, hắn chỉ có thể tránh vấn đề không đáp.

Nam Cung Thiền oán hận nhìn Lý Ngọc một cái, nàng cũng chỉ là muốn nghe được một câu trả lời, dù là nói dối cũng được, để khẳng định địa vị của mình trong lòng hắn, quan trọng hơn một chút so với Tần Khả Nhân, dù chỉ là một chút, chút xíu thôi, ... rất khó sao?

Nàng chẳng những đã cứu mạng của hắn, còn cứu những ba lần, coi như muốn hắn lấy thân báo đáp cũng không quá đáng, huống hồ chỉ là một câu trả lời.

Nàng hừ một tiếng, quay người đi ra ngoài, thẳng tới đầu thuyền.

Ít nhất là hiện tại, nàng không muốn cùng Lý Ngọc ở chung một chỗ.

Hai vị tổ sư Nguyên Anh của Huyền Âm Giáo, nhìn bộ dáng nặng nề tâm sự của Thánh Nữ, trong lòng đều cảm khái không thôi, cuối cùng cũng thấy được Thánh Nữ trưởng thành, trước kia nàng vẫn một bộ dạng không hỏi không quan tâm tới tình hình tông môn, nhưng bây giờ lại biết vì tông môn mà lo lắng buồn phiền...

Chưa đầy một ngày, Lý Ngọc đã trở lại Huyền Âm Giáo lần nữa.

Ma Đạo biến đổi lớn , cũng không quan hệ nhiều tới hắn, nhưng trưởng lão Nguyên ANh của Huyền Âm Giáo bị triệu tập khẩn cấp, nên hắn cũng chỉ đành phải thuận đường theo bọn họ trở về.

Lần này trở lại Huyền Âm Giáo, Lý Ngọc chú ý tới, trong Huyền Âm Sơn Mạch, số lượng đệ tử Ma Đạo tăng vọt.

Những người này cũng không phải toàn bộ đều là đệ tử của Huyền Âm Giáo, trong đó còn có rất nhiều người đến từ các tông môn Ma Đạo khác, như Hợp Hoan Tông, Ngũ Độc Giáo, Huyết Âm Môn, ... mà tu vi cũng không hề thấp, có vẻ như toàn là đệ tử hạch tâm.

Lúc trước không lâu, Ma Diễm Môn dùng thủ đoạn lôi đình, thâu tóm Huyền Minh Tông và Thiên Sát Cung, đã khiến cho các tông môn Ma Đạo khác choáng váng, lòng người bàng hoàng.

Ngũ Độc Giáo, Ngự Trùng Tông, Huyết Âm Môn, thực lực so với Huyền Minh Tông và Thiên Sát Cung cũng chẳng mạnh hơn là mấy, Ma Diễm Môn nếu muốn, thì có thể chiếm đoạt được tông môn bọn họ.

Vừa nhận được tin tức, việc đầu tiên bọn họ làm là chạy tới cửa chỗ tam cự đầu, để nhờ bảo hộ, vì sợ là tông môn của mình sẽ nối gót hai tông môn kia.

Hyền Âm Giáo, Khôi Lỗi tông, và Luyện Hồn Tông, không giống với những tông môn Ma Đạo khác, tam cự đầu cũng đều có lão tổ Phá Hư, cho dù là lão tổ quanh năm dạo chơi không có ở tông môn, cũng không phải là nơi mà Ma Diễm Môn có khả năng động vào được.

Mạnh như Thiên Đạo Tông, bọn họ có hẳn ba vị lão tổ Phá Hư, mà còn không dám có tâm tư gì đối với tam cự đầu của Ma Đạo nữa là.

Phá Hư là một loại uy hiếp, một vị hay ba vị thì cũng không khác nhau là mấy, một vị cường giả có tu vi Phá Hư, cũng đủ để đồ sát toàn bộ người của Thiên Đạo Tông vô số lần, tất nhiên trừ mấy vị lão tổ Phá hư ra.

Nhóm tổ sư Nguyên Anh của Huyền Âm Giáo đang thương nghị chuyện này, Lý Ngọc nghe Yêu nữ nói, hình như ngay cả một vị lão Tổ Hóa Tần của tông môn đang bế quan, cũng bị kinh động, xuất hiện trên bàn nghị sự lần này.

Lý Ngọc vừa luyện đan, vừa nghe ngóng tin tức mới nhất ở đây.

Ma Diễm Môn có thể chiếm đoạt Huyền Minh Tông và Thiên Sát Tông, tất nhiên không hoàn toàn dựa vào bản thân, mà nghe nói lúc hai tông bị vây, từng có một vị cường giả Hóa Thần lạ lãm xuất hiện, liên thủ cùng hai vị Hóa Thần của Ma Diễm Môn, trấn áp lão tổ Hóa Thần của hai tông môn kia.

Cùng một thời gian, các bí cảnh động thiên cỡ lớn nằm trong sự khống chế của các tông Ma Đạo, đều bị đệ tử Ma Diễm Môn đánh lén, mất đi rất nhiều quyền khống chế vườn thuốc và mỏ khoáng, Ma Diễm Môn vừa thâu tóm Huyền Minh Tông và Thiên Sát Cung sau một đêm, đã trở thành một đại cự đầu mới của Ma Đạo.

Bọn họ có Thiên Đạo Tông ở phía sau làm chỗ dựa, nên làm việc gì cũng càng thêm không kiêng nể gì hết, trắng trợn đồ sát đệ tử các phái Ma Đạo, ở bên trong các loại bí cảnh động thiên.

Ma Diễm Môn càn rỡ ngang ngược, Tam Cự Đầu thì sợ ném chuột vỡ bình, các tông môn Ma Đạo lớn nhỏ khác, người người đều cảm thấy bất an, trong mấy ngày ngắn ngủi, mà thế cục của Ma Đạo đã có biến đổi rất lớn, loạn thành một bầy.

Lý Ngọc vẫn giống như thường ngày, ngoài luyện đan ra, thì lại đi lăn lộn khắp nơi với yêu nữ.

Trong một lần đưa vật liệu luyện đan đến cho Lý Ngọc, Huyền Nguyên trưởng lão hỏi hắn :"Tiểu hữu, nếu thiếu một vị linh thảo, còn có thể luyện chế ra Thác Mạch Đan hay không?”

Lý Ngọc lắc đầu đáp "Không thể, mỗi một loại đan phương, đều do nhiều vô số kể tiền bối Luyện Đan Sư khác, trải qua hàng ngàn vạn lần thử nghiệm, mới tổng kết ra được, thiếu một loại vật liệu nào đều không được, mà ngay cả một loại vật liệu, cách dùng nó cũng cần phải theo quy tắc cực kỳ nghiêm khác..."

Huyền Nguyên trưởng lão thở dài, nói ra:"Vậy Thác Mạch Đan tháng này, sợ là không luyện được nữa..."

Lý Ngọc nghi ngờ hỏi :"Vì sao?”

Huyền Nguyên trưởng lão đáp :"Có một cái động thiên bí cảnh, vốn do Huyền Âm Giáo và Luyện Hồn Tông cùng khống chế chung, chỗ bí cảnh đó, ở bên trong, sinh trưởng rất nhiều Bạc Linh Thảo, cũng là một trong những vật liệu của Thác Mạch Đan, thế nhưng chỗ bí cảnh đó, bây giờ đã bị người của Ma Diễm Môn chiếm được..." Lý Ngọc luyện chế ra không biết bao nhiêu lò Thác Mạch Đan, cũng có vô số Bạc Linh Thảo đã qua tay của hắn.

Loại linh thảo này, mặc dù không phải là tài liệu chính của Thác Mạch Đan, nhưng cũng là một vật liệu không thể thiếu trong quá trình luyện chế đan này, nó có tác dụng trung hòa dược tính.

Nó còn có một đặc tính nữa, chính là phải ngắt lấy trong lúc còn tươi mới có tác dụng, nếu bị rời khỏi đất cao hơn ba ngày, thì dược lực bên trong nó sẽ bị trôi mất, cho dù đặt ở trong trữ vật không gian cũng vô dụng, chỉ có thể thu thập xong thì đưa đi dùng luôn.

Huyền Âm Giáo vốn có một cái bí cảnh động thiên này, chỉ cầy trước khi luyện đan, để người đi ngắt lấy Bạc Linh Thảo trở về là được.

Nhưng vì có Thiên Đạo Tông hỗ trợ phía sau, thực lực của Ma Diễm môn tăng mạnh, ở trong những bí cảnh động thiên cấp thấp, nên ngay cả đệ tử Huyền Âm Giáo và Luyện Hồn Tông ở trong đó, cũng ăn thiệt thòi không nhỏ.

Chỗ bí cảnh kia là một cái bí cảnh cấp hai, chỉ có Trúc Cơ và Luyện Khí mới có thể đi vào được.

Luyện HỒn Tông và Huyền Âm Giáo tất nhiên không thiếu đệ tử TRúc Cơ Kỳ đỉnh phong, nhưng trong lúc tranh đoạt chỗ bí cảnh kia, dưới tình huống đệ tử hai tông liên thủ với nhay, thế mà vẫn bị đuổi do khỏi chỗ bí cảnh đó.

KHông phải đệ tử Ma Diễm Môn có thực lực mạnh hơn bọn họ.

Mà do trang bị của bọ họ quá tỉnh xảo.

Pháp khí của đệ tử Huyền Âm Giáo, chống lại pháp khí của đệ tử Ma Diễm Môn, giống như đậu hũ vậy, dễ dàng bị chém hỏng, mà linh quỷ của đệ tử Luyện HỒn Tông vừa phóng xuất ra, thì đệ tử Ma Diễm Môn đã lôi ra một đám phù lục, mà còn đều là đỉnh cấp Lôi phù, chuyên khắc chết quỷ vật, đệ tử Luyện Hồn Tông không còn linh quỷ, ngay lập tức bị rời khỏi vòng chiến đấu.

Chiến đấu chân thật ở trong tu tiên giới, cũng không phải giống như tranh đoạt Cưu U Bảng, hay lúc ở tỏng huyễn cảnh, so pháp lực người nào thâm hậu hơn, thành thạo pháp thuật hơn thì thắng lợi.

Mà dựa vào các loại trang bị như pháp bảo, phù lục... mới là những nhân tố ảnh hưởng đến kết quả cuộc chiến.

Nhất là đối với chiến đấu của tu tiên giả cấp thấp, dưới Kim Đan Kỳ trở xuống.

Tiêu chuẩn Luyện Khí và Phù Lục của Ma Đạo, kém xa Chính Đạo phải mấy vạn dặm, đệ tử Ma Diễm Môn rất hiển nhiên được Thiên Đạo Tông cung cấp trang bị đỉnh cấp, lại đem đi chống lại đệ tử Ma Đạo bình thường, vốn chính là một đường nghiền ép.

Lý Ngọc nghĩ tới tàng bảo khố của Huyền Âm Giáo.

Ở trong đó mặc dù không nhiều đồ tốt đỉnh cấp, nhưng nguyên liệu dùng để luyện chế một chút pháp bảo Trúc Cơ Kỳ vẫn không thành vấn đề, còn vật liệu để vẽ Phù Lục cũng chất đống như núi, bọn họ đơn giản chỉ là thiếu hụt nhân tài trên phương diện này mà thôi.

Không khéo, dưới tay Lý Ngọc, có đủ loại nhân tài.

Luyện Đan Sư, Luyện Khí Sư, Phù Lục Sư, Trận Pháp Sư, Cơ Quan Sư, ... đều có, mà còn đều là nhân vật lão luyện chìm đắm trong đạo này hơn hai trăm năm, theo tu vi tăng lên đến Kim Đan, pháp lực càng thêm vững chắc hùng hậu, kỹ nghệ còn có thể nâng cao thêm một bước nữa.

Nếu như đem những vật liệu này giao cho bọn họ, nhất định sẽ rất nhanh chế tạo ra được một đám pháp bảo và phù lục tinh phẩm. Nhân tiện, có nhiều vật liệu như vậy cho bọn họ luyện tập, cũng sẽ giúp cho bọn họ nhanh chóng tấn cấp thành công, trong thời gian ngắn.

Cái này coi như là nhất cử lưỡng tiện.

Lý Ngọc không cần trả giá quá đắt, đã có thể nuôi dưỡng được Luyện Khí Sư và Phù Lục Sư cấp ba, hàng tồn kho của Huyền Âm Giáo có rất nhiều, có thể đổi lấy một đống pháp bảo cùng phù lục, bọn họ đang trong lúc giằng co với đệ tử Ma Diễm Môn, có được những thứ này, sẽ không đến mức bị trang bị nghiền ép mà thua oan.

Bí cảnh Huyền Âm Giáo bị đoạt đi, cũng có ảnh hưởng rất lớn đến việc luyện đan của hắn.

Mà những bí cảnh kia rơi vào tỏng tay Ma Diễm Môn, chính là rơi vào trong tay Thiên Đạo Tông, đây cũng không phải là chuyện tốt, đối với toàn bộ Tu Tiên Giới.

Huyền nguyên trưởng lão nghiêm túc nói ra :"Nếu không phải vì đám phù lục và pháp bảo kia của Thiên Đạo Tông, thì đệ tử Huyền Âm Giáo chúng ta cũng sẽ không thua, Thiên Đạo Tông chết tiệt, chẳng lẽ bọn họ thực sự có suy nghĩ muốn thống nhất tu tiên giới sao?"

Lý Ngọc nhìn về phía Huyền Nguyên trưởng lão, nói ra :"Nếu cần, ta có thể điều một chút Luyện Khí Sư và Phù Lục Sư tới đây, giúp các ngươi luyện chế một chút pháp khí và phù lục..."

Huyền Nguyên trưởng lão nghe vậy quá đỗi vui mừng, nói ra :'Được vậy thì không thể tốt hơn..."

Thực ra lão vốn có ý định đến thăm dò Lý Ngọc một cái, nhưng không ngờ còn chưa kịp mở miệng hỏi dò, thì hắn đã chủ động đưa ra muốn hỗ trợ.

Hắn và Thánh Nữ còn chưa kết làm đạo lữ, mà cũng đã suy nghĩ cho Huyền Âm Giáo rồi.

Đợi đến lúc hắn quản Lý Côn Luân, còn Thánh Nữ quản Lý Huyền Âm Giáo, hai môn phái lại chẳng càng thân như một nhà sao?

Huyền Âm Giáo bị mất bí cảnh, đương nhiên càng sốt ruột hơn Lý Ngọc, để tỏ lòng thành ý, Huyền Nguyên trưởng lão còn đích thân cùng Lý Ngọc đi tới Côn Luân, trên Linh Thuyền, Lý Ngọc thấy Huyền Nguyên trưởng lão mấy lần muốn nói lại thôi, giống như có lời gì muốn nói.

Lý Ngọc cười cười, nói ra :'Huyền Nguyên trưởng lão có lời gì muốn nói, cứ nói đi đừng ngại!"

Huyền NGuyên trưởng lão chần chừ hồi lâu, cuối cùng cũng nhịn không được mà hỏi :"Lão phu là muốn hỏi... Thánh Nữ đến cùng là có mang thai hay không?...

Trở lại CÔn Luân, vừa đến cổng vào động thiên quen thuộc, Lý Ngọc nhìn tràng cảnh ở đây, hơi sững SỜ.

Ở bên ngoài cổng vào Côn Luân động thiên, đang tụ tập rất nhiều người.

Lý Ngọc vốn còn nghĩ, tông môn có hoạt động gì ư, nhưng nhìn kỹ lại thì thấy những người kia, cũng không phải là đệ tử của CÔn Luân.

Dựa vào ký hiệu trên Tiên Y bọn họ mặc, những người này đều đến từ các đại tông môn của Chính Đạo, có Thục Sơn, Nga Mi, Thanh Thành, Hoa Sơn... , còn có cả một vài người không có ký hiệu gì trên quân áo, có lẽ là tán tu.

Tất cả bọn họ, đều có hai đặc điểm chung.

Thứ nhất, tu vi của bọn họ đều là Trúc Cơ đỉnh phong, thứ hai là bọn họ đều rất già nua, trên người tràn đầy tử khí nông đậm, cho thấy có thọ nguyên không còn thừa nhiều lắm.

"Thiếu Chưởng Giáo trở lại rồi!" Những người này đang xếp bằng ở khắp nơi trên quảng trường, Lý Ngọc vừa xuất hiện ở đây, cũng không biết ai kêu một tiếng, khiến cho cả đám người đột nhiên sôi trào.

Sau hai cái hô hấp, Lý Ngọc đã bị vây lại vòng trong vòng ngoài kín kẽ.

Sau đó, toàn bộ bọn họ đều quỳ xuống đất, mặt đầy xúc động hô lên.

"Ngài cuối cùng cũng trở lại!"

"Đệ tử nguyện vì thiếu Chưởng Giáo làm trâu làm ngựa!"

"Cầu Thiếu Chưởng Giáo thu lưu!"
Bình Luận (0)
Comment