Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 254 - Chương 183: Viện Dưỡng Lão Của Tu Tiên Giới (1)

Chương 183: Viện Dưỡng Lão của tu tiên giới (1) Chương 183: Viện Dưỡng Lão của tu tiên giới (1)Chương 183: Viện Dưỡng Lão của tu tiên giới (1)

Trong Tu Tiên Giới không có bí mật gì.

Tin tức hơn mười vị trưởng lão Trúc Cơ sắp hết thọ nguyên của CÔn Luân, đều nhận được Phá Cảnh Đan, rồi kết thành Kim Đan một loạt, đã truyền khắp tu tiên giới trong vài ngày ngắn ngủi.

Trong chuyện này, Tiêu Dao Môn có tác dụng rất lớn.

Bọn họ đều có đệ tử hợp tác, tại tất cả các đại tông môn, chuyên để thu thập tin tức, chuyện lớn xảy ra ở Côn Luân như vậy, tất nhiên Tiêu Dao Môn cũng nhận được tin tức trước tiên, sau đó lại dùng linh loa, truyền tin đi tất cả các cứ điểm lớn, nên chẳng mấy chốc, các tông môn khác của Chính Đạo, kể cả nội bộ tán tu của Tiêu Dao Môn, đều biết được chuyện này.

Có lời đồn, Thiếu Chưởng Giáo của CÔn Luân pháp hiện ra một cái bí cảnh động thiên, và nhận được vô số kể Phá Cảnh Đan.

Tin tức này vừa truyền ra, khiến cho các vị trưởng lão Trúc Cơ còn vài năm là hết thọ nguyên của các phái, lập tức chen chúc ra khỏi cửa, tê tụ về Côn Luân tìm kiếm vận may.

Không có lệnh bài nên không thể vào được Côn Luân động thiên, bọn họ đành phải ở bên ngoài sơn môn để đợi Lý ngọc.

Trường sinh là theo đuổi cuối cùng của tu tiên giả, một viên Phá Cảnh Đan, có thể khiến cho bọn họ bước vào cảnh giớ Kim Đan mà cả đời tha thiết ước mơ, lại có thể kéo dài thêm hai trăm năm mươi năm tuổi thọ, vì thế bọn họ bằng lòng trả bất kỳ cái giá nào.

Ở lối vào Côn Luân động thiên, Lý Ngọc cũng bị bất ngờ, hắn không dự liệu được cục diện lại phát triển đến mức này.

Giờ phút này, ở đây tụ tập trưởng lão Trúc Cơ của các phái, và đám tán tu, đã lên tới số lượng vượt qua hai trăm vị, mà đây chắc chắn cũng không phải là con số cuối cùng, vì nhất định còn có người chưa nhận được tin tức.

Bọn họ đều không có ngoại lệ, tất cả đều đến cầu Phá Cảnh Đan.

Với thiên phú của bọn họ, ở chính tông môn của mình, nhất định sẽ không có cơ hội Kết Đan, đến Côn Luân cũng chỉ sản xuất ra ba đến năm viên Phá Cảnh Đan, thì Thanh Thành, Hoa Sơn các phái, khả năng cũng chỉ có vài viên một năm, làm sao tới phiên bọn họ nhận được.

Lý Ngọc vốn chỉ muốn là chút chuyện cho đệ tử Côn Luân, thuận tiện thu ít lực tín ngưỡng, nhưng mới chỉ qua vài ngày, mà chuyện đã phát triển đến tình trạng này.

Bọn họ bây giờ đã coi Côn Luân thành viện dưỡng lão.

Những vị trưởng lão Trúc Cơ này của các phái, đều là nguồn gốc sản sinh ra lực tín ngưỡng rất cao, hơn nữa ngoài có tu vi vốn có là TRúc Cơ đỉnh phong ra, phần lớn đều mang tuyệt kỹ trong người, trong đó thì có vị là Phù Lục Sư của Mao Sơn, có vị là Luyện Khí Sư của Thanh Thành, có Trận Pháp sư của Hoa Sơn, có Cơ Quan Sư của Thiên Cơ Phái, có Ngự Thú Sư của Ngự Thú Môn, . họ đều là nhân tài chuyên nghiệp mà các đại tông môn có nhu cầu cấp bách, trình độ còn cao hơn đám trưởng lão Trúc Cơ của Côn Luân rất nhiều.

Nếu bọn họ Kết Đan, lập tức có thể tấn thăng chức nghiệp lên Tam Giai.

Nếu như thu được tất cả bọn họ về dưới trướng, từ Luyện Đan đến Luyện Khí, Phù Lục, Trận Pháp, ... một phong Ngọc Tuyền Phong, cũng đủ để hình thành một bộ hệ thống tiên đạo hoàn chỉnh. Trước mắt, tu tiên giới có được hệ thống tiên đạo hoàn chỉnh, chỉ có duy nhất Thiên Đạo Tông.

Nhưng trước mắt của Lý Ngọc, còn có một vấn đề nữa.

Những vị trưởng lão Trúc Cơ Kỳ sắp hết thọ nguyên này, cũng không phải là trưởng lão của Côn Luân, mà đến từ các tông môn khác của Chính Đạo, nếu chưa trải qua sự đồng ý của tông môn bọn họ, hắn đã mời chào môn hạ đệ tử của người khác, thì hành vi cũng chẳng khác gì Thiên Đạo Tông là mấy.

Mặc dù bọn họ không có Phá Cảnh Đan, thì cùng lắm sống thêm được vài năm nữa sẽ chết, nhưng Lý Ngọc cảm thấy, vẫn phải nên hỏi ý kiến tông môn của người ta trước, đây dính đến vấn đề tôn trọng người khác.

Lý Ngọc trở lại NGọc Hư Phong, dùng linh loa đưa tin, liên hệ tổ sư Nguyên Anh của từng phái mội.

Mỗi tông môn, đều có tổ sư Nguyên Anh phụ trách sự vụ ngoại giao của tông môn, nên ở giữa các môn phái đều có linh loa đưa tin, Lý Ngọc là người phụ trách chuyện ngoại giao của Côn Luân, nên đều rất quen thuộc với bọn họ.

Bên trong linh loa liên hệ với Nga Mi, một giọng nữ trung niên nói vọng ra :"Thật sự là khiến cho Côn Luân thêm phiền toái..."

Lý Ngọc cười nói :"Tô trưởng lão khách khí, bọn họ cũng là vì duyên thọ, có thể hiểu được..."

Người phụ nữ trung niên nói :'Chuyện này một mình ta không thể quyết định được, mời Thiếu Chưởng giáo chờ một lúc, bây giờ ta đi bẩm báo chưởng môn, mời nàng định đoạt!"

Ngọc Hư Phong.

Lý Ngọc đổi một cái linh loa khác, liên hệ Thục Sơn tiếp theo.

Còn trong lúc này, ở Nga Mi động thiên, có tiếng chuông vang lên, rồi rất nhanh truyền khắp Nga Mi động thiên.

Ba tiếng chuông vang lên, có nghĩa là tạm thời triệu tập trưởng lão đoàn thương nghị, phàm là tổ sư Nguyên Anh ở bên trong Nga Mi động thiên, nếu không bận việc gì quá quan trọng, đều phải tới ngọn núi chính để nghị sự.

Ngọc Chân Phong.

Ba tỷ muội Triệu thị đang tu hành ở bên tỏng linh tuyền, đột nhiên cảm nhận được một đạo khí tức quen thuộc.

Ba chị em lập tức mặc Tiên Y vào, đi tới phía trước một tòa đại điện.

Một người phụ nữ trung niên mặc trang phục mầu tím đẹp đế, đi ra từ trong đại điện, bà đang định đi tới ngọn núi chính để tham gia nghị sự, ánh mắt lướt qua ba vị đồ đệ một cái, bỗng biểu lộ ngẩn cả người ra.

Trước lúc bà bế quan, tu vi của ba đứa nhỏ này chẳng qua là đơn linh mạch Trúc Cơ trung kỳ.

Nhưng lúc này, mặc dù các nàng đang mặc Tiên Y đẳng cấp cao, khiến bà không thể nhìn thấu tu vi của ba vị đệ tử này, nhưng nhờ cảm giác nhạy bén của Nguyên Anh Hậu Kỳ, bà cũng có thể cảm giác được, ba động pháp lực dưới lớp Tiên Y kia, thậm chí còn vượt qua Kim Đan ngũ chuyển.

Bà nhìn xung quanh một cái, khó tin hỏi :”Ta bế quan bao lâu rồi?"...

Một lúc sau, ở trong đại điện nghị sự trên ngọn núi chính của Nga My.

Có hơn hai mươi vị tổ sư Nguyên Anh đang ở Nga My, tề tụ ở đại điện này, để thương nghị một việc. Một số vị trưởng lão Trúc Cơ có thọ nguyên sắp hết, mong muốn bái nhập CÔn Luân, để cầu lấy đan dược phá cảnh.

Bái nhập CÔn Luân, sẽ không còn là đệ tử của Nga Mi.

Nếu hành vi này của đệ tử hạch tâm được bồi dưỡng trọng điểm, thì đây chính là hành vi phản bội tông môn, không phế bỏ linh mạch thì phải đền bù gấp đôi lượng tài nguyên, mà tông môn đã đổ lên người họ bôi dưỡng trước đó.

Nhưng đối với đệ tử bình thường không được bồi dưỡng tọng điểm, mặc dù chưa tới mức phản bội tông môn, nhưng đối với Nga Mi mà nói, thì chuyện này cũng không phải là chuyện rạng rỡ gì.

Nhưng thân phận của những người này lại quá đặc thù, bọn họ đều là những vị trưởng lão đã gần đất xa trời, đều là những đệ tử bình thường nhất của tông môn, tự một đường đi lên, cống hiến cho tông môn cả đời, cũng mới chỉ có tu vi TRúc Cơ đỉnh phong, tu vi ngày hôm nay của bọn họ, đều xuất phát từ sự cố gắng của chính mình.

Tông môn không có cách nào cung cấp Kim Linh Đan cho bọn họ, Phá Cảnh Đan cấp bốn, đệ tử hạch tâm của Nga Mi còn không đủ dùng.

Đối với hành vi của những vị trưởng lão này, nhóm tổ sư Nguyên Anh của Nga Mi đều có thể hiểu được.

Không bái nhập CÔn Luân, bọn họ sẽ chết trong vài năm nữa.

Những trưởng lão Trúc Cơ này, không có lựa chọn nào khác cả.

Tông môn cũng không có lý do ngăn cản bọn họ.

Cũng không có cách nào ngăn cản.

Ngăn cản bọn họ Kết Đan, chính là đoạn tuyệt sinh lộ của bọn họ, chuyện này là sinh tử đại thù đối với bọn họ, đệ tử khác của tông môn, sẽ nghĩ như thế nào nếu bọn họ làm như vậy?

Mặc dù đều là cướp đi đệ tử Nga Mi, nhưng hành vi của Thiên Đạo Tông và CÔn Luân, lại hoàn toàn khách biệt.

Thiên Đạo Tông thì không thèm để ý đến Nga Mi có đồng ý hay không, mà đã trực tiếp cướp đi đệ tử hạch tâm tiền đồ vô hạn lượng, đã được bọn họ tiêu phí nhiều vô số kể tài nguyên để bồi dưỡng, mà cũng không có bất kỳ lời giải thích nào.

Còn Côn Luân, là do những vị trưởng lão sắp hết thọ nguyên này tự tìm tới cửa, dù vậy Côn Luân vãn chủ động liên hệ Nga Mi, hỏi thăm ý kiến của bọn họ trước, đây chính là sự tôn trọng đối với Nga Mi.

"Liên quan tới chuyện này, bổn tọa không có ý kiến gì."

"Bổn tọa cũng không có ý kiến.'...

Trên chuyện này, ý kiến của rất nhiều vị tổ sư Nguyên Anh, đều thống nhất với nhau.

Nga Mi không có cách nào cung cấp Phá Cảnh Đan cho những vị trưởng lão Trúc Cơ gần hết thọ nguyên kia, cũng tôn trọng mong muốn cũng như lựa chọn của bọn họ, mặc dù bọn họ bái nhập Côn Luân, nhưng Mga Mi vẫn thừa nhận thân phận đệ tử Nga Mi của bọn họ, cho phép bọn họ giữ lại Ngọc bài thân phận, có thể tu hành ở bên trong Nga Mi động thiên.

Ngọc Hư Phong.

Lý Ngọc nhanh chóng nhận được phản hồi từ Nga Mi.

Nga Mi biểu thị không có ý kiến gì với chuyện này, đồng thời nói lời cảm tạ với hắn, vì hắn có thể cung cấp cho những vị trưởng lão Trúc Cơ này, một cơ hội Kết Đan. Không bao lâu sau, Thục Sơn, Hoa Sơn, Thanh Thành, ... các môn phái khác còn lại cũng hồi đáp.

Bọn họ cũng giống như Nga Mi, đều tôn trọng lựa chọn của những vị trưởng lão Trúc Cơ này, đồng thời hy vọng Lý Ngọc có thể thu lưu bọn họ.

Điều này cũng nằm trong sự đoán trước của Lý Ngọc.

Những vị trưởng lão này, thọ nguyên chẳng còn đến vài năm, đã chẳng còn có tác dụng gì mấy đối với các tông môn, mà các tông môn lại không thể cung cấp Phá Cảnh Đan cho bọn họ, nên cũng không thể ngăn cản bọn họ theo đuổi tiên đạo bằng cách khác.

Bằng không, họ sẽ xem tông môn ban đầu của mình như kẻ thù.

Người sẽ chết có tu vi Trúc Cơ đỉnh phong, nếu bọn họ điên cuồng lên, còn không biết sẽ làm ra được chuyện gì.

Đây là sự thật.

Nhưng mà sự thật có là vậy đi chăng nữa, thì quá trình vẫn cần phải có, đây là đạo lý đối nhân xử thế cơ bản nhất.
Bình Luận (0)
Comment