Chương 184: Tên người đó (1)
Chương 184: Tên người đó (1)Chương 184: Tên người đó (1)
Trên nguyên tắc không thế đó là có thể, còn trên nguyên tắc có thể lại là không thể.
Điều này thì người có kinh nghiệm sống như Âu Dương Long vẫn hiểu rất rõ.
Trong lòng của hắn vui vẻ, ôm quyền nói với Lý Ngọc :”Xin nhờ Lý huynh!"
Lý Ngọc nhìn Âu Dương Long, vừa uyển chuyển nói :"Giao tình chúng ta là giao tình của chúng ta, nhưng ta hy vọng sau này Luyện Hồn Tông cũng có thể giống như Huyền Âm Giáo, trói buộc môn hạ đệ tử của mình, không thể ra tay với đệ tử Côn Luân và đệ tử Chính Đạo, nếu có vi phạm thì không chỉ riêng hợp tác giữa chúng ta kết thúc, mà giao tình giữa chúng ta cũng liền chấm rứt từ đây, Âu Dương Huynh có thể hiểu được cho ta không?"
Lúc trước Côn Luân bằng lòng phái Lý Ngọc đi Huyền Âm Giáo, thực ra đã là phá lệ.
Vì thế bọn họ cùng Huyền Âm Giáo ký xuống rất nhiều điều ước, trừ mấy cái bí cảnh động thiên có nhiều linh dược ra, còn muốn Huyền Âm Giáo phải trói buộc đệ tử môn hạ của mình, không thể gây tổn thương cho đệ tử Côn Luân ở bên ngoài.
Dù vậy thì Lý Ngọc phải dùng một chút thủ đoạn, cuối cùng mới đạt được mục đích.
Cũng một phần vì Huyền Âm Giáo hết sức điệu thấp, đệ tử môn hạ của họ, cũng cơ bản không có điều tiếng xấu gì ở bên Chính Đạo cả.
Nhưng đệ tử Luyện Hồn Tông, Khôi Lỗi Tông, và Ngũ Độc Giáo, ở trong Chính Đạo lại có tiếng xấu không ít, các đại môn phái của Chính Đạo, hàng năm đều có không ít đệ tử bị táng thân trong tay đệ tử Ma Đạo, Côn Luân cũng không ngoại lệ.
Đối với Luyện Hồn Tông, người Côn Luân từ đệ tử lên tới trưởng lão, đều hết sức chán ghét họ.
Các tông môn khác cũng giống như vậy.
Vì thế việc đồng thời buôn bán, hắn cũng phải kiếm được chỗ tốt thực tế cho cả đệ tử Côn Luân nữa, thậm chí còn chiếu cố dến cả các tông môn Chính Đạo khác.
"Hiểu Hiểu!" đối với yêu cầu của Lý Ngọc, Âu Dương Long không do dự chút nào mà lập tức nói :"Lý huynh yên tâm, sau khi ta trở vê tông môn, sẽ đem cái này ghi vào môn quy, nếu có người vi phạm, nhất định sẽ nghiêm trị không tha, tuyệt không nuông chiều!"
Nhưng chuyện này, hắn đã có suy nghĩ rất kỹ.
Cho dù Thiếu Chưởng Giáo của Côn Luân, nhưng Lý Ngọc phá lệ luyện đan Cho Luyện Hồn Tông, mà đệ tử Luyện Hồn Tông lại đi đối phó với đệ tử Chính Đạo, hắn nhất định sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, vì thế hắn đưa ra cái yêu cầu này, là không quá phận chút nào.
Tông môn lần này nhờ cậy hắn tới cầu Côn Luân, vốn không phải vì đối phó với Chính Đạo, mà là vì bảo trụ địa vị của mình.
Huyền Âm Giáo và Côn Luân sau khi hợp tác, thực lực của đệ tử môn hạ bọn họ đã tăng vọt, bây giờ Ma Đạo lại gặp biến đổi lớn, Luyện Hồn Tông nhìn thì cường đại, nhưng lão tổ Phá Hư của tông môn, mấy trăm năm rồi chưa thấy tin tức gì, đã hẹo hay không cũng không biết, cũng không hành động gì đó, tương lai vớ vẩn cũng sẽ bị Thiên Đạo Tông thao túng Ma Diễm Môn chiếm đoạt cả tông môn mất.
Âu Dương Long đồng ý cực kỳ sảng khoái, dùng thân phận và địa vị của hắn, thêm một cái quy định ở trên môn quy, cũng chỉ cân một câu nói là xong.
Bọn họ vốn là người chế định quy tắc. Còn Lý Ngọc cũng không lo lắng sau này Ma Đạo sẽ lật lọng.
Luyện chế một viên đan dược cho Ma Đạo, chính hắn sẽ lãi được hẳn mấy viên, Ma Đạo nhiều thêm một vị Kim Đan, dưới tay hắn có thêm vài vị, nếu sau này Luyện Hồn Tông trở mặt, thì người hối hận nhất định sẽ chỉ là bọn họ.
Luyện Đan Sư Côn Luân, quy mô lớn đi về phía Ma Đạo luyện đan, điêu này cần trưởng lão đoàn cho phép và sắp đặt.
Nhưng thực ra, ngoại trừ đi con đường tông môn, bọn họ còn có thể lén lút tiếp xúc nhiều phong Luyện Đan Sư khác, bất kể là Côn Luân hay là Thiên Đạo Tông, hay bấy kỳ một cái tông môn nào, đều ngầm đồng ý đệ tử trong tông môn mình, có thể ngầm tiếp xúc với đệ tử Ma Đạo.
Đối với Chính Đạo đã lũng đoạn hết các loại Kỹ Thuật luyện chế mà nói, Ma Đạo chính là dê béo ngốc còn lắm tiền, mỗi lần làm ăn buôn bán cùng Ma Đạo, đều kiếm được đầy bồn đầy bát.
Thế nên tám phần vật liệu, Lý Ngọc lưu lại cho mình bảy phần, đã được coi là thương gia có lương tâm bên trong đám thương gia có lương tâm.
Nhưng mà tinh lực của Luyện Đan Sư là có giới hạn, số định mức mỗi tháng của tông môn giao cho họ luyện chế, đã chiếm cứ phần lớn thời gian, mà bọn họ còn muốn tu hành nữa, nên ngẫu nhiên luyện chế cho Ma Đạo một hai lò, thuận tiện kiếm thêm chút thu nhập để dùng cho hậu bối đệ tử của mình, thì đa số Luyện Đan Sư sẽ không từ chối.
Nhưng để bọn họ giống như Lý Ngọc, tới thường trú tại nơi linh khí mỏng manh như Ma Đạo, buông bỏ chuyện tu hành, luyện đan hết ngày lại đến đêm như thế, e là sẽ không có mấy người bằng lòng.
Dù sao thì trường sinh mới là điều cuối cùng mà tu tiên giả theo đuổi, bọn họ lại không giống như Lý Ngọc, có lò Càn Khôn có thể đem vật liệu luyện đan chuyển thành pháp lực tu hành, nên có luyện đan cả đời thì thế nào, lúc thọ nguyên sắp hết rồi, tạo nghệ Đan Đạo có đăng phong tạo cực, hay tiện tay một lò chính là đan dược cực phẩm... thì sao chứ.
Nhìn lại tu vi, Kim Đan nhất chuyển.
Loại chuyện này chỉ có lợi đối với Tông Môn, bởi vì tông môn có thể thu được lợi ích từ trong này, nhưng với Luyện Đan SƯ mà nói, ngoại trừ có thể tăng lên tạo nghệ Đan Đạo, thì lại hết sức bất lợi đối với chuyện tu hành của bản thân.
Mà những vị Luyện dan Sư tứ phẩm kia, lại càng ít đích thân khai lò luyện đan.
Có thể tu đến Nguyên Anh, thiên phú của bọn họ cũng không tính là kém, phần lớn thời gian thường ngày đều phải bế quan khổ tu, tìm hiểu bí mật của Hóa Thần, tông môn có muốn luyện chế đan dược cấp bốn, đều phải đi cầu bọn họ.
Cho dù Lý Ngọc thân là thiếu Chưởng Giáo, cũng không thể mệnh lệnh được những vị Luyện Đan Sư tam, tứ phẩm kia.
Nhưng mà, những vị trưởng lão Kim Đan mới, do Lý Ngọc vừa mới mời chào được kia, lại không giống vậy.
Thiên phú tu hành của bọn họ đều rất bình thường, Kết Đan là điểm cuối trong đời tu hành của bọn họ, tầm chín phần mười trong số họ, đời này cũng chỉ dừng ở Kim Đan nhị chuyển hoặc tam chuyển, tu hành hay không, tu hành ở đâu, cũng không có gì khác nhau quá lớn đối với họ.
Những người này tu hành đến bây giờ, trước lúc Kết Đan dựa vào chính mình, Kết Đan nhờ Lý Ngọc, dựa theo môn quy hiện tại của Côn Luân, những đệ tử này đi hay ở là tùy ý, tông môn cũng không quản lý được bọn họ. Còn những người mà Lý Ngọc mời chào được từ các phái và tán tu kia, thì tông môn lại càng không quản được.
Đan dược cấp ba trở lên của hai phái, hắn tự tay luyện chế, còn những đan dược cấp thấp kia, đã có thể giao cho hơn mười vị Luyện Đan Sư thủ hạ, dùng tài nguyên tích góp được của Luyện Hồn Tông bấy lâu nay, trong vòng mấy tháng, sẽ có thể tăng lên được không ít tạo nghệ Đan Đạo, trong vòng một năm thì bọn họ sẽ có thể nhẹ nhàng tấn thăng Luyện Đan Sư tam phẩm.
Chẳng mấy chốc, Lý Ngọc đã sắp đặt xong xuôi.
Hắn và Âu Dương Long cụng chén, nói ra :"Nếu như vậy, bây giờ chúng ta có thể thương thảo một cái giá tiên, với quan hệ của chúng ta, ta liền ăn ngay nói thật, đan dược Kim Linh Đan cấp bốn, ta luyện cho Huyền Âm Giáo với cái giá là bảy phần vật liệu, nên ta lấy Luyện Hồn Tông của các ngươi tám phần, cũng không quá đáng đúng không, Trúc Cơ Đan và Thác Mạch Đan cấp ba, ta cũng sẽ đích thân luyện chế cho các ngươi, giá tiền cũng giống như Huyền Âm Giáo, là ba phần vật liệu một viên, còn những đan dược cấp thấp kia, đám Luyện Đan Sư thủ hạ của ta sẽ luyện chế giúp các ngươi, cần bao nhiêu phần vật liệu, cụ thể phải xem trình độ Đan Đạo của bọn hắn, tới lúc đó dùng thiết lập vật liệu thấp nhất mà bọn hắn có thể đảm đương, quá lắm thêm ba thành là được, coi như kết giao bằng hữu...
Lý Ngọc đặt giá cả cho Luyện Hồn Tông như vậy, cũng rất không hợp thói thường.
Quan trọng nhất là Kim Linh Đan, tám phần vật liệu, hắn lãi được bảy viên, để lại cho Luyện Hồn Tông một viên, vẫn coi như là giá hữu nghị.
Trước khi Âu Dương Long đến Côn Luân, thực ra hắn cũng không ôm bao nhiêu hy vọng, về việc Lý Ngọc sẽ giúp hắn.
Dù sao hai người cũng chỉ có duyên gặp mặt ba lần.
Nhưng hắn không nghĩ tới, Lý Ngọc không chỉ bằng lòng giúp Luyện Hồn Tông vượt qua khốn cảnh lần này, mà còn cực kỳ có lương tâm, không hề nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đan dược hắn luyện chế có giá cả rẻ đến mức khó có thể tin được...
Âu Dương Long thở sâu, uống một hơi cạn sạch chén rượu trong tay mình, rồi nói ra :"Lý huynh, lời nói thêm thì thành thừa thãi nên ta không nói nữa, ngày sau Lý huynh có chỗ nào cần giúp đỡ, cứ việc mở miệng, chỉ cần Âu Dương Long ta có thể làm được, quyết không chối từ, từ nay về sau, Côn Luân chính là tông môn huynh đệ của Luyện Hồn Tông chúng ta, nếu có đệ tử nào của Luyện Hồn Tông dám vi phạm môn quy, ra tay đối với đệ tử Côn Luân, ta sẽ đích thân lột da rút gân, luyện hồn phách thành linh quỷ..."
Lần này Lý Ngọc trở về Côn Luân, vốn chỉ định vác vài vị Luyện Khí Sư và Phù Lục Sư đi sang Huyền Âm Giáo giúp đỡ.
Nhưng tới lúc rời khỏi Côn Luân, trên hai cái linh thuyền to đùng của Luyện Hồn Tông và Huyền Âm Giáo, đã đứng không ít người.
Thủ hạ bây giờ của Lý Ngọc, có mười sáu vị Luyện Đan Sư, tất cả đều có tư chất Nhị Phẩm, tu vi Kim Đan, luyện chế đan dược dưới cấp ba, không thành vấn đề.
Còn các loại nhân tài đặc thù như Trận Pháp Sư, Luyện Khí Sư và Phù Lục Sư, ... thì trong tay hắn cũng có trên dưới mười vị một chức nghiệp, cũng là những nhân tài mà Huyền Âm Giáo đang có nhu cầu cấp bách.
Lý Ngọc dẫn theo bọn họ tới Ma Đạo, tất cả mọi người đều không có ai dị nghị gì cả.
Tuổi thọ của bọn họ vốn đã chạy tới phần cuối, bây giờ đã có thể sống thêm hai trăm năm mươi năm nữa, đây đã là thiên đại ban ân, là Chính Đạo hay Ma Đạo, ở Côn Luân hay Luyện Hồn Tông, hay Huyền Âm Giáo, bọn họ cũng chẳng quan tâm và cũng không quan trọng.
Huống chi, Thiếu Chưởng Giáo chỉ là để cho bọn họ Luyện Đan, luyện khí, vẽ phù, cũng không phải để cho bọn họ dốc sức liêu mạng cùng Ma Đạo, loại yêu cầu đơn giản như thế này, nếu còn từ chối, đó chính là không tuân thủ hứa hẹn với Thiếu Chưởng Giáo trước khi Kết Đan, cho dù Thiếu CHưởng Giáo có tức giận thúc giục cấm chế, để cho bọn họ hình thần câu diệt, cũng không quá đáng.