Chương 184 : Tên người đó (2)
Chương 184 : Tên người đó (2)Chương 184 : Tên người đó (2)
Đến Huyền Âm Giáo không lâu, Âu Dương Long đã đem vật liệu KIm Linh Đan đưa tới.
Chỉ là, vì thiếu hụt Bạc Linh Thảo quan trọng, hắn tạm thời không có cách nào luyện chế, cần phải chờ Huyền Âm Giáo và Luyện Hồn Tông đoạt lại cái Bạc Linh Động Thiên từ tay của Ma Diễm Môn đã.
Đó là một cái động thiên cấp hai, tu vi Kim Đan Kỳ trở lên, không thể vào đó được.
Vì có Thiên Đạo Tông âm thầm hỗ trợ, nên đệ tử Ma Diễm Môn đều có trang bị cực kỳ tinh xảo và đầy đủ, tu vi ngang nhau, đệ tử Luyện Hồn Tông và Huyền Âm Giáo, căn bản không đánh lại được.
Nếu Lý Ngọc đem đám trưởng lão Trúc Cơ đỉnh phong các phái kia đều vác tới, có thể dễ dàng nắm bắt lại Bạch Linh động thiên, nhưng như thế lại chính là đã trực tiếp can thiệp vào nội chiến của Ma Đạo.
Ở phía sau hỗ trợ, thì phải bắt buộc ở phía sau, nếu trực tiếp phái người tham chiến, cuộc chiến sẽ có một ý nghĩa khác.
Trước mắt, đệ tử Thiên Đạo Tông còn chưa xuất hiện ở Bạc Linh động thiên này.
Nên người của hắn chỉ cung cấp hỗ trợ kỹ thuật, chứ không nhúng tay vào vũng nước đục này.
Vừa tới Huyền Âm Giáo, đám thủ hạ của Lý Ngọc đã bận rộn làm việc, các loại vật liệu để trong bảo khố của Huyền Âm Giáo, để cho bọn họ lấy dùng thoải mái.
Nhiệm vụ của bọn họ, chính là chế tạo ra pháp khí và phù lục, để khắc chế lại đệ tử Ma Diễm Môn.
Đệ tử Ma Diễm Môn, chủ yếu tu công pháp hệ Hỏa, mặc dù uy lực bất phàm, nhưng cũng dễ dàng bị khắc chế.
Bạc Linh Động Thiên.
Chỗ động thiên này, mặc dù chỉ là một cái động thiên loại nhỏ, nhưng bởi vì bên trong động thiên này sản sinh ra rất nhiều một loại linh thảo quý giá, nên đều được Ma Đạo rất coi trọng.
Có một thời gian rất dài trước đây, chỗ động thiên này bị hai đại cự đầu của Ma Đạo là Huyền Âm Giáo và Luyện Hồn TÔng, cùng chiếm giữ chung, cũng có không ít đệ tử của hai tông, ở bên trong Bạc Linh động thiên này, phụ trách chăm sóc và bồi dưỡng linh điền.
Các tông môn khác của Ma Đạo, mặc dù cũng trông mà thèm đám linh thảo bên trong động thiên này, nhưng lại khiếp sợ thực lực của hai đại tông môn, nên cũng không dám động tâm tư.
Nhưng trước đó không lâu, có hơn chục vị đệ tử của Ma Diễm Môn, xâm nhập vào Bạc Linh động thiên, dựa vào pháp khí lợi hại, và uy lực của phù lục, đã khiến cho đệ tử Huyền Âm Giáo và Luyện Hồn Tông đóng quân ở đây, bị tổn thất nghiêm trọng, chỉ có thể rời khỏi nơi đây trước.
Ma Diễm Môn đang tạm thời khống chế Bạc Linh động thiên, đồng thời phái người tới đây để đóng quân bên trong này.
Lúc này bên trong Bạc Linh động thiên, đang có một cuộc hỗn chiến diễn ra.
Một vị đệ tử trẻ tuổi của Ma Diễm Môn, hai tay cầm một lá cờ to lớn vung vẩy, ngọn lửa mầu đen ùn ùn bốc lên và tuôn ra ngoài từ chỗ mặt cờ, hóa thành một con chim khổng lồ, bay nhào về phía một vị đệ tử Huyền Âm Giáo.
Tu vi của vị đệ tử Ma Diễm Môn này, chỉ khoảng trên dưới TRúc Cơ trung kỳ, nhưng ba động pháp lực trên con chim lửa khổng lồ được tạo ra từ lá cờ kia, lại có uy lực khoảng Trúc Cơ hậu kỳ.
Trên mặt hắn lộ ra vẻ đắc ý, pháp bảo của Thiên Đạo Tông đúng là lợi hại, có thể tăng lên uy lực của pháp thuật một đoạn lớn, để hắn có thể dùng thực lực Trúc Cơ trung kỳ, mà có thể đi chiến với Trúc Cơ hậu kỳ.
Mặc dù lúc nãy hắn chỉ vung vẩy một cái nhìn như đơn giản, nhưng cũng đã hao phí toàn bộ pháp lực của hắn.
Pháp lực trong thể nội hắn trống rỗng, nhưng hắn lại chẳng sợ hãi chút nào, tiện tay móc ra một viên Hồi Khí Đan ném vào trong miệng, pháp lực lại lập tức khôi phục lại chín phần mười, sau đó hắn lại vung vẩy lá cờ to lớn một lần nữa, lại có một con chim lửa hung lệ xuất hiện.
Đối diện là một vị đệ tử Huyền Âm Giáo, có tu vi là Trúc Cơ hậu kỳ.
Đối mặt với hai con chim lửa to lớn, đánh tới từ hai phía trước sau, hắn không những không phòng ngự, mà tế ra một cái hồ lô mầu đỏ, hồ lô kia lơ lửng trên đỉnh đầu của hắn, sau đó bộc phát ra một lực hút mạnh mẽ, hai con chim lửa kia còn chưa kịp tới gần, đã hóa thành ngọn lửa nguyên bản, rồi bị hồ lô hút hết vào trong.
Tên đệ tử Ma Diễm Môn kia sửng sốt, pháp bảo kia của tên đệ tử Huyền Âm Giáo, giống như có thể khắc chế hắn...
Hắn không dám đối chiến cùng vị đệ tử Huyền Âm Giáo này nữa, vội vàng lùi lại, kiếm một đối thủ khác để đánh, nhưng lá cờ to lớn kia của hắn còn chưa kịp vung vẩy, thì vị đệ tử đối diện mới này, vậy mà cũng lấy ra một cái hồ lô mầu đỏ, giống y như của vị đệ tử vừa rồi.
Hắn hoảng loạn nhìn xung quanh xem một chút, phát hiện ra loại pháp bảo có thể hấp thu pháp lực hệ Hỏa này, thế mà mỗi tên đệ tử Huyền Âm Giáo, ai cũng đều có một cái.
Mà hai tên đệ tử Ma Diễm Môn và Huyền Âm Giáo đang thao túng phi kiếm để công kích lẫn nhau kia, phi kiếm của bọn họ va đập trên không trung, phát ra âm thanh chói tai, nhưng không ai làm gì được đối phương.
Thấy pháp thuật bị khắc chế, pháp bảo cũng không chiếm được ưu thế nữa, đám đệ tử Ma Diễm môn bắt đầu lôi phù lục ra, thế là tỏng phút chốc, xung quanh có đủ hào quang chớp loạn, ùn ùn nện về hướng đám đệ tử Huyền Âm Giáo.
Nhưng lúc này, phía bên đệ tử Huyền Âm Giáo cũng thi nhau giơ tay móc phù lục ra chọi lại, phù lục hai bên chạm nhau trên không trung, nở rộ sáng chói như pháo hoa ngày lễ.
Ma Diễm Môn từng ỷ vào Thiên Đạo Tông hỗ trợ, đem đệ tử Huyền Âm Giáo nơi đây không giết thì đánh, nghiền ép một đường, nhưng đám đệ tử Huyền Âm Giáo mới tới lần này, lại có phù lục và pháp bảo, không kém gì bọn họ.
Nhưng mà, cục diện lúc này, vẫn nằm trong sự khống chế của Ma Diễm Môn.
Chỗ bí cảnh động thiên này, nhiều nhất cũng chỉ tiếp nhận được năm mươi vị Trúc Cơ Kỳ.
Ma Diễm Môn đã đồn trú hơn ba mươi vị Trúc Cơ Kỳ ở đây, trong đó cũng không thiếu Trúc Cơ đỉnh phong, Huyền Âm Giáo có thể phái đến mấy người, thì xa xa còn chưa là đối thủ của bọn họ.
Huống chi bọn họ còn có đòn sát thủ còn chưa được lấy ra.
Tên đệ tử này quay đầu nhìn về phía một căn phòng đá, lớn tiếng gọi :"Ngô trưởng lão, ngươi còn chờ cái gì nữal"
Tiếng nói của hắn vừa dứt, một ánh sáng chói mắt mầu bạc, đột nhiên bắn ra từ trong căn phòng đá, chiếu vào một tên đệ tử Huyền Âm Giáo đang thao túng phi kiếm.
Xùy! Chỉ nghe thấy một tiếng vang chói tai, thanh phi kiếm pháp khí trung phẩm kia của hắn, lập tức biến thành một bãi nước thép.
Đám đệ tử Huyền Âm Giáo nhìn thấy vậy, sợ đến toát mồ hôi hột.
Đây là pháp bảo gì, mà lại có uy lực như vậy, có thể hòa tan cả pháp khí trung phẩm, nếu rọi vào trên người bọn họ, thì chẳng phải bọn họ sẽ lập tức bốc hơi khỏi nhân gian, hình thần đều diệt hay sao?
Lúc này, một bóng người lưng còng, đang vịn tường đá của căn phòng, mới chậm rãi đi ra.
Trong tay của lão có một tấm giương mầu bạc.
Lão nắm cái chuôi của tấm giương, trên mặt giương có chớp động hào quang nhè nhẹ, đạo ánh sáng mầu bạc kia, có lẽ được phát ra từ đó.
Lão già này ngẩng đâu lên, dùng ánh mắt vẩn đục không mang theo bất kỳ tia cảm tình nào, nhìn vê đám đệ tử Huyền Âm Giáo một cái, thản nhiên nói :"Đầu hàng, hoặc chết!"
Trên mặt đám đệ tử Ma Diễm Môn, đều lộ ra vẻ hả hê khôi hài.
Bọn họ đều đã thấy uy lực của cái pháp bảo hình chiếc gương này, cường giả Trúc Cơ đỉnh phong, chỉ cần bị nó soi sáng vào, cũng sẽ lập tức hóa thành tro bụi, hình thần đều diệt, đây cũng chính là chỗ dựa lớn nhất của bọn họ.
Ở bên trong Bạc Linh động thiên này, bọn họ là vô địch.
Mà người của Huyền Âm Giáo lúc này, nhìn chiếc giương mầu bạc kia, sợ đến không dám hít thở.
Bọn họ đều không nghi ngờ gì, chỉ cần lão giả kia dùng chiếc giương đó chiếu vào bọn họ, thì bọn họ sẽ bốc hơi không thừa tí cặn nào.
Một vị đệ tử Huyền Âm Giáo, nhìn lão giả kia, bỗng linh cơ khẽ động, đột nhiên hỏi :"Xin hỏi... tuổi của tiên bối?"
Lão giả có hình dạng như khô lâu kia ngẩng đầu lên nhìn hắn, cười khặc khặc, trong miệng khô quắt của lão còn thừa mấy cái răng, điềm nhiên nói :'Lão phu không còn sống được bao lâu, khoảng hai năm nữa là chết, nhưng ngươi sẽ chết trước lão phu..."
Lão vừa nói, vừa giơ cánh tay cầm gương lên.
Tên đệ tử trẻ tuổi của Huyền Âm Giáo này, chỉ từng đó tuổi mà đã là Trúc Cơ hậu kỳ, chắc chắn có hy vọng Kết Đan không thể nghỉ ngờ.
Còn lão hai năm nữa sẽ phải chết.
Đây chính là đâm trúng chỗ đau của lão, cực kỳ chí mạng.
Vì thế lão thậm chí không ngại vi phạm mệnh lệnh của tông môn, mệnh lệnh tận lực chiêu hàng quân địch.
Thấy đối phương nói vậy, biết lão đã hiểu lầm ý của mình, tên đệ tử Huyền Âm Giáo trẻ tuổi vội vàng giải thích :"Tiền bối hiểu lầm, vãn bối là muốn nói với người, Thánh Nữ của chúng ta đang nhận thủ hạ, yêu cầu có tuổi từ hai trăm bốn mươi lăm tuổi trở lên, có tu vi Trúc Cơ viên mãn được hơn ba mươi năm, nếu thỏa mãn yêu cầu này, tới nhập môn sẽ đưa tặng Phá Cảnh Đan, số lượng có hạn, phải tới sớm, nếu tiên bối thỏa mãn điều kiện, vãn bối có thể giúp ngài giới thiệu..."
Lão giả khô lâu ngừng lại động tác trên tay.
Sau đó hắn nhìn về phía tên đệ tử Huyền Âm Giáo kia, giật giật khóe miệng, giễu cợt hắn :"Ngươi cho là lão phu già rồi nên hồ đồ sao?" Vị đệ tử Huyền Âm Giáo này nhanh nhảu đáp :'Vãn bối có thể dùng tính mạng thề, lời ta vừa nói, câu nào cũng là thật, Thánh Nữ của chúng ta là đạo lữ của Thiếu Chưởng Giáo Lý Ngọc của Côn Luân, nếu ngài không muốn gia nhập Huyền Âm Giáo, cũng có thể gia nhập Côn Luân..."
Lão giả khô lâu sửng sốt :"Thiếu Chưởng Giáo Côn Luân Lý Ngọc?"
Vị đệ tử Huyền Âm Giáo này hỏi :"Ngài biết hắn sao?
Lão giả khô lâu để chiếc kính bạc xuống, trầm giọng nói ra :"Ta có nghe qua chuyện của hắn."
Mặc dù lão ở trong Ma Đạo, cũng chẳng hỏi han chuyện của tu tiên giới mấy chục năm rồi, nhưng lão vẫn biết rõ, Thiếu Chưởng Giáo Lý Ngọc của Côn Luân, là một người tốt.
Ngay cả đệ tử Ma Diễm Môn đều nói hắn là người tốt, hắn khả năng thực sự là một người tốt.
Lý Ngọc kia từng ở trong một chỗ bí cảnh, cứu một mạng của hậu nhân cách không biết bao nhiêu thế hệ của lão, nên lão có ấn tượng cực kỳ sâu sắc với cái tên này.
Đệ tử ma Diễm Môn thấy vậy, đều há hốc mồm, tên đệ tử lúc nãy gọi lão, lập tức nhắc nhở "Ngô trưởng lão, ngài không nên bị hắn lừa.
"Câm miệng!"
Lão giả khô lâu trừng mắt quát hắn một cái, sau đó nhìn về phía tên đệ tử Huyền Âm Giáo kia, nói ra :'Dẫn lão phu đi Huyền Âm Giáo!"
Thọ nguyên của lão chẳng còn tới hai năm.
Cho dù tên đệ tử Huyền Âm Giáo kia có đang lừa gạt lão, thì cũng coi như chết sớm hai năm thôi chứ có gì.
Nhưng nếu lời của hắn là thật.
Lão còn có thể sống thêm được hơn hai trăm năm nữa.
Mặc dù lão đã rất già, nhưng khoản nợ này, sau này vẫn sẽ tính toán.
Đương nhiên, quan trọng nhất vẫn là, tên đệ tử của Huyền Âm Giáo này, đã nhắc đến tên của một người nào đó.
Bởi vì cái tên này, lão bằng lòng tin hắn một lần.
Thua không lỗ.
Thắng kiếm lớn.