Chương 186: Tông chủ và tông chủ phu nhân (1)
Chương 186: Tông chủ và tông chủ phu nhân (1)Chương 186: Tông chủ và tông chủ phu nhân (1)
Hỏi Ngô Thông lai lịch của cái gương thần kỳ xong, Lý Ngọc lại tăng thêm một chút kiến thức về tu tiên giới nữa.
Pháp bảo của tu tiên giới, mặc dù phẩm giai rất nhiêu, nhưng chung quy lại thì vẫn có thể quy về ba loại.
Ngũ Đại Tiên Khí, hàng nhái của Ngũ Đại Tiên Khí , và loại khác.
Uy lực của Tiên Khí thì không có cách nào tưởng tượng được, cho dù là hàng nhái của nó, thì trong chiến đấu cùng giai, cũng sẽ tạo nên đả kích không nhỏ.
Pháp bảo bình thường thì không có khoa trương như vậy, cho dù có phẩm giai khác nhau, nhưng tùy vào tu vi của người sử dụng nó, mà sẽ có sự tăng trưởng tu vi trong biên độ nhất định.
Nhưng mà tiên khí của các thế lực lớn, đều nằm trong tay của lão tổ Phá Hư, có thể xuất hiện trong tu tiên giới, bình thường chỉ là hàng nhái cấp thấp, mà cũng là số lượng cực kỳ hiếm thấy, nếu không sẽ ảnh hưởng đến cân bằng giữa các thế lực lớn.
Nếu không, mỗi vị đệ tử của Thiên Đạo Tông chỉ cần nắm trong tay một kiện Huyền Thiên Kính bản nhái đời F thứ N, thì bọn họ nói gì, tu tiên giới đều phải nghe theo, căn bản không cần phiền toái như hiện tại, Huyền Thiên Kinh vừa ra, thuận ta thì sống, nghịch ta thì chết.
Chuyện của Bạc Linh động thiên, cũng coi như là dã giải quyết xong.
Vì đảm bảo Bạc Linh Thảo được an toàn, để sản xuất Phá Cảnh Đan không ngừng, Huyền Âm Giáo dùng phương pháp xử lý ổn thỏa nhất, đó là triệt để nắm giữ nó trong tay.
Bọn họ phái ra mấy chục tên đệ tử Trúc Cơ kỳ, lấp đầy Bạc Linh động thiên.
Lấp đầy nơi này, cũng không phải là cho đệ tử đứng đầy ở trong không gian đó.
Bí cảnh loại nhỏ bình thường, chỉ có thể tiếp nhận được số lượng có hạn tu tiên giả, ít thì vài người, nhiều thì trên trăm, nếu cao hơn điểm tới hạn của nó, thì trừ khi có người từ bên trong đó đi ra ngoài trước, nếu không người ở bên ngoài sẽ không thể nào đi vào trong đó được.
Nếu như Ma Diễm Môn lại sai phái thêm hai chục vị Trúc Cơ nữa đến, Huyền Âm Giáo và Luyện HồỒn Tông cũng không có biện pháp gì để đối phó với họ cả.
Nhưng loại chiếm diện tích đến mức bão hòa này, cần phải có rất nhiều người trong tay, còn trong thời gian này, Ma Diễm Môn đi cướp đọat tài nguyên của các tông Ma Đạo khắp nơi, nên nhân thủ cũng không có quá nhiều, thành ra bọn họ cũng không thể để cho quá nhiều TRúc Cơ trưởng lão lưu lại một nơi được.
Nhân thủ của Huyền Âm Giáo vốn đã sung túc, trước đây chỉ là không nghĩ tới Ma Diễm Môn sẽ động thủ với Bạc Linh động thiên, nên họ mới chủ quan như thế, sau khi lấy lại được thì bọn họ đương nhiên sẽ không để chuyện giống nhau xảy ra lần nữa.
Sau này Lý Ngọc cũng chỉ phụ trách luyện đan, chuyện vật liệu đã không cần hắn phải bận tâm đến nữa.
Nhóm linh thảo linh dược đầu tiên đã được Luyện Hồn Tông đưa tới, Âu DƯơng Long cùng mấy vị tổ sư Nguyên Anh của Luyện Hồn Tông, sẽ ở một ngọn núi khác trong Huyền Âm Giáo.
Lý Ngọc mời bọn họ hỗ trợ, gieo cấm chế linh hồn xuống vị cựu trưởng lão Ma Diễm Môn Ngô Minh.
Toàn bộ quá trình, Ngô Minh đều rất phối hợp. Sau đó Lý Ngọc nhận được một cái Ngọc Bài mầu đen lớn chừng bàn tay, bên trong nó phong ấn một chút lực lượng linh hồn của hắn, chỉ cần Lý Ngọc bóp nát cái ngọc bài này, thì cấm chế linh hồn được gieo trong Ngô Minh sẽ bộc phát, khiến linh hồn của lão sẽ lập tức bị chôn vùi, chỉ còn lại xác không.
Lý Ngọc đưa cái Ngọc Bài này cho Yêu Nữ, Nam CUng Thiên liếc hắn một cái, rồi nói :"Hắn là người của ngươi, đưa ta làm gì?”
Mấy ngày vừa rồi, Lý Ngọc cảm nhận rõ ràng thấy, Yêu nữ nói chuyện với hắn đều hơi cáu gắt khó chịu.
Nàng vẫn còn canh cánh tỏng lòng, cái vấn đề hư cấu của nàng đưa ra, bắt Lý Ngọc lựa chọn trước đó.
Lý Ngọc nói:"Giữa chúng ta, cần gì phân rõ ràng như vậy!"
Nam Cung Thiền nghiêng đầu qua một bên, nói ra :"Phá cảnh Đan là ngươi đưa cho hắn, cũng không phải ta đưa, anh em ruột thịt còn phải rõ ràng, ta và ngươi chỉ là bạn bè, còn là kiểu bạn bè mà có gặp được nguy hiểm ngươi còn không thèm đến cứu..."
Đúng là Lý Ngọc đưa đan dược cho Ngô Minh, nhưng thân phận của hắn là trưởng lão Ma Diễm Môn, không giống với những người trước đây.
Lý Ngọc chứa chấp các trưởng lão khác trong tông môn Chính Đạo, hoặc một vài tán tu, thì không có vấn đề gì về mặt đạo nghĩa cả, nhưng Ngô Minh lại là trưởng giáo của Ma Đạo, nếu như đưa hắn về Côn Luân động thiên, sẽ khó tránh khỏi việc bị chỉ trích, thậm chí còn xúc phạm đến cảm xúc của đệ tử Côn Luân.
Phá Cảnh Đan dùng sao cũng không phải là rau cải trắng, nhiêu thiên kiêu của Côn Luân còn đang phải chờ tới lượt, Còn hắn là Thiếu Chưởng Giáo của Côn Luân, không cấp cho đệ tử Côn Luân, lại đi cho một người trong Ma Đạo, còn cho tên đó vê Côn Luân động thiên tu hành, các đệ tử Côn Luân sẽ nghĩ như thế nào?
Nếu họ nảy sinh bất mãn, sẽ khiến cho sự tín ngưỡng đối với hắn, bị ảnh hưởng rất nhiều.
Nhưng nếu nói lại, bảo là để cho Ngô Minh gia nhập Huyền Âm Giáo, Lý Ngọc cũng thật sự không nỡ.
Hắn và Huyền Âm Giáo chỉ là đồng bọn hợp tác, quan hệ cho chưa thân thiết tới mức hắn phải bỏ tài nguyên ra để mời chào nhân tài cho bọn họ, huống hồ Yêu nữ cũng mới chỉ là Thánh Nữ Huyền Âm Giáo, xếp trên nàng về quyền lên tiếng còn có cả một đám tổ sư Nguyên Anh, cường giả Hóa Thần, lão tổ Phá Hư, thậm chí vị trí chưởng giáo kế nhiệm cũng chưa hẳn đã là của nàng, Lý Ngọc cũng không muốn làm mai mối cho người khác.
Trong đầu Lý Ngọc, bỗng dần hình thành một cái ý tưởng.
Ở Côn Luân lâu như vậy, hắn đã sớm ý thức được, mặc dù hắn coi như là Thiếu Chưởng Giáo của Côn Luân, nhưng chuyện mà hắn có thể quyết định, cũng cực kỳ ít, mà kể cả sau này hắn có thành Chưởng Giáo, thì vẫn phải chịu sự hạn chế của Trưởng Lão Đoàn.
Đã như vậy, tại sao lại không thành lập một cái thế lực của riêng mình.
Sau này, người tới tìm bọn họ để nương tựa, bất kể là trưởng lão bên Chính Đạo, hay Ma Đạo, hoặc là Tán Tu, thì cũng không cần phải gia nhập CÔn Luân hay Huyền Âm Giáo, nên cũng chẳng cần bị hai tông ước chế đủ điều nữa.
Tới lúc đó, Lý Ngọc phụ trách trưởng lão bên Chính Đạo, còn Yêu nữ phụ trách bên Ma Đạo, như vậy còn có thể tránh cho xảy ra xung đột giữa hai bên nữa.
Nghĩ tới đây, Lý Ngọc nhìn sang Yêu nữ nói ra :"Thiền Thiền, thương lượng với ngươi một chuyện..."
Mỗi khi Lý Ngọc gọi nàng như vậy, không phải là làm chuyện gì cực kỳ có lỗi với nàng, chính là có chuyện muốn nhờ vả.
Giữa nàng và Tần Khả Nhân, hắn vẫn không có một sự lựa chọn dứt khoát, điêu này khiến cho Nam Cung Thiền cực kỳ không vui, nàng vốn định không thèm để ý hắn, để hắn phải nịnh nọt xin xỏ nàng thêm nữa đã.
Nhưng không hiểu sao nàng vẫn khoanh tay, hừ nhẹ một tiếng, bảo :"Nói đi!"
Ai bảo hắn gọi nàng là "Thiên Thiền" chứ.
Nàng thực sự không có một chút xíu sức chống cự đối với hai chữ này.
Lý Ngọc đi đến sát bên cạnh nàng, rồi bảo :"Chúng ta sáng lập một cái tông môn mới đi!"
Nam CUng Thiền sững sờ, hỏi hắn :"Vì sao, ngươi phải rời khỏi Côn Luân à?"
Lý Ngọc giải thích :"sáng lập một cái tông môn mới, cũng không nhất thiết phải rời khỏi Côn Luân..."
Nghe LÝ Ngọc giải thích xong, Nam Cung Thiền càng ngạc nhiên hơn, mãi lâu sau mới nửa tin nửa ngờ hỏi lại hắn :"Ngươi nói là sáng lập một cái tông môn mới, chuyên để chứa cháp Trúc Cơ Kỳ sắp hết thọ nguyên của Tu Tiên Giới, và hai người chúng ta cùng làm Chưởng giáo?"
LÝ Ngọc gật đầu, nói ra :"Đúng vậy, tới lúc đó ngươi quản lý bộ phận bên Ma Đạo, ta quản lý bộ phận bên Chính Đạo, những người này đều nghe lệnh của chúng ta, không cần phải chịu sự trói buộc hay quản thúc từ Côn Luân và Huyền Âm Giáo nữa, ngươi cảm thấy thế được không?"
Ánh mắt Nam CUng Thiền hơi tỏa sáng, hiển nhiên là có chút động lòng rồi.
Người nàng mời chào tới Linh Thiên Phong, mặc dù nghe lệnh của nàng thật, nhưng trên danh nghĩa vẫn là đệ tử của Huyền Âm Giáo, nếu như tông môn có mệnh lệnh, thì nàng và cả bọn họ cũng không có cách nào từ chối.
Trên phương diện nào đó mà nói, thì nàng cũng là đệ tử Huyền Âm Giáo, nên làm việc cho tông môn là chuyện đương nhiên phải làm.
Nhưng rất nhiêu chuyện, cũng không đơn giản như bề ngoài biểu hiện ra.
Trong nội bộ tông môn, các loại thế lực cũng không đồng nhất, quan hệ rất rắc rối phức tạp, người của nàng, đương nhiên phải do nàng hoàn toàn khống chế trong tay, thì vẫn tốt hơn.
Huống hồ...
Đây chính là tông môn của nàng và Lý Ngọc.
Không có Tần Khả Nhân, không có Chu Tử Tuyền, cũng không có Khương Ly, mà chỉ có nàng và Lý Ngọc.
Tông môn thuộc về hai người bọn họ.