Yêu Nữ Dừng Tay ( Dịch Full)

Chương 263 - Chương 187: Mặt Mũi (2)

Chương 187: Mặt mũi (2) Chương 187: Mặt mũi (2)Chương 187: Mặt mũi (2)

"Được rồi, dù sao những người này cũng sẽ chết trong vài năm tới, bây giờ cũng chẳng có tác dụng gì đối với tông môn, nhiều nhất cũng chỉ cung cấp xác luyện thành vài bộ Linh Thi mà thôi."

"Chẳng bằng đưa tới Nhật Nguyệt Tông, thuận nước đẩy thuyền."

"Nghe nói Luyện Hồn Tông cũng đã mời Lý Ngọc luyện đan, hắn cũng cho bọn họ một cái giá rất rẻ."

"Đây có lẽ là một cơ hội."

"Khôi Lỗi Tông của chúng ta là người đầu tiên hỗ trợ Nhật Nguyệt Tông của bọn họ, nếu như lúc này đưa ra lời mời, hắn sẽ không thể vứt xuống mặt mũi từ chối chúng ta được, đây là đạo lý đối nhân xử thế cơ bản."

"Đám linh dược của tông môn chúng ta, vứt đống cũng lâu lắm rồi, dược hiệu cũng sẽ trôi dân đi mất, nếu dùng những vị trưởng lão sắp qua đời này, để đổi lấy Phá Cảnh Đan sau này dùng không hết, đây chẳng phải là chúng ta có lãi rồi sao?"

"Tuyệt diệu!”...

Linh Thiền Phong.

Linh loa trong tay Lý Ngọc truyên đến tiếng nói của Tần Tùng, vị thiên kiêu của Khôi Lỗi Tông mà Lý Ngọc quen ở Ma Đạo đại điển.

"Lý huynh có thể thu lưu những vị trưởng lão này của phái ta, Khôi Lỗi Tông vô cùng cảm kích, trong tông môn vẫn còn một số đệ tử phù hợp với yêu cầu nhập môn của quý tông, ta sẽ đưa họ đến chỗ ngươi..."

"Vậy có phiền toái hay không?"

"KHông phiền, không phiền, lâu ngày không gặp, cũng đang muốn tìm Lý huynh uống vài chén..."

Lý Ngọc cất linh loa đi, nhìn Yêu nữ nói ra :"Thấy không, bọn họ không chỉ đích thân đưa người tới, còn phải cảm ơn chúng ta nữa, đây chính là đạo lý đối nhân xử thế, ngươi rảnh rỗi thì cũng nên học một ít, làm tông chủ rồi thì cũng phải..."

Nam Cung Thiền liếc hắn một cái, nói luôn :"Dù sao đây là tông môn của hai chúng ta, có ngươi ngoại giao là đủ rồi."

Lý Ngọc cũng không bắt ép nàng, dù sao nếu nàng hiểu được đạo lý đối nhân xử thế này, thì đã không phải là yêu nữ, chuyện khai thác tông môn hắn sẽ làm, còn nàng chỉ cần phụ trách xinh đẹp như hoa là được rồi.

Nửa ngày sau, một chiếc linh thuyền của Khôi Lỗi Tông, lơ lửng ở phía trên bầu trời của Huyền Âm Giáo.

Sau khi Nhật Nguyệt Tông thành lập, Khôi Lỗi Tông không chỉ phái ra thiên kiêu Tần Tùng, cùng hai vị tổ sư Nguyên Anh của tông môn, đích thân tới Huyền Âm Giáo để chúc mừng, thậm chí bọn họ còn dùng linh thuyên, để đưa tới đây những vị trưởng lão Trúc Cơ thỏa mãn yêu cầu gia nhập Nhật Nguyệt Tông.

Có thể nói, đấy chính là sự hỗ trợ rất lớn đối với Nhật Nguyệt Tông.

Các tông môn khác đang quan sát tình hình, thấy vậy thì tranh nhau triệu tập trưởng lão, để họp bàn về chuyện này.

Để tỏ lòng cảm kích, Lý Ngọc mở yến tiệc khoản đãi nhóm người Khôi Lỗi Tông. Cả bàn đồ ăn đầy đặn đều do Từ Dị làm, thời gian này hắn và Âu Dương Long vẫn đang ở Huyền Âm Giáo, lúc người Khôi Lỗi Tông đến, Âu Dương Long cũng dẫn Từ Dị theo tới đây.

Yến hội diễn ra được hơn nửa, Lý Ngọc giơ chén rượu lên, nói với Tần Tùng và hai vị tổ sư Khôi Lỗi Tông :"Nhật Nguyệt Tông vừa mới thành lập, cảm tạ Tân Huynh và quý tông đã dủng hộ chúng ta..."

Tần Tùng cũng nâng chén lên đáp lại, cười nói :"Lý huynh khách khí rồi, Nhật Nguyệt Tông xuất hiện, là phúc của tu tiên giới, tạo ra cơ hội Kết Đan cho rất nhiều tu sĩ có nỗi khổ thiên phú không tốt, tại hạ thay mặt các vị trưởng lão Khôi Lỗi Tông, cảm tạ Lý huynh!"

"Tần huynh quá khen, quá khen rồi!"

"Không quá khen chút nào!”...

Nhìn sự biểu lộ nghiêm túc của Tẩn Tùng, sau khi Âu Dương Long uống một hớp rượu to, thầm nghĩ, tên nhóc Tần Tùng này nịnh nọt càng ngày càng mượt hơn mình, Khôi Lỗi Tông cũng thật chịu bỏ vốn, sao bản thân mình lại không nghĩ tới chuyện này sớm, đem những vị trưởng lão Trúc Cơ sắp qua đời tới đây nhỉ?

May mà hôm nay hắn còn mặt dày tới ké bữa tiệc rượu, không thì đã bị đội Khôi Lỗi Tông tới sau mà đến trước rồi.

Nghĩ tới đây, trên mặt Âu Dương Long nở một nụ cười, nói với Lý Ngọc :"Lý huynh, ta lập tức liên lạc với tông môn, để bọn họ cũng đưa người thỏa mãn yêu cầu nhâp môn của Nhật Nguyệt Tông tới đây, sau này trưởng lão Trúc Cơ gân hết thọ nguyên của Luyện Hồn Tông, liền nhờ cậy Lý huynh..."

Nói xong, hắn quay sang nhìn Tần Tùng một cái, Khôi Lỗi Tông bây giờ đưa người tới, còn Luyện Hồn Tông bọn họ không chỉ đưa bây giờ, mà sau này cũng tiếp tục đưa.

Gần hai trăm năm mươi tuổi đều không Kết Đan được, cho dù là lập tức Kết Đan, cũng không có khả năng thành tựu Nguyên Anh được, nên họ tuyệt đối không liên quan đến lợi ích chủ yếu của tông mông, nên với địa vị của mình, hắn thậm chí không cần thông qua Trưởng Lão Đoàn, cũng có thể quyết định được chuyện này.

Mà chuyện này, cũng coi như là chuyện tốt đối với Luyện Hồn Tông.

Những đệ tử bình thường kia, nếu có thể tự mình Kết Đan, vậy sẽ tiếp tục dốc sức cho tông môn, nhưng nếu như không thể tự mình Kết Đan được, tông môn cũng sẽ đem họ đưa đến Nhật Nguyệt Tông hết, giúp bọn họ có thể kéo dài được tuổi thọ của mình, an tâm dưỡng lão, những để tử bình thường kia, lại chẳng càng thêm tận tâm với tông môn hơn?

Nên chuyện này là có lợi cho cả hai bên Nhật Nguyệt Tông và Luyện Hồn Tông.

Tần Tùng cũng nâng chén cùng Âu Dương Long một cái, hắn đương nhiền nhìn ra, Âu DƯơng Long là đang tranh đua cùng hắn, xác thực mà nói chính là Luyện Hồn Tông và Khôi Lỗi Tông đang tranh đua, xem tông nào có mối quan hệ càng thân thiết hơn với Lý Ngọc, vậy có nghĩa là sẽ càng có thêm được nhiều chỗ tốt hơn nữa.

Tần Tùng không phải nghĩ nhiều, cũng mở miệng nói :"Thực không dám giấu, Khôi Lỗi Tông cũng tính toán sẽ hợp tác lâu dài cùng Lý huynh, chẳng hay ý của Lý huynh ra sao?"

Càng nhiều Kim Đan Kỳ, có nghĩa là càng nhiều lực tín ngưỡng, Lý Ngọc đương nhiên sẽ không từ chối, nhưng hắn vẫn phải biểu hiện ra sự khó xử của mình, nên cười cười rồi nói :"ta xin nhận trước tấm lòng của Âu Dương huynh cùng Tần huynh, nhưng Phá Cảnh Đan trong tay ta vẫn không có nhiều như vậy, còn phải xem tình huống khi đó thế nào..."

Thấy cơ hội đã tới, Tân Tùng lập tức chớp lấy, nói ra :"Nói đến Phá Cảnh Đan, thực ra lần này Tân mỗ tới, còn có một yêu cầu quá đáng, Khôi Lỗi Tông có nhiều linh dược, mà để kho lâu quá nên dược hiệu của một số loại cũng bị trôi đi mất, không biết Lý huynh có thể..."

Tam đại cự đầu của Ma Đạo đều có tài nguyên phong phú ngang ngửa nhau, Lý Ngọc đã vặt được hai tông, còn thiếu mỗi một Khôi Lỗi Tông nữa, hắn chờ ngày này đã lâu rồi.

Nhưng trên mặt vẫn tỏ ra hơi bị làm khó, nói ra :"Vốn ta hợp tác cùng Luyện Hồn Tông, tông môn đã có chút dị nghị, nếu lại thêm một KHôi Lỗi Tông nữa, chỉ sợ sẽ có rất nhiều người phản đối..."

Thấy Tần Tùng và hai vị tổ sư Nguyên Anh của Khôi Lỗi Tông sắc mặt trở nên căng thẳng gấp gáp lên, Lý Ngọc chuyển giọng luôn :"Nhưng mà Tần huynh và quý tông lại hỗ trợ Nhật Nguyệt Tông chúng ta như vậy, nếu như ta từ chối, chẳng phải là có ân không báo, nếu Khôi Lỗi Tông có thể đáp tứng ta, trói buộc đệ tử môn hạ của mình, chung sống hòa bình với đệ tử Chính Đạo, ta cũng sẽ có cớ mà giao phó cùng với tông môn, với Chính Đạo..."

Hai vị tổ sư Nguyên Anh của Khôi Lỗi Tông thầm nghĩ, quyết định lần này của tông môn quả nhiên chính xác, vị Thiếu Chưởng Giáo này của CÔn Luân, khác biệt với những vị cường giả Chính Đạo cổ hủ kia, hắn cực kỳ hiểu biết đạo lý đối nhân xử thế.

Đối mặt với yêu cầu của hắn, không chờ Tần Tùng mở miệng, một vị tổ sư Nguyên Anh của Khôi Lỗi Tông đã nói :"Điều này thì Thiếu Chưởng Giáo có thể tuyệt đối yên tâm, chúng ta sẽ lập tức để trưởng lão đoàn thúc đẩy chuyện này luôn, ngay sau khi trở về tông môn..."

"Vậy thì phiền phức hai vị tiền bối..."

"Này là chuyện nên làm...'

Đều là Ma Đạo tam cự đầu, Lý Ngọc đối xử như nhau, cho giá cả với Khôi Lỗi Tông cũng giống với bên Luyện Hồn Tông, nếu đối đãi khác nhau, mặc dù một tông môn sẽ rất vui vẻ, nhưng tông môn khác lại có khúc mắc trong lòng.

Vì quan hệ với Yêu nữ, nên Huyền Âm Giáo coi như nhất tông độc sủng, những tông môn khác cũng sẽ không có dị nghị gì.

Khiến Lý Ngọc cảm giác hơi bất ngờ chính là, vài ngày tiếp theo, Huyền Âm Giáo đã biến thành một nơi cực kỳ náo nhiệt.

Sau Khôi Lỗi Tông, thì người của Luyện Hồn Tông, Hợp Hoan Tông, Huyết Âm Môn, Ngự Trùng Tông, Ngũ Độc Giáo, đều có linh thuyền đưa người tới, liên tiếp bay đến Huyền Âm Giáo.

Nhật Nguyệt Tông cuối cùng danh xứng với thực, trở thành viện dưỡng lão của trưởng lão Trúc Cơ, của cả hai đạo Chính Ma.

Mấy tông Ma Đạo khác, vốn đang sứt đầu mẻ trán vì bị Ma Diễm Môn tấn công, các vị trưởng lão Trúc Cơ sắp hết thọ nguyên của các tông môn, thậm chí đã chuẩn bị sẵn tinh thần, để hy sinh cho tông môn.

Nhưng sau khi tin tức Nhật Nguyệt Tông xuất thế vừa ra, các trưởng lão vừa mới thấy chết không sờn, đã lập tức trở vê động phủ thu dọn đồ đạc.

Nhưng phía bên Ma Diễm Môn dường như cũng vì một số nguyên nhân, mà thối lui ra khỏi những bí cảnh động thiên đang tranh chấp kia, thậm chí ở bên ngoài cũng khó thấy bóng dáng của trưởng lão Trúc Cơ của Ma Diễm Môn, giống như bọn họ đều bị biến mất trong vòng một đêm vậy.

Sau đó bọn họ lại nghe nói, Luyện Hồn Tông, Khôi Lỗi Tông, đều đã đưa môn hạ đệ tử của mình, là những trưởng lão Trúc Cơ sắp qua đời, tới Huyền Âm Giáo, để gia nhập Nhật Nguyệt Tông.

Nếu như bọn họ còn mặc kệ, chẳng phải là không nể mặt mũi của Nhật Nguyệt Tông? Những vị trưởng lão Trúc Cơ kia, dù sao cũng còn vài năm nữa sẽ qua đời, chẳng bằng bán cho Nhật Nguyệt Tông một món nhân tình, thuận tiện kéo gần quan hệ hơn với họ.

Ma Đạo có biến đổi lớn, lúc này cũng đang là giai đoạn tôn vong của tông môn, nếu như có thể khiến cho Lý Ngọc giúp đỡ luyện chế vài viên Phá Cảnh Đan với giá thấp, thì tông môn cũng có thể nhiều thêm vài vị Kim Đan Kỳ, vậy mọi thứ họ làm cũng đều đáng giá.
Bình Luận (0)
Comment